Chương 30: Hồn Thú Nhập Thể
Triệu sư huynh
01/04/2021
Lúc này mọi người đã chú y tới dị tượng, một số ít người có hiểu biết bắt đầu cảm thấy lo lắng.
Huyết Nguyệt vương chủ cũng không ngoại lệ.
- Trường Hà lại xuất hiện một kỳ tài.
Lão không lo chuyện thắng bại lần này nhưng đối thủ xuất hiện một kỳ tài rất có thể sẽ trở thành mối họa cho Huyết Nguyệt trong tương lai.
Một canh giờ sao cả hai hoàn thành luyện chế, dị tượng cũng biến mất, Lý Tinh khẽ thở phào còn mai là bên kia chưa luyện ra một thanh cực phẩm binh khí, cao nhất cũng chỉ là một thanh binh khí tốt hơn thượng phẩm một chút mà thôi.
- Bắt đầu kiểm tra.
Cả hai bên đều lựa chọn kiếm làm binh khí luyện chế, hai thanh kiếm một đỏ một lam được mang lên phía trước, kiếm đỏ trong vô cùng bình thường, kiếm lam thì phát ra lam quang nhàn nhạt.
- Mời hai bên nhận kiếm.
Phía bên Trường Hà vương quốc Mộng Tử Đài tiến lên cầm lấy thanh bảo kiếm, nàng là người luyện ra thanh kiếm này cũng là người hiểu rõ nó nhất, chỉ có nàng mới có thể phát ra toàn bộ uy lực của thanh kiếm.
Phía bên Huyết Nguyệt vương quốc người nhận kiếm là Hoàng Tử Phong, thanh niên có tu vi cao nhất.
Hai bên cầm kiếm đứng đối diện, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Mộng Tử Đài, mỹ nhân với vẻ mặt lạnh lùng cầm theo lam kiếm giống như một nữ thần bước ra từ băng tuyết.
- Thử kiếm.
Hai người cùng lúc vận công chém vào kiếm đối phương, lam kiếm khi nhận được hồn lực càng tỏa ra lam quang chói mắt bao phủ lấy hỏa kiếm.
- Keng…
Tiếng kiếm va chạm vọng đi khắp kháng đài sao đó là thanh âm một thứ kim loại rơi xuống đất, đến khi lam quang tán đi mọi người mới nhìn rõ mũi kiếm nằm bên dưới mặt đất có màu lam.
- Hoan hô…
- Thắng rồi…
Tiếng hoang hô vang lên khắp vương thành, trên kháng đài Tử Nghiên ôm lấy Đường Hi nhiệt tình ăn mừng.
- Tiểu Hi chúng ta thắng rồi…
Đường Hi mỉm cười nhìn thanh niên bên dưới, trong lòng nàng luôn có một niềm tin hắn sẽ dành được chiến thắng, lúc này thanh niên bên dưới ngẩn đầu nhìn nàng, ánh mắt hai người khẽ chạm, nữ tử e thẹn cuối đầu.
Trên sân đấu, hai người cầm kiếm đứng ngơ ngác, Mộng Tử Đài hoàn toàn không ngờ mình lại thua cuộc, ánh mắt không cam lòng nhìn nam nhân đối diện.
Hoàng Tử Phong nhìn thấy ánh mắt của nàng, trong lòng có chút chột dạ, hắn tưởng mình thua chắc chỉ chém gió cho vui, không ngờ lại có thể chuyển bại thành thắng.
- Huyết Nguyệt vương quốc thắng.
Ba vòng thắng hai hiện tại Huyết Nguyệt đã bất bại cho dù kết quả vòng đấu cuối cùng ra sao thì bọn họ chỉ từ hòa đến thắng.
Trường Trung Học âm trầm nhìn về phía Huyết Nguyệt vương chủ, xem ra không chỉ Trường Hà có kỳ tài, chuyện này đã nằm ngoài dự tính của lão rồi.
Lý Tinh vừa trở vào phòng liền bị lão sư phụ kéo qua hỏi chuyện.
- Tiểu tử tình hình lúc nãy là sao?
Cao Cường đã cho rằng Huyết Nguyệt tất bại đến cuối cùng không ngờ lại chuyển bại thành thắng.
×
— QUẢNG CÁO —
Lý Tinh mờ mịt nhìn lão.
- Sư phụ muốn hỏi tình hình gì?
- Bớt nhảm, không nói lão phu xử đẹp tiểu tử ngươi.
- Ui… đệ tử cảm thấy không khỏe… đệ tử muốn đi vệ sinh.
- Tiểu tử thúi…
Cao Cường lấy ra một khối địa cấp linh kim cho tên đệ tử.
- Vừa lòng chưa?
- Đa tạ sư phụ.
Lý Tinh lập tức nhận lấy, hắn đã canh me mấy khối linh kim của lão một thời gian nhưng vẫn chưa có cơ hội, hôm nay lại tự tìm đến cửa.
- Sư phụ có nghe nói đến toái binh?
Cao Cường nhíu mày suy nghĩ sao đó dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn tên tiểu tử trước mặt.
- Thì ra là như vậy… không ngờ phương pháp tà môn như vậy cũng bị tiểu tử ngươi học được.
- Tri thức là sức mạnh… tri thức là tiền bạc… học, học nữa, học mãi…
Toái binh là một phương pháp đã thất truyền rất lâu, toái binh có thể gia tăng tiềm năng binh khí lên bao nhiêu lần thì sẽ làm giảm thọ binh xuống bấy nhiêu lần. Lúc nãy Lý Tinh đã tăng tiềm năng binh khí kia lên 5 lần thì thọ binh cũng sẽ giảm xuống 5 lần.
Nắng trời ngã vàng, thái dương lặng lẽ về tây, vòng thi đấu cuối cùng cũng chính thức bắt đầu đây, 10 thí sinh lần lượt bước ra sân đấu, bên phía Huyết Nguyệt là những gương mặt vô cùng nổi tiếng.
- Kỳ lạ, sao lại không thấy Như Nguyệt sư tỷ?
- Đúng vậy, ai giấu nữ thần của ta rồi?
Tên bên cạnh nghe được liền khinh thường.
- Ta đoán Như Nguyệt sư tỷ không muốn ức hiếp bọn ngoại quốc nên không xuất chiến.
- Nói cũng đúng, mấy tên kia nhìn thấy sư tỷ chắc sẽ nhận thua, lúc đó chúng ta xem gì đây?
Tần Như Nguyệt không xuất chiến tất cả ánh mắt đều tập trung vào Lâm Tử Hào, từ khi đại hoàng tử tốt nghiệp học viện thì người này chính thức trở thành học viện đệ nhất thiên tài.
- Tử Hào sư huynh cố lên…
- Kinh Sương sư tỷ cố lên…
Lý Tinh đứng trong phòng quan chiến nhìn 5 thanh niên trên sân đấu có tới 3 người là dòng dỗi hoàng tộc cho thấy Đường gia vẫn là bá chủ Huyết Nguyệt.
- Trận thứ nhất bắt đầu.
Phía bên Huyết Nguyệt người đầu tiên ra ứng chiến là tứ hoàng tử Đường Trường Sơn, bên kia chuyến tuyến là thiên tài viện tử Dương Minh, cả hai đều là hồn tướng ngũ cấp.
Đường Trường Sơn rút kiếm, vẻ mặt lười biếng nhìn đối thủ, Dương Minh thản nhiên đáp lễ, ánh mắt không chút sợ hãi, hai người nhìn nhau nhưng không ai động thủ.
×
— QUẢNG CÁO —
- Đánh đi đợi gì nữa.
Lý Tinh cầm một cái điện thoại quay lại trận chiến, đây là lần đầu hắn nhìn thấy cao thủ so tài phải nắm bắt thời cơ, học tập kinh nghiệm.
- Keng…
Trên sân đấu hai bên bắt đầu giao chiến, Đường Trường Sơn là người tấn công trước, Dương Minh bình tĩnh đáp trả, cả hai liên tục so chiêu nhưng không quá ác liệt, nhìn qua như đang đùa giỡn.
Nhìn bề ngoài tuy đơn giản thực ra cả hai đang tìm sơ hở của đối phương, một khi tìm ra sẽ lập tức tấn công.
- Tử Nguyệt Trảm.
Đường Trường Sơn đột nhiên tấn công, sao lưng mộc ra một đôi hỏa dực, toàn thân bao phủ trong hỏa giáp, tay cầm hỏa kiếm chém thẳng vào đối phương.
- Lưu Tinh nhất thức.
Dương Minh lùi lại, sao lưng mộc ra một đôi lam dực, thân mang lam giáp, thế kiếm như lưu tinh phản công.
Hai bên như nước với lửa va chạm vào nhau bất phân thắng bại, Lý Tinh ở xa xa xem mà sướng mắt, đây là lần đầu hắn nhìn thấy thú hồn nhập thể trông không khác gì siêu nhân biến hình.
- Hỏa luân.
Một vòng lửa xuất hiện bao phủ Dương Minh, vòng lửa càng xoáy càng mạnh dần biến thành một cơn lốc, kháng giả trên kháng đài bắt đầu cảm nhận được sức mạnh thiêu đốt kia.
- Thủy thuẫn.
Dương Minh ẩn trong một cái bong bóng nước tạm thời ngăn được hỏa luân nhưng thủy thuẫn chưa tồn tại được bao lâu thì bị một đường kiếm phá vỡ, Dương Minh bị đánh bay khỏi sân đấu.
- Keng… trận thứ nhất Huyết Nguyệt vương quốc thắng.
- Hoang hô…
Đường Trường Sơ từ trên không đáp xuống sân đấu, vẻ mặt tái nhợt, tuy hắn đã thắng đối phương nhưng hồn lực không còn bao nhiêu điều này cho thấy sức lực hai bên không chênh lệch nhiều.
Vòng thứ hai chưa bắt đầu được bao lâu thì Đường Trường Sơn bị đánh bại, La Kinh Sương lên thay, Lý Tinh từ xa nhìn thấy mỹ nhân bốc lửa trên không, cùng với một đôi hỏa dực như một con phượng hoàng kiêu ngạo giữa bầu trời, trong lòng thầm khen bản thân sáng suốt, sao này có xuyên không về địa cầu cũng có thể úp đoạn này lên youtube để kiếm chút đỉnh.
Giữa sân đấu hai bên giao chiến vô cùng ác liệt cuối cùng cả hai rơi khỏi sân đấu, bất phân thắng bại.
Trận tiếp theo tam hoàng tử Đường Nghiêm đánh bại đối thủ, phía bên Trường Hà một nữ tử lạnh lùng bước ra, nàng chính là Mộng Tử Đài.
Nữ tử rút ra một thanh trường kiếm màu trắng, sao lưng mộc ra một đôi tuyết dực kết hợp với bạch y trên người làm say mê không biết bao nhiêu ánh mắt.
Đường Nghiêm thấy đối phương xuất chiêu, hỏa dực lần nữa hiện ra chủ động tấn công đối phương, Tử Tài lướt đi như gió, trường kiếm linh hoạt như xà, chỉ vài chiêu đã ép đổi thủ vào đường cùng.
- Lưu tinh nhị thức.
Hai đường kiếm như lưu tinh phá không đánh bay Đường Nghiêm ra khỏi sân đấu.
- Lợi hại…
Mấy lão đầu ngồi quan chiến trên kháng đài khẽ gật đầu, kiếm thuật của Mộng Tử Đài đã đạt đến trình độ cực cao cho dù Đường Nghiêm lúc đỉnh phong cũng chưa chắc là đối thủ.
Huyết Nguyệt vương chủ cũng không ngoại lệ.
- Trường Hà lại xuất hiện một kỳ tài.
Lão không lo chuyện thắng bại lần này nhưng đối thủ xuất hiện một kỳ tài rất có thể sẽ trở thành mối họa cho Huyết Nguyệt trong tương lai.
Một canh giờ sao cả hai hoàn thành luyện chế, dị tượng cũng biến mất, Lý Tinh khẽ thở phào còn mai là bên kia chưa luyện ra một thanh cực phẩm binh khí, cao nhất cũng chỉ là một thanh binh khí tốt hơn thượng phẩm một chút mà thôi.
- Bắt đầu kiểm tra.
Cả hai bên đều lựa chọn kiếm làm binh khí luyện chế, hai thanh kiếm một đỏ một lam được mang lên phía trước, kiếm đỏ trong vô cùng bình thường, kiếm lam thì phát ra lam quang nhàn nhạt.
- Mời hai bên nhận kiếm.
Phía bên Trường Hà vương quốc Mộng Tử Đài tiến lên cầm lấy thanh bảo kiếm, nàng là người luyện ra thanh kiếm này cũng là người hiểu rõ nó nhất, chỉ có nàng mới có thể phát ra toàn bộ uy lực của thanh kiếm.
Phía bên Huyết Nguyệt vương quốc người nhận kiếm là Hoàng Tử Phong, thanh niên có tu vi cao nhất.
Hai bên cầm kiếm đứng đối diện, ánh mắt mọi người đều tập trung vào Mộng Tử Đài, mỹ nhân với vẻ mặt lạnh lùng cầm theo lam kiếm giống như một nữ thần bước ra từ băng tuyết.
- Thử kiếm.
Hai người cùng lúc vận công chém vào kiếm đối phương, lam kiếm khi nhận được hồn lực càng tỏa ra lam quang chói mắt bao phủ lấy hỏa kiếm.
- Keng…
Tiếng kiếm va chạm vọng đi khắp kháng đài sao đó là thanh âm một thứ kim loại rơi xuống đất, đến khi lam quang tán đi mọi người mới nhìn rõ mũi kiếm nằm bên dưới mặt đất có màu lam.
- Hoan hô…
- Thắng rồi…
Tiếng hoang hô vang lên khắp vương thành, trên kháng đài Tử Nghiên ôm lấy Đường Hi nhiệt tình ăn mừng.
- Tiểu Hi chúng ta thắng rồi…
Đường Hi mỉm cười nhìn thanh niên bên dưới, trong lòng nàng luôn có một niềm tin hắn sẽ dành được chiến thắng, lúc này thanh niên bên dưới ngẩn đầu nhìn nàng, ánh mắt hai người khẽ chạm, nữ tử e thẹn cuối đầu.
Trên sân đấu, hai người cầm kiếm đứng ngơ ngác, Mộng Tử Đài hoàn toàn không ngờ mình lại thua cuộc, ánh mắt không cam lòng nhìn nam nhân đối diện.
Hoàng Tử Phong nhìn thấy ánh mắt của nàng, trong lòng có chút chột dạ, hắn tưởng mình thua chắc chỉ chém gió cho vui, không ngờ lại có thể chuyển bại thành thắng.
- Huyết Nguyệt vương quốc thắng.
Ba vòng thắng hai hiện tại Huyết Nguyệt đã bất bại cho dù kết quả vòng đấu cuối cùng ra sao thì bọn họ chỉ từ hòa đến thắng.
Trường Trung Học âm trầm nhìn về phía Huyết Nguyệt vương chủ, xem ra không chỉ Trường Hà có kỳ tài, chuyện này đã nằm ngoài dự tính của lão rồi.
Lý Tinh vừa trở vào phòng liền bị lão sư phụ kéo qua hỏi chuyện.
- Tiểu tử tình hình lúc nãy là sao?
Cao Cường đã cho rằng Huyết Nguyệt tất bại đến cuối cùng không ngờ lại chuyển bại thành thắng.
×
— QUẢNG CÁO —
Lý Tinh mờ mịt nhìn lão.
- Sư phụ muốn hỏi tình hình gì?
- Bớt nhảm, không nói lão phu xử đẹp tiểu tử ngươi.
- Ui… đệ tử cảm thấy không khỏe… đệ tử muốn đi vệ sinh.
- Tiểu tử thúi…
Cao Cường lấy ra một khối địa cấp linh kim cho tên đệ tử.
- Vừa lòng chưa?
- Đa tạ sư phụ.
Lý Tinh lập tức nhận lấy, hắn đã canh me mấy khối linh kim của lão một thời gian nhưng vẫn chưa có cơ hội, hôm nay lại tự tìm đến cửa.
- Sư phụ có nghe nói đến toái binh?
Cao Cường nhíu mày suy nghĩ sao đó dùng vẻ mặt kinh ngạc nhìn tên tiểu tử trước mặt.
- Thì ra là như vậy… không ngờ phương pháp tà môn như vậy cũng bị tiểu tử ngươi học được.
- Tri thức là sức mạnh… tri thức là tiền bạc… học, học nữa, học mãi…
Toái binh là một phương pháp đã thất truyền rất lâu, toái binh có thể gia tăng tiềm năng binh khí lên bao nhiêu lần thì sẽ làm giảm thọ binh xuống bấy nhiêu lần. Lúc nãy Lý Tinh đã tăng tiềm năng binh khí kia lên 5 lần thì thọ binh cũng sẽ giảm xuống 5 lần.
Nắng trời ngã vàng, thái dương lặng lẽ về tây, vòng thi đấu cuối cùng cũng chính thức bắt đầu đây, 10 thí sinh lần lượt bước ra sân đấu, bên phía Huyết Nguyệt là những gương mặt vô cùng nổi tiếng.
- Kỳ lạ, sao lại không thấy Như Nguyệt sư tỷ?
- Đúng vậy, ai giấu nữ thần của ta rồi?
Tên bên cạnh nghe được liền khinh thường.
- Ta đoán Như Nguyệt sư tỷ không muốn ức hiếp bọn ngoại quốc nên không xuất chiến.
- Nói cũng đúng, mấy tên kia nhìn thấy sư tỷ chắc sẽ nhận thua, lúc đó chúng ta xem gì đây?
Tần Như Nguyệt không xuất chiến tất cả ánh mắt đều tập trung vào Lâm Tử Hào, từ khi đại hoàng tử tốt nghiệp học viện thì người này chính thức trở thành học viện đệ nhất thiên tài.
- Tử Hào sư huynh cố lên…
- Kinh Sương sư tỷ cố lên…
Lý Tinh đứng trong phòng quan chiến nhìn 5 thanh niên trên sân đấu có tới 3 người là dòng dỗi hoàng tộc cho thấy Đường gia vẫn là bá chủ Huyết Nguyệt.
- Trận thứ nhất bắt đầu.
Phía bên Huyết Nguyệt người đầu tiên ra ứng chiến là tứ hoàng tử Đường Trường Sơn, bên kia chuyến tuyến là thiên tài viện tử Dương Minh, cả hai đều là hồn tướng ngũ cấp.
Đường Trường Sơn rút kiếm, vẻ mặt lười biếng nhìn đối thủ, Dương Minh thản nhiên đáp lễ, ánh mắt không chút sợ hãi, hai người nhìn nhau nhưng không ai động thủ.
×
— QUẢNG CÁO —
- Đánh đi đợi gì nữa.
Lý Tinh cầm một cái điện thoại quay lại trận chiến, đây là lần đầu hắn nhìn thấy cao thủ so tài phải nắm bắt thời cơ, học tập kinh nghiệm.
- Keng…
Trên sân đấu hai bên bắt đầu giao chiến, Đường Trường Sơn là người tấn công trước, Dương Minh bình tĩnh đáp trả, cả hai liên tục so chiêu nhưng không quá ác liệt, nhìn qua như đang đùa giỡn.
Nhìn bề ngoài tuy đơn giản thực ra cả hai đang tìm sơ hở của đối phương, một khi tìm ra sẽ lập tức tấn công.
- Tử Nguyệt Trảm.
Đường Trường Sơn đột nhiên tấn công, sao lưng mộc ra một đôi hỏa dực, toàn thân bao phủ trong hỏa giáp, tay cầm hỏa kiếm chém thẳng vào đối phương.
- Lưu Tinh nhất thức.
Dương Minh lùi lại, sao lưng mộc ra một đôi lam dực, thân mang lam giáp, thế kiếm như lưu tinh phản công.
Hai bên như nước với lửa va chạm vào nhau bất phân thắng bại, Lý Tinh ở xa xa xem mà sướng mắt, đây là lần đầu hắn nhìn thấy thú hồn nhập thể trông không khác gì siêu nhân biến hình.
- Hỏa luân.
Một vòng lửa xuất hiện bao phủ Dương Minh, vòng lửa càng xoáy càng mạnh dần biến thành một cơn lốc, kháng giả trên kháng đài bắt đầu cảm nhận được sức mạnh thiêu đốt kia.
- Thủy thuẫn.
Dương Minh ẩn trong một cái bong bóng nước tạm thời ngăn được hỏa luân nhưng thủy thuẫn chưa tồn tại được bao lâu thì bị một đường kiếm phá vỡ, Dương Minh bị đánh bay khỏi sân đấu.
- Keng… trận thứ nhất Huyết Nguyệt vương quốc thắng.
- Hoang hô…
Đường Trường Sơ từ trên không đáp xuống sân đấu, vẻ mặt tái nhợt, tuy hắn đã thắng đối phương nhưng hồn lực không còn bao nhiêu điều này cho thấy sức lực hai bên không chênh lệch nhiều.
Vòng thứ hai chưa bắt đầu được bao lâu thì Đường Trường Sơn bị đánh bại, La Kinh Sương lên thay, Lý Tinh từ xa nhìn thấy mỹ nhân bốc lửa trên không, cùng với một đôi hỏa dực như một con phượng hoàng kiêu ngạo giữa bầu trời, trong lòng thầm khen bản thân sáng suốt, sao này có xuyên không về địa cầu cũng có thể úp đoạn này lên youtube để kiếm chút đỉnh.
Giữa sân đấu hai bên giao chiến vô cùng ác liệt cuối cùng cả hai rơi khỏi sân đấu, bất phân thắng bại.
Trận tiếp theo tam hoàng tử Đường Nghiêm đánh bại đối thủ, phía bên Trường Hà một nữ tử lạnh lùng bước ra, nàng chính là Mộng Tử Đài.
Nữ tử rút ra một thanh trường kiếm màu trắng, sao lưng mộc ra một đôi tuyết dực kết hợp với bạch y trên người làm say mê không biết bao nhiêu ánh mắt.
Đường Nghiêm thấy đối phương xuất chiêu, hỏa dực lần nữa hiện ra chủ động tấn công đối phương, Tử Tài lướt đi như gió, trường kiếm linh hoạt như xà, chỉ vài chiêu đã ép đổi thủ vào đường cùng.
- Lưu tinh nhị thức.
Hai đường kiếm như lưu tinh phá không đánh bay Đường Nghiêm ra khỏi sân đấu.
- Lợi hại…
Mấy lão đầu ngồi quan chiến trên kháng đài khẽ gật đầu, kiếm thuật của Mộng Tử Đài đã đạt đến trình độ cực cao cho dù Đường Nghiêm lúc đỉnh phong cũng chưa chắc là đối thủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.