Chương 23: Lên Bờ
Triệu sư huynh
01/04/2021
Đường Hi đi đến đối diện Lý Tinh, ánh mắt nghiêm túc nhìn hắn.
- Có phải lúc nãy ngươi đã hôn ta không ?
- Hả ? hôn… cái gì hôn ?
- Có hay là không ?
Lý Tinh cảm giác có chút không ổn, tiểu công chúa bình thường rất đáng yêu nhưng một khi nổi giận thì giống y như nhị tỷ của nàng.
- Đường Hi ta nghĩ chuyện quan trọng trước mắt là làm sao để thu khối linh kim này, chuyện hôn hít gì đó sao này hãy tính.
- Ngươi đừng đánh trống lãng, mau trả lời ta.
- Ừ thì… nam tử hán đại tượng phu dám làm dám nhận, ta đúng là có… ầm…
Lý Tinh còn chưa dứt câu thì cơ thể hắn đã bị đánh bay đi chỗ khác, hắn vừa rời xuống đất thì lại thấy một quả cầu màu vàng bay đến.
- Chờ đã… ầm… ầm…
Tuy Lý Tinh tự nhận là thiên tài vạn năm chưa có một nhưng khoảng cách giữa hắn và tiểu công chúa còn xa xa không nhìn thấy nên chỉ có thể ăn hành chịu trận, kết quả là bị đánh nằm một đóng trên nền phòng.
Đường Hi đánh xong một trận thì xoay người rời đi, Lý Tinh chật vật bò dậy hắn đi tới nhặt lấy điều khiển thu lấy linh kim.
- Sao lại không được ? chẳng lẽ bị đánh hư rồi.
Sao khi thử lại vài lần vẫn không có hiệu quả, Lý Tinh thử hút mấy thứ bên cạnh thì lại thành công, vấn đề là nằm ở khối linh kim kia.
Ban đầu Lý Tinh điều khiển kiếm ngư bơi vài vòng xung quanh quan sát, lúc sao hắn phát hiện ở phía xa cũng có một cột đá giống y như cột đá này.
- Hú hú…
Kiếm ngư phóng thẳng tới cột đá phía xa xiên vài lỗ, bên trong cũng có một lớp linh kim sáng bóng nhưng đây vẫn chưa phải là chuyện vui nhất vì hắn đã nhìn thấy thêm mấy cột đá ở xung quanh.
- Thiên địa cấm trận.
Từ kiến thức bên trong Hồn thư Lý Tinh dễ dàng nhận ra những cột đá này hợp lại tạo thành một cấm trận đang phong ấn thứ gì đó bên dưới Tây hồ, từ thời thượng cổ chỉ khi gặp hậu duệ thần thú hùng mạnh thì mới dùng đến loại cấm trận này.
- Có khi nào bên dưới đáy hồ là một đầu thượng cổ thần thú không ?
Nếu hắn đào gốc cột này đi giúp con yêu thú kia giải phong ấn không chừng nó sẽ lấy thân báo đáp nhưng khả năng này rất thấp, còn có một khả năng cao hơn là khi con yêu thú kia xong ra sẽ đồ sát tứ phương để hả giận mà hắn chính là tên đầu tiên đứng mũi chịu trận.
- Kèo này căng đét. × — QUẢNG CÁO —
Đường Hi ngồi trên giường nghỉ ngơi, tiểu công chúa muốn ngủ một giấc nhưng vì tác dụng của hồn quả quá mạnh nên không cách nào ngủ được, nàng liếc nhìn tên còn lại trong phòng thì thấy hắn đang ngồi ngẩn người nói chuyện một mình.
- Không lẽ lúc nãy tay ra tay quá nặng sao ?
Nàng nghe nói nếu phần đầu bị chấn thương sẽ khiến người ta có chút khác người, biểu hiện tiêu biểu là thường độc thoại nội tâm, nghĩ đến đây ánh mắt nàng quan tâm nhìn hắn.
- Nè… sao người không đi thu linh kim ?
Lý Tinh như không nghe thấy lời nói của tiểu công chúa, lúc này hắn đang bận điều khiển kiếm ngư bơi tới một cột đá khác.
- Leng keng leng keng leng keng…
Màng hình máy tính bảng hiện đỏ báo hiệu kiếm ngư gặp phải nguy hiểm, Lý Tinh lập tức triệu hồi kiếm ngư quay về.
- Kì lạ, ở dưới đáy hồ sao lại có nhiệt độ cao như vậy? chẳng lẽ là phong ấn một con thượng cổ hỏa thần thú?
Lý Tinh chỉ có thể âm thầm suy đoán, muốn biết được đáp án chính xác thì phải tiến vào sâu bên trong cấm trận nhưng chuyện này không dễ, trước tiên là phải tìm kiếm đủ nguyên liệu để chế tạo một con trùng biến hình siêu cấp đủ sức chống lại thứ nhiệt độ kia.
Đúng lúc này Lý Tinh nhìn thấy một tản đá có màu đỏ như máu nhưng hắn biết thứ này không phải là đá mà là một con sò huyết khổng lồ.
- Sò lông nướng mỡ hành.
Sáng hôm sao có một con cua lớn từ dưới hồ bò lên chạy thẳng vào rừng, tốc độ nhanh như lướt gió, trước khi tiến vào sương mù Lý Tinh đã đặt mấy cái định vị bên ngoài chỉ cần theo tín hiệu mà đi thì có thể rời khỏi nơi này.
Bên trong phòng điều khiển, không gian có chút tĩnh lặng, Lý Tinh ngồi một bên nướng sò lông, tiểu công chúa ngồi trên giường vẻ mặt không tốt, từ đêm qua đến giờ hai người vẫn chưa nói được câu nào.
Hương thơm tỏa ra khắp phòng dần bay đến chỗ tiểu công chúa, Đường Hi cắn môi, ánh mắt xinh đẹp lén nhìn tên bên cạnh trong lòng hi vọng có ai đó sẽ gọi tên nàng.
- Không được... không được bổn công chúa không thể vì thức ăn mà hạ mình.
Lúc trước nàng là một công chúa cao quý nhưng từ khi ở chung với Lý Tinh một thời gian bị hắn dụ dỗ không biết từ khi nào thì có sở thích ăn vặt mất rồi.
- Đều tại tên đáng ghét kia.
Lý Tinh đợi nữa canh giờ vẫn không thấy đối phương có động tĩnh hắn đành phải chén hết đám sò trước mặt, xem ra tiểu công chúa đã thật sự tức giận.
Đại cự giải chạy một hơi xong ra ngoài đám sương mù, vừa đến nơi Lý Tinh liền phát hiện có hai người đang ẩn nấp gần đó, vì để che giấu thực lực hắn xuống cua lội bộ ra bên ngoài.
Đường Hi đi bên cạnh bất mãn nhìn Lý Tinh.
- Ngươi sợ nhị tỷ ép ngươi giao ra mấy thứ đó sao? Nhị tỷ không như ngươi nghĩ đâu. × — QUẢNG CÁO —
- Không phải, làm người phải biết khiêm tốn.
- Ngụy miệng.
Lý Tinh cười trừ, hắn đúng là không muốn bị Đường Vân chú ý, lỡ như bị cuống vào vòng xoáy hoàng tộc thì đúng là đi đường cũng gặp họa.
Hai người vừa rời khỏi lớp sương trắng thì gặp ngay Đường Vân, Lỗ Dương đang lao tới, từ khi Lý Tinh thu hồi kiến thám tử thì hai người này vẫn còn cách hắn hơn cả dặm đường không ngờ lại chạy đến nhanh như vậy.
- Đúng là còn thính hơn cả hao thiên khuyển.
Đường Hi nhìn thấy nhị tỷ vẻ mặt tươi cười chạy đến.
- Nhị tỷ...
- Muội có bị thương không?
- Không có.
Đường Vân kiểm tra tiểu muội từ trên xuống dưới phát hiện không có vân đề, bảo bối của nàng vẫn rất tốt.
- Để xem trở về ta trị muội như thế nào.
- Muội biết lỗi rồi nhưng chuyện lần này đâu phải do muội cố ý chạy loạn.
- Không phải muội vậy là do tên kia sao?
Tiểu công chúa nhìn ánh mắt đầy sát khí của nhị tỷ lập tức lắc đầu, hai tay ôm lấy eo thon của Đường Vân.
- Cũng không phải, đợi chút nữa muội sẽ kể cho nhị tỷ nghe, bây giờ muội rất mệt muội muốn trở về nghỉ ngơi.
- Đi thôi.
Cả đám người trở lại chỗ xuất phát, Đường Hi bị nhị tỷ của nàng mang đi, Lỗ Dương không biết đã chạy đi đâu chỉ còn lại một mình Lý Tinh.
Từ khi bọn họ xuất phát đến giờ còn chưa tới 3 ngày nhưng với tình hình hiện tại thì Đường Hi có khả năng không thể tiếp tục thí luyện nên chuyến đi lần này của hắn đến đây là kết thúc.
- Cũng mai là lão tử đã có chuẩn bị.
Lý Tinh dựng trại nghỉ ngơi, hắn lấy ra một cái máy tính bảng, khung cảnh trên màng hình chính là bên dưới Tây hồ, trước khi rời đi hắn đã để lại một con trùng biến hình để xác định vị trí để lần sao biết đường mà đi vào.
- Có phải lúc nãy ngươi đã hôn ta không ?
- Hả ? hôn… cái gì hôn ?
- Có hay là không ?
Lý Tinh cảm giác có chút không ổn, tiểu công chúa bình thường rất đáng yêu nhưng một khi nổi giận thì giống y như nhị tỷ của nàng.
- Đường Hi ta nghĩ chuyện quan trọng trước mắt là làm sao để thu khối linh kim này, chuyện hôn hít gì đó sao này hãy tính.
- Ngươi đừng đánh trống lãng, mau trả lời ta.
- Ừ thì… nam tử hán đại tượng phu dám làm dám nhận, ta đúng là có… ầm…
Lý Tinh còn chưa dứt câu thì cơ thể hắn đã bị đánh bay đi chỗ khác, hắn vừa rời xuống đất thì lại thấy một quả cầu màu vàng bay đến.
- Chờ đã… ầm… ầm…
Tuy Lý Tinh tự nhận là thiên tài vạn năm chưa có một nhưng khoảng cách giữa hắn và tiểu công chúa còn xa xa không nhìn thấy nên chỉ có thể ăn hành chịu trận, kết quả là bị đánh nằm một đóng trên nền phòng.
Đường Hi đánh xong một trận thì xoay người rời đi, Lý Tinh chật vật bò dậy hắn đi tới nhặt lấy điều khiển thu lấy linh kim.
- Sao lại không được ? chẳng lẽ bị đánh hư rồi.
Sao khi thử lại vài lần vẫn không có hiệu quả, Lý Tinh thử hút mấy thứ bên cạnh thì lại thành công, vấn đề là nằm ở khối linh kim kia.
Ban đầu Lý Tinh điều khiển kiếm ngư bơi vài vòng xung quanh quan sát, lúc sao hắn phát hiện ở phía xa cũng có một cột đá giống y như cột đá này.
- Hú hú…
Kiếm ngư phóng thẳng tới cột đá phía xa xiên vài lỗ, bên trong cũng có một lớp linh kim sáng bóng nhưng đây vẫn chưa phải là chuyện vui nhất vì hắn đã nhìn thấy thêm mấy cột đá ở xung quanh.
- Thiên địa cấm trận.
Từ kiến thức bên trong Hồn thư Lý Tinh dễ dàng nhận ra những cột đá này hợp lại tạo thành một cấm trận đang phong ấn thứ gì đó bên dưới Tây hồ, từ thời thượng cổ chỉ khi gặp hậu duệ thần thú hùng mạnh thì mới dùng đến loại cấm trận này.
- Có khi nào bên dưới đáy hồ là một đầu thượng cổ thần thú không ?
Nếu hắn đào gốc cột này đi giúp con yêu thú kia giải phong ấn không chừng nó sẽ lấy thân báo đáp nhưng khả năng này rất thấp, còn có một khả năng cao hơn là khi con yêu thú kia xong ra sẽ đồ sát tứ phương để hả giận mà hắn chính là tên đầu tiên đứng mũi chịu trận.
- Kèo này căng đét. × — QUẢNG CÁO —
Đường Hi ngồi trên giường nghỉ ngơi, tiểu công chúa muốn ngủ một giấc nhưng vì tác dụng của hồn quả quá mạnh nên không cách nào ngủ được, nàng liếc nhìn tên còn lại trong phòng thì thấy hắn đang ngồi ngẩn người nói chuyện một mình.
- Không lẽ lúc nãy tay ra tay quá nặng sao ?
Nàng nghe nói nếu phần đầu bị chấn thương sẽ khiến người ta có chút khác người, biểu hiện tiêu biểu là thường độc thoại nội tâm, nghĩ đến đây ánh mắt nàng quan tâm nhìn hắn.
- Nè… sao người không đi thu linh kim ?
Lý Tinh như không nghe thấy lời nói của tiểu công chúa, lúc này hắn đang bận điều khiển kiếm ngư bơi tới một cột đá khác.
- Leng keng leng keng leng keng…
Màng hình máy tính bảng hiện đỏ báo hiệu kiếm ngư gặp phải nguy hiểm, Lý Tinh lập tức triệu hồi kiếm ngư quay về.
- Kì lạ, ở dưới đáy hồ sao lại có nhiệt độ cao như vậy? chẳng lẽ là phong ấn một con thượng cổ hỏa thần thú?
Lý Tinh chỉ có thể âm thầm suy đoán, muốn biết được đáp án chính xác thì phải tiến vào sâu bên trong cấm trận nhưng chuyện này không dễ, trước tiên là phải tìm kiếm đủ nguyên liệu để chế tạo một con trùng biến hình siêu cấp đủ sức chống lại thứ nhiệt độ kia.
Đúng lúc này Lý Tinh nhìn thấy một tản đá có màu đỏ như máu nhưng hắn biết thứ này không phải là đá mà là một con sò huyết khổng lồ.
- Sò lông nướng mỡ hành.
Sáng hôm sao có một con cua lớn từ dưới hồ bò lên chạy thẳng vào rừng, tốc độ nhanh như lướt gió, trước khi tiến vào sương mù Lý Tinh đã đặt mấy cái định vị bên ngoài chỉ cần theo tín hiệu mà đi thì có thể rời khỏi nơi này.
Bên trong phòng điều khiển, không gian có chút tĩnh lặng, Lý Tinh ngồi một bên nướng sò lông, tiểu công chúa ngồi trên giường vẻ mặt không tốt, từ đêm qua đến giờ hai người vẫn chưa nói được câu nào.
Hương thơm tỏa ra khắp phòng dần bay đến chỗ tiểu công chúa, Đường Hi cắn môi, ánh mắt xinh đẹp lén nhìn tên bên cạnh trong lòng hi vọng có ai đó sẽ gọi tên nàng.
- Không được... không được bổn công chúa không thể vì thức ăn mà hạ mình.
Lúc trước nàng là một công chúa cao quý nhưng từ khi ở chung với Lý Tinh một thời gian bị hắn dụ dỗ không biết từ khi nào thì có sở thích ăn vặt mất rồi.
- Đều tại tên đáng ghét kia.
Lý Tinh đợi nữa canh giờ vẫn không thấy đối phương có động tĩnh hắn đành phải chén hết đám sò trước mặt, xem ra tiểu công chúa đã thật sự tức giận.
Đại cự giải chạy một hơi xong ra ngoài đám sương mù, vừa đến nơi Lý Tinh liền phát hiện có hai người đang ẩn nấp gần đó, vì để che giấu thực lực hắn xuống cua lội bộ ra bên ngoài.
Đường Hi đi bên cạnh bất mãn nhìn Lý Tinh.
- Ngươi sợ nhị tỷ ép ngươi giao ra mấy thứ đó sao? Nhị tỷ không như ngươi nghĩ đâu. × — QUẢNG CÁO —
- Không phải, làm người phải biết khiêm tốn.
- Ngụy miệng.
Lý Tinh cười trừ, hắn đúng là không muốn bị Đường Vân chú ý, lỡ như bị cuống vào vòng xoáy hoàng tộc thì đúng là đi đường cũng gặp họa.
Hai người vừa rời khỏi lớp sương trắng thì gặp ngay Đường Vân, Lỗ Dương đang lao tới, từ khi Lý Tinh thu hồi kiến thám tử thì hai người này vẫn còn cách hắn hơn cả dặm đường không ngờ lại chạy đến nhanh như vậy.
- Đúng là còn thính hơn cả hao thiên khuyển.
Đường Hi nhìn thấy nhị tỷ vẻ mặt tươi cười chạy đến.
- Nhị tỷ...
- Muội có bị thương không?
- Không có.
Đường Vân kiểm tra tiểu muội từ trên xuống dưới phát hiện không có vân đề, bảo bối của nàng vẫn rất tốt.
- Để xem trở về ta trị muội như thế nào.
- Muội biết lỗi rồi nhưng chuyện lần này đâu phải do muội cố ý chạy loạn.
- Không phải muội vậy là do tên kia sao?
Tiểu công chúa nhìn ánh mắt đầy sát khí của nhị tỷ lập tức lắc đầu, hai tay ôm lấy eo thon của Đường Vân.
- Cũng không phải, đợi chút nữa muội sẽ kể cho nhị tỷ nghe, bây giờ muội rất mệt muội muốn trở về nghỉ ngơi.
- Đi thôi.
Cả đám người trở lại chỗ xuất phát, Đường Hi bị nhị tỷ của nàng mang đi, Lỗ Dương không biết đã chạy đi đâu chỉ còn lại một mình Lý Tinh.
Từ khi bọn họ xuất phát đến giờ còn chưa tới 3 ngày nhưng với tình hình hiện tại thì Đường Hi có khả năng không thể tiếp tục thí luyện nên chuyến đi lần này của hắn đến đây là kết thúc.
- Cũng mai là lão tử đã có chuẩn bị.
Lý Tinh dựng trại nghỉ ngơi, hắn lấy ra một cái máy tính bảng, khung cảnh trên màng hình chính là bên dưới Tây hồ, trước khi rời đi hắn đã để lại một con trùng biến hình để xác định vị trí để lần sao biết đường mà đi vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.