Chương 49: Vượt Sông
Triệu sư huynh
01/04/2021
Để đến được Bách Luyện sơn trước tiên phải băng qua một con sông rộng hơn 5 dặm, bên dưới sông là một đám hỗn hợp các yêu thú huyền cấp, đáng chú ý là kình ngạc, thanh oa, hải đằng… đều là loại nuốt người không nhả xương.
Hàng trăm người đứng trên bờ sông, có người tập hợp tổ đội qua sông, có người chờ yêu thú ăn no bụng rồi mới vượt sông. Đúng lúc này một đám người chèo thuyền qua sông điều kì lạ là bọn họ không bị yêu thú tấn công, ngay cả kình ngạc cũng tránh đường.
- Là viện tử Đế viện.
- Chỉ cần khí thế cũng đã khiến yêu thú khiếp sợ, đúng là lợi hại.
- Có thể tiến vào Đế viện thì ai không lợi hại ?
- Vậy sao ? trên đời này đâu chỉ có Đế viện có thiên tài.
Một thanh niên đeo trường kiếm từ trong đám người bước ra, ánh mắt hiếp thành một đường nhìn đám thủy quái trước mặt, sao lưng hắn xuất hiện một đôi lam dực, chân không đạp nước vượt sông.
Một con kình ngạc lao tới bị thanh niên dẫm lên đầu vượt qua, một xúc tua từ dưới nước vương lên bị thanh niên một kiếm chặt đứt.
- Một đám yêu thú vô dụng, các người có nhìn thấy không ha ha…
Đúng lúc thanh niên đắt ý thì bị một sợi dây màu đỏ kéo xuống dưới nước, mấy tên trên bờ đứng đợi một lúc vẫn không thấy có động tĩnh.
- Huynh đài ơi, còn sống không ?
- Bọn ta chưa thấy, làm lại lần nữa đi.
- Alo… Alo…
- Các người nhìn xem lại có 3 tên muốn vượt sông.
Ba tên hắc y nhân đi đến cạnh bờ sông, một tên khởi động rồi nhảy xuống, hai tên còn lại cũng nhảy theo khiến cho mấy tên trên bờ trợn mắt há mồm.
Một tên thầm mặt niệm.
- Tuy thời thế từng lúc khác nhau nhưng trẻ trâu đời nào cũng có.
Lý Tinh sao khi xuống nước thì bị một đàn thủy quái bao vây, hắn lười đánh với bọn này nên thả ra một đám Huyết Nhãn hắc sa mở đường.
Địa cấp yêu thú vs huyền cấp yêu thú không cần nghĩ cũng biết kết quả, bọn huyết sa ở bên trong giới chỉ bị Lý Tinh bán hành không ít giờ là lúc bọn chúng xả stress, một đàn huyết sa bắt đầu bật chế độ đồ sát, một vùng nước sông chuyển thành màu đỏ, Lý Tinh vừa đi vừa nhặc xác yêu thú những thứ này đều là bảo vật không thể bỏ được.
Mấy tên trên bờ nhanh chóng nhận ra biến động dưới sông, một tên kinh ngạc hét lên.
- Nhìn bên kia bờ, bọn chúng thật sự bơi qua sông.
- Thật lợi hại, không lẽ là viện tử Đế viện ?
- Nhìn không giống, bọn chúng mặt dạ y chắc là đệ tử Ma môn.
- Đừng nói lung tung coi chừng mất mạng.
Ba người Lý Tinh thuận lợi qua sông, trước mặt họ là một cánh đồng lau rộng lớn, mỗi cây cao hơn 5 thước mộc kính như lúa đồng, một khi tiến vào khó mà xác định được phương hướng.
×
— QUẢNG CÁO —
Lý Tinh để bồ câu bay phía trên, hắn cùng đám tiểu đệ đi phía dưới từ từ xuyên qua đồng lau, hắn vừa đi vừa nhắc nhở.
- Cẩn thận yêu thú phục kích.
Lý Tinh đi trước mở đường, Đường Hi đi giữa cầm điều khiển quan sát động tĩnh, Tử Đài đi cuối đề phòng bị tập kích.
Đồng lau là nơi ẩn náo tuyệt vời đối với những loài yêu thú thích ngụy trang nhưng ám xà, đường lang, ngô công, hạt tử…
- Có yêu thú đang tiến đến.
Trên màn hình có một chấm đỏ đang di chuyển tới chỗ bọn hắn, Lý Tinh phái một tên tiểu đệ đi dò tìm kết quả chấm đỏ kia là một con thanh xà hoàng cấp.
- Hai nàng ở yên đây, loại chuyện nguy hiểm này để ta giải quyết.
Nói xong hắn liền chạy đi mất tăm, tiểu công chúa tìm một chỗ nghĩ chân nàng phát hiện ánh mắt của Tử Đài thỉnh thoảng lại nhìn vào điều khiển trong tay nàng.
- Mộng tỷ tỷ chúng ta nghĩ một chút đi.
Tử Đài gật đầu, nàng đi tới ngồi bên cạnh Đường Hi.
- Những thứ này toàn bộ là do Lý Tinh nghĩ ra sao ?
- Đúng vậy, có phải rất thần kỳ không ?
- Đúng là rất lợi hại.
Đường Hi đặt điều khiển vào tay Tử Đài, nàng biết nữ nhân trước mặt say mê luyện kim không thua gì nàng, nhớ lúc đầu khi nhìn thấy Lý Tinh dùng mấy thứ kỳ lạ này ánh mắt nàng nhìn hắn còn kinh khủng hơn sói nhìn mồi.
Đến khi Lý Tinh trở về, hắn mang theo một con thanh xà dài hơn 10 thước, vẻ mặt tràn đầy đắc ý.
- Khà khà… tối nay chúng ta sẽ ăn thịt rắn.
Lúc này hai nàng đã chuyên tâm nghiên cứu luyện kim, đâu ai thèm để ý đến hắn, mãi đến khi mùi hương thịt nướng bay đến các nàng mới nhận ra tên kia đã trở về.
- Chàng về khi nào vậy ?
Lý Tinh trả lời cộc lốc.
- Mới về.
Tiểu công chúa nhìn bộ mặt ủy khuất của nam nhân trước mặt trong lòng có chút buồn cười, nàng tiến tới ngồi bên cạnh hắn.
- Chàng có bị thương ở đâu không ?
- Không có.
- Có đói bụng không ?
×
— QUẢNG CÁO —
- Có chút.
Đường Hi cầm lấy xiên thịt để trước miệng hắn.
- Nào há miệng ra… aaa…
Mộng Tử Đài nhìn hai người thân mật, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp, giống như cô độc nhưng chẳng phải trước giờ nàng luôn cô độc sao? Tại sao hôm nay lại khác như vậy?
- Cuối cùng là như thế nào?
Sao khi ăn xong thì tiếp tục lên đường, thông thường thì mỗi một canh giờ bọn họ lại gặp một con yêu thú nhưng lần này đã đi vài canh giờ vẫn không thấy một con yêu thú nào.
- Lý Tinh phía trước có rất nhiều yêu thú.
Lý Tinh nghe Đường Hi nói liền quay lại nhìn, không nhìn thì thôi vừa nhìn liền bị dọa cho sợ phát khiếp, mấy chấm đỏ trên màn hình đông như kiến, ít nhất cũng phải có cả mấy trăm con yêu thú.
- Còn có cả hồn giả.
Trong ba người, Tử Đài có tu vi cao nhất, nàng có thể nghe thấy tiếng binh khí va chạm vào nhau.
- Đến đó xem thử có hôi được gì không.
Cách bọn họ không xa đang diễn ra một cuộc đại chiến giữa một đám hồn giả và một bầy hắc thử, lúc Lý Tinh đến nơi thì hai bên vẫn đang chiến đấu quyết liệt.
- Có cả viện tử Đế viện và hoàng gia học viện.
Nhìn đám chuột đen con nào con nấy to như heo có mấy con huyền cấp to như trâu, binh khí của bọn chúng là hàm răng kiên cố cùng bộ vuốt sắt nhọn có thể đâm xuyên qua bảo giáp cùng cấp.
Lý Tinh đột nhiên nhớ tới món chuột nướng xả ớt ở quê nhà, hắn quay qua nhìn hai nàng.
- Không biết đám chuột đồng này mùi vị thế nào?
Tử Đài lạnh lùng quay đi còn Đường Hi bị hắn dọa đến tái mặt, cho dù có bị đói chết nàng cũng không ăn đám chuột đen kia.
Trận chiến vẫn diễn ra quyết liệt nhưng có một người một thú không tham chiến đó là tên viện tử Đế viện và lão chuột già đang đứng ở cửa hang, cả hai chỉ đứng quan chiến không muốn tham gia.
Lý Tinh đứng nhìn một lúc hắn chợt nhận ra một tiêu của đám viện tử không phải là bảo vật bên trong hang chuột mà là lũ chuột đen, một đích của mấy tên này đến đây chủ yếu là săn yêu thú đổi danh ngạch.
- Vậy là bảo vật vẫn chưa bị lấy đi.
Cuối cùng cũng tìm ra được chỗ để hôi, Lý Tinh để một con địa cấp trùng biến hình biến thành chuột đen đào một cái lỗ vào bên trong hang động, nhờ sự chênh lệch đẳng cấp cùng với khả năng che giấu của ám hệ, trùng biến hình dễ dàng lén vào được hang động còn xử gọn hai tên chuột canh cửa.
- Bảo vật cũng không ít há.
Hàng trăm người đứng trên bờ sông, có người tập hợp tổ đội qua sông, có người chờ yêu thú ăn no bụng rồi mới vượt sông. Đúng lúc này một đám người chèo thuyền qua sông điều kì lạ là bọn họ không bị yêu thú tấn công, ngay cả kình ngạc cũng tránh đường.
- Là viện tử Đế viện.
- Chỉ cần khí thế cũng đã khiến yêu thú khiếp sợ, đúng là lợi hại.
- Có thể tiến vào Đế viện thì ai không lợi hại ?
- Vậy sao ? trên đời này đâu chỉ có Đế viện có thiên tài.
Một thanh niên đeo trường kiếm từ trong đám người bước ra, ánh mắt hiếp thành một đường nhìn đám thủy quái trước mặt, sao lưng hắn xuất hiện một đôi lam dực, chân không đạp nước vượt sông.
Một con kình ngạc lao tới bị thanh niên dẫm lên đầu vượt qua, một xúc tua từ dưới nước vương lên bị thanh niên một kiếm chặt đứt.
- Một đám yêu thú vô dụng, các người có nhìn thấy không ha ha…
Đúng lúc thanh niên đắt ý thì bị một sợi dây màu đỏ kéo xuống dưới nước, mấy tên trên bờ đứng đợi một lúc vẫn không thấy có động tĩnh.
- Huynh đài ơi, còn sống không ?
- Bọn ta chưa thấy, làm lại lần nữa đi.
- Alo… Alo…
- Các người nhìn xem lại có 3 tên muốn vượt sông.
Ba tên hắc y nhân đi đến cạnh bờ sông, một tên khởi động rồi nhảy xuống, hai tên còn lại cũng nhảy theo khiến cho mấy tên trên bờ trợn mắt há mồm.
Một tên thầm mặt niệm.
- Tuy thời thế từng lúc khác nhau nhưng trẻ trâu đời nào cũng có.
Lý Tinh sao khi xuống nước thì bị một đàn thủy quái bao vây, hắn lười đánh với bọn này nên thả ra một đám Huyết Nhãn hắc sa mở đường.
Địa cấp yêu thú vs huyền cấp yêu thú không cần nghĩ cũng biết kết quả, bọn huyết sa ở bên trong giới chỉ bị Lý Tinh bán hành không ít giờ là lúc bọn chúng xả stress, một đàn huyết sa bắt đầu bật chế độ đồ sát, một vùng nước sông chuyển thành màu đỏ, Lý Tinh vừa đi vừa nhặc xác yêu thú những thứ này đều là bảo vật không thể bỏ được.
Mấy tên trên bờ nhanh chóng nhận ra biến động dưới sông, một tên kinh ngạc hét lên.
- Nhìn bên kia bờ, bọn chúng thật sự bơi qua sông.
- Thật lợi hại, không lẽ là viện tử Đế viện ?
- Nhìn không giống, bọn chúng mặt dạ y chắc là đệ tử Ma môn.
- Đừng nói lung tung coi chừng mất mạng.
Ba người Lý Tinh thuận lợi qua sông, trước mặt họ là một cánh đồng lau rộng lớn, mỗi cây cao hơn 5 thước mộc kính như lúa đồng, một khi tiến vào khó mà xác định được phương hướng.
×
— QUẢNG CÁO —
Lý Tinh để bồ câu bay phía trên, hắn cùng đám tiểu đệ đi phía dưới từ từ xuyên qua đồng lau, hắn vừa đi vừa nhắc nhở.
- Cẩn thận yêu thú phục kích.
Lý Tinh đi trước mở đường, Đường Hi đi giữa cầm điều khiển quan sát động tĩnh, Tử Đài đi cuối đề phòng bị tập kích.
Đồng lau là nơi ẩn náo tuyệt vời đối với những loài yêu thú thích ngụy trang nhưng ám xà, đường lang, ngô công, hạt tử…
- Có yêu thú đang tiến đến.
Trên màn hình có một chấm đỏ đang di chuyển tới chỗ bọn hắn, Lý Tinh phái một tên tiểu đệ đi dò tìm kết quả chấm đỏ kia là một con thanh xà hoàng cấp.
- Hai nàng ở yên đây, loại chuyện nguy hiểm này để ta giải quyết.
Nói xong hắn liền chạy đi mất tăm, tiểu công chúa tìm một chỗ nghĩ chân nàng phát hiện ánh mắt của Tử Đài thỉnh thoảng lại nhìn vào điều khiển trong tay nàng.
- Mộng tỷ tỷ chúng ta nghĩ một chút đi.
Tử Đài gật đầu, nàng đi tới ngồi bên cạnh Đường Hi.
- Những thứ này toàn bộ là do Lý Tinh nghĩ ra sao ?
- Đúng vậy, có phải rất thần kỳ không ?
- Đúng là rất lợi hại.
Đường Hi đặt điều khiển vào tay Tử Đài, nàng biết nữ nhân trước mặt say mê luyện kim không thua gì nàng, nhớ lúc đầu khi nhìn thấy Lý Tinh dùng mấy thứ kỳ lạ này ánh mắt nàng nhìn hắn còn kinh khủng hơn sói nhìn mồi.
Đến khi Lý Tinh trở về, hắn mang theo một con thanh xà dài hơn 10 thước, vẻ mặt tràn đầy đắc ý.
- Khà khà… tối nay chúng ta sẽ ăn thịt rắn.
Lúc này hai nàng đã chuyên tâm nghiên cứu luyện kim, đâu ai thèm để ý đến hắn, mãi đến khi mùi hương thịt nướng bay đến các nàng mới nhận ra tên kia đã trở về.
- Chàng về khi nào vậy ?
Lý Tinh trả lời cộc lốc.
- Mới về.
Tiểu công chúa nhìn bộ mặt ủy khuất của nam nhân trước mặt trong lòng có chút buồn cười, nàng tiến tới ngồi bên cạnh hắn.
- Chàng có bị thương ở đâu không ?
- Không có.
- Có đói bụng không ?
×
— QUẢNG CÁO —
- Có chút.
Đường Hi cầm lấy xiên thịt để trước miệng hắn.
- Nào há miệng ra… aaa…
Mộng Tử Đài nhìn hai người thân mật, trong lòng dâng lên cảm xúc phức tạp, giống như cô độc nhưng chẳng phải trước giờ nàng luôn cô độc sao? Tại sao hôm nay lại khác như vậy?
- Cuối cùng là như thế nào?
Sao khi ăn xong thì tiếp tục lên đường, thông thường thì mỗi một canh giờ bọn họ lại gặp một con yêu thú nhưng lần này đã đi vài canh giờ vẫn không thấy một con yêu thú nào.
- Lý Tinh phía trước có rất nhiều yêu thú.
Lý Tinh nghe Đường Hi nói liền quay lại nhìn, không nhìn thì thôi vừa nhìn liền bị dọa cho sợ phát khiếp, mấy chấm đỏ trên màn hình đông như kiến, ít nhất cũng phải có cả mấy trăm con yêu thú.
- Còn có cả hồn giả.
Trong ba người, Tử Đài có tu vi cao nhất, nàng có thể nghe thấy tiếng binh khí va chạm vào nhau.
- Đến đó xem thử có hôi được gì không.
Cách bọn họ không xa đang diễn ra một cuộc đại chiến giữa một đám hồn giả và một bầy hắc thử, lúc Lý Tinh đến nơi thì hai bên vẫn đang chiến đấu quyết liệt.
- Có cả viện tử Đế viện và hoàng gia học viện.
Nhìn đám chuột đen con nào con nấy to như heo có mấy con huyền cấp to như trâu, binh khí của bọn chúng là hàm răng kiên cố cùng bộ vuốt sắt nhọn có thể đâm xuyên qua bảo giáp cùng cấp.
Lý Tinh đột nhiên nhớ tới món chuột nướng xả ớt ở quê nhà, hắn quay qua nhìn hai nàng.
- Không biết đám chuột đồng này mùi vị thế nào?
Tử Đài lạnh lùng quay đi còn Đường Hi bị hắn dọa đến tái mặt, cho dù có bị đói chết nàng cũng không ăn đám chuột đen kia.
Trận chiến vẫn diễn ra quyết liệt nhưng có một người một thú không tham chiến đó là tên viện tử Đế viện và lão chuột già đang đứng ở cửa hang, cả hai chỉ đứng quan chiến không muốn tham gia.
Lý Tinh đứng nhìn một lúc hắn chợt nhận ra một tiêu của đám viện tử không phải là bảo vật bên trong hang chuột mà là lũ chuột đen, một đích của mấy tên này đến đây chủ yếu là săn yêu thú đổi danh ngạch.
- Vậy là bảo vật vẫn chưa bị lấy đi.
Cuối cùng cũng tìm ra được chỗ để hôi, Lý Tinh để một con địa cấp trùng biến hình biến thành chuột đen đào một cái lỗ vào bên trong hang động, nhờ sự chênh lệch đẳng cấp cùng với khả năng che giấu của ám hệ, trùng biến hình dễ dàng lén vào được hang động còn xử gọn hai tên chuột canh cửa.
- Bảo vật cũng không ít há.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.