Chương 28: Tham Chiến
Triệu sư huynh
01/04/2021
Trong lúc cùng Đường Hi đi dạo vương thành, Lý Tinh thường ghé qua mấy tiệm cổ vật hi vọng có thể tìm thấy binh khí hoặc là bảo vật địa cấp nếu không thì tìm mấy tán tu bày bán ngoài đường nhưng hiệu quả không cao.
Hai người đi một lúc thì dừng lại trước một tiệm đồ cổ.
- Lão bản có hàng về chưa?
Ông chủ tiệm vừa nhìn thấy Lý Tinh liền tươi cười tiếp đón.
- Lý tiểu hữu đến thật đúng lúc, chỗ ta vừa nhập về một lô hàng, mời tiểu hữu vào xem.
Mọi người đi thẳng ra phía sao đến một căn phòng rộng hơn 100 m2 chứa toàn là đồ cũ.
- Lý tiểu hữu mời xem.
Hai người nhìn một đống cổ vật để lung tung có mấy người đang bận phân loại, xem ra đúng là hàng mới về nên chưa kịp sắp xếp.
Lý Tinh đi vài vòng tìm kiếm, chỉ cần nhìn sơ là hắn có thể đoán được lai lịch của mấy món hàng ở đây, đa số là những bảo vật, binh khí bị hư hỏng nặng đến mức không thể tái sử dụng, chỉ có thể làm vật trang trí.
- Lý Tinh mau qua xem thứ này.
Đường Hi đứng trước một tấm gương đã bị vỡ nát chỉ còn được cái khung bên ngoài, nàng chỉ vào một kí hiệu bên trên.
- Người xem thứ này có phải là do Thiên Công cổ tộc chế tạo không?
- Không phải.
Nhìn bên ngoài thì rất giống, ngay cả kí hiệu đặt trưng của Thiên Công cổ tộc cũng được khắc lên nhưng lại có hơn 10 chỗ sai, chế tác của Thiên Công cổ tộc đề cao sự hoàn hảo, mỗi bảo vật của họ làm ra gần như là hoàn mỹ.
- Thì ra là hàng giả.
Tiểu công chúa có chút thất vọng, đối với một người say mê giả kim như nàng thì nằm mơ cũng muốn có được một bảo vật của Thiên Công cổ tộc.
Nhìn thêm vài vòng cũng không thấy thứ gì đáng giá, Lý Tinh mua một món bảo vật tạm được xem như là kết giao với lão bản.
- Ta lấy thứ này.
- Lý tiểu hữu đúng là tinh mắt vừa nhìn đã chọn trúng hàng tốt của bổn điếm, thứ này đúng là bảo vật hiếm có lão phu…
Lý Tinh nghe lão chủ điếm thúi nói về lai lịch của bảo vật trên tay đến 8 phần là chém gió, gian thương không thể không phòng. Hai người đi đến bên ngoài tiệm cổ vật, lão chủ điếm chợt kéo Lý Tinh lại.
- Lý tiểu hữu tháng sao ở Bành thành có tổ chức một cuộc triển lãm cổ vật quy mô lớn, tiểu hữu có muốn đi xem thử không ?
- Có nhiều cổ vật không ?
- Đa số cổ vật ở Huyết Nguyệt vương quốc sẽ được đưa đến đó để mọi người chiêm ngưỡng.
- Ta nhớ rồi.
Sao khi biết được tin này Lý Tinh liền trở lại hoàng gia học viện, hắn quyết định để dành số hồn thạch còn lại cho cuộc triển lãm.
Đường Hi đi bên cạnh khẽ hỏi.
- Ngươi sẽ đi Bành thành sao ?
×
— QUẢNG CÁO —
- Tất nhiên.
Tiểu công chúa lấy ra một túi trữ vật đưa cho Lý Tinh.
- Tặng ngươi.
- Là gì vậy ?
Hắn mở ra xem thử, bên trong là 4 khối địa cấp linh kim, ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng.
- Sao lại tặng ta thứ quý giá như vậy ? đừng nói là ngươi muốn dùng thứ này làm vật đính ước a.
- Hừ… ngươi đừng tưởng bỡ, thứ này xem như ta trả công cho ngươi đã chỉ dạy ta trong thời gian qua.
Tiểu công chúa nói đến đây, gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, nàng xoay người che đi nét đẹp động lòng.
- Vậy đa tạ.
Lý Tinh mỉm cười nhận lấy, thành ý của nàng sao có thể từ chối, hắn lấy ra một quyển thư tịch đưa cho Đường Hi.
- Tặng cho ngươi.
Đường Hi nhìn trên quyển sách có 4 chữ tổng cương luyện kim phía dưới còn có số 1 to tướng, đôi mắt xinh đẹp khó hiểu nhìn Lý Tinh, bên trong học viện không thiếu thư tịch sao hắn lại tặng cho nàng thứ này ?
Lý Tinh như hiểu được lòng nàng, liền giải thích.
- Bên trong thư tịch là kết quả nghiên cứu về luyện kim thuật của ta tuy không phải là thứ quý giá nhưng nó là thứ độc nhất trên đời, không có quyển thứ hai.
Tiểu công chúa nghe xong liền hiểu ra ý nghĩa bên trong thư tịch, nàng cầm chặt thư tịch trong tay như nắm giữ bảo vật vô giá, nhỏ giọng nói.
- Đa tạ.
- Tiểu Hi chuyện huyền băng vạn năm lúc trước ta nói với nàng đã có kết quả chưa ?
- Ta đã hỏi qua nhị tỷ nhưng mà…
Lý Tinh nhìn vẻ mặt của nàng cũng đoán được kết quả, vào ngày sinh thần mấy năm trước của Đường Vân thì Huyết Nguyệt vương chủ đã mang huyền băng vạn năm tặng cho nàng, quan hệ của hắn cùng Đường Vân vốn không tốt nên mọi chuyện dần trở nên khó khăn.
- Xem ra lão tử phải tự thân vận động.
Hôm sao, dưới ánh vàng của nắng sớm hàng vạn hồn giả đổ về Hoàng gia học viện để xem cuộc so tài giữa Huyết Nguyệt vương quốc và Trường Hà vương quốc.
Cuộc so tài lần này không chỉ đơn giản như bình thường, trước khi so tài Trường Hà sứ giả đã đưa ra lời thách đấu, bọn họ muốn dùng 5 thanh thần binh địa cấp đỉnh phong để đánh cược tử hà linh chi của Huyết Nguyệt vương quốc.
- Vậy vương chủ có đồng ý không ?
- Tất nhiên là đồng ý, chỉ cần Như Nguyệt học tỷ xuất trận thì đám người Trường Hà chắc bại.
- Đúng vậy.
Mấy tên đứng nghe gật đầu đồng ý, trong lòng bọn họ Tần Như Nguyệt là nữ thần bất bại, sự sùng bái của bọn họ đối với nàng giống như gà con đối với gà mẹ vậy.
×
— QUẢNG CÁO —
Lý Tinh đứng bên cạnh vừa chờ Đường Hi vừa nghe mấy tên viện tử nói nhảm, trong lòng thầm nghĩ đến nữ nhân gọi là Tần Như Nguyệt kia.
- Không biết nha đầu đó với mấy tên yêu nghiệt bên trong Hồn thư ai sẽ lợi hại hơn ?
Từng đời chủ nhân của Hồn thư đều đi đến đỉnh phong nhưng muốn bước đến đó bọn họ đã dẫm lên không biết bao nhiêu thiên tài kiêu hùng của thời đại, mỗi một người ngã xuống thì bên trong Hồn thư lại xuất hiện một truyền thừa, trãi qua hàng vạn năm Hồn thư từ một trang giấy trắng không ai cần biến thành báo vật không ai không muốn.
- Tri thức là sức mạnh, tri thức là tiền bạc…
Đúng lúc này có một nữ nhân chạy tới chỗ Lý Tinh.
- Ngươi có phải là Lý Tinh không ?
Lý Tinh nhìn nữ tử trước mặt, da trắng má hồng, dáng người nhỏ nhắn liền gật đầu.
- Vừa ra cửa đã gặp mỹ nhân, hôm nay chính là ngày mai mắn của lão tử.
Hắn mỉm cười hỏi.
- Không biết vị tiên tử này tìm ta có chuyện gì ?
- Cửu công chúa sai ta tới thông báo cho công tử biết, người không thể đi cùng công tử.
- Là vậy sao ? xui bỏ mẹ…
- Công chúa còn nói chuyện công tử đã nhờ người nhất định sẽ làm được.
Nữ tử nói xong liền rời đi, Lý Tinh trở vào học viện, bên trong đã có rất nhiều người giờ mà còn không nhanh chân thì mất hết chỗ. Nhưng hắn còn chưa bắt đầu bon chen thì đã bị sư phụ Cao Cường tóm được.
- Cuối cùng cũng tìm được tiểu tử ngươi.
- Sư phụ có chuyện gì sao?
- Thời gian có hạn, vừa đi vừa nói.
Sau khi Trường Hà vương quốc đưa ra đổ ước khiến cho Huyết Nguyệt vương thêm coi trọng lần thi đấu này nên quyết định để Lý Tinh xuất chiến, tuy tu vi của hắn không cao nhưng kiến thức về luyện kim thì vô đối.
- Sư phụ lần này thi đấu có lợi ích gì không ?
- Hi sinh vì tổ quốc, lưu danh ngàn năm.
- Hả ? hình như đây không phải tác phong của người.
- Hắc hắc… tiểu tử ngươi cứ biểu hiện thật tốt chắc chắn không thiếu phần của ngươi đâu.
- Biết ngay mà…
Lý Tinh lắc đầu, gian sơn dễ đổi bản tính khó dời lão sư phụ lần này chắc kiếm được không ít.
Hai người đi một lúc thì dừng lại trước một tiệm đồ cổ.
- Lão bản có hàng về chưa?
Ông chủ tiệm vừa nhìn thấy Lý Tinh liền tươi cười tiếp đón.
- Lý tiểu hữu đến thật đúng lúc, chỗ ta vừa nhập về một lô hàng, mời tiểu hữu vào xem.
Mọi người đi thẳng ra phía sao đến một căn phòng rộng hơn 100 m2 chứa toàn là đồ cũ.
- Lý tiểu hữu mời xem.
Hai người nhìn một đống cổ vật để lung tung có mấy người đang bận phân loại, xem ra đúng là hàng mới về nên chưa kịp sắp xếp.
Lý Tinh đi vài vòng tìm kiếm, chỉ cần nhìn sơ là hắn có thể đoán được lai lịch của mấy món hàng ở đây, đa số là những bảo vật, binh khí bị hư hỏng nặng đến mức không thể tái sử dụng, chỉ có thể làm vật trang trí.
- Lý Tinh mau qua xem thứ này.
Đường Hi đứng trước một tấm gương đã bị vỡ nát chỉ còn được cái khung bên ngoài, nàng chỉ vào một kí hiệu bên trên.
- Người xem thứ này có phải là do Thiên Công cổ tộc chế tạo không?
- Không phải.
Nhìn bên ngoài thì rất giống, ngay cả kí hiệu đặt trưng của Thiên Công cổ tộc cũng được khắc lên nhưng lại có hơn 10 chỗ sai, chế tác của Thiên Công cổ tộc đề cao sự hoàn hảo, mỗi bảo vật của họ làm ra gần như là hoàn mỹ.
- Thì ra là hàng giả.
Tiểu công chúa có chút thất vọng, đối với một người say mê giả kim như nàng thì nằm mơ cũng muốn có được một bảo vật của Thiên Công cổ tộc.
Nhìn thêm vài vòng cũng không thấy thứ gì đáng giá, Lý Tinh mua một món bảo vật tạm được xem như là kết giao với lão bản.
- Ta lấy thứ này.
- Lý tiểu hữu đúng là tinh mắt vừa nhìn đã chọn trúng hàng tốt của bổn điếm, thứ này đúng là bảo vật hiếm có lão phu…
Lý Tinh nghe lão chủ điếm thúi nói về lai lịch của bảo vật trên tay đến 8 phần là chém gió, gian thương không thể không phòng. Hai người đi đến bên ngoài tiệm cổ vật, lão chủ điếm chợt kéo Lý Tinh lại.
- Lý tiểu hữu tháng sao ở Bành thành có tổ chức một cuộc triển lãm cổ vật quy mô lớn, tiểu hữu có muốn đi xem thử không ?
- Có nhiều cổ vật không ?
- Đa số cổ vật ở Huyết Nguyệt vương quốc sẽ được đưa đến đó để mọi người chiêm ngưỡng.
- Ta nhớ rồi.
Sao khi biết được tin này Lý Tinh liền trở lại hoàng gia học viện, hắn quyết định để dành số hồn thạch còn lại cho cuộc triển lãm.
Đường Hi đi bên cạnh khẽ hỏi.
- Ngươi sẽ đi Bành thành sao ?
×
— QUẢNG CÁO —
- Tất nhiên.
Tiểu công chúa lấy ra một túi trữ vật đưa cho Lý Tinh.
- Tặng ngươi.
- Là gì vậy ?
Hắn mở ra xem thử, bên trong là 4 khối địa cấp linh kim, ánh mắt kinh ngạc nhìn nàng.
- Sao lại tặng ta thứ quý giá như vậy ? đừng nói là ngươi muốn dùng thứ này làm vật đính ước a.
- Hừ… ngươi đừng tưởng bỡ, thứ này xem như ta trả công cho ngươi đã chỉ dạy ta trong thời gian qua.
Tiểu công chúa nói đến đây, gương mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, nàng xoay người che đi nét đẹp động lòng.
- Vậy đa tạ.
Lý Tinh mỉm cười nhận lấy, thành ý của nàng sao có thể từ chối, hắn lấy ra một quyển thư tịch đưa cho Đường Hi.
- Tặng cho ngươi.
Đường Hi nhìn trên quyển sách có 4 chữ tổng cương luyện kim phía dưới còn có số 1 to tướng, đôi mắt xinh đẹp khó hiểu nhìn Lý Tinh, bên trong học viện không thiếu thư tịch sao hắn lại tặng cho nàng thứ này ?
Lý Tinh như hiểu được lòng nàng, liền giải thích.
- Bên trong thư tịch là kết quả nghiên cứu về luyện kim thuật của ta tuy không phải là thứ quý giá nhưng nó là thứ độc nhất trên đời, không có quyển thứ hai.
Tiểu công chúa nghe xong liền hiểu ra ý nghĩa bên trong thư tịch, nàng cầm chặt thư tịch trong tay như nắm giữ bảo vật vô giá, nhỏ giọng nói.
- Đa tạ.
- Tiểu Hi chuyện huyền băng vạn năm lúc trước ta nói với nàng đã có kết quả chưa ?
- Ta đã hỏi qua nhị tỷ nhưng mà…
Lý Tinh nhìn vẻ mặt của nàng cũng đoán được kết quả, vào ngày sinh thần mấy năm trước của Đường Vân thì Huyết Nguyệt vương chủ đã mang huyền băng vạn năm tặng cho nàng, quan hệ của hắn cùng Đường Vân vốn không tốt nên mọi chuyện dần trở nên khó khăn.
- Xem ra lão tử phải tự thân vận động.
Hôm sao, dưới ánh vàng của nắng sớm hàng vạn hồn giả đổ về Hoàng gia học viện để xem cuộc so tài giữa Huyết Nguyệt vương quốc và Trường Hà vương quốc.
Cuộc so tài lần này không chỉ đơn giản như bình thường, trước khi so tài Trường Hà sứ giả đã đưa ra lời thách đấu, bọn họ muốn dùng 5 thanh thần binh địa cấp đỉnh phong để đánh cược tử hà linh chi của Huyết Nguyệt vương quốc.
- Vậy vương chủ có đồng ý không ?
- Tất nhiên là đồng ý, chỉ cần Như Nguyệt học tỷ xuất trận thì đám người Trường Hà chắc bại.
- Đúng vậy.
Mấy tên đứng nghe gật đầu đồng ý, trong lòng bọn họ Tần Như Nguyệt là nữ thần bất bại, sự sùng bái của bọn họ đối với nàng giống như gà con đối với gà mẹ vậy.
×
— QUẢNG CÁO —
Lý Tinh đứng bên cạnh vừa chờ Đường Hi vừa nghe mấy tên viện tử nói nhảm, trong lòng thầm nghĩ đến nữ nhân gọi là Tần Như Nguyệt kia.
- Không biết nha đầu đó với mấy tên yêu nghiệt bên trong Hồn thư ai sẽ lợi hại hơn ?
Từng đời chủ nhân của Hồn thư đều đi đến đỉnh phong nhưng muốn bước đến đó bọn họ đã dẫm lên không biết bao nhiêu thiên tài kiêu hùng của thời đại, mỗi một người ngã xuống thì bên trong Hồn thư lại xuất hiện một truyền thừa, trãi qua hàng vạn năm Hồn thư từ một trang giấy trắng không ai cần biến thành báo vật không ai không muốn.
- Tri thức là sức mạnh, tri thức là tiền bạc…
Đúng lúc này có một nữ nhân chạy tới chỗ Lý Tinh.
- Ngươi có phải là Lý Tinh không ?
Lý Tinh nhìn nữ tử trước mặt, da trắng má hồng, dáng người nhỏ nhắn liền gật đầu.
- Vừa ra cửa đã gặp mỹ nhân, hôm nay chính là ngày mai mắn của lão tử.
Hắn mỉm cười hỏi.
- Không biết vị tiên tử này tìm ta có chuyện gì ?
- Cửu công chúa sai ta tới thông báo cho công tử biết, người không thể đi cùng công tử.
- Là vậy sao ? xui bỏ mẹ…
- Công chúa còn nói chuyện công tử đã nhờ người nhất định sẽ làm được.
Nữ tử nói xong liền rời đi, Lý Tinh trở vào học viện, bên trong đã có rất nhiều người giờ mà còn không nhanh chân thì mất hết chỗ. Nhưng hắn còn chưa bắt đầu bon chen thì đã bị sư phụ Cao Cường tóm được.
- Cuối cùng cũng tìm được tiểu tử ngươi.
- Sư phụ có chuyện gì sao?
- Thời gian có hạn, vừa đi vừa nói.
Sau khi Trường Hà vương quốc đưa ra đổ ước khiến cho Huyết Nguyệt vương thêm coi trọng lần thi đấu này nên quyết định để Lý Tinh xuất chiến, tuy tu vi của hắn không cao nhưng kiến thức về luyện kim thì vô đối.
- Sư phụ lần này thi đấu có lợi ích gì không ?
- Hi sinh vì tổ quốc, lưu danh ngàn năm.
- Hả ? hình như đây không phải tác phong của người.
- Hắc hắc… tiểu tử ngươi cứ biểu hiện thật tốt chắc chắn không thiếu phần của ngươi đâu.
- Biết ngay mà…
Lý Tinh lắc đầu, gian sơn dễ đổi bản tính khó dời lão sư phụ lần này chắc kiếm được không ít.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.