Chương 334: Hai tiếng Xin lỗi (14)
Diệp Phi Dạ
16/05/2016
Kiều An Hảo cứ ngơ
ngác như vậy tùy ý để Lục Cẩn Niên đút một ngụm lại một ngụm, mãi đến
lúc bản thân ăn no, mới lắc lắc đầu với Lục Cẩn Niên.
Lục Cẩn Niên cũng không miễn cưỡng, buông bát đũa, nháy mắt với má Trần, má Trần lập tức biết ý bưng khay lên, ra khỏi phòng ngủ.
Lục Cẩn Niên rút đệm phía sau lưng Kiều An Hảo, đỡ người cô nằm xuống, còn không quên đắp chăn cho cô.
Kiều An Hảo ngủ thời gian dài như vậy, mặc dù bây giờ cơ thể yếu ớt, nhưng lại không muốn ngủ, nằm nhiều hơi buồn chán, muốn đứng dậy đi lấy di động của mình, kết quả cô vừa xốc chăn lên, giọng Lục Cẩn Niên đã truyền tới: “Em muốn làm gì?”
Kiều An Hảo hơi sửng sốt, ngẩng đầu vô tội nhìn Lục Cẩn Niên nói: “Lấy điện thoại.”
Lục Cẩn Niên không nói gì, chỉ đi tới trước bàn trà, cầm di động cô lên đưa cho cô.
Kiều An Hảo ngượng ngập nằm lên giường lần nữa, cầm di động tùy tiện xem mấy trang web linh tinh, nhưng căn bản xem không vào đầu, ánh mắt luôn quét qua người Lục Cẩn Niên đang ngồi trên sofa.
Anh và cô quen biết lâu như vậy, cho dù lúc quan hệ giữa hai người hòa bình nhất, anh ở trước mặt cô vẫn có chút lạnh lùng và xa cách. Nhưng hôm nay anh chăm sóc mà lại dịu dàng, thậm chí có vài phần ‘bảo sao làm vậy’ nuông chiều và dung túng, khiến cô có chút không biết làm sao.
Còn có lúc bụng cô khó chịu, anh mua thuốc cho cô…. Lúc quay phim vì liên tục bị hô NG, cô ra ngoài hít thở không khí, anh choàng áo khoác cho cô… Hình như gần đây anh luôn đối xử khá tốt với cô, nhưng mà hôm nay đặc biệt tốt hơn mà thôi….
Kiều An Hảo bắt đầu có chút dao động, cô rất muốn không tính toán chuyện đêm sinh nhật đó, cùng hòa thuận vui vẻ với anh giống như lúc trước, nhưng cô lại sợ lúc nào thì Lục Cẩn Niên lại đột nhiên lạnh lùng vô tình.
Truyện chỉ post ở dienndanlequydon.com.
Trong lòng rất mâu thuẫn phức tạp.
Đến cuối cùng, bởi sau phẫu thuật cơ thể Kiều An Hảo yếu ớt, lại lâm vào giấc ngủ.
---
Lần này Kiều An Hảo ngủ rất ít, hơn bảy giờ tối đã tỉnh lại.
Buổi trưa cô ăn cơm hơi muộn nên cũng không thấy đói, cứ ru rú trên giường, xem một bộ phim, đến hơn chín giờ tối, mới ăn cơm.
Lúc mười một giờ, Lục Cẩn Niên xuống lầu, dặn má Trần pha cho Kiều An Hảo ly sữa nóng.
Má Trần đáp lại một tiếng chạy vào phòng bếp, lúc mở tủ lạnh lấy sữa, nghĩ tới tổ yến mấy ngày trước Kiều An Hảo mang về, vì thế quay đầu hỏi Lục Cẩn Niên đang chuẩn bị lên lầu một câu: “Ông Lục, trong nhà có tổ yến, muốn hâm nóng để ăn khuya không?”
Lục Cân Niên không dừng bước chân: “Hâm nóng cho bà chủ là được rồi.”
“Ông Lục, ngài không ăn sao? Nhưng tổ yến này là bà chủ mang về nhà.”
“Bà chủ mua?” Lục Cẩn Niên cảm thấy hứng thú, dừng bước nghiêng đầu, đứng ở bậc thềm cầu thang từ trên cao nhìn xuống, hỏi má Trần.
“Hình như không phải bà chủ mua đâu?” Tình hình cụ thể, má Trần cũng không hiểu rõ lắm, cho nên hơi do dự nói: “Là hôm đó khi bà chủ từ đoàn làm phim về nhà xách theo nó, hơn nữa còn là hàng đã bóc ra.”
Từ đoàn làm phim mang về?
Lục Cẩn Niên chợt nghĩ tới trước đó mấy ngày Kiều An Hảo đi bệnh viện thăm Hứa Gia Mộc, buổi tối là lái xe nhà họ Hứa đưa cô trở về khách sạn của đoàn làm phim, lúc đó còn xách hai hộp đồ cho cô. Ngày đó anh ngồi trong xe, dừng ở xa lại là buổi tối ánh sáng không tốt, cho nên vốn không nhìn thấy rõ được hai hộp đó là gì.
Chẳng lẽ chính là tổ yến sao?
Lục Cẩn Niên nhíu mày, trong đầu xẹt qua một loạt suy nghĩ….
Lục Cẩn Niên cũng không miễn cưỡng, buông bát đũa, nháy mắt với má Trần, má Trần lập tức biết ý bưng khay lên, ra khỏi phòng ngủ.
Lục Cẩn Niên rút đệm phía sau lưng Kiều An Hảo, đỡ người cô nằm xuống, còn không quên đắp chăn cho cô.
Kiều An Hảo ngủ thời gian dài như vậy, mặc dù bây giờ cơ thể yếu ớt, nhưng lại không muốn ngủ, nằm nhiều hơi buồn chán, muốn đứng dậy đi lấy di động của mình, kết quả cô vừa xốc chăn lên, giọng Lục Cẩn Niên đã truyền tới: “Em muốn làm gì?”
Kiều An Hảo hơi sửng sốt, ngẩng đầu vô tội nhìn Lục Cẩn Niên nói: “Lấy điện thoại.”
Lục Cẩn Niên không nói gì, chỉ đi tới trước bàn trà, cầm di động cô lên đưa cho cô.
Kiều An Hảo ngượng ngập nằm lên giường lần nữa, cầm di động tùy tiện xem mấy trang web linh tinh, nhưng căn bản xem không vào đầu, ánh mắt luôn quét qua người Lục Cẩn Niên đang ngồi trên sofa.
Anh và cô quen biết lâu như vậy, cho dù lúc quan hệ giữa hai người hòa bình nhất, anh ở trước mặt cô vẫn có chút lạnh lùng và xa cách. Nhưng hôm nay anh chăm sóc mà lại dịu dàng, thậm chí có vài phần ‘bảo sao làm vậy’ nuông chiều và dung túng, khiến cô có chút không biết làm sao.
Còn có lúc bụng cô khó chịu, anh mua thuốc cho cô…. Lúc quay phim vì liên tục bị hô NG, cô ra ngoài hít thở không khí, anh choàng áo khoác cho cô… Hình như gần đây anh luôn đối xử khá tốt với cô, nhưng mà hôm nay đặc biệt tốt hơn mà thôi….
Kiều An Hảo bắt đầu có chút dao động, cô rất muốn không tính toán chuyện đêm sinh nhật đó, cùng hòa thuận vui vẻ với anh giống như lúc trước, nhưng cô lại sợ lúc nào thì Lục Cẩn Niên lại đột nhiên lạnh lùng vô tình.
Truyện chỉ post ở dienndanlequydon.com.
Trong lòng rất mâu thuẫn phức tạp.
Đến cuối cùng, bởi sau phẫu thuật cơ thể Kiều An Hảo yếu ớt, lại lâm vào giấc ngủ.
---
Lần này Kiều An Hảo ngủ rất ít, hơn bảy giờ tối đã tỉnh lại.
Buổi trưa cô ăn cơm hơi muộn nên cũng không thấy đói, cứ ru rú trên giường, xem một bộ phim, đến hơn chín giờ tối, mới ăn cơm.
Lúc mười một giờ, Lục Cẩn Niên xuống lầu, dặn má Trần pha cho Kiều An Hảo ly sữa nóng.
Má Trần đáp lại một tiếng chạy vào phòng bếp, lúc mở tủ lạnh lấy sữa, nghĩ tới tổ yến mấy ngày trước Kiều An Hảo mang về, vì thế quay đầu hỏi Lục Cẩn Niên đang chuẩn bị lên lầu một câu: “Ông Lục, trong nhà có tổ yến, muốn hâm nóng để ăn khuya không?”
Lục Cân Niên không dừng bước chân: “Hâm nóng cho bà chủ là được rồi.”
“Ông Lục, ngài không ăn sao? Nhưng tổ yến này là bà chủ mang về nhà.”
“Bà chủ mua?” Lục Cẩn Niên cảm thấy hứng thú, dừng bước nghiêng đầu, đứng ở bậc thềm cầu thang từ trên cao nhìn xuống, hỏi má Trần.
“Hình như không phải bà chủ mua đâu?” Tình hình cụ thể, má Trần cũng không hiểu rõ lắm, cho nên hơi do dự nói: “Là hôm đó khi bà chủ từ đoàn làm phim về nhà xách theo nó, hơn nữa còn là hàng đã bóc ra.”
Từ đoàn làm phim mang về?
Lục Cẩn Niên chợt nghĩ tới trước đó mấy ngày Kiều An Hảo đi bệnh viện thăm Hứa Gia Mộc, buổi tối là lái xe nhà họ Hứa đưa cô trở về khách sạn của đoàn làm phim, lúc đó còn xách hai hộp đồ cho cô. Ngày đó anh ngồi trong xe, dừng ở xa lại là buổi tối ánh sáng không tốt, cho nên vốn không nhìn thấy rõ được hai hộp đó là gì.
Chẳng lẽ chính là tổ yến sao?
Lục Cẩn Niên nhíu mày, trong đầu xẹt qua một loạt suy nghĩ….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.