Hồng Hoang: Ta Muốn Làm Nhân Hoàng
Chương 18: Lần Này Không Thể Bỏ Qua
Mực Nhuộm Đại Kiếm
11/02/2021
Mỗi lần ăn cơm xong, Hoang đều tu luyện Ngũ Hành Luyện Thể quyết trong căn phòng nhỏ của mình, tiến hành hấp thu linh khí ẩn chứa trong thức ăn, bởi vì hai người bọn họ đều là chiến lực đỉnh cao trong bộ lạc, hơn nữa Sâm lại là thủ lĩnh bộ lạc, cho nên thức ăn trong nhà mình đều tốt nhất! Tuy rằng tất cả mọi người ăn cơm, nhưng theo cách ăn này, hắn sẽ trưởng thành nhanh hơn những người khác, mỗi lần luyện hóa năng lượng trong thức ăn, Hoang đều cảm giác được cơ thể mình phát triển, mà mấy ngày trước hắn đã có thể giơ Hắc Thạch Đỉnh trong quảng trường lên, kỳ thật còn nhờ Sâm cùng Vu lão kiểm tra thử thân thể hắn.
Nhưng hôm nay hình như không giống mấy lần trước, nhưng hắn thật sự không hiểu có cái gì khác nhau, mà lần này mông đỏ bừng! Nhìn mông mình, Hoang khóc không ra nước mắt, ngẩng đầu nhìn Sâm, nhưng lại không phát hiện ra bất đồng gì, nhưng phát hiện những kẻ khác ngó đầu nhìn, xoay người liền trở về phòng, hắn quyết định tu luyện cho tốt, để chấm dứt chuỗi ngày nhục nhã này, phải trở trở nên cường đại!
Sau khi thu thập một phen, Hoang ở trong phòng kiểm tra khác thường của thân thể, cùng chỗ Sâm kiểm tra, hắn cảm thấy màng da của mình hình như lại cường đại hơn một phần, oán niệm đối với Sâm cũng biến mất không ít, trong lòng hắn an ủi bản thân, ít nhất mình cường đại!
Nhưng hắn không biết là, Sâm trở lại phòng của mình và phàn nàn với Nga!
"Nga, ta nói cho nàng biết! Tiểu tử Hoang này rất thiếu giáo dục, nàng xem lần này lại tính kế ta, may mắn ta phản ứng nhanh, bằng không lại để cho người bộ lạc xem trò cười của chúng ta.
" Hoang tính kế ngươi như thế nào, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Nga nghi hoặc hỏi
"Nga, tại sao hôm nay nàng lại muốn lông thú, chẳng lẽ là tâm hồn chúng ta kết nối", Sâm hưng phấn nói
"Lại nghĩ cái gì, lần này là Hoang trở về nói cho ta biết, Thạch Hổ phát hiện một dị thú, Vu lão bảo ngươi mang theo Thạch Hổ đi bắt dị thú kia, sau đó ngươi nói cho hắn biết, nói muốn dùng lông dị thú này làm cho ta một bộ y phục! Sao, ngươi không nghĩ vậy sao? Sâm, ngươi nói cho ta biết ngươi nghĩ vậy à?" Trên mặt Nga lộ ra một tia lãnh ý!
Sâm rụt cổ, nhớ tới những ngày trước, từ nhỏ đến lớn Nga đều khi dễ mình, Vu lão là thủ lĩnh tiền nhiệm nhìn thấy cũng không nói gì, cuối cùng lại gả Nga cho mình làm vợ, Sâm nhất thời cảm kích, bởi vì mặc dù vẫn bị Nga khi dễ, nhưng hắn phát hiện Nga cũng chỉ là khi dễ một mình hắn, mà chính hắn cũng thích Nga, nói trắng ra chính là bị ngược đãi, liền thích khi dễ hắn! Nghĩ đến đây, Sâm lơ đãng lộ ra nụ cười, ngây thơ nói với Nga:
"Đúng vậy, Nga, ta chính là muốn làm cho nàng một bộ y phục lông thú, có thứ gì tốt ta đều nghĩ đến nàng, nàngi còn không rõ ta sao?"
"Coi như ngươi ý thức" Nga nhìn thấy bộ dạng Sâm như này, cũng là trợn trắng mắt.
Bất quá Sâm nói ra lại làm cho nàng có chút ăn năn.
"Nga, nàng biết không? Ta tuy rằng trong lòng nghĩ là mang lông dị thú đến cho nàng làm bộ quần áo, nhưng...
"Nhưng mà cái gì, chẳng lẽ ngươi không muốn ta dùng lông này sao? Được rồi, Sâm, xem hôm nay ta phải thu thập ngươi thật tốt!" Nga nghe được nhưng từ này, trong nháy mắt nổ tung.
Nhìn thấy bộ dáng tức giận của Nga, Sâm lại nhịn không được rụt cổ, nhất thời nói:
"Nga, Nga, nàng nghe ta nói xong a! "
"Được, ta muốn xem ngươi làm thế nào giải thích cho ta, " Nga nâng nắm đấmnhỏ của mình lên.
Nhìn thấy nắm đấm nhỏ của Nga, tốc độ nói của Sâm trong nháy mắt nhanh hơn vài phần
"Nga, tuy rằng ta nghĩ là làm cho ngươi một bộ y phục, nhưng ta không nói cho Hoang a! Vốn là muốn cho ngươi một bất ngờ, nhưng không nghĩ tới khi ta trở về ngươi đã biết, cho nên khi ta nhìn thấy Hoang mới hiểu, chính là tiểu quỷ này phá hoại tình cảm của chúng ta, liền phải thu thập hắn!" Sâm trên mặt lộ ra nụ cười.
"Khó trách ta thấy ngươi không giống bình thường, lần này hình như đánh mông hài tử ngoan đều đỏ lên, không được ta phải đi xem, ngươi đừng làm hư, Hoang vui vẻ vậy, làm hư lại chơi như thế nào được!"
Nghe được những lời này, trên mặt Sâm lộ ra hắc tuyến, vội vàng nói: "Đây là cha nàng dạy ta làm như vậy, nàng cũng không thể làm trái với ý nguyện của lão nhân gia! ”
"Cái gì, ngươi nói là cha ta bảo ngươi làm như vậy, ngươi nói cho ta biết chuyện gì xảy ra, bằng không hậu quả ngươi liền biết! " Nga phản ứng lớn hơn vài phần, Hoang cũng là loáng thoáng nghe được cái gì, nhưng lập tức thanh âm của Nga cũng nhỏ lại, cho nên Hoang cũng không có làm cái gì, yên lặng chữa trị mông mình!
Sâm nghe được những lời này, nhìn Nga lại giơ nắm đấm nhỏ của nàng lên, trong lòng nghĩ đến, đều do Hoang, nếu không phải hắn, ta cũng đã cùng Nga sinh tiểu oa, nhất thời có thêm chút oán niệm, Hoang cũng bất bình, giống như có người nguyền rủa hắn, tâm thần không yên.
Từ đó có thể thấy được, nam nhân oán niệm lớn như thế nào
"Hôm nay đội săn bắn do Thạch Hổ dẫn đầu trở về, lúc Vu lão xử lý, lại nghe Thạch Hổ nói có một dị thú, thoạt nhìn còn giống như ấu thú, nhưng hắn lại không địch nổi, chỉ có thể lui đi, trở lại bộ lạc, hy vọng có người có thể đi giải quyết dị thú này, nói cái gì nếu chờ dị trưởng thú thì đánh không nổi! Cho nên Vu lão gọi ta qua, để ta đi giải quyết dị thú này. Mà khi ta đến, Vu lão liền nói với ta, để ta đi giải quyết dị thú này, ngươi biết đấy, bộ lạc chúng ta cùng các bộ lạc khác không giống nhau, bộ lạc chúng ta đương nhiệm thủ lĩnh chủ ngoại, tiền thủ lĩnh chủ nội, cho nên ta liền đi theo Thạch Hổ. Nhưng mà, Vu lão vẫn luôn nói với ta cái gì mà "lớn lên liền đánh không được", còn nhìn chằm chằm Hoang, cho nên ta nghĩ, Vu lão có phải để cho ta thu thập Hoang hay không, thật đúng là đa tạ Vu lão nhắc nhở ta, bằng không ta cũng không dám tưởng tượng, đến lúc đó ta không đánh lại Hoang, làm sao thu thập hắn, cho nên chúng ta phải thừa dịp hắn còn nhỏ mà thu thập, ngươi nói có phải hay không.
Nhìn bộ dáng Sâm đắc ý, một bộ dáng ta nhìn thấu tất cả, đỡ trán
"Ngươi là một người ngây thơ, thật là không nói sớm, xem ra ta cũng phải tìm cớ thu thập Hoang thật tốt, bằng không ta cũng đánh không lại thì làm sao bây giờ!"
Hoang đang đắm chìm trong khoái cảm tu luyện không thể tự rút ra, nhưng mà hắn không biết cuộc sống khổ hạ của hắn đã bắt đầu!
Nga và Sâm cùng nhau thương lượng làm thế nào để thu thập Hoang nhưng thương lượngliền thương lượng đến trên giường, phía sau các ngươi tự hiểu!
Vu lão kỳ thật cũng biết Hoang bị đánh, nhưng trong lòng hắn cảm khái, lúc còn nhỏ như thế nào ta lại không nghĩ tới, tuy rằng nhìn nữ nhi của mình đánh Sâm, cũng rất có khoái cảm, nhưng nào bằng mình đánh thoải mái a! Quả nhiên, trưởng thành ta liền đánh không lại! Trong lòng vừa vui mừng vừa có hối hận! Vui mừng chính là bộ lạc có thủ lĩnh cường đại hơn, hối hận chính là khi Sâm còn nhỏ không đánh hắn một trận.
" Lần trước bỏ lỡ, lần này ta không thể bỏ lỡ!"
Vu lão trong lòng nghĩ, liền nhìn về hướng Hoang, dùng giọng nói nhỏ không thể nghe được " Lần này, không thể bỏ qua!"
Nhưng hôm nay hình như không giống mấy lần trước, nhưng hắn thật sự không hiểu có cái gì khác nhau, mà lần này mông đỏ bừng! Nhìn mông mình, Hoang khóc không ra nước mắt, ngẩng đầu nhìn Sâm, nhưng lại không phát hiện ra bất đồng gì, nhưng phát hiện những kẻ khác ngó đầu nhìn, xoay người liền trở về phòng, hắn quyết định tu luyện cho tốt, để chấm dứt chuỗi ngày nhục nhã này, phải trở trở nên cường đại!
Sau khi thu thập một phen, Hoang ở trong phòng kiểm tra khác thường của thân thể, cùng chỗ Sâm kiểm tra, hắn cảm thấy màng da của mình hình như lại cường đại hơn một phần, oán niệm đối với Sâm cũng biến mất không ít, trong lòng hắn an ủi bản thân, ít nhất mình cường đại!
Nhưng hắn không biết là, Sâm trở lại phòng của mình và phàn nàn với Nga!
"Nga, ta nói cho nàng biết! Tiểu tử Hoang này rất thiếu giáo dục, nàng xem lần này lại tính kế ta, may mắn ta phản ứng nhanh, bằng không lại để cho người bộ lạc xem trò cười của chúng ta.
" Hoang tính kế ngươi như thế nào, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?" Nga nghi hoặc hỏi
"Nga, tại sao hôm nay nàng lại muốn lông thú, chẳng lẽ là tâm hồn chúng ta kết nối", Sâm hưng phấn nói
"Lại nghĩ cái gì, lần này là Hoang trở về nói cho ta biết, Thạch Hổ phát hiện một dị thú, Vu lão bảo ngươi mang theo Thạch Hổ đi bắt dị thú kia, sau đó ngươi nói cho hắn biết, nói muốn dùng lông dị thú này làm cho ta một bộ y phục! Sao, ngươi không nghĩ vậy sao? Sâm, ngươi nói cho ta biết ngươi nghĩ vậy à?" Trên mặt Nga lộ ra một tia lãnh ý!
Sâm rụt cổ, nhớ tới những ngày trước, từ nhỏ đến lớn Nga đều khi dễ mình, Vu lão là thủ lĩnh tiền nhiệm nhìn thấy cũng không nói gì, cuối cùng lại gả Nga cho mình làm vợ, Sâm nhất thời cảm kích, bởi vì mặc dù vẫn bị Nga khi dễ, nhưng hắn phát hiện Nga cũng chỉ là khi dễ một mình hắn, mà chính hắn cũng thích Nga, nói trắng ra chính là bị ngược đãi, liền thích khi dễ hắn! Nghĩ đến đây, Sâm lơ đãng lộ ra nụ cười, ngây thơ nói với Nga:
"Đúng vậy, Nga, ta chính là muốn làm cho nàng một bộ y phục lông thú, có thứ gì tốt ta đều nghĩ đến nàng, nàngi còn không rõ ta sao?"
"Coi như ngươi ý thức" Nga nhìn thấy bộ dạng Sâm như này, cũng là trợn trắng mắt.
Bất quá Sâm nói ra lại làm cho nàng có chút ăn năn.
"Nga, nàng biết không? Ta tuy rằng trong lòng nghĩ là mang lông dị thú đến cho nàng làm bộ quần áo, nhưng...
"Nhưng mà cái gì, chẳng lẽ ngươi không muốn ta dùng lông này sao? Được rồi, Sâm, xem hôm nay ta phải thu thập ngươi thật tốt!" Nga nghe được nhưng từ này, trong nháy mắt nổ tung.
Nhìn thấy bộ dáng tức giận của Nga, Sâm lại nhịn không được rụt cổ, nhất thời nói:
"Nga, Nga, nàng nghe ta nói xong a! "
"Được, ta muốn xem ngươi làm thế nào giải thích cho ta, " Nga nâng nắm đấmnhỏ của mình lên.
Nhìn thấy nắm đấm nhỏ của Nga, tốc độ nói của Sâm trong nháy mắt nhanh hơn vài phần
"Nga, tuy rằng ta nghĩ là làm cho ngươi một bộ y phục, nhưng ta không nói cho Hoang a! Vốn là muốn cho ngươi một bất ngờ, nhưng không nghĩ tới khi ta trở về ngươi đã biết, cho nên khi ta nhìn thấy Hoang mới hiểu, chính là tiểu quỷ này phá hoại tình cảm của chúng ta, liền phải thu thập hắn!" Sâm trên mặt lộ ra nụ cười.
"Khó trách ta thấy ngươi không giống bình thường, lần này hình như đánh mông hài tử ngoan đều đỏ lên, không được ta phải đi xem, ngươi đừng làm hư, Hoang vui vẻ vậy, làm hư lại chơi như thế nào được!"
Nghe được những lời này, trên mặt Sâm lộ ra hắc tuyến, vội vàng nói: "Đây là cha nàng dạy ta làm như vậy, nàng cũng không thể làm trái với ý nguyện của lão nhân gia! ”
"Cái gì, ngươi nói là cha ta bảo ngươi làm như vậy, ngươi nói cho ta biết chuyện gì xảy ra, bằng không hậu quả ngươi liền biết! " Nga phản ứng lớn hơn vài phần, Hoang cũng là loáng thoáng nghe được cái gì, nhưng lập tức thanh âm của Nga cũng nhỏ lại, cho nên Hoang cũng không có làm cái gì, yên lặng chữa trị mông mình!
Sâm nghe được những lời này, nhìn Nga lại giơ nắm đấm nhỏ của nàng lên, trong lòng nghĩ đến, đều do Hoang, nếu không phải hắn, ta cũng đã cùng Nga sinh tiểu oa, nhất thời có thêm chút oán niệm, Hoang cũng bất bình, giống như có người nguyền rủa hắn, tâm thần không yên.
Từ đó có thể thấy được, nam nhân oán niệm lớn như thế nào
"Hôm nay đội săn bắn do Thạch Hổ dẫn đầu trở về, lúc Vu lão xử lý, lại nghe Thạch Hổ nói có một dị thú, thoạt nhìn còn giống như ấu thú, nhưng hắn lại không địch nổi, chỉ có thể lui đi, trở lại bộ lạc, hy vọng có người có thể đi giải quyết dị thú này, nói cái gì nếu chờ dị trưởng thú thì đánh không nổi! Cho nên Vu lão gọi ta qua, để ta đi giải quyết dị thú này. Mà khi ta đến, Vu lão liền nói với ta, để ta đi giải quyết dị thú này, ngươi biết đấy, bộ lạc chúng ta cùng các bộ lạc khác không giống nhau, bộ lạc chúng ta đương nhiệm thủ lĩnh chủ ngoại, tiền thủ lĩnh chủ nội, cho nên ta liền đi theo Thạch Hổ. Nhưng mà, Vu lão vẫn luôn nói với ta cái gì mà "lớn lên liền đánh không được", còn nhìn chằm chằm Hoang, cho nên ta nghĩ, Vu lão có phải để cho ta thu thập Hoang hay không, thật đúng là đa tạ Vu lão nhắc nhở ta, bằng không ta cũng không dám tưởng tượng, đến lúc đó ta không đánh lại Hoang, làm sao thu thập hắn, cho nên chúng ta phải thừa dịp hắn còn nhỏ mà thu thập, ngươi nói có phải hay không.
Nhìn bộ dáng Sâm đắc ý, một bộ dáng ta nhìn thấu tất cả, đỡ trán
"Ngươi là một người ngây thơ, thật là không nói sớm, xem ra ta cũng phải tìm cớ thu thập Hoang thật tốt, bằng không ta cũng đánh không lại thì làm sao bây giờ!"
Hoang đang đắm chìm trong khoái cảm tu luyện không thể tự rút ra, nhưng mà hắn không biết cuộc sống khổ hạ của hắn đã bắt đầu!
Nga và Sâm cùng nhau thương lượng làm thế nào để thu thập Hoang nhưng thương lượngliền thương lượng đến trên giường, phía sau các ngươi tự hiểu!
Vu lão kỳ thật cũng biết Hoang bị đánh, nhưng trong lòng hắn cảm khái, lúc còn nhỏ như thế nào ta lại không nghĩ tới, tuy rằng nhìn nữ nhi của mình đánh Sâm, cũng rất có khoái cảm, nhưng nào bằng mình đánh thoải mái a! Quả nhiên, trưởng thành ta liền đánh không lại! Trong lòng vừa vui mừng vừa có hối hận! Vui mừng chính là bộ lạc có thủ lĩnh cường đại hơn, hối hận chính là khi Sâm còn nhỏ không đánh hắn một trận.
" Lần trước bỏ lỡ, lần này ta không thể bỏ lỡ!"
Vu lão trong lòng nghĩ, liền nhìn về hướng Hoang, dùng giọng nói nhỏ không thể nghe được " Lần này, không thể bỏ qua!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.