Chương 288: Khiến cho cô thất vọng rồi? (8)
Diệp Phi Dạ
07/05/2016
Đến cuối cùng, Lục
Cẩn Niên cũng không biết trong lòng mình rốt cuộc là nghĩ cái gì nữa,
đợi đến lúc anh phục hồi tinh thần, phát hiện trong bồn cầu trước mặt,
mấy đầu thuốc lá rơi xuống, di động trong ngực, đang rung liên tục, cầm
điện thoại di động ra, là Kiều An Hảo gọi tới, anh không nghe máy, trực
tiếp ấn phím tắt, sau đó ném nửa điếu thuốc còn lại trong tay vào bồn
cầu, ấn nút xả nước.
Nước chảy phát ra tiếng ào ào, rất nhanh bồn cầu lại yên tĩnh, Lục Cẩn Niên hít sâu một hơi, sửa sang lại quần áo bản thân một chút, đẩy cửa phòng, đi ra ngoài. Sau đó đứng trước bồn rửa mặt, nghiêm túc chăm chỉ rửa tay, cầm khăn giấy lau sạch sẽ, mới ra khỏi toilet.
---
Lục Cẩn Niên đi vào toilet không bao lâu, Hàn Như Sơ đã kêu người đi tìm, nói để Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên chuẩn bị tý đã, đợi lát nữa hãy cắt bánh ga – tô.
Kiều An Hảo thật sự không dám đi qua đi lại, đành phải đứng chờ trước ngưỡng cửa phòng rửa tay, trên đường đi còn lấy di động ra gọi qua cho Lục Cẩn Niên, nhưng mãi không có người nghe máy.
Đoán chừng tầm mười phút trôi qua, Hàn Như Sơ kêu người qua bên này thúc giục một lần nữa, lequydon, Kiều An Hảo đành phải gọi điện thoại thêm lần nữa, lần này điện thoại còn chưa vang lên tiếng thứ hai, đã bị người ta nhấn phím tắt. Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, vừa mới chuẩn bị tự mình vào gọi Lục Cẩn Niên, thì Lục Cẩn Niên từ trong toilet đi ra.
Kiều An Hảo vội vàng đi lên phía trước, đầu tiên hai mắt nhìn vẻ mặt người đàn ông, phát hiện rất bình tĩnh, mới mở miệng nói: “Vừa nãy có người tới giục, bảo là muốn cắt bánh ga – tô rồi.”
Lục Cẩn Niên nhẹ nhàng gật đầu, động tác nhẹ đến mức gần như khó có thể để người ta thấy được, sau đó lại chìa tay, đặt ngang eo Kiều An Hảo, ôm cô trở về hội trường bữa tiệc.
Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo vừa xuất hiện, hội trường bữa tiệc lập tức yên tĩnh lại, trong nháy mắt đèn trong cả đại sảnh tắt, hai người giúp việc phụ mang chiếc bánh ga – tô nhiều tầng lên, chậm rãi bước tới, phía trên mặt cắm đầy những ngọn nến, ánh lửa chập chờn đong đưa.
Không biết là ai bắt đầu, hát vang lên bài sinh nhật vui vẻ.
Chiếc bánh ngọt đặt trước mặt Lục Cẩn Niên, tất cả mọi người đi vòng quanh xung quanh, đợi hát xong bài hát, mọi người vươn đầu, thổi tắt nến.
Trong nháy mắt ngọn nến tắt, lập tức hơn mười ngọn đèn pha lê trong đại sảnh đồng loạt sáng lên, cả hội trường bùng nổ một loạt tiếng reo hò, có người huýt sáo, cũng có người la hét “Sinh nhật vui vẻ.” Mọi người cũng nhao nhao mang lễ vật đã chuẩn bị kỹ càng, từng người đưa tới trước mặt Lục Cẩn Niên.
Đã có người giúp việc đứng bên cạnh trước rồi, chờ sau khi Lục Cẩn Niên nhận phần quà tặng, lập tức vươn tay qua cầm, ngay cả Hàn Như Sơ và Hứa Vạn Lý cũng đã chuẩn bị quà tặng cho Lục Cẩn Niên.
Truyện chỉ post ở diendan,lequydon.com.
Cả hội trường bữa tiệc đều rất vui vẻ, không ai chú ý tới khi Lục Cẩn Niên vươn tay nhận quà tặng của Hứa Vạn Lý, đầu ngón tay cứng đờ.
Đây là lần đầu tiên trong đời nhận quà từ tay ba của mình.
Kiều An Hảo là người cuối cùng tặng quà, có những người quen thuộc Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc, sau khi Kiều An Hảo tặng quà xong, người ta chơi trò đùa quái đản kêu gào một câu, bắt Kiều An Hảo hôn môi thọ tinh (người có sinh nhật).
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều đồng loạt càn rỡ gây rối phụ họa theo.
Kiều An Hảo sợ hãi nâng mí mắt liếc Lục Cẩn Niên một cái, do dự một lát, trong tiếng ồn ào có nhịp điệu “Hôn một chút”, nổi dũng khí, kiễng chân lên, nhắm mắt rồi hôn lên môi Lục Cẩn Niên, nhanh như chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm vào lập tức rời đi.
Ngay lập tức, trong đại sảnh bữa tiệc vang lên tiếng hoan hô và vỗ tay đinh tai nhức óc.
Nước chảy phát ra tiếng ào ào, rất nhanh bồn cầu lại yên tĩnh, Lục Cẩn Niên hít sâu một hơi, sửa sang lại quần áo bản thân một chút, đẩy cửa phòng, đi ra ngoài. Sau đó đứng trước bồn rửa mặt, nghiêm túc chăm chỉ rửa tay, cầm khăn giấy lau sạch sẽ, mới ra khỏi toilet.
---
Lục Cẩn Niên đi vào toilet không bao lâu, Hàn Như Sơ đã kêu người đi tìm, nói để Kiều An Hảo và Lục Cẩn Niên chuẩn bị tý đã, đợi lát nữa hãy cắt bánh ga – tô.
Kiều An Hảo thật sự không dám đi qua đi lại, đành phải đứng chờ trước ngưỡng cửa phòng rửa tay, trên đường đi còn lấy di động ra gọi qua cho Lục Cẩn Niên, nhưng mãi không có người nghe máy.
Đoán chừng tầm mười phút trôi qua, Hàn Như Sơ kêu người qua bên này thúc giục một lần nữa, lequydon, Kiều An Hảo đành phải gọi điện thoại thêm lần nữa, lần này điện thoại còn chưa vang lên tiếng thứ hai, đã bị người ta nhấn phím tắt. Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, vừa mới chuẩn bị tự mình vào gọi Lục Cẩn Niên, thì Lục Cẩn Niên từ trong toilet đi ra.
Kiều An Hảo vội vàng đi lên phía trước, đầu tiên hai mắt nhìn vẻ mặt người đàn ông, phát hiện rất bình tĩnh, mới mở miệng nói: “Vừa nãy có người tới giục, bảo là muốn cắt bánh ga – tô rồi.”
Lục Cẩn Niên nhẹ nhàng gật đầu, động tác nhẹ đến mức gần như khó có thể để người ta thấy được, sau đó lại chìa tay, đặt ngang eo Kiều An Hảo, ôm cô trở về hội trường bữa tiệc.
Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo vừa xuất hiện, hội trường bữa tiệc lập tức yên tĩnh lại, trong nháy mắt đèn trong cả đại sảnh tắt, hai người giúp việc phụ mang chiếc bánh ga – tô nhiều tầng lên, chậm rãi bước tới, phía trên mặt cắm đầy những ngọn nến, ánh lửa chập chờn đong đưa.
Không biết là ai bắt đầu, hát vang lên bài sinh nhật vui vẻ.
Chiếc bánh ngọt đặt trước mặt Lục Cẩn Niên, tất cả mọi người đi vòng quanh xung quanh, đợi hát xong bài hát, mọi người vươn đầu, thổi tắt nến.
Trong nháy mắt ngọn nến tắt, lập tức hơn mười ngọn đèn pha lê trong đại sảnh đồng loạt sáng lên, cả hội trường bùng nổ một loạt tiếng reo hò, có người huýt sáo, cũng có người la hét “Sinh nhật vui vẻ.” Mọi người cũng nhao nhao mang lễ vật đã chuẩn bị kỹ càng, từng người đưa tới trước mặt Lục Cẩn Niên.
Đã có người giúp việc đứng bên cạnh trước rồi, chờ sau khi Lục Cẩn Niên nhận phần quà tặng, lập tức vươn tay qua cầm, ngay cả Hàn Như Sơ và Hứa Vạn Lý cũng đã chuẩn bị quà tặng cho Lục Cẩn Niên.
Truyện chỉ post ở diendan,lequydon.com.
Cả hội trường bữa tiệc đều rất vui vẻ, không ai chú ý tới khi Lục Cẩn Niên vươn tay nhận quà tặng của Hứa Vạn Lý, đầu ngón tay cứng đờ.
Đây là lần đầu tiên trong đời nhận quà từ tay ba của mình.
Kiều An Hảo là người cuối cùng tặng quà, có những người quen thuộc Kiều An Hảo và Hứa Gia Mộc, sau khi Kiều An Hảo tặng quà xong, người ta chơi trò đùa quái đản kêu gào một câu, bắt Kiều An Hảo hôn môi thọ tinh (người có sinh nhật).
Ngay lập tức, tất cả mọi người đều đồng loạt càn rỡ gây rối phụ họa theo.
Kiều An Hảo sợ hãi nâng mí mắt liếc Lục Cẩn Niên một cái, do dự một lát, trong tiếng ồn ào có nhịp điệu “Hôn một chút”, nổi dũng khí, kiễng chân lên, nhắm mắt rồi hôn lên môi Lục Cẩn Niên, nhanh như chuồn chuồn lướt nước, vừa chạm vào lập tức rời đi.
Ngay lập tức, trong đại sảnh bữa tiệc vang lên tiếng hoan hô và vỗ tay đinh tai nhức óc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.