Hồng Mông Linh Bảo

Chương 332: Giới thiệu Cổ Loa thành

Dao Ky

18/03/2013

Hàn Tinh đi rồi mười người vừa được cứu ra khỏi ngục giam nhìn nhau, nữ tử mắt to lên tiếng trước:

- Các vị thấy người này thế nào?

- Thần bí khó lường, rõ ràng tuổi còn rất trẻ lại có tu vi thâm sâu không đáy.

- Lúc ta tiếp xúc với hắn tưởng rằng gặp thần nhân, lại có lúc như gặp người thường như chưa tu luyện gì cả.

- Một người diệt được lão Mạc Thanh đế nhất định là người không tầm thường, người này trẻ như vậy không từ thượng giới hạ phàm thì cũng là cường giả tư luyện thần quyết bá đạo.

Một người trông trẻ nhất từ đầu đến cuối không nói bây giờ mới lên tiếng:

- Các vị quyết ra sao, ta đã quyết đi theo vị ân nhân này làm việc.

Lão đầu sói lớn con nghe vậy giật mình hô:

- Chủ nhân, sao lại sớm quyết định dứt khoát như vậy.

- Đừng gọi ta chủ nhân, ngươi theo ta năm trăm năm, học hết nghề luyện khí của ta rồi. Ta không còn gì dạy thêm. Chúng ta cùng là nạn nhân bắt đầu tư bây giờ cứ lấy địa vị ngươi ngang hàng mà đối xử.

- Sao lại thế được! Chủ nhân một ngày, chủ nhân suốt đời. Ngài đã hết lòng chỉ bảo nên vừa là chủ nhân vừa là sư phụ của con..

- Không được gọi ta là chủ nhân, hay sư phụ gì cả. Trước kia ta tin rằng, địa vị luyện khí sư cao quý, ai cũng kính trọng nhưng nay đã thông hiểu. Làm luyện khí sư không có đủ năng lực tự vệ cũng bị đày như thường. Cứ xem mấy trăm năm nay ta bị lão Mạc ngược đãi hành hạ thê thảm như vậy thì biết. Ta quyết định rồi, vị ân nhân trẻ tuổi này tuy bề ngoài nhu nhược không khí phách rõ ràng ẩn dấu tài năng, là chỗ dựa rất an toàn.

Lão đầu hói lớn con vội nói:

- Vậy thì ta cũng quyết định đi theo.

Trung niên mặt vuông nghe hai thầy trò Lương Sơn, Trần Bản quyết định như vậy hơi động tâm nhưng trấn định lại ngay nói:

- Ta trước nay không quen làm việc cho ai nên không định theo. Nhưng ân tình đã nhận mai kẽ sẽ trả sau.

- Lão Thiết Hoàn nói đúng! Ta cũng có ý đó.

Bảy người còn lại liên tiếp theo lão Thiết Hoàn, cuối cùng còn hai nữ nhân chưa quyết định.

Nữ tử mắt to suy nghĩ một lúc lại hỏi:

- Ta là đan dược sư, tu luyện môn quyết liên quan đến sinh mệnh. Không biết vị kia có rõ không lại nói là cần người như chúng ta?

- Hẳn là biết và cần? Ta đoán ký ức của lão Mạc Thanh đế bị hắn đã sưu hồn thuật đọc hết.

- Ngươi có nói đùa không, thuật sưu hồn nguyên thần ta chưa từng nghe.

- Chứ tại sao hắn biết và quả quyết cần những người như chúng ta... theo ta chắc chắn là như vậy đi. Theo người thâm trầm như vậy nguy hiểm vô cùng ta khuyên hai vị đừng nhận lời theo hắn.

Nữ tử cao phản bác:

- Ngươi cho là ân nhân thâm trầm nguy hiểm, ta nghĩ khác. Nếu ân nhân không độ lượng đã chẳng cần để chúng ta tự quyết định, cứ mạnh mẽ ra lệnh cho chúng ta làm việc là được. Ai không tuân phục, giết. Lần này rõ ràng ân nhân thừa dịp cứu người Tiết gia cứu luôn chúng ta, ta nghĩ ân nhân đã cần thì ta đáp ứng. Đây là cách trả ơn thực tế nhất.

- Hoa tỷ nhận xét rất chính xác. Tôi cũng quyết định nhận lời.

- Chuyện xét đúng sai, sau này sẽ chứng minh lúc đó ai nấy hối hận cũng không kịp.

- Đúng thế, sau này ai hối hận chưa biết được.

Bỗng có giọng nhỏ vừa nghe:

- Hay lắm chúc mừng bốn vị, không ngờ đã quyết định nhanh như vậy. Ta không phải chờ ba ngày nữa, người đã quyết định theo ta hãy để ta mang đem đi Đại Thủy giới một chuyến.

Hai thầy trò lão đầu hói lớn con cùng hai nữ tử liền biến mất tại chỗ. Sáu người kia ngẩn người tự hỏi: „Đây là thần thông gì vậy? Chưa cảm thấy không khí ba động đã biến mất“



Một người vội hô lên:

- Tiền bối chờ đã!

Nhưng tiếng hắn vang vọng khắp núu đồi không cá ai trả lời. Hắn nhăn nhó dậm chân:

- Đáng tiếc, vị nữ thương gia kia đã nhận xét người rất đúng.. Ta bắt đầu hối hận, bỏ lỡ cơ hội này.

- Có gì đáng tiếc, tất cả những gì mình làm nên mới quý giá. Dựa vào người khác có ích gì!

Thì ra Hàn Tinh trở lại trao ký ức truyền thừa cho Lễ Tiết. Xong việc chàng thấy bọn người mình cứu ra vẫn còn ở chỗ cũ, nói ra quyết định của mình nên tiện đem họ đi Đại Thuỷ Giới.

Đại Thủy Giới Huyết ảnh môn phát hiện sinh mệnh ấn ký ngọc bài của ba cao cấp Phó môn chủ, Ngoại đường chủ cùng Nhị trưởng lão bể tung liền báo động, Ngoại phó đường mang theo năm Tiên đế, ba trăm hai mươi tiên quân tiến vào Yêu Cầm giới. Nguyễn-Lê Đan-Hương nghe tin vội truyền tin cho Hàn Tinh để chàng chuẩn bị nhưng vừa làm xong đã nghe tiếng:

- Không cần thiết nữa! Chuyện Yêu Cầm giới từ nay để người Tiết gia tự lo.

Thật ra thông đạo cũ bị chàng phong ấn nên không cần bận tâm bọn Huyết Ảnh môn vào được.

Đan-Hương nghe nhận ra giọng Hàn Tinh thần thức vội tìm tòi thấy chàng cùng bốn người ăn mặc lam lũ xuất hiện. Nàng cười:

- Thì ra tiên sinh đã giải quyết xong lão Mạc Thanh đế! Chúc mừng...

- Không biết Nguyễn-Lê gia tộc còn có những ai, và phu quân đâu sao tôi chưa được nghe tới.

- Thì ra tiên sinh muốn biết gia tộc của ta. Nguyễn-Lê gia tộc do ông tằng họ Nguyễn lập gia thất với một người thiếu nữ họ Lê, cuộc sống rất hạnh phúc, đổi thành họ Nguyễn-Lê. Bây giờ đại gia tộc có tất cả khoảng năm ngàn người kể cả a hoàn và người giúp việc. Tướng công của ta Đức-Mẫn thuộc về chính thống giòng tộc con thứ ba, tuy không nắm trưởng tộc lo việc ngoại giao, thương mại. Vì một khách hàng của gia tộc đang cần một kiện đỉnh cấp tiên khí để chuẩn bị độ Tôn Tiên kiếp nên phải đi xa mua sắm tài liệu..

Hàn Tinh nghe đến độ kiếp tiên tôn thì sáng mắt lên tỏ vẻ hứng thú, hỏi:

- Luyện khí sư đã tìm ra chưa, nếu chưa có ở đây ta mới mời được hai vị này có thể giúp cho một tay.

- Xin hỏi hai vị từng luyện tiên khí nào.

Lão đầu hói lớn con thấy thiếu phụ này có vẻ thân mật với Hàn Tinh vội đáp:

- Chúng ta từng luyện vô số tiên khí trung phẩm, thượng phẫm, đỉnh cấp tiên khí chừng hai trăm kiện. Thần Khí bán phẩm một kiện.

- Cái gì? Cả Thần Khí cũng luyện ra. Xin cho hỏi đại danh hai vị xưng hô ra sao?

Lúc đầu nàng thấy bốn người ăn mặc lam lũ tưởng rằng chàng tiện tay thu mua ở chợ nô lệ. Bây giờ nghe họ nhận có thể luyện ra thần khí liền giật mình...

- Lương Sơn luyện khí đại sư! Bái kiến phu nhân.

- Trần Bản luyện khí đại sư! Bái kiến phu nhân!

- Còn hai vị này?

- Nhu Tình, luyện đan đại sư! Bái kiến phu nhân!

- Hoa Dã Thảo, thương gia. Bái kiến phu nhân!

- Không dám! Các vị đều danh gia, tài nghệ cao minh hơn người Nguyễn-Lê nhiều lắm...

Tôi xin ghi nhớ, nhất định không bao lâu sẽ cần các vị giúp cho mấy việc.

- Phu nhân khách khí!

Hàn Tinh thấy họ ăn mặc như vậy không hay nên nói:

- Các ngươi vào thị trấn gần bên, sửa soạn một chút sau đó lên Đệ Nhất Tửu Lâu chờ ta. Ta có chuyện muốn hỏi thêm phu nhân một chút.

Bốn người đi rồi Hàn Tinh hỏi:



- Chuyện tôn kiếp như thế nào, bình thường người ta tôn kiếp ở đâu?

- Trong thành thì có một vài nơi chuyên cho mướn chỗ đón đế kiếp, tôn kiếp. Nơi đó được bố trí sẵn đại trận có thể ngăn cản được một phần kiếp lôi, cùng phòng ngự những phá hoại của kiếp lôi. Ngoài ra người ta còn tự tìm lấy nơi vắng vẻ, tự bố trí trận pháp, dựa vào tiên khí, tiên bảo cường đại của chính mình kháng lôi.

- Vậy thành nào có dịch vụ cho thuê chỗ đón kiếp lớn nhất. Ta muốn đến đó xem một chút.

- Chính là Vĩnh Hưng thành, nằm về phía tây cách đây hai ngàn dặm.

- Vậy chào phu nhân... À khi nào cần phụ giúp luyện khí, luyện đan, phu nhân cứ báo tin đừng ngại..

Hàn Tinh đến điểm hẹn đã thấy bốn người bọn Lương Sơn đã thay y phục, tắm rửa sạch sẽ. Lúc này sau cơn khốn khó họ nghèo rớt mồng tơi nhưng với tài năng của họ tiền tài của cải không là gì cả, dễ kiếm như trở bàn tay. Uống vài ly rượu ăn mấy món xong mọi người rời khỏi đến một khu vắng chàng mới nói:

- Bây giờ ta muốn cho mọi người xem món này, sau này phần nhiều thời gia sẽ sinh sống trong đó.

Bốn người không hiểu món gì lại có thể sinh sống trong đó, nghi ngờ chẳng lẽ là một không gian, hay là ý nói tảng đá kia.. Bỗng họ thấy trên tay chàng một khối thạch hình dáng giống cái dĩa thô ráp cùng cực, chẳng có gì đẹp mắt nhưng khí tức tỏa ra rất thần bí. Lương Sơn và Trần Bản cảm giác được liền kinh nghi nhìn nhau hội ý hô:

- Thần khí!!!

Hai nữ tử kia nghe vậy ánh mắt rực sáng vội nhìn kỹ hơn..

Hàn Tinh thấy vậy nói:

- Khoan hãy nói nhận xét của mình chờ xem kỹ đã..

Nói xong chàng bắt đầu khởi động, dĩa Cổ Loa Thạch vọt lên bầu trời quay tít, phóng đại, trong hai mươi giây tiếng vi vu vừa vang lên đã nhỏ dần rồi tắt ngấm. Trong ánh mắt mọi chỉ còn nhìn thấy một chấm đen.

- Bây giờ chúng ta có thể xem kỹ hơn.

Chàng dẫn đường bay lên, bốn người bay lên theo cuối cùng thấy hình dạng thực sự của nó sau khi khởi động đều giật mình kinh hãi, trợn mắt há mồm thiếu chút nữa rơi xuống.

- Cái này! Cái này là cái đĩa đá lúc vừa rồi hay sao?

- Chúng ta đi lên đó xem.

Bốn người lên trên cảm giác yên như đứng trên đất liền không một chút chao đảo, cũng không bị lực ly tâm do chuyển động của vật thể. Khi nhìn chung quanh chỉ thấy một mảnh đất rộng bạt ngàn, không thấy biên giới cứ như mình vừa mới vào một không gian lạ chứ không phải ở trên một vật.

Hàn Tinh đi về trung tâm, bốn người đi theo. Khi đến nơi chàng khởi động ba khối cổ loa thạch. Ba khối thạch chớp ngời, gia tốc xoay nhanh khiến tiên khí trong trời đất bị hấp lực cuốn lại đây tạo thành một cơn lốc cố định ở trung tâm.

Chàng chờ họ xem một lúc rồi ra dấu kiếm chỗ ngồi xuống nói:

- Khối dĩa thạch này gọi là Cổ Loa Thành nền tảng, ta đã xây dựng sắp xong tầng thứ nhất. Chính vì vậy ta cần có nhiều người hợp tác tính toán hoạch định vạch ra kế hoạch phần hạ tầng đường xá, chia khu, chia lô... chỉ cần tầng cuối hoàn thành chúng ta có thể khởi công.

- Ý Ngài muốn nói là chúng ta hoạch định chương trình làm một thành thị.

- Đúng là như vậy!

- Nơi đây rộng rãi như vậy sao có thể làm..

- Lúc đầu không cần lớn, chỉ cần làm trung tâm, sau đó nó từ từ giúp khuyếch trương lớn ra khi người ta được phép ở đây lập nghiệp sinh sống họ sẽ làm lấy. Chúng ta chỉ cần hoạch định ra quy tắc căn bản để họ theo.

- Tốt! Rất chờ mong sau đó sẽ ra hình dáng gì.

Đến khi đó còn nhiều thời gian, trước mắt ta có một số tiên bảo, các vị tự chọn lấy vài ba kiện hợp cho chính mình. Chàng đưa cho mỗi người một kiện trữ vật túi. Sau đó đem tất cả Tiên khí đã thu được ra cho họ tự chọn.

- Hôm nay ta còn muốn đến Vĩnh Hưng Thành, nghe nói nơi đó có một dịch vụ cho thuê chỗ dùng đón Thiên Lôi kiếp nên đến xem họ bố trí thế nào, tiếp đãi ra sao? Nếu được trong lúc Cổ Loa thành chưa hoàn thành tầng cuối, chúng ta thử làm dịch vụ tương tự thực tập một phen..

Hoa Dã Thảo hiểu ngay ý chàng vội cho ý kiến:

- Dịch vụ này không tệ, ngoài tiền thu chính người thụ kiếp còn có thể thu tiền của người đến xem. Thêm vào đó sinh ra nhiều dịch vụ khác..

Trong khi Hàn Tinh dự tính, nếu thực sự có người đến đây thụ kiếp, Cỗ Loa Thàch tầng cuối sẽ hoàn thành sớm hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Mông Linh Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook