Hôn Trộm 55 Lần

Chương 406: Tạm biệt tuổi trẻ, tạm biệt tình yêu của tôi (16)

Diệp Phi Dạ

07/06/2016

Lục Cẩn Niên áp lên trên người Kiều An Hảo, miệng thở hổn hển rất lâu, tâm trí mời hồi phục lại từ tự sự kích thích liên hồi mà cô mang tới cho anh, anh vươn tay, chạm vào mái tóc dài đã bị mồ hôi làm ướt đẫm của cô, sau đó cúi đầu, nhẹ nhàng mà hôn lên trán cô, xoay người nằm sang một bên, vươn tay ra ôm cô vào lòng, nhắm hai mắt lại.

Kiều An Hảo đợi đến khi nghe thấy hô hấp của Lục Cẩn Niên trở nên đều đặn, mới chậm rãi mở mắt ra, cô giơ tay lên, nhẹ nhàng chạm vào nơi chân mày được anh hôn lên, rõ ràng đã qua rất lâu, nơi đó chỉ là một mảnh lạnh lẽo, tuy cô vẫ lờ mờ cam giác được ở nơi đó vẫn còn có một chút hơi ấm, nhưng, đáy lòng lại càng trở nên lạnh nhạt hơn, trong đầu chậm rãi hiện lên tờ giấy sinh non mà anh ký tên, đáy mặt lại chứa đầy sương mù một lần nữa, nhịn rất lâu, cuối cùng lại vẫn không nhịn được, quay đầu sang một bên, cách anh một khoảng, nước mắt rơi xuống, dù có thế nào cũng không thể dừng được.

-

Ngày hôm sau, thời điểm Lục Cẩn Niên tỉnh lại vẫn giống như bình thường, tuy hôm qua hao phí nhiều thể lực như vạy, nhưng anh lại cảm thấy tinh thần rất hăng hái, toàn thân tràn đầy năng lượng, xuống giường, không thấy bóng dáng Kiều An Hảo, nghĩ rằng cô lại ra ngoài, chưa lo rửa mặt, lại vội vội vàng vàng mà chạy xuống lầu: "Má Trần! Má Trần!"

Lục Cẩn Niên gọi hai tiếng, cửa phòng bếp mở ra, người đi ra lại là Kiều An Hảo, tóc dài được búi lên, quấn một cái tạp dề xung quanh, trong tay đang cầm một cái xẻng.

Lục Cẩn Niên sửng sốt: "Má Trần đâu?"

"Hôm nay mà Trần có việc, về nhà trước rồi." Kiều An Hảo vừa trả lời được một câu, lại hô nhỏ một tiếng, chạy vào phòng bếp, vặn lửa nhỏ lại một chút, lại thò đầu ra, nói với Lục Cẩn Niên: "Em làm bữa dáng, anh rửa mặt xong, là có thể ăn rồi."

Kiều An Hảo vậy mà lại chủ động xuống bếp làm bữa sáng?

Lục Cẩn Niên không thể tin được mà nhìn chằm chằm vào phòng bếp một hồi, sau đó lại mang theo vài phần gấp gáp chạy lên lầu, nhanh chóng rửa mặt sạch sẽ, lại thay đồ mặc hằng ngày ở nhà, đi vào phòng ăn, vừa hay lại nhìn thấy Kiều An Hảo đứng bên bàn ăn, múc cháo, Lục Cẩn Niên nhìn có chút thất thần.



Kiều An Hảo thấy Lục Cẩn Niên tiến vào, ngẩng đầu, cười nhẹ với anh: "Ngồi đi."

Lục Cẩn Niên không lên tiếng mà chỉ chậm rãi bước đến trước bàn ăn rồi ngồi xuống, nhìn một bàn đồ ăn phong phú không giống như bữa sáng, có chút kinh ngạc mà ngẩng đầu: "Đều là em làm sao?"

Kiều An Hảo tiện tay đưa một bát cháo đã múc, đến trước mặt anh: "Lần đầu tiên làm, không biết ăn có được hay không."

Lục Cẩn Niên cầm lấy thìa, khuấy cháo lên hai lần, vừa chuẩn bị ăn, lại thấy trên tay Kiều An Hảo đang được quấn một tờ giấy, đã bị máu chảy thấm ướt, cả người đột nhiên đứng lên, kéo tay cô: "Bị thương à?"

"Không có chuyện gì, chẳng qua lúc cắt đồ, không cẩn thận mà bị thương thôi." Kiều An Hảo theo bản năng muốn kéo tay về.

Lục Cẩn Niên lại nắm chặt tay cô, thật cẩn thận mà mở miếng khăn giấy được quấn ở bên ngoài ra, nhìn thấy trên ngón tay của cô có một vết thương nhỏ, mày nhíu lại một chút, liền ra khỏi phòng ăn.

Lục Cẩn Niên rất nhanh đã quay lại phòng ăn, trong tay còn cầm theo bông băng khử trùng cùng một cái băng keo cá nhân, anh ngồi xổm trước chỗ ghế tựa ăn cơm của Kiều An Hảo, cầm lấy tay cô, khử trùng trước, sau đó dán băng keo cá nhân lên: "Về sau nếu không có má Trần, thì gọi điện thoại bảo người ta đưa cơm tới, không cần phải xuống bếp làm."

Kiều An Hảo cúi đầu, nhìn thái độ nghiêm túc của Lục Cẩn Niên, đáy mắt có chút nóng lên, lại xoay đầu đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Trộm 55 Lần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook