Chương 405: Tạm biệt tuổi trẻ, tạm biệt tình yêu của tôi (15)
Diệp Phi Dạ
07/06/2016
Trong biệt thự thực im lặng, việc cách âm hiệu quả đặc biệt tốt, cô vẫn mơ hồ nghe thấy thanh âm đới thoại của Lục Cẩn Niên với thím Trần cùng tiếng
bước chân của Lục Cẩn Niên, cửa phòng ngủ bị đẩy ra, Kiều An Hảo như cũ
vẫn duy trì nhắm mắt ngủ say không nhúc nhích, tiếng bước chân của Lục
Cẩn Niên đi rất nhẹ, giống như là đứng ở bên giường nhìn cô trong chốc
lát, mới rời đi, ngay sau đó trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy.
Ước chừng qua mười phúc, Lục Cẩn Niên từ trong phòng tắm đi ra, tay chân nhẹ nhàng leo lên giường, nằm ở bên cạnh cô, mùi hương thơm ngát vừa mới tắm rửa xen lẫn mùi hương quen thuộc trên người của anh, chui vào trong mũi của cô, làm cho mũi của cô bỗng dưng tê rần, có chất lỏng ấm áp cấp tốc nảy lên đáy mắt, hốc mắt có chút trướng, một lát sau, có một giọt nước mắt trong suốt trên mi, sau đó chậm rãi rơi xuống trên gối đầu.
Lục Cẩn Niên nghĩ Kiều An Hảo đã ngủ, cũng không có quấy rầy cô, hai người cứ như vậy im lặng nằm trong chốc lát, Kiều An Hảo trong lúc bất chợt liền cuộn thân lại một cái, đánh thức Lục Cẩn Niên đang muốn đi vào giấc ngủ bừng tỉnh, anh mở to mắt, nhìn Kiều An Hảo, ý thức chưa kịp thanh tỉnh hô một tiếng “Kiều Kiều”.
Kiều An Hảo không nói gì, mắt to trắng đên rõ ràng, liền trong phòng ngủ mờ ảo, bình tĩnh nhìn anh.
Lục Cẩn Niên dần dần có chút thanh tỉnh, dùng lực cánh tay đứng lên: “Làm sao vậy?”
Trong lời nói của Lục Cẩn Niên còn có chút không rõ, nguyên bản Kiều An Hảo giống như bị điểm huyệt, trong lúc bất chợt liền bổ nhào vào trên người của anh, giữ lấy thân thể của anh, ngang ngạnh áp anh ở trên giường, Lục Cẩn Niên bị cử chỉ khó hiểu của Kiều An Hảo làm cho có chút mơ hồ, mi tâm nhíu lại thật chặt, mở miệng còn chưa có phát ra một âm thanh nào, môi anh, liền bị cô hung hăng chặn lại.
Nụ hôn của cô thực ngốc, giống như là đêm đầu tiên của anh cùng cô, bọn họ đều uống rượu say, cô mượn rượu trở nên mạnh mẽ, giống như là như bây giờ, đem anh đặt ở dưới thân, lung tung cắn cắn môi của anh, tay mãnh liệt kéo lấy quần áo của anh, bởi vì sức lực quá nhỏ, như thế nào cũng không kéo ra được áo ngủ của anh, chỉ mở được hai cúc áo trước ngực của anh, sau đó tay nhỏ bé liền men theo nơi áo ngủ lộ ra trước ngực, sờ soạng đi vào.
Nghi vấn trong đầu Lục Cẩn Niên, nháy mắt đã bị cử chỉ Kiều An Hảo quấy rầy, cấm dục hơn một tháng, đối mặt với chủ động của cô, làm sao có thể cầm giữ được, cả người anh lờ mờ chừng năm phút đồng hồ, sau đó liền ôm lấy eo của cô, trở mình, đem cô đặt ngược ở dưới thân, hung hăng chặn lại môi của cô, trên tay không dừng lại thoát đi quần áo của hai người, thẳng thắn thành khẩn đối đãi.
Cả đời này anh chỉ chạm qua một mình cô, tính số lần cũng không nhiều, tại đây phương diện này cũng không có kinh nghiệm gì, thuần túy đều là theo tiềm thức bản năng của mình mà làm .
Cả đời này cô chỉ có một người đàn ông là anh, kinh nghiệm tuyệt không phong phú, thậm chí còn mang theo vài phần rụt rè cùng không dám phóng túng, mỗi một lần đều giống như là đầu gỗ, không có nửa điểm tình thú mặc anh đùa nghịch.
Nhưng là, cho dù là như vậy, không có kỹ xảo gì nhiều, bọn họ vẫn như cũ có thể đạt tới đỉnh cao trào, vẫn như trước có thể xúc động chỗ sâu nhất trong thân thể c lẫn nhau.
Đêm dài vắng người, trong phòng ngủ có tiếng thở dốc không ngừng mà tràn ra, tuy rằng hai người không có ngôn ngữ trao đổi gì, nhưng thủy chung cũng không biết nói gì, thân thể lại thật dễ dàng nói ra thông báo tốt nhất.
Rất lâu không có tới, Lục Cẩn Niên cử động có chút mãnh liệt, cuối cùng cũng chấm dứt, hai người cơ hồ đều không còn chút sức lực nào.
Ước chừng qua mười phúc, Lục Cẩn Niên từ trong phòng tắm đi ra, tay chân nhẹ nhàng leo lên giường, nằm ở bên cạnh cô, mùi hương thơm ngát vừa mới tắm rửa xen lẫn mùi hương quen thuộc trên người của anh, chui vào trong mũi của cô, làm cho mũi của cô bỗng dưng tê rần, có chất lỏng ấm áp cấp tốc nảy lên đáy mắt, hốc mắt có chút trướng, một lát sau, có một giọt nước mắt trong suốt trên mi, sau đó chậm rãi rơi xuống trên gối đầu.
Lục Cẩn Niên nghĩ Kiều An Hảo đã ngủ, cũng không có quấy rầy cô, hai người cứ như vậy im lặng nằm trong chốc lát, Kiều An Hảo trong lúc bất chợt liền cuộn thân lại một cái, đánh thức Lục Cẩn Niên đang muốn đi vào giấc ngủ bừng tỉnh, anh mở to mắt, nhìn Kiều An Hảo, ý thức chưa kịp thanh tỉnh hô một tiếng “Kiều Kiều”.
Kiều An Hảo không nói gì, mắt to trắng đên rõ ràng, liền trong phòng ngủ mờ ảo, bình tĩnh nhìn anh.
Lục Cẩn Niên dần dần có chút thanh tỉnh, dùng lực cánh tay đứng lên: “Làm sao vậy?”
Trong lời nói của Lục Cẩn Niên còn có chút không rõ, nguyên bản Kiều An Hảo giống như bị điểm huyệt, trong lúc bất chợt liền bổ nhào vào trên người của anh, giữ lấy thân thể của anh, ngang ngạnh áp anh ở trên giường, Lục Cẩn Niên bị cử chỉ khó hiểu của Kiều An Hảo làm cho có chút mơ hồ, mi tâm nhíu lại thật chặt, mở miệng còn chưa có phát ra một âm thanh nào, môi anh, liền bị cô hung hăng chặn lại.
Nụ hôn của cô thực ngốc, giống như là đêm đầu tiên của anh cùng cô, bọn họ đều uống rượu say, cô mượn rượu trở nên mạnh mẽ, giống như là như bây giờ, đem anh đặt ở dưới thân, lung tung cắn cắn môi của anh, tay mãnh liệt kéo lấy quần áo của anh, bởi vì sức lực quá nhỏ, như thế nào cũng không kéo ra được áo ngủ của anh, chỉ mở được hai cúc áo trước ngực của anh, sau đó tay nhỏ bé liền men theo nơi áo ngủ lộ ra trước ngực, sờ soạng đi vào.
Nghi vấn trong đầu Lục Cẩn Niên, nháy mắt đã bị cử chỉ Kiều An Hảo quấy rầy, cấm dục hơn một tháng, đối mặt với chủ động của cô, làm sao có thể cầm giữ được, cả người anh lờ mờ chừng năm phút đồng hồ, sau đó liền ôm lấy eo của cô, trở mình, đem cô đặt ngược ở dưới thân, hung hăng chặn lại môi của cô, trên tay không dừng lại thoát đi quần áo của hai người, thẳng thắn thành khẩn đối đãi.
Cả đời này anh chỉ chạm qua một mình cô, tính số lần cũng không nhiều, tại đây phương diện này cũng không có kinh nghiệm gì, thuần túy đều là theo tiềm thức bản năng của mình mà làm .
Cả đời này cô chỉ có một người đàn ông là anh, kinh nghiệm tuyệt không phong phú, thậm chí còn mang theo vài phần rụt rè cùng không dám phóng túng, mỗi một lần đều giống như là đầu gỗ, không có nửa điểm tình thú mặc anh đùa nghịch.
Nhưng là, cho dù là như vậy, không có kỹ xảo gì nhiều, bọn họ vẫn như cũ có thể đạt tới đỉnh cao trào, vẫn như trước có thể xúc động chỗ sâu nhất trong thân thể c lẫn nhau.
Đêm dài vắng người, trong phòng ngủ có tiếng thở dốc không ngừng mà tràn ra, tuy rằng hai người không có ngôn ngữ trao đổi gì, nhưng thủy chung cũng không biết nói gì, thân thể lại thật dễ dàng nói ra thông báo tốt nhất.
Rất lâu không có tới, Lục Cẩn Niên cử động có chút mãnh liệt, cuối cùng cũng chấm dứt, hai người cơ hồ đều không còn chút sức lực nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.