Chương 7: Đi Học
Triệu sư huynh
01/04/2021
Đúng lúc này bên ngoài truyền đến tiếng gọi như chim hót của tiểu công chúa.
- Lý Tinh người đã chuẩn bị xong chưa ?
- Tới liền.
Lý Tinh vừa mở cửa, ánh mắt ngây ngất nhìn nữ tử trước mặt, tiểu nha đầu này vốn xinh đẹp động lòng giờ lại mặt thêm một bộ hoàng y kết hợp với mái tóc dài của nàng giống như một nữ thần ánh sáng vừa giáng trần.
- Sao hôm nay người lại ăn mặt đẹp như vậy ?
Đường Hi nhìn bộ dáng của hắn, đôi môi nhỏ nhắn khẽ cong lên nở một nụ cười xinh tươi vô tận.
- Thật không ?
- Ừ… so với ta thì xinh hơn nhiều.
- Bổn công chúa tất nhiên là xinh hơn người.
Tiểu công chúa chu môi ném cho hắn một cái túi lớn.
- Cầm lấy.
- Gì đây ?
Lý Tinh mở ra nhìn thử, bên trong là một đóng sách vở cùng với dụng cụ học tập.
- Học vệ cũng cần những thứ này sao ?
- Những thứ này không phải cho người mà là của ta, giờ người là học vệ của ta tất nhiên phải do người cầm.
- Sao không bỏ vào nhẫn không gian cho tiện.
- Học viện có quy định khi vào lớp không được dùng pháp bảo không gian.
- Thì ra người muốn ta giúp người cầm những thứ linh tinh này nên mới để ta làm học vệ.
Đường Hi nhìn vẻ mặt tức giận của hắn nàng vội lắc đầu.
- Không phải, ta thật sự muốn người được vào lớp học nếu người không muốn cầm ta cũng không ép.
- Hắc hắc… ta chỉ đùa chút thôi, làm gì căng dữ.
- Người…
Nhìn vẻ mặt vui vẻ của đối phương Đường Hi biết hắn đang đùa giỡn với nàng, tiểu công chúa tức giận quay lưng đi không thèm để ý đến hắn nữa. Lý Tinh lập tức đuổi theo làm hòa.
- Nè, người xinh đẹp như vậy thì phải rộng lượng chút chứ, ta chỉ đùa thôi mà ê… ê ê…
Hôm nay Đường Hi học công pháp nên hai người đi tới khu Vũ viện, bên trong học viện được chia là 4 khu học chính là Vũ, Đan, Trận và Kim.
Lý Tinh bước vào phòng, ánh mắt ngắm nhìn xung quanh, phòng học khá rộng đủ chỗ cho 40 đến 50 học viên.
×
— QUẢNG CÁO —
- Không ngờ người còn là một Vũ giả đấy ?
- Bây giờ người mới biết sao ? bổn công chúa là hồn sư nhị cấp đấy.
- Thật lợi hại.
Tiểu công chúa nghe hắn khen vẻ mặt có chút đắt ý, từ nhỏ nàng đã được người bên trong hoàng thất dạy cho công pháp, học viên mới vào trường đa số là hồn sĩ còn nàng thì đạt đến hồn sư.
Lý Tinh thầm tính toán nếu muốn đạt đến hồn sư thì hắn cần phải kiếm thêm ít nhất là 10 vạn khối hồn thạch.
- Không biết kiếm tới bao giờ ?
Hai người đi đến chỗ của Đường Hi, bàn của bọn họ xếp ở vị trí đầu tiên, theo nội quy của học viện thì vị trí của học viên sẽ được sắp xếp theo thực lực, học viên có vị trí càng cao thì thực lực càng cao, trong phòng có 5 bàn đầu như vậy Đường Hi là một trong 5 học viên mạnh nhất lớp.
Đường Hi ngồi vào bàn lấy một quyển sách công pháp chăm chú đọc, Lý Tinh đứng phía sao nhàm chán nhìn xung quanh, lúc này học viên đã vào đông đủ.
- Con nhà quý tộc đúng là có khác.
Mấy chục học viên trong lớn đều có dung mạo xuất chúng, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, Lý Tinh thầm nghĩ một phần là do di truyền còn 9 phần là có điều kiện.
Trong lúc Lý Tinh thầm đoán số đo 3 vòng của mấy em xung quanh thì đột nhiên toàn bộ học viên đứng bật dậy hướng về phía trước cuối đầu chào, Lý Tinh nhìn lên thì thấy một lão đầu râu tóc bạc phơ không biết đã đứng ở đó bao giờ.
- Ngồi đi.
Toàn bộ học viên ngồi vào chỗ của mình, Lý Tinh cũng không biết có nên ngồi hay không, hắn nhìn mấy tên học vệ bên cạnh thấy bọn chúng vẫn đứng im nên hắn cũng không dám ngồi.
Mã Phi lấy ra một quyển sách bắt đầu tiết mục giảng dạy của lão, triết lý công pháp huyền ảo vô tận như nước sông tuôn trào liên miên không dứt so với triết học của địa cầu chỉ hơn chứ không kém.
Lý Tinh nghe lão bắn lý thuyết hai giờ liền, hai chân hắn bắt đầu tê cứng, lưng mỏi, mắt mở không lên, không ngờ đến khi xuyên không còn được tận hưởng cái cảm giác này.
- Đường Hi tiết này khi nào mới kết thúc vậy ?
- Cả ngày hôm nay ta chỉ học công pháp.
- Trời.
Bây giờ còn chưa hết buổi sáng mà hai chân hắn đã không đứng nổi không biết tới chiều hắn phải đứng bằng hai chân hay 4 cẳng nữa.
- Không được nhất định phải tìm cách.
Đúng lúc này Mã Phi lại đưa ra một nan đề khiến đám học viên không biết làm thế nào để giải quyết, Lý Tinh nhìn tiểu công chúa chu môi, nhíu mày hắn biết Đường Hi đang gặp khó liền mang đáp án nói cho nàng biết.
Tiểu công chúa bán tính bán nghi nhìn Lý Tinh.
- Thật là như vậy sao ?
- Mấy vấn đề nhỏ này sao có thể làm khó được ta, yên tâm đi.
Đường Hi biết tên này rất giỏi luyện kim còn về công pháp thì nàng chưa từng nghe hắn nói qua nên không dám làm bừa nhưng tiểu công chúa không biết là toàn bộ câu chuyện của hai người đã bị lão giáo sư nghe thấy.
×
— QUẢNG CÁO —
Ánh mắt lão ngạc nhiên nhìn Lý Tinh, câu trả lời của tiểu tử này rất hoàn hảo.
- Công chúa không cần nghi ngờ, tên tiểu tử này nói không sai.
Mấy tên học viên nghe được đều dùng vẻ mặt nghi ngờ nhìn Lý Tinh, lão giáo sư lại hỏi.
- Người có biết vì sao công pháp abcdef… phải sử dụng như vậy không ?
- Là vì edfkgkh…
- Vậy ksjskjeoa… thì sao ?
- fkvnldjkvk… (tự hiểu).
Trong phòng học lúc này xuất hiện tình trạng vô cùng quỷ dị, một già một trẻ liên tục đối đáp, lúc đầu thì Mạc Phi hỏi Lý Tinh dần về sao thì giống như là thỉnh giáo hơn, còn Lý Tinh lại cảm thấy mấy câu hỏi này quá đơn giản nên thuận miệng trả lời cho lão.
- Ha ha ha… không ngờ bên trong học viện lại có thiên tài bậc này.
Mạc Phi dùng ánh mắt sáng rực như muốn lột trần Lý Tinh, vẻ mặt lão đầy hưng phấn.
- Tiểu tử người có kiến thức như vậy sao không tham gia học viện mà lại đi làm học vệ ?
- Tiền bối quá khen, lúc trước tiểu bối là tạp vụ bên trong thư viện mai mắn được công chúa nhìn trúng nên trở thành học vệ của người.
- Tạp vụ ? nói vậy những kiến thức này là do người tự học ?
Lý Tinh thành thật gật đầu.
- Trong lúc rãnh rỗi tiểu bối thường xem trộm sách bên trong thư viện.
- Tốt… tốt… tốt…
Mạc Phi càng nhìn càng thấy Lý Tinh hợp nhãn, tiểu tử trước mặt tự học đã giỏi như vậy nếu hắn được một giáo sư thiên tài như lão chỉ dạy thì thành quả khó mà đoán được.
- Tiểu tử người có muốn trở thành học viên của hoàng gia học viện không ?
- Nhưng thiên phú của tiểu bối có vấn đề.
- Vấn đề gì ?
Lý Tinh mang chuyện vô mạch nói với lão đầu, Mạc Phi nghe được có chút không tin, một thiên tài như vậy làm sao có thể có thiên phú như thế. Lão lấy ra quả cầu đặt trước mặt Lý Tinh.
- Mau truyền hồn lực của người vào cho lão phu xem thử.
Lý Tinh do dự một lúc, hắn bước lên phía trước, hai tay nắm khối cầu bắt đầu truyền hồn lực vào bên trong.
- Lý Tinh người đã chuẩn bị xong chưa ?
- Tới liền.
Lý Tinh vừa mở cửa, ánh mắt ngây ngất nhìn nữ tử trước mặt, tiểu nha đầu này vốn xinh đẹp động lòng giờ lại mặt thêm một bộ hoàng y kết hợp với mái tóc dài của nàng giống như một nữ thần ánh sáng vừa giáng trần.
- Sao hôm nay người lại ăn mặt đẹp như vậy ?
Đường Hi nhìn bộ dáng của hắn, đôi môi nhỏ nhắn khẽ cong lên nở một nụ cười xinh tươi vô tận.
- Thật không ?
- Ừ… so với ta thì xinh hơn nhiều.
- Bổn công chúa tất nhiên là xinh hơn người.
Tiểu công chúa chu môi ném cho hắn một cái túi lớn.
- Cầm lấy.
- Gì đây ?
Lý Tinh mở ra nhìn thử, bên trong là một đóng sách vở cùng với dụng cụ học tập.
- Học vệ cũng cần những thứ này sao ?
- Những thứ này không phải cho người mà là của ta, giờ người là học vệ của ta tất nhiên phải do người cầm.
- Sao không bỏ vào nhẫn không gian cho tiện.
- Học viện có quy định khi vào lớp không được dùng pháp bảo không gian.
- Thì ra người muốn ta giúp người cầm những thứ linh tinh này nên mới để ta làm học vệ.
Đường Hi nhìn vẻ mặt tức giận của hắn nàng vội lắc đầu.
- Không phải, ta thật sự muốn người được vào lớp học nếu người không muốn cầm ta cũng không ép.
- Hắc hắc… ta chỉ đùa chút thôi, làm gì căng dữ.
- Người…
Nhìn vẻ mặt vui vẻ của đối phương Đường Hi biết hắn đang đùa giỡn với nàng, tiểu công chúa tức giận quay lưng đi không thèm để ý đến hắn nữa. Lý Tinh lập tức đuổi theo làm hòa.
- Nè, người xinh đẹp như vậy thì phải rộng lượng chút chứ, ta chỉ đùa thôi mà ê… ê ê…
Hôm nay Đường Hi học công pháp nên hai người đi tới khu Vũ viện, bên trong học viện được chia là 4 khu học chính là Vũ, Đan, Trận và Kim.
Lý Tinh bước vào phòng, ánh mắt ngắm nhìn xung quanh, phòng học khá rộng đủ chỗ cho 40 đến 50 học viên.
×
— QUẢNG CÁO —
- Không ngờ người còn là một Vũ giả đấy ?
- Bây giờ người mới biết sao ? bổn công chúa là hồn sư nhị cấp đấy.
- Thật lợi hại.
Tiểu công chúa nghe hắn khen vẻ mặt có chút đắt ý, từ nhỏ nàng đã được người bên trong hoàng thất dạy cho công pháp, học viên mới vào trường đa số là hồn sĩ còn nàng thì đạt đến hồn sư.
Lý Tinh thầm tính toán nếu muốn đạt đến hồn sư thì hắn cần phải kiếm thêm ít nhất là 10 vạn khối hồn thạch.
- Không biết kiếm tới bao giờ ?
Hai người đi đến chỗ của Đường Hi, bàn của bọn họ xếp ở vị trí đầu tiên, theo nội quy của học viện thì vị trí của học viên sẽ được sắp xếp theo thực lực, học viên có vị trí càng cao thì thực lực càng cao, trong phòng có 5 bàn đầu như vậy Đường Hi là một trong 5 học viên mạnh nhất lớp.
Đường Hi ngồi vào bàn lấy một quyển sách công pháp chăm chú đọc, Lý Tinh đứng phía sao nhàm chán nhìn xung quanh, lúc này học viên đã vào đông đủ.
- Con nhà quý tộc đúng là có khác.
Mấy chục học viên trong lớn đều có dung mạo xuất chúng, nam anh tuấn, nữ xinh đẹp, Lý Tinh thầm nghĩ một phần là do di truyền còn 9 phần là có điều kiện.
Trong lúc Lý Tinh thầm đoán số đo 3 vòng của mấy em xung quanh thì đột nhiên toàn bộ học viên đứng bật dậy hướng về phía trước cuối đầu chào, Lý Tinh nhìn lên thì thấy một lão đầu râu tóc bạc phơ không biết đã đứng ở đó bao giờ.
- Ngồi đi.
Toàn bộ học viên ngồi vào chỗ của mình, Lý Tinh cũng không biết có nên ngồi hay không, hắn nhìn mấy tên học vệ bên cạnh thấy bọn chúng vẫn đứng im nên hắn cũng không dám ngồi.
Mã Phi lấy ra một quyển sách bắt đầu tiết mục giảng dạy của lão, triết lý công pháp huyền ảo vô tận như nước sông tuôn trào liên miên không dứt so với triết học của địa cầu chỉ hơn chứ không kém.
Lý Tinh nghe lão bắn lý thuyết hai giờ liền, hai chân hắn bắt đầu tê cứng, lưng mỏi, mắt mở không lên, không ngờ đến khi xuyên không còn được tận hưởng cái cảm giác này.
- Đường Hi tiết này khi nào mới kết thúc vậy ?
- Cả ngày hôm nay ta chỉ học công pháp.
- Trời.
Bây giờ còn chưa hết buổi sáng mà hai chân hắn đã không đứng nổi không biết tới chiều hắn phải đứng bằng hai chân hay 4 cẳng nữa.
- Không được nhất định phải tìm cách.
Đúng lúc này Mã Phi lại đưa ra một nan đề khiến đám học viên không biết làm thế nào để giải quyết, Lý Tinh nhìn tiểu công chúa chu môi, nhíu mày hắn biết Đường Hi đang gặp khó liền mang đáp án nói cho nàng biết.
Tiểu công chúa bán tính bán nghi nhìn Lý Tinh.
- Thật là như vậy sao ?
- Mấy vấn đề nhỏ này sao có thể làm khó được ta, yên tâm đi.
Đường Hi biết tên này rất giỏi luyện kim còn về công pháp thì nàng chưa từng nghe hắn nói qua nên không dám làm bừa nhưng tiểu công chúa không biết là toàn bộ câu chuyện của hai người đã bị lão giáo sư nghe thấy.
×
— QUẢNG CÁO —
Ánh mắt lão ngạc nhiên nhìn Lý Tinh, câu trả lời của tiểu tử này rất hoàn hảo.
- Công chúa không cần nghi ngờ, tên tiểu tử này nói không sai.
Mấy tên học viên nghe được đều dùng vẻ mặt nghi ngờ nhìn Lý Tinh, lão giáo sư lại hỏi.
- Người có biết vì sao công pháp abcdef… phải sử dụng như vậy không ?
- Là vì edfkgkh…
- Vậy ksjskjeoa… thì sao ?
- fkvnldjkvk… (tự hiểu).
Trong phòng học lúc này xuất hiện tình trạng vô cùng quỷ dị, một già một trẻ liên tục đối đáp, lúc đầu thì Mạc Phi hỏi Lý Tinh dần về sao thì giống như là thỉnh giáo hơn, còn Lý Tinh lại cảm thấy mấy câu hỏi này quá đơn giản nên thuận miệng trả lời cho lão.
- Ha ha ha… không ngờ bên trong học viện lại có thiên tài bậc này.
Mạc Phi dùng ánh mắt sáng rực như muốn lột trần Lý Tinh, vẻ mặt lão đầy hưng phấn.
- Tiểu tử người có kiến thức như vậy sao không tham gia học viện mà lại đi làm học vệ ?
- Tiền bối quá khen, lúc trước tiểu bối là tạp vụ bên trong thư viện mai mắn được công chúa nhìn trúng nên trở thành học vệ của người.
- Tạp vụ ? nói vậy những kiến thức này là do người tự học ?
Lý Tinh thành thật gật đầu.
- Trong lúc rãnh rỗi tiểu bối thường xem trộm sách bên trong thư viện.
- Tốt… tốt… tốt…
Mạc Phi càng nhìn càng thấy Lý Tinh hợp nhãn, tiểu tử trước mặt tự học đã giỏi như vậy nếu hắn được một giáo sư thiên tài như lão chỉ dạy thì thành quả khó mà đoán được.
- Tiểu tử người có muốn trở thành học viên của hoàng gia học viện không ?
- Nhưng thiên phú của tiểu bối có vấn đề.
- Vấn đề gì ?
Lý Tinh mang chuyện vô mạch nói với lão đầu, Mạc Phi nghe được có chút không tin, một thiên tài như vậy làm sao có thể có thiên phú như thế. Lão lấy ra quả cầu đặt trước mặt Lý Tinh.
- Mau truyền hồn lực của người vào cho lão phu xem thử.
Lý Tinh do dự một lúc, hắn bước lên phía trước, hai tay nắm khối cầu bắt đầu truyền hồn lực vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.