Hồng Mông Linh Bảo

Chương 361: Nhận lời tu bổ Xích Bích Thần Chung

Dao Ky

18/03/2013

Hàn Tinh chuyến này lo chuyện Uyển-Ngọc không dè mất ba ngày, cũng may không những giải quyết còn có chút thu hoạch, từ nay lăn lộn Tiên Giới Thiên Huyền Tinh, Thanh Lạc Tinh, Phúc Địa Tinh, Đại Giang tinh, Cửu Trùng Tinh.. có thể hiên ngang đi vào. Chàng nhớ đến năm xưa hứa giúp cô gái Cung An-Như Vô Cực Tông gần Cẩm Hoàng thành hồi phục kiện thần chung, đúng lúc này mình cũng đang muốn học hỏi thêm thần trận, dù là trận pháp được khắc ấn trong quá khải linh không bằng đại trận nhưng trị giá nghiên cứu tuyệt cao.

Hàn Tinh bất giác nhớ đến năm trận pháp khải linh của Bá Vương Thương, trong đó ba trận pháp phức tạp vượt trội trênn ha trận pháp kia.. nhưng lại phối hợp với nhau rất chặt chẽ.

Hàn Tinh đến xưng tên bái phỏng Vô Cực Tông An-Như tiên tử, lập tức được người niềm nở đón tiếp chẳng khác nào đã được dặn dò kỹ lưỡng. Chưa đầy một canh giờ An-Như tiên tử vui mừng đi ra gặp Hàn Tinh ngẩn người vì dáng người năm xưa quen thuộc nhưng hơi thở uy khí ẩn dấu khiến nàng không thể nào dò xét được nông sâu.

- Hàn đạo hữu thật là uy tín, quả nhiên nhanh chóng trở lại khiến cho tiểu nữ mừng rỡ.

- Việc trọng đại liên quan đến cả một đại tông phái, tôi sao có thể quên được.

- Vậy xin mời Hàn đạo hữu theo tiểu nữ đến gặp chưởng môn rồi nói chuyện sau.

Chưởng môn Vô Cực môn Diệp Phi Hùng, tu vi cảnh giới thiên tiên cấp đế sơ kỳ không chờ chàng đến cùng bốn người ra đón tiếp. Ba năm trước họ được An Như kể lại Hàn Tinh tu vi cảnh giới Hoàng Tiên trung kỳ như nàng, nay chàng vừa tiến vào báo danh bọn Phi Hùng liền phát hiện cảnh giới của chàng sâu không lường được khiến cả bọn giật mình vội chuẩn bị nghênh đón long trọng.

- Tiểu bối Diệp Phi Hùng cùng vị tứ trưởng lão bái kiến Hàn tiền bối. Lần trước tiền bối bận rộn mới đến đã vội đi khiến bọn tiểu bối lấy làm hối tiếc. Hôm nay được gặp lại tiền bối thật là điều hân hạnh hãnh diện cho bổn Vô Cực Tông.

- Đạo hữu quá lời, tôi cũng tình cờ gặp An Như tiên tử mới biết đến Vô Cực tông, lần trước không bái phỏng chưởng môn vội vã ra đi, thật áy náy... Chưởng môn thân phận cao trọng, vừa gặp đã gọi tiền bối khiến tôi ngượng ngùng, vậy cứ gọi thẳng tên tôi ra là được.

- Tiểu bối thất lễ xin tuân mệnh..

- Mời Hàn đạo hữu!

Mọi người vào đại điện tọa đàm hơn nửa giờ mới đề cập đến trấn tông bảo chung. Diệp Phi Hùng kể lại sự tích:

- Xích Bích Thần Chung, năm xưa vị chưởng môn đời thứ bảy, tức là trước đây tám mươi một đời được đem ra sử dụng cản địch, tuy thành công nhưng bị tàn phá nặng nề trở thành phế vật. Theo sự việc trong sách vở ghi lại, Bích thần chung, cao đỉnh phẩm thần khí bị một kiện thượng phẩm thần phủ đánh phá. Thần phủ tuy kém phẩm giai một bậc nhưng sức công phá cường mạnh lại được chủ nhân cấp thần đế sử dụng, nên mới bị thảm hại. Cũng may thần phủ của đối phương cũng bị rạn nứt, nên vị thần đế kia bỏ cuộc như lời hứa trước trở về thần giới.

- Thì ra thế, không trách cho đến nay không có luyện khí sư nào tu bổ được kiện thần khí này.

- Thú thật cho đến nay đã có trên ba mươi luyện khí sư đến xem, trong đó hai vị thử thí nghiệm, nhưng ai nấy đều lắc đầu ra đi.

- Tôi cũng không bảo đảm sẽ tu bổ thành công, và nếu thành công chắc chắn sẽ không khôi phục được toàn phần phẩm chất cao đỉnh thần khí nguyên lai. Giỏi thì đạt được đến thượng phẩm, hay tệ hơn đạt trung phẩm.

- Vậy Hàn đạo hữu nắm chắc được mấy phần thành công.

- Ba bốn phần, thời gian cần dùng ít nhất một năm.



- Chỉ cần có hai phần chúng ta cũng phải thử vận. Không biết thù lao Hàn đạo hữu muốn ra sao?

Hàn Tinh thần thức phân tán ra xem toàn bộ Vô Cực tông, thấy đệ tử rất đông ít nhất một vạn. Chia ra từng tầng, lớp phân loại phẩm trật cấu trúc rất chặt chẽ... chàng hỏi thăm:

Quý tông đệ tử có bao nhiêu tất cả, tu vi cảnh giới ra sao?

- Một vạn hai trăm ngàn đệ tử, trong số đó năm trăm ngàn ngoại môn đệ tử đều là đệ tử từ nguyên anh cho đến chân tiên. Một khi qua chân tiên bước vào hoàng tiên sẽ được thu vào nội môn đệ tử.

- Vậy được, tôi có mười hai đứa nhỏ sau này mời chiếu cố cho chúng mười năm, chúng sinh hoạt thi luyện theo quy củ quý tông, còn công pháp vận tu luyện theo của tôi. Tuy nhiên nếu quý tông thương tình truyền thêm cho chúng thì tôi cũng không phản đối.

- Chuyện này quá dễ dàng, không đáng kể là thù lao. Thôi như vậy, bổn tông thêm vào một quyển cổ trận kinh thiên, bản sao.

- Được! Quý tông đã rộng tay như vậy tôi không từ chối. Khi nào thành công tôi mới dám nhận thù lao.

- Không! Dù đạo hữu thành hay bại xin vẫn nhận thù lao.

Phi Hùng nhận ra Hàn Tinh tu vi cảnh giới sâu không lường, giao tiếp với người có năng lực như vậy cũng không thiệt thòi nên rộng rãi nói ra.

Thật ra khải linh ấn ký trên cổ Bích Thần Chung bao gồm năm sáu ngàn thần trận liên kết chồng chất chặt chẽ với nhau, nếu thu hoạch tất cả cũng đã là một kho sách trận pháp khổng lồ rồi. Bây giờ đối phương còn trả thêm một quyển cổ trận nữa thì còn gì bằng.

Hàn Tinh nhận cổ chung tàn kiện rồi được dẫn đến khu yên tĩnh một động phủ phía sau bố trí một phòng luyện khí, có đủ mọi đồ nghề luyện khí, đỉnh, lò lửa, tài liệu phổ thông, đồng, hàn thiết, huyền thiết, kim ô, kim thạch... Chàng xem qua một lần rồi tìm nơi ngồi xuống.

Trước tiên chàng cập nhập tin từ ngọc bội trên mình Hồng-Linh xem có tin gì la không rồi xem lại cổ chung một lần, sau đó tái sinh đệ nhị Thánh Anh, để đệ nhị thánh anh cùng phân thân ngồi tại đây, còn bản tôn trở về Hồng Mông Linh Châu giới.

Thánh Anh bản tôn sau khi bị hương độc và nguyên thần Quỳnh-Hương khống chế đã được khôi phục gần hoàn toàn kho đến khi thánh anh bất chợt chuyển vào trái tim liền hoàn toàn khôi phục. Điều kỳ diệu xảy ra sau đó, uy khí không áp bức ra ngoài nữa, khiến chàng dù vào Tu Chân Giới hay vế Tân Triều cũng không xảy ra chuyện kinh động không gian. Chàng đã có lúc nghi ngờ năng lực quang lực bị giảm nên đã thử lại nhiều lần nhưng vẫn không thấy dấu hiệu khả nghi nào. Mãi sau này Hồng-Linh cho chàng biết, nàng chỉ nói cảm thấy bị quang lực của càng lôi cuốn muốn gần gũi kề cận chàng hơn.

Vừa rồi qua tin tức, Hồng-Linh đem hai thằng con Chính Lộ, Quang Huy vào đây vì được nghỉ học ba ngày. Bên trong Hồng Mông Linh Châu giới thượng tần chính là hai tháng, nên Hồng-Linh sao bỏ lỡ cơ hội vào dậy dỗ thêm cho chúng. Hai đứa định học mẫu giáo một năm mới đi học tiểu học ai dè nghịch ngợm phá phách bị đuổi, khiến Hồng-Linh về tự dạy dỗ căn bản làm người, lại dạy mẫu tự, ca hát, cùng làm toán cộng trừ, vv.. Hai thằng con học nhanh quá khiến Hồng-Linh sửng sốt mừng rỡ, dạy càng nhanh lên.. Chỉ sau ba tuần nàng đem hai đứa đi đến trường tiểu học vào lớp một, đã học được nửa niên khóa.

Đi học được ba ngày nhà trường mời nàng lên nói chuyện, thì ra hai thằng giờ ra chơi đánh lộn khiến học sinh cùng lớp bị thương. Nàng về nhà hỏi hai thằng mới biết rõ, con mình mới vào học lạ lẫm bị mấy đứa khác bắt nạt nên chúng mới phản ứng đánh lại. Nhà trường lại chỉ nghe một phía nên chỉ khiển trách hai đứa.. Hồng-Linh nhịn dặn hai đứa:

- Mấy đứa khác thân thể yếu đuối không khoẻ bằng hai con nên hai con cẩn thận nhẹ tay đừng để chúng bị thương, tốt nhất chỉ nên dọa nạt cho chúng sợ chứ không nên ra tay đánh người.

Tuy đã dặn dò nhưng những cuộc đánh lộn vẫn tiếp tục xảy ra, thỉnh thoảng trường lại mới nàng lên nói chuyện này... Nàng cũng không giải thích, nếu họ đã chỉ nghe một bên thì không cần để ý... Thật ra cô giáo Thu và ban giám thị hiệu trưởng gặp Hồng-Linh liền cảm thấy bình an, cơn giận lắng xuống nên lời nói đã ôn nhu nhiều rồi, họ nói chỉ là để san sự giận dữ của phụ huynh học sinh bị đòn thôi... Cuối cùng Hồng-Linh dùng thần thức dò xét mấy đứa nhỏ, theo dõi đến tận nhà bọn chúng và cả cha mẹ bọn chúng mới biết nguyên nhân. Cha mẹ các học sinh hung hăng này đi làm sớm tối, không để dành giờ nhiều cho con, khi con về chỉ hỏi qua loa, rồi vì bênh vực con không chịu tìm hiểu nguyên nhân nên nổi giận đến trường gây chuyện...

Ba mẹ con vừa về cung điện một ngày đã thấy Minh trở về vui mừng hết sức, hai đứa bá cổ kéo tay đòi dẫn đi chơi, bắt cá, bắn chim. Hồng-Linh sợ chàng đáp ứng nên vội lên tiếng:



- Anh mau dạy nó ít quyền cước. Bọn chúng đánh nhau trong trường không biết khống chế lực lượng khiến cha mẹ người ta thưa cáo hoài, phiền quá đi.

- Muốn đánh người đau mà không bị thương hay sao?

- Phải, đánh vừa đủ đau không gây thương tích, như khí thế phải dọa người..

- Được! Hai đứa lại đây. Mỗi đứa cứ lần lượt dùng bàn tay vỗ vào bụng ba mười cái xem...

Minh phình bụng ra cho thêm hấp dẫn mời.

Thằng Chính Lộ trước, thằng Quang huy sau. Hai đứa thay phiên nhau được bốn lần, mỗi đứa vỗ được bốn chục chưởng liền cản thấy đau ê ẩm, sau đó không dám vỗ mạnh nữa tự động giảm lực.. mỗi đứa dánh thêm ba chục chưởng nữa chàng nói:

- Được rồi! Bây giờ chính thức bắt đầu.

Hai đứa đúng xoay mặt vào nhau, tay trái nắm gáy đối phương tay phải lần lượt vỗ vào cổ đối phương. Mày một cái tao một cái... năm mươi cái lại đổi bên đổi tay....

Hai đứa nhỏ chơi thích thú, đánh cho cổ gáy tê dại mới thôi.. Minh hỏi:

- Bây giờ cảm giác ra lực lượng cần dùng chưa? Nếu cảm thấy bị vỗ đau thì tự động giảm lực lượng, đối phương cũng cảm nhận tương ứng. Cuối cùng đánh vừa đủ lực, hơi đau nhưng rất đã.. mỗi ngày tập hai lần, sáng một lần tối một lần, sau nửa tháng bớt một nửa chỉ tập buổi sáng, tháng kế tiếp hai ngày một lần, bốn ngày cứ hai tuần lại bớt một nửa cho đến một năm một lần.

Hồng-Linh nghe Minh dậy hai đứa cách thức kỳ lạ nín cười không được, ôm bụng âm thầm vào cung điện cười một mình..

Chàng hỏi và kiểm xem Hồng-Linh đã dạy hai đứa điều gì, thì thấy tấn pháp, phương pháp hít thở đã vững vàng nhưng lộn mấy cách thế đánh căn bản chưa dậy nên chàng bắt đầu, cho học lộn, ngã, chém bằng cạnh bàn tay, đấm, đá theo phương cách vovinam. Rồi để chúng tự tập luyện. Chàng vào cung điện âu yếm hiền thê một lúc rồi dẫn nàng đến nơi cất dấu hồ "Hỗn độn Hàn Huyền Nguyên thủy và dị hỏa" nói:

- Năm xưa khi vắng em anh tìm kiếm khắp nơi, trên đường thu được hồ nước quý này gọi là „Hỗn độn Hàn Huyền Nguyên thủy và dị hỏa". Người tu luyện nhất là Hồng Thủy Quyết đến gần, hay vào trong hồ nếu được rất có bổ ích.

Bỗng một tiếng hót thanh thúy vang lên rồi hai đạo huyết ảnh bay đến. Minh biết ngay Tầm Hoả điểu vẫn canh chừng nơi đây bay đến chào đón chàng.

- Này hai con chim nhỏ, đây cũng là chủ nhân của hai đứa ngươi, nên phải vâng lời nàng như vâng lời ta vậy.. Thôi chúng bay vào tắm lửa đi.

Hồng-Linh theo Minh vào bỗng bị một sức mạnh vô hình nóng bỏng áp tới khiến nàng đi không nổi bước nào... Minh vội giúp nàng tiến vào trong động, hai bóng huyết ảnh tung tăng nhảy múa vui vẻ trong ngọn lửa trắng xanh..

- Em cảm thấy không, phía dưới ngọn lửa là „Hỗn độn Hàn Huyền Nguyên thủy„ bên trên là dị hỏa . Thủy Hỏa tương dung, khi rảnh em lại đây cảm ứng tu luyện sẽ có nhiều ích lợi. Nếu em muốn rủ cả Thùy-Nhung đi theo để nàng tu luyện..

Một giờ sau người điểu đều trở ra, chàng dạy cho Hồng-Linh cách mở, đóng cấm chế phong ấn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Mông Linh Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook