Chương 487: Giải trừ hôn ước(7)
Diệp Phi Dạ
05/06/2016
[Ăn cơm chiều sao?]
Kiều An Hảo nhìn thoáng qua một bàn đồ ăn vừa mua bên ngoài, trả lời lại: [không, không đói bụng,]
Bây giờ Lục Cẩn Niên trả lời lại cô rất nhanh: [buổi tối đi ăn khuya không?]
Kiều An Hảo không cần nghĩ ngợi: [Được]
[Đợi tôi xong việc sẽ liên lạc lại với em]
Kiều An Hảo đang chuẩn bị trả lời lại Lục Cẩn Niên, điện thoại lại có cuộc gọi đến, là từ Kiều gia, Kiều An Hảo không hề do dự nhận lấy, bên trong truyền đến âm thanh của bác gái: “Kiều Kiều, hiện giờ cháu có thời gian không? Có thể đến Kiều gia một chuyến không?”
“Hiện giờ sao?”
“Đúng, ngay bây giờ.”
Kiều An Hảo nghe thấy ngữ khí của bác mình trong điện thoại, có vẻ khá nghiêm túc, như là đã có chuyện gì xảy ra, vì thế liền “Ừhm” một tiếng, nói: “Cháu biết rồi, hiện giờ cháu qua luôn ạ.”
-
Hoàn Ảnh truyền thông có vài hạng mục, Lục Cẩn Niên bận đến phát điên, tất cả công ty từ trên xuống dưới đều phải tăng ca làm báo cáo phân tích.
Lục Cẩn Niên mặt không chút thay đổi nghe ý kiến của tổng giám, lại hồi lâu không thấy điện thoại di động có động tĩnh gì, nhìn thoáng qua màn hình, phát hiện mình gửi tin nhắn cho Kiều An Hảo nhưng cô lại không trả lời lại, vì thế liền giữ lại điện thoại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh của tổng giám trên màn hình.
Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, là một thư ký còn chưa tan tầm, vẫy vẫy tay về phía trợ lý của Lục Cẩn Niên, trợ lý dừng tay đang gõ bàn phím, không hề quấy nhiễu hội nghị đang tiến hành, lặng yên không tiếng động rời khỏi phòng họp, nói chuyện gì đó với thư ký, sau đó thư ký gật đầu rời đi, trợ lý lại nhẹ nhàng quay trở lại phòng họp, ngồi vào vị trí, nghiêng đầu, nói bên tai Lục Cẩn Niên: “Lục tổng, cô Đại Kiều ghé qua, muốn gặp anh.”
Khuôn mặt anh khẽ động, hơi kinh ngạc, Kiều An Hạ ghé qua làm gì, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh.
Trợ lý tiếp tục thấp giọng nói: “Tôi để cho thư ký tiếp đãi cô ấy trong phòng khách rồi.”
Lục Cẩn Niên nhàn nhạt gật đầu một cái, như là đã nghe thấy, tiếp tục cầm điện thoại di động nhìn thoáng qua, sau đó lại nhập tâm vào hội nghị.
Qua gần một giờ, mới tan họp, lúc này đã là tám giờ tối, Lục Cẩn Niên thu dọn văn kiện trên bàn, dẫn đầu từ trong phòng họp đi ra, kết quả liền nhìn thấy Kiều An Hạ đang không kiên nhẫn ngồi đợi trong phòng khách, vậy mà nhìn thấy anh liền lập tức bước chân về phía anh, không hề khách khí xung quanh đang có nhiều người, mở miệng nói: “Lục Cẩn Niên, tôi có việc muốn nói với anh.”
Khuôn mặt anh không hề động, thậm chí cũng không thèm nhìn Kiều An Hạ, chỉ đi qua sát cạnh cô, đi về phía văn phòng của mình.
Trợ lý của Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hạ khách khí cười cười: “cô Đại Kiều, có chuyện gì, đến văn phòng của Lục tổng nói đi.”
Kiều An Hạ liếc mắt nhìn trợ lý của Lục Cẩn Niên, xoay người dẫm giày cao gót xuống, kiêu ngạo bắt kịp Lục Cẩn Niên.
Lục Cẩn Niên đẩy cửa ban công ra, cũng không có đóng lại, trực tiếp đi đến ghế làm việc ngồi xuống, từ sáng đến giờ, ngoại trừ bữa trưa có ăn qua loa, còn lại đều vội vàng làm việc, cho nên cả người vô cùng mệt mỏi, dựa lưng vào ghế, giơ tay lên xoa xoa thái dương.
Trợ lý của Lục Cẩn Niên đưa Kiều An Hạ đến văn phòng, tự mình mang theo hai ly cà phê, đặt ở trên bàn, sau đó liền lui ra ngoài, vẫn không quên khép cửa.
Kiều An Hảo nhìn thoáng qua một bàn đồ ăn vừa mua bên ngoài, trả lời lại: [không, không đói bụng,]
Bây giờ Lục Cẩn Niên trả lời lại cô rất nhanh: [buổi tối đi ăn khuya không?]
Kiều An Hảo không cần nghĩ ngợi: [Được]
[Đợi tôi xong việc sẽ liên lạc lại với em]
Kiều An Hảo đang chuẩn bị trả lời lại Lục Cẩn Niên, điện thoại lại có cuộc gọi đến, là từ Kiều gia, Kiều An Hảo không hề do dự nhận lấy, bên trong truyền đến âm thanh của bác gái: “Kiều Kiều, hiện giờ cháu có thời gian không? Có thể đến Kiều gia một chuyến không?”
“Hiện giờ sao?”
“Đúng, ngay bây giờ.”
Kiều An Hảo nghe thấy ngữ khí của bác mình trong điện thoại, có vẻ khá nghiêm túc, như là đã có chuyện gì xảy ra, vì thế liền “Ừhm” một tiếng, nói: “Cháu biết rồi, hiện giờ cháu qua luôn ạ.”
-
Hoàn Ảnh truyền thông có vài hạng mục, Lục Cẩn Niên bận đến phát điên, tất cả công ty từ trên xuống dưới đều phải tăng ca làm báo cáo phân tích.
Lục Cẩn Niên mặt không chút thay đổi nghe ý kiến của tổng giám, lại hồi lâu không thấy điện thoại di động có động tĩnh gì, nhìn thoáng qua màn hình, phát hiện mình gửi tin nhắn cho Kiều An Hảo nhưng cô lại không trả lời lại, vì thế liền giữ lại điện thoại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào hình ảnh của tổng giám trên màn hình.
Cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra, là một thư ký còn chưa tan tầm, vẫy vẫy tay về phía trợ lý của Lục Cẩn Niên, trợ lý dừng tay đang gõ bàn phím, không hề quấy nhiễu hội nghị đang tiến hành, lặng yên không tiếng động rời khỏi phòng họp, nói chuyện gì đó với thư ký, sau đó thư ký gật đầu rời đi, trợ lý lại nhẹ nhàng quay trở lại phòng họp, ngồi vào vị trí, nghiêng đầu, nói bên tai Lục Cẩn Niên: “Lục tổng, cô Đại Kiều ghé qua, muốn gặp anh.”
Khuôn mặt anh khẽ động, hơi kinh ngạc, Kiều An Hạ ghé qua làm gì, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình tĩnh.
Trợ lý tiếp tục thấp giọng nói: “Tôi để cho thư ký tiếp đãi cô ấy trong phòng khách rồi.”
Lục Cẩn Niên nhàn nhạt gật đầu một cái, như là đã nghe thấy, tiếp tục cầm điện thoại di động nhìn thoáng qua, sau đó lại nhập tâm vào hội nghị.
Qua gần một giờ, mới tan họp, lúc này đã là tám giờ tối, Lục Cẩn Niên thu dọn văn kiện trên bàn, dẫn đầu từ trong phòng họp đi ra, kết quả liền nhìn thấy Kiều An Hạ đang không kiên nhẫn ngồi đợi trong phòng khách, vậy mà nhìn thấy anh liền lập tức bước chân về phía anh, không hề khách khí xung quanh đang có nhiều người, mở miệng nói: “Lục Cẩn Niên, tôi có việc muốn nói với anh.”
Khuôn mặt anh không hề động, thậm chí cũng không thèm nhìn Kiều An Hạ, chỉ đi qua sát cạnh cô, đi về phía văn phòng của mình.
Trợ lý của Lục Cẩn Niên nhìn Kiều An Hạ khách khí cười cười: “cô Đại Kiều, có chuyện gì, đến văn phòng của Lục tổng nói đi.”
Kiều An Hạ liếc mắt nhìn trợ lý của Lục Cẩn Niên, xoay người dẫm giày cao gót xuống, kiêu ngạo bắt kịp Lục Cẩn Niên.
Lục Cẩn Niên đẩy cửa ban công ra, cũng không có đóng lại, trực tiếp đi đến ghế làm việc ngồi xuống, từ sáng đến giờ, ngoại trừ bữa trưa có ăn qua loa, còn lại đều vội vàng làm việc, cho nên cả người vô cùng mệt mỏi, dựa lưng vào ghế, giơ tay lên xoa xoa thái dương.
Trợ lý của Lục Cẩn Niên đưa Kiều An Hạ đến văn phòng, tự mình mang theo hai ly cà phê, đặt ở trên bàn, sau đó liền lui ra ngoài, vẫn không quên khép cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.