Chương 320: Hồng Mông Linh Châu giới hoàn thành tầng hai
Dao Ky
18/03/2013
Anh Nhân rời khỏi, Hồng-Linh nói chuyện Siêu Nhện môn. Nghe xong Minh mỉm cười nói:
- Chuyện nhỏ này để cho bọn nhỏ tự giải quyết lấy được rồi, cũng là cho nó một cơ hội trui luyện tâm tính, tiện dịp dùng bọn kia làm đối tượng luyện võ..
- Nhưng bọn kia có lưới nhện... và chắc còn vũ khí khác nữa. Anh nên tặng cho mấy đứa nhỏ thêm mấy thứ để phòng thân mới đúng. Con bé Hạnh-Chi không dè cũng luyện ra được chân khí, bây giờ chắc có thể dùng trữ vật lắc, trữ vật thú được rồi...
- Em thì ra, chỉ muốn xin quà cho đệ tử cưng...
- Nó nghèo quá mà, người còn không đủ ăn mặc.
Minh tiếp lời:
- Miệng còn không đủ ăn! Đang nghèo mà cho hai thứ ấy thì bỗng dưng trở thành tỷ phú rồi, nhất là trữ vật thú... À phải rồi, em còn nhận đệ tử ở Yêu Cầm giới phải không?
- Sao anh biết!
Lúc anh rời nơi đó có nghe tiếng gào thoảng qua:
- „Sư phụ đừng bỏ rơi con!!!“
- Đúng vậy, mấy ngày nữa anh đưa em về đó đón họ. Em còn có một vị sư phụ nữa. Ủa? Sao lâu như vậy không thấy su phụ lên tiếng.
Hồng-Linh đem Hư Vô đỉnh ra kêu gọi không có tiếng đáp nàng vội đem thần thức vào trong thì thấy Hư Vô đỉnh trống rỗng. Nguyên thần của Hư Vô Lão Tổ không biết đi đâu, nàng lo lắng quýnh lên, Minh thấy vậy hỏi:
- Sư phụ em là ai, sao lại không tìm lại được..
- Là Hư vô lão tổ nguyên thần, vẩn ẩn trốn trong hư vô đỉnh này.
Minh nghe vậy cũng đem thần thức vào hư vô đỉnh xem xét.. rồi nhận định:
- Tiêu rồi! Em không nhớ à, thiên lôi kiếp đạo cuối cùng chuyên nhằm vào tâm thần, nguyền thần đánh vào. Sư phụ em ở dạng nguyên thần chắc hẳn bị đạo thiên lôi cuối cùng này đánh tan. Còn Thiên Lôi kiếp của em đáng lẽ ra chỉ có ba đạo, nhưng anh nghĩ, thằng Át-Mô-Đai-Ô bị nhốt ở trong thức hải bị thiên lôi chưởng khống giả phát hiện nên đánh chín đạo Thiên Lôi mãnh liệt nhất không nể nang gì cả. Sư phụ em tưởng lầm, đánh giá thấp thiên lôi đạo cuối nên đã thảm bại.
- Như vậy làm sao bây giờ, không có sư phụ ai chỉ đạo tu luyện?
- Chỉ là một tia nguyên thần thôi, sư phụ em ở thượng giới mới là căn nguyên Hư Vô lão tổ. Nếu lão trải qua gian nguy thử thách, cùng tranh đấu thành công thì sẽ có ngày gặp lại.
Minh thấy người yêu buồn sầu, liền hỏi chuyện khác:
- Em dự định nhận bao nhiêu đệ tử, bây giờ có hai đứa rồi phải không?
- Chưa biết, tương lai sẽ ra sao cứ tuỳ theo cơ duyên mà nhận..
- Anh còn năm kiện trữ vật lắc, năm kiện trữ vật thú, còn có vô số pháp khí, linh khí ở đủ mọi phẩm chất vv.. em lấy mà dùng..
Hồng-Linh nhận năm kiện trữ vật lắc, năm kiện trữ vật thú cất đi, rồi được Minh đem vào trữ vật nhẫn của chàng xem, thấy một phòng chứa đầy các loạo pháp bảo, linh khí thì trợn mắt kinh ngạc không biết Minh lấy ở đâu ra nhiều như vậy. Phần nhiều vẫn là bảo kiếm, rồi đến bảo đao, thương, kích, mâu, roi, gậy, chuỳ, thước, bảo phiến, áo giáp, ngoài ra còn có các dụng cụ làm vườn, cuốc sẻng, bừa ba đinh, cối xay.... Hồng-Linh chọn một số thứ vừa mắt lấy cất vào trữ vật lắc..
Trong khi đó Minh lấy hai viên đá đen hôm qua mới thu được cầm trên tay... Trong thức hải, Hồng Mông Linh Châu liền cảm ứng khẽ rung động. Minh thấy vậy lẩm bẩm „thảo nào lúc đó có cảm giác quen thuộc. Xem Hồng Mông Linh Châu phản ứng hẳn là hai miếng vỡ của nó, không biết đã rơi vào ai trong số Kim Đan tu giả đêm hôm qua, cuối cùng mình không kiếm mà lại được đưa đến tay.“ Minh đang còn cảm khái, số mệnh đưa đẩy, thì nghe âm thanh lão Hồng trong thức hải:
- Chủ nhân! Mau giao nó cho lão nô. Để Hồng Mông Linh Châu giới hoàn thành tầng thứ hai.
Minh dùng ý niệm hai viên đá đen biết mất, trong lúc lão Hồng đang từ Hồng Mông Linh Châu trên đỉnh đi ra tiếp nhận hai khối hắc thạch rồi lặn mất.
Hồng-Linh nhận cả trăm kiện pháp bảo, linh khí bảo... nàng vui vẻ rời khỏi, còn Minh thần thức bao trùm thấy Tiểu Băng nên ngạc nhiên hỏi:
- Con chim trắng hóa hình này em nuôi từ bao giờ?
- Ba năm trước, trong khi nó sắp chết đến nơi được em cứu thoát, mua nó trong tay một đứa trẻ thích chơi gà tre. Sau khi chữa khỏi bệnh, nó tu luyện nhanh lắm, chẳng bao lâu nó liền có linh tính, có thể nói chuyện được. Cuối cùng ở Yêu Cầm giới mới biết nó là một con Băng Phụng Hoàng.
- Khá! Con này so với Hỏa Ưng mạnh hơn một chút, chứng tỏ huyết thống của nó không tinh thuần. Chứ nếu là thuần chủng Băng Phụng Hoành thì không chỉ như nó.
Tiểu Băng nghe Minh nói vậy không phục, ánh mắt băng lãnh chạm phải ánh mắt của Minh, nó chỉ thấy chói lòa, đồng thời thân xác yêu hồn bị nhìn thấu. Tiểu Băng cả kinh, không ngờ bạn trai của chủ nhân có thần thông này, nên vội dời ánh mắt cúi gầm mặt xuống.
- Tiểu Băng! Không cần sợ, đây là hôn phu của ta không hại mày đâu... mai này ngoan ngoãn một chút là được.
- Vâng! Hỏa Ưng là ai?
- Thì ra con nhỏ trắng nõn này có hứng thú với điểu cầm của ta. Đã lâu rồi ta không cho nó đi theo, nó đang sống vui vẻ với vợ con nó...
Hồng-Linh ra vườn phía sau, dọn dẹp gieo trồng một ít hạt giống, bỗng nàng nói:
- Anh ở đây tiếp chuyện mẹ nhé. Em với tiểu bạch đi Phan Thiết một lát.
- Được rồi , em cứ đi tâm sự với đứa học trò cưng đi, không phải lo việc ở nhà.
Minh thấy Hồng-Linh đã bố trí huyễn trận pháp, che lấp mảnh vườn đàng sau lại khiến người thường nhìn vào như những các vuờn bình thường khác, năm bảy cây bưởi, hai ba cây me, cóc, mận, còn có có nhiều loại bông trồng chung quanh sát hàng rào. Chàng xem một lúc không nhúng tay vào để nàng tự làm. Minh thấy mẹ vợ ở trong phòng đọc kinh rồi nghỉ ngơi, chàng không muốn đánh động nên ngồi xuống định nghiên cứu Cổ Loa Quyết tầng hai nhưng trong thức hải Hồng Mông Linh Châu rung động dữ dội nên chàng vào trong xem thì kinh ngạc, trời đất rung chuyển, bầu trời mây trôi gió cuốn ầm ầm, mặt trời vầng sáng lu mà ảm đạm. Bỗng một tiếng nổ tung, mọi người và sinh vật trong Hồng Mông Linh Châu giới đều kinh sợ bỏ chạy tìm chỗ an toàn ẩn núp... Minh cảm ứng phía trên bầu trời, sau đám mây cao tận cùng khí trắng bàng bạc, đang chuyển sang thể lỏng rồi ngưng tụ trám vào một lỗ hổng rộng chừng mấy trăm ngàn cây số vuông. Lỗ hổng này trước kia Minh ướm định chừng ba triệu cây số vuông, không ngờ bây giờ đã ngưng tụ đến mức này. Minh bay lên tầng trên lăng không ngồi trên nhìn xuống, thấy tốc độ ngưng tụ nhanh nhìn thấy, trong nửa giờ đã hoàn thành ngưng tụ thêm hơn một ngàn cây số.
Minh tiếp xúc với bạch cảm khí thấy khí tức quen thuộc cùng với khí tức của Hồng Mông Linh Châu và Cổ Loa thạch, chàng ngạc nhiên tự hỏi „Chẳng lẽ đây là hồng mông khí? Tại sao lại màu trắng, trong khi hai miếng đá vỡ kia màu đen, và ngay cả mảnh vỡ trưóc kia đoạt được cũng là màu đen.
Minh thử hấp thụ một chút bạch khí, tiên thiên khí trong người lập tức vặn vẹo đứng lên, Minh nội soi thì thấy quỹ tích tiên thiên khí vận chuyển khác thường, chàng nhớ sau khi hơn một ngàn khối cổ loa thạch dung hợp lại làm một, chàng nhìn ra cổ loa quyết bước thứ hai ra suy diễn một chút, và nhận định tiên thiên khí vận chuyển trong người sẽ trở nên phức tạp, nhưng chặt chẽ hơn, chính là tiên thiên khí từng tổ tạo thành những vòng xoáy nơi các huyệt đạo, mỗi vòng xoáy là một hệ thống tương đương tiên thiên khí vòng xoáy nơi đan điền trước kia“
Minh xem lại các huyệt đạo chính xác nhận hiện tại đã có năm vòng tiên thiên khí xoáy nơi năm đại huyệt thuộc năm bát mạch, mấy chục huyệt đạo trên mười hai kinh khác nhau. Đặc biệt bốn huyệt dũng tuyền dưới hai lòng bàn chân, và hai huyệt Lao Cung trên lòng bàn tay khi vận chuyển tiên thiên khí xoay mạnh cảm tưởng như một khi chưởng kình phóng ra sẽ tạo trong không gian một cơn lốc xoáy, một cổ loa cơn lốc kình khí..
Minh ngồi cảm nhận những biến đổi của tiên thiên khí, càng lúc càng lạ, không ngờ chỉ một lần trong ý niệm khởi động và hoàn thành, tiên thiên khí vận hành quỹ tích lảm theo sinh trưởng liên tục ngay cả lúc không tu luyện cũng vẫn âm thầm rả rích vận hành, dọn đường hình thành cơ sở... Minh thầm than suy diễn phức tạp, nhưng vận hành lại đơn giản. Chàng lại hấp thu một ít bạch khí hồng mông, thì nhận thấy số lượng vòng xoáy tăng trưởng rất nhanh, chẳng cần phải nhắm vào bất cứ huyệt đạo nào.. tiên thiên khí cứ tới huyệt đạo là tự động chuyển động đổi thẳng thành xoáy tròn...
Không bao lâu mấy trăm vòng xoáy trong kỳ kinh bát mạch vận chuyển tiên thiên khí, cả người Minh nóng bừng, tiên thiên khí như nước biển sóng trào chạy chồm trong kinh mạch, khiến kinh mạch quá tải bị rạn nứt bể ra. Minh cảm thấy đau đớn, tình trạng này chàng đã từng kinh nghiệm qua, hôm nay không ngờ còn phải trải qua lần nữa, chỉ vì Cổ Loa Quyết tiên thiên khí vận hành quá bá đạo, hùng mạnh... Hết phá huỷ lại tái tạo năm bảy lần kinh mạch cuối cùng vững chắc bền bỉ để tải tiên thiên khí.
Vừa thấy ổn định chàng vội xem lại thức hải, Hồng Mông Linh Châu bây giờ đã hoàn thành tròn trĩnh láng bóng như một viên bi đan nhánh, màu đen ngả trắng biến thành màu đá cẩm thạch, đen nhiều trắng ít... quan trọng là khí tức phát ra mạnh hơn trước rất nhiều... Xem một lúc chàng mở mắt ra xem cảnh bên ngoài, chàng giật mình thấy mấy trăm ngàn cây số lỗ hổng nay đã được trám lại chỉ còn một trăm ngàn cây số, vừa xem vừa nghĩ ngợi trong ba bốn phút, thì cả tầng hai phát tiếng nổ liên thanh ầm ầm...
Lỗ hổng trước đó đã kín, đồng thời không gian bên trên tầng hai biến đổi, bạch khí bị đẩy lui về một chỗ, Minh nhìn theo thì nó như một thác lũ chảy ngược, không khí biến dần dạng thành ngũ hành linh khí, đồng thời mặt đất từ một khối khai nguyên tinh thổ sinh sôi tràn ra bao phủ lên dày trên dưới chín trăm thước.. Cả một mặt phẳng bạch khí sương mù biến thành mảnh đất rộng rãi, cao thấp khác nhau, nơi trụng nơi gồ lên.. Minh thấy Hồng Mông Linh Châu giới ổn định tu sửa hoàn thành, đi xem một lúc rồi ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới trở về... Chàng thấy Hồng-Linh vẫn chưa trở về, xem lại đồng hồ thì thời gian vào Hồng Mông Linh Châu mất một tiếng ba mươi tám phút... không ngờ trong một thời gian ngắn như vậy trên thân mình lại có biết bao thay đổi... không những cổ loa quyết tu luyện tầng hai không phải lo lắng, còn cảm nhận biết bao sự kỳ diệu bí mật bên trong chưa bộc lộ ra...
Minh chứng kiến Hồng Mông Linh Châu giới tầng trên hoàn thành, liền nghĩ đến cổ loa thành của mình vẫn còn là một mặt phẳng trơ trọi, chỉ có đá. Hay là ta nhờ vào Hồng Mông Linh Châu trải ngũ hành linh khí thì không cần nhưng lớp đất kia, cần phải có.. Nghĩ thế chàng lại trở vào Hồng Mông Linh Châu giới tầng hai tìm khối đất khai nguyên tinh thổ kia. Minh trải thần thức bao trùm tầng hai, tập trung hết tinh thần dùng ý niệm „ Khai nguyên tinh thổ“ mau đi ra... quả nhiên một mảnh đất vàng đậm nồng nặc thổ khí phát ra hiện lên trước mắt.. Minh vội đem cổ loa nền tảng hình cái địa ra khởi động sau đó ra lệnh :
- Khai nguyên tinh thổ! Hãy trải chín lớp đất dày chín trăm mét trên nó...
Khai nguyên tinh thổ không dám phản đối vội làm việc vùn vụt, trong vòng mười lăm phút đã xong..
Khai nguyên tinh thổ làm xong lại đến trước mặt Minh chờ chàng phân phó...
- Tốt lắm, hãy đi về chỗ của mình đi...
Chờ Khai nguyên tinh thổ rời khỏi Minh bay lên Cổ Loa xem một chút, vui vẻ vừa lòng, thấy rất tốt đẹp nên nhẩy xuống thu nó cất đi. Ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới.
- Chuyện nhỏ này để cho bọn nhỏ tự giải quyết lấy được rồi, cũng là cho nó một cơ hội trui luyện tâm tính, tiện dịp dùng bọn kia làm đối tượng luyện võ..
- Nhưng bọn kia có lưới nhện... và chắc còn vũ khí khác nữa. Anh nên tặng cho mấy đứa nhỏ thêm mấy thứ để phòng thân mới đúng. Con bé Hạnh-Chi không dè cũng luyện ra được chân khí, bây giờ chắc có thể dùng trữ vật lắc, trữ vật thú được rồi...
- Em thì ra, chỉ muốn xin quà cho đệ tử cưng...
- Nó nghèo quá mà, người còn không đủ ăn mặc.
Minh tiếp lời:
- Miệng còn không đủ ăn! Đang nghèo mà cho hai thứ ấy thì bỗng dưng trở thành tỷ phú rồi, nhất là trữ vật thú... À phải rồi, em còn nhận đệ tử ở Yêu Cầm giới phải không?
- Sao anh biết!
Lúc anh rời nơi đó có nghe tiếng gào thoảng qua:
- „Sư phụ đừng bỏ rơi con!!!“
- Đúng vậy, mấy ngày nữa anh đưa em về đó đón họ. Em còn có một vị sư phụ nữa. Ủa? Sao lâu như vậy không thấy su phụ lên tiếng.
Hồng-Linh đem Hư Vô đỉnh ra kêu gọi không có tiếng đáp nàng vội đem thần thức vào trong thì thấy Hư Vô đỉnh trống rỗng. Nguyên thần của Hư Vô Lão Tổ không biết đi đâu, nàng lo lắng quýnh lên, Minh thấy vậy hỏi:
- Sư phụ em là ai, sao lại không tìm lại được..
- Là Hư vô lão tổ nguyên thần, vẩn ẩn trốn trong hư vô đỉnh này.
Minh nghe vậy cũng đem thần thức vào hư vô đỉnh xem xét.. rồi nhận định:
- Tiêu rồi! Em không nhớ à, thiên lôi kiếp đạo cuối cùng chuyên nhằm vào tâm thần, nguyền thần đánh vào. Sư phụ em ở dạng nguyên thần chắc hẳn bị đạo thiên lôi cuối cùng này đánh tan. Còn Thiên Lôi kiếp của em đáng lẽ ra chỉ có ba đạo, nhưng anh nghĩ, thằng Át-Mô-Đai-Ô bị nhốt ở trong thức hải bị thiên lôi chưởng khống giả phát hiện nên đánh chín đạo Thiên Lôi mãnh liệt nhất không nể nang gì cả. Sư phụ em tưởng lầm, đánh giá thấp thiên lôi đạo cuối nên đã thảm bại.
- Như vậy làm sao bây giờ, không có sư phụ ai chỉ đạo tu luyện?
- Chỉ là một tia nguyên thần thôi, sư phụ em ở thượng giới mới là căn nguyên Hư Vô lão tổ. Nếu lão trải qua gian nguy thử thách, cùng tranh đấu thành công thì sẽ có ngày gặp lại.
Minh thấy người yêu buồn sầu, liền hỏi chuyện khác:
- Em dự định nhận bao nhiêu đệ tử, bây giờ có hai đứa rồi phải không?
- Chưa biết, tương lai sẽ ra sao cứ tuỳ theo cơ duyên mà nhận..
- Anh còn năm kiện trữ vật lắc, năm kiện trữ vật thú, còn có vô số pháp khí, linh khí ở đủ mọi phẩm chất vv.. em lấy mà dùng..
Hồng-Linh nhận năm kiện trữ vật lắc, năm kiện trữ vật thú cất đi, rồi được Minh đem vào trữ vật nhẫn của chàng xem, thấy một phòng chứa đầy các loạo pháp bảo, linh khí thì trợn mắt kinh ngạc không biết Minh lấy ở đâu ra nhiều như vậy. Phần nhiều vẫn là bảo kiếm, rồi đến bảo đao, thương, kích, mâu, roi, gậy, chuỳ, thước, bảo phiến, áo giáp, ngoài ra còn có các dụng cụ làm vườn, cuốc sẻng, bừa ba đinh, cối xay.... Hồng-Linh chọn một số thứ vừa mắt lấy cất vào trữ vật lắc..
Trong khi đó Minh lấy hai viên đá đen hôm qua mới thu được cầm trên tay... Trong thức hải, Hồng Mông Linh Châu liền cảm ứng khẽ rung động. Minh thấy vậy lẩm bẩm „thảo nào lúc đó có cảm giác quen thuộc. Xem Hồng Mông Linh Châu phản ứng hẳn là hai miếng vỡ của nó, không biết đã rơi vào ai trong số Kim Đan tu giả đêm hôm qua, cuối cùng mình không kiếm mà lại được đưa đến tay.“ Minh đang còn cảm khái, số mệnh đưa đẩy, thì nghe âm thanh lão Hồng trong thức hải:
- Chủ nhân! Mau giao nó cho lão nô. Để Hồng Mông Linh Châu giới hoàn thành tầng thứ hai.
Minh dùng ý niệm hai viên đá đen biết mất, trong lúc lão Hồng đang từ Hồng Mông Linh Châu trên đỉnh đi ra tiếp nhận hai khối hắc thạch rồi lặn mất.
Hồng-Linh nhận cả trăm kiện pháp bảo, linh khí bảo... nàng vui vẻ rời khỏi, còn Minh thần thức bao trùm thấy Tiểu Băng nên ngạc nhiên hỏi:
- Con chim trắng hóa hình này em nuôi từ bao giờ?
- Ba năm trước, trong khi nó sắp chết đến nơi được em cứu thoát, mua nó trong tay một đứa trẻ thích chơi gà tre. Sau khi chữa khỏi bệnh, nó tu luyện nhanh lắm, chẳng bao lâu nó liền có linh tính, có thể nói chuyện được. Cuối cùng ở Yêu Cầm giới mới biết nó là một con Băng Phụng Hoàng.
- Khá! Con này so với Hỏa Ưng mạnh hơn một chút, chứng tỏ huyết thống của nó không tinh thuần. Chứ nếu là thuần chủng Băng Phụng Hoành thì không chỉ như nó.
Tiểu Băng nghe Minh nói vậy không phục, ánh mắt băng lãnh chạm phải ánh mắt của Minh, nó chỉ thấy chói lòa, đồng thời thân xác yêu hồn bị nhìn thấu. Tiểu Băng cả kinh, không ngờ bạn trai của chủ nhân có thần thông này, nên vội dời ánh mắt cúi gầm mặt xuống.
- Tiểu Băng! Không cần sợ, đây là hôn phu của ta không hại mày đâu... mai này ngoan ngoãn một chút là được.
- Vâng! Hỏa Ưng là ai?
- Thì ra con nhỏ trắng nõn này có hứng thú với điểu cầm của ta. Đã lâu rồi ta không cho nó đi theo, nó đang sống vui vẻ với vợ con nó...
Hồng-Linh ra vườn phía sau, dọn dẹp gieo trồng một ít hạt giống, bỗng nàng nói:
- Anh ở đây tiếp chuyện mẹ nhé. Em với tiểu bạch đi Phan Thiết một lát.
- Được rồi , em cứ đi tâm sự với đứa học trò cưng đi, không phải lo việc ở nhà.
Minh thấy Hồng-Linh đã bố trí huyễn trận pháp, che lấp mảnh vườn đàng sau lại khiến người thường nhìn vào như những các vuờn bình thường khác, năm bảy cây bưởi, hai ba cây me, cóc, mận, còn có có nhiều loại bông trồng chung quanh sát hàng rào. Chàng xem một lúc không nhúng tay vào để nàng tự làm. Minh thấy mẹ vợ ở trong phòng đọc kinh rồi nghỉ ngơi, chàng không muốn đánh động nên ngồi xuống định nghiên cứu Cổ Loa Quyết tầng hai nhưng trong thức hải Hồng Mông Linh Châu rung động dữ dội nên chàng vào trong xem thì kinh ngạc, trời đất rung chuyển, bầu trời mây trôi gió cuốn ầm ầm, mặt trời vầng sáng lu mà ảm đạm. Bỗng một tiếng nổ tung, mọi người và sinh vật trong Hồng Mông Linh Châu giới đều kinh sợ bỏ chạy tìm chỗ an toàn ẩn núp... Minh cảm ứng phía trên bầu trời, sau đám mây cao tận cùng khí trắng bàng bạc, đang chuyển sang thể lỏng rồi ngưng tụ trám vào một lỗ hổng rộng chừng mấy trăm ngàn cây số vuông. Lỗ hổng này trước kia Minh ướm định chừng ba triệu cây số vuông, không ngờ bây giờ đã ngưng tụ đến mức này. Minh bay lên tầng trên lăng không ngồi trên nhìn xuống, thấy tốc độ ngưng tụ nhanh nhìn thấy, trong nửa giờ đã hoàn thành ngưng tụ thêm hơn một ngàn cây số.
Minh tiếp xúc với bạch cảm khí thấy khí tức quen thuộc cùng với khí tức của Hồng Mông Linh Châu và Cổ Loa thạch, chàng ngạc nhiên tự hỏi „Chẳng lẽ đây là hồng mông khí? Tại sao lại màu trắng, trong khi hai miếng đá vỡ kia màu đen, và ngay cả mảnh vỡ trưóc kia đoạt được cũng là màu đen.
Minh thử hấp thụ một chút bạch khí, tiên thiên khí trong người lập tức vặn vẹo đứng lên, Minh nội soi thì thấy quỹ tích tiên thiên khí vận chuyển khác thường, chàng nhớ sau khi hơn một ngàn khối cổ loa thạch dung hợp lại làm một, chàng nhìn ra cổ loa quyết bước thứ hai ra suy diễn một chút, và nhận định tiên thiên khí vận chuyển trong người sẽ trở nên phức tạp, nhưng chặt chẽ hơn, chính là tiên thiên khí từng tổ tạo thành những vòng xoáy nơi các huyệt đạo, mỗi vòng xoáy là một hệ thống tương đương tiên thiên khí vòng xoáy nơi đan điền trước kia“
Minh xem lại các huyệt đạo chính xác nhận hiện tại đã có năm vòng tiên thiên khí xoáy nơi năm đại huyệt thuộc năm bát mạch, mấy chục huyệt đạo trên mười hai kinh khác nhau. Đặc biệt bốn huyệt dũng tuyền dưới hai lòng bàn chân, và hai huyệt Lao Cung trên lòng bàn tay khi vận chuyển tiên thiên khí xoay mạnh cảm tưởng như một khi chưởng kình phóng ra sẽ tạo trong không gian một cơn lốc xoáy, một cổ loa cơn lốc kình khí..
Minh ngồi cảm nhận những biến đổi của tiên thiên khí, càng lúc càng lạ, không ngờ chỉ một lần trong ý niệm khởi động và hoàn thành, tiên thiên khí vận hành quỹ tích lảm theo sinh trưởng liên tục ngay cả lúc không tu luyện cũng vẫn âm thầm rả rích vận hành, dọn đường hình thành cơ sở... Minh thầm than suy diễn phức tạp, nhưng vận hành lại đơn giản. Chàng lại hấp thu một ít bạch khí hồng mông, thì nhận thấy số lượng vòng xoáy tăng trưởng rất nhanh, chẳng cần phải nhắm vào bất cứ huyệt đạo nào.. tiên thiên khí cứ tới huyệt đạo là tự động chuyển động đổi thẳng thành xoáy tròn...
Không bao lâu mấy trăm vòng xoáy trong kỳ kinh bát mạch vận chuyển tiên thiên khí, cả người Minh nóng bừng, tiên thiên khí như nước biển sóng trào chạy chồm trong kinh mạch, khiến kinh mạch quá tải bị rạn nứt bể ra. Minh cảm thấy đau đớn, tình trạng này chàng đã từng kinh nghiệm qua, hôm nay không ngờ còn phải trải qua lần nữa, chỉ vì Cổ Loa Quyết tiên thiên khí vận hành quá bá đạo, hùng mạnh... Hết phá huỷ lại tái tạo năm bảy lần kinh mạch cuối cùng vững chắc bền bỉ để tải tiên thiên khí.
Vừa thấy ổn định chàng vội xem lại thức hải, Hồng Mông Linh Châu bây giờ đã hoàn thành tròn trĩnh láng bóng như một viên bi đan nhánh, màu đen ngả trắng biến thành màu đá cẩm thạch, đen nhiều trắng ít... quan trọng là khí tức phát ra mạnh hơn trước rất nhiều... Xem một lúc chàng mở mắt ra xem cảnh bên ngoài, chàng giật mình thấy mấy trăm ngàn cây số lỗ hổng nay đã được trám lại chỉ còn một trăm ngàn cây số, vừa xem vừa nghĩ ngợi trong ba bốn phút, thì cả tầng hai phát tiếng nổ liên thanh ầm ầm...
Lỗ hổng trước đó đã kín, đồng thời không gian bên trên tầng hai biến đổi, bạch khí bị đẩy lui về một chỗ, Minh nhìn theo thì nó như một thác lũ chảy ngược, không khí biến dần dạng thành ngũ hành linh khí, đồng thời mặt đất từ một khối khai nguyên tinh thổ sinh sôi tràn ra bao phủ lên dày trên dưới chín trăm thước.. Cả một mặt phẳng bạch khí sương mù biến thành mảnh đất rộng rãi, cao thấp khác nhau, nơi trụng nơi gồ lên.. Minh thấy Hồng Mông Linh Châu giới ổn định tu sửa hoàn thành, đi xem một lúc rồi ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới trở về... Chàng thấy Hồng-Linh vẫn chưa trở về, xem lại đồng hồ thì thời gian vào Hồng Mông Linh Châu mất một tiếng ba mươi tám phút... không ngờ trong một thời gian ngắn như vậy trên thân mình lại có biết bao thay đổi... không những cổ loa quyết tu luyện tầng hai không phải lo lắng, còn cảm nhận biết bao sự kỳ diệu bí mật bên trong chưa bộc lộ ra...
Minh chứng kiến Hồng Mông Linh Châu giới tầng trên hoàn thành, liền nghĩ đến cổ loa thành của mình vẫn còn là một mặt phẳng trơ trọi, chỉ có đá. Hay là ta nhờ vào Hồng Mông Linh Châu trải ngũ hành linh khí thì không cần nhưng lớp đất kia, cần phải có.. Nghĩ thế chàng lại trở vào Hồng Mông Linh Châu giới tầng hai tìm khối đất khai nguyên tinh thổ kia. Minh trải thần thức bao trùm tầng hai, tập trung hết tinh thần dùng ý niệm „ Khai nguyên tinh thổ“ mau đi ra... quả nhiên một mảnh đất vàng đậm nồng nặc thổ khí phát ra hiện lên trước mắt.. Minh vội đem cổ loa nền tảng hình cái địa ra khởi động sau đó ra lệnh :
- Khai nguyên tinh thổ! Hãy trải chín lớp đất dày chín trăm mét trên nó...
Khai nguyên tinh thổ không dám phản đối vội làm việc vùn vụt, trong vòng mười lăm phút đã xong..
Khai nguyên tinh thổ làm xong lại đến trước mặt Minh chờ chàng phân phó...
- Tốt lắm, hãy đi về chỗ của mình đi...
Chờ Khai nguyên tinh thổ rời khỏi Minh bay lên Cổ Loa xem một chút, vui vẻ vừa lòng, thấy rất tốt đẹp nên nhẩy xuống thu nó cất đi. Ra khỏi Hồng Mông Linh Châu giới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.