Hồng Mông Linh Bảo

Chương 376: Trần thế gia thân phận gã sai vặt

Dao Ky

18/03/2013

Cạnh bàn tay Minh một lần tiếp xúc với cần cổ Bạch Văn rồi nghe lời đánh giá của lão Hồng mới xác định thân thể mình chưa đủ cường mạnh so với thần nhân thân thể. Nghe rõ thành phần tế bào của thân thể chàng không nhiều ngạc nhiên nên hỏi:

- Làm sao có thể khiến cho thần thể thêm phần tử Hồng Mông?

- Tốt nhất biến đổi từ từ, chia ra làm nhiều giai đoạn khiến thân thể mạnh dần. Sẵn đang ở thượng giới tầng nhất vậy thì cứ luyện thành thần thể, khi nào lên đến thượng tầng trời tầng năm lại tổng luyện một lần nữa.

- Được, ta chỉ còn cách kiên trì, nếu không ngay cả cổ con chồn trắng chém cũng không đứt.

- Con chồn trắng? Lão Bạch Văn đó có tu vi cảnh giới thần thú tướng không phải con thú tâm thường.

- Phải rồi, trước hết ta cắt đuôi bọn thần thú tướng này. Không hiểu sao chúng cùng một lúc tụ tập đông như vậy, còn thần thú cấp nhỏ đi đâu hết..

- Lão nô e rằng thú cấp thấp cũng đang phải ra trận chiến đấu, so với bọn thần tướng tuy không hung hiểm bằng nhưng máu huyết đổ ra nhiều hơn. Tốt nhất chủ nhân nên đến Trung Châu, tức phi thăng giả thế lực nơi đó có sẵn phi thăng trì, có thể lợi dụng sử dụng một lần.

- Phải rồi, như vậy đỡ mất nhiều thời gian, nhưng phải dò xem họ đòi bao nhiêu phí tổn..

Minh dùng thần di chuyển hướng, bọn thần thú tướng đang theo dõi bỗng cuồng phong biến mất trước mắt ai nấy dùng thần thức thăm dò nhưng đều mất công toi. Viên Bình Khởi tiếc nuối:

- Ủa, thằng nhỏ này bỗng như không khí biến đâu mất. Chúng ta làm sao bây giờ.

- Uổng của, để vuột khỏi tay một trận pháp sư.

- Đúng! Thằng này trẻ như vậy đã có năng lực phá giải Lục Hợp Diệt Trận, quả đáng tiếc, các ngươi thăm dò cho kỹ xem nó có dùng ẩn thuật trốn quanh đây không?

Bạch Văn nói xong hơn trăm mảnh Quang kính bỗng đổi phương vị, mấy trăm tia Bạch Quang quét tới quét lui... phát hiện ra nhiều thần thú nhân cấp thần quân, thần nhân nhưng bóng dáng của hai thanh niên và trung niên vừa rồi không thấy.

Minh thần di đến Trung Thiên Châu hỏi dò các phì thăng đài, phi thăng trì cuối cùng chàng chọn Bách Xuyên phi thăng trì, phí tổn trăm vạn thần thạch nếu không trả được sẽ bán cho các đại gia tộc sử dụng hay được điều đình đến thành trì, các thần cung của Thần Vương nhập quân ngũ, tùy thuộc vào cảnh giới cao thấp. Minh không có thần thạch cũng không muốn phô trương cảnh giới nên định ẩn nhẫn đi vào các gia tộc...

Chàng lẻn đến Bách Xuyên phi thăng trì chờ đến khi phi thăng trì phát sáng, có người vừa phi thăng, liền lén nhảy vào trong đó...

- Ủa sao lại ba, vừa rồi ta chỉ thấy hai người mà..

- Lão Mạc, hay là lão đã nhìn lầm.

- Không thể nào! Chung Quả, lão thấy ta có bao giờ bất cẩn trong bất cứ viiệc lớn nhỏ nào chưa?

Minh vào phi thăng trì nghe hai thần quân bàn cãi chàng không quan tâm chỉ chú ý bên cạnh, thấy hai người một nam một nữ nằm nửa mơ nửa tỉnh, bỗng cảm giác thần khí dầy đặc, số lượng lại không ít, có thể đồng thời cung cấp ít nhất cho mười phi thăng giả... thần khí nhập thể, số thần khí nhỏ nhoi trong cơ thể lập tức nhộn nhạo hoạt kích chẳng khác gặp được người thân chạy ra tiếp đón, dung hợp lớn mạnh. Chân khí, tiên khí thấy nguy đồng thời cảnh giác phản ứng tự vệ, nhưng thần khí không nhường mạnh mẽ lấn áp tăng trưởng dần vận hành mỗi đại chu thiên, lại lấn át chân khí, tiên khí một ít, đến chu thiên thứ hai mươi bốn, chân khí, tiên khí bị cắn nuốt một phần...



Thời gian trôi qua dần Minh không để ý bao lâu, khi thanh tỉnh trở lại, thần khí không còn có thể nhập thể một tia nào nữa, người liền bị một lực hấp bay lên trên. Đứng trước mình là hai thần quân cai quản Bách Xuyên phi thăng trì.

- Danh tánh, tuổi tác?

Thanh niên mặt đẹp hất cằm hỏi.

Minh thấy thái độ ngạo nghễ khinh người của hắn, biết mình phong bế 7 thành tu vi sức lực khiến hắn tưởng mình thần nhân yếu kém nên không chấp vội đáp:

- Hàn Tinh, ba mươi tuổi.

Chung Quả và Mạc Kha canh chừng phi thăng giả thấy Minh ở trong phi thăng trì mười lăm ngày, không ngừng cải tạo thân thể, rất chờ mong cơ hội tiếp thu một thiên tài như vậy mình cũng được hưởng phần thưởng. Ngờ đâu khổ cực mười lăm ngày mới phát hiện đối tượng cũng tầm thường, tu vi cũng chỉ là thần nhân như mọi phi thăng giả bình thường khác.. Những người khác chỉ dùng thời gian ha ba giờ, họa hiếm mới có phi thăng giả cần một ngày nhưng trường hợp này đều trở thành cường giả không trực tiếp thăng thần quân cũng thần tướng..

- Ngoài tu luyện ngươi tinh thông nghề gì?

- Coi trẻ, nhóm bếp bổ củi, việc lặt vặt, luyện bảo, rèn khí, chăm thú đều làm được.

- Ha ha... Thì ra chỉ là gã sai vặt, nhưng tuổi trẻ như thế lại có thể phi thăng mới là chuyện lạ. Được rồi, ngươi đến hòn đá kia nâng lên đem lại đây thử xem.

Minh theo hướng tay thanh niên chỉ, quả nhiên thấy một tảng đá nằm dưới đất nặng chừng năm bảy trăm cân. Chàng tiến đến, ngồi xuống hai tay nâng lên.. Tảng đá không nhúc nhích mảy may khiến Minh lấy làm lạ, chàng vận hết sức hét lên một tiếng nâng lên được ba tấc nhưng mặt đỏ, cả người run lên một hồi rồi lại để rơi xuống.

- Đá gì nặng vậy, so với khối chì còn nặng hơn!

- Ha ha. Sức lực tạm được! Đây là đá thần giới, nặng gấp trăm ngàn lần, ngươi nâng đem đi không nổi cũng bình thường. Với tuổi ba mươi trẻ như vậy đã có thể nhắc tảng đá ba mươi vạn cân hổng lên ba tấc cũng khá, so với thần nhân tuổi ba mươi mạnh hơn một chút.

Mạc Kha tuy cười nhưng trong lòng tiếc nuối, lão vẫn còn hy vọng tìm ra đối phương có chỗ nào hơn người mới mong lãnh thưởng. Bây giờ biết đối phương sức cũng tầm thường nên không còn mong chờ gì.

- Ngươi bao mươi tuổi, phi thăng xem nếu không lầm, nghèo rớt mùng tơi đi, đúng không? Phi thăng trì phí tổn là một trăm ba mươi vạn thần thạch, vậy ngươi phải đi xung công cực lực làm trả dần số tiền này. Ta xem ngươi trên người chẳng có chút sát khí nào, không thiện chiến ra trận cũng chết uổng, các mỏ khoáng thạch thời điểm này tạm ngưng hoạt động đóng cửa. Vậy chỉ còn ba con đường, một là hỗ trợ phụ việc luyện khí đại sư, luyện đan đại sư và làm việc vặt cho thần quân, thần tướng. Ngươi có yêu cầu nào cứ nói ra..

Minh chủ ý luyện thể trong thời gian đầu, mong thần nguyên lực được chuyển hoán hoàn toàn và luyện thêm tâm tính nên làm việc nơi nào cũng được nên chàng nói:

- Tiểu nhân không có yêu cầu hay chủ ý gì đặc biệt, vậy đại nhân tùy ý chọn giúp, sắp xếp cho một công việc là được.

- Tốt! Nơi này ta có một Thần Tướng cần một người sai vặt, phụ tá quản gia, chăm sóc thần thú, mỗi năm lương một ngàn hạ phẩm thần thạch. Nếu ngươi làm ở đó cần phải 130 năm thì tự do, ngươi cũng có thể làm một thời gian rồi đổi việc. Hay nếu ngươi đột phá thăng thần tướng số tiền nợ phi thăng trì phí tổn cũng tự động xóa bỏ.

Một nửa canh giờ người của Thần Tướng Trần Đại đến, là một trung niên có tính ít nói, nét mặt nghiêm lúc nào cũng trầm tư như đắm chìm trong thế giới riêng suy nghĩ tên Trần Giang Sơn.

Mạc Kha bàn giao ký kết xong, Minh theo vị Trần Giang về Trần gia.



Trần đại thế gia tất cả khoảng ngàn người, chia làm bảy chi tộc, Thần Tướng Trần Đại thuộc về hệ thuộc chi tộc, địa vị cao nhưng không thuộc về truyền thừa chi tộc. Trong đại gia tộc có đến mười một vị Thần Tướng, Trần Đại chị tộc chỉ mình lão mới đột phá thần tướng nhờ lợi ích chiến trường. Lão mang theo vị quản gia, và một chuyên gia chăm sóc thần thú khiến ở nhà một vị quản gia mới lên chức, một loạt thay đổi nội bộ người làm việc, nên mới cần thêm người sai vặt..

Chỗ trống cần tìm là người chăm lo cho mười bảy con thiên mã, thần mã và thêm một người lo mua sắm đồ cần dùng cho toàn gia chi tộc hai mươi ba nhân khẩu..

Minh được Trần Giang Sơn dẫn về phòng, ở chung cùng năm nam gia nhân khác, lấy tên Trần Lục, năm tên gia nhân Trần Nhất, Trần Nhị, ...Trần Ngũ. Trong số năm gia nhân hai trẻ, ba lớn tuổi.

- Trần Lục! Mày cứ ở đây làm quen hoàn cảnh một chút, ngày mai ta trở lại dẫn ngươi đến thần thú..

- Vâng!

Chờ Trần Giang Sơn đi rồi, Trần Ngũ nhanh nhẹn đến gần hỏi:

- Lão Lục, tuổi trẻ thật tốt, nhiệt huyết sôi trào... Không biết mày định nhận công việc nào?

- Lão Ngũ phải không? Lão cũng đâu có già, nghe nói thế giới này tuổi thọ ngàn vạn, vậy không lo thiếu thời giờ. Còn công việc để ngày mai xem kỷ, hợp việc nào nhận làm viếc ấy.

- Lão Ngũ thiên mã, thần mã cũng không sợ hay sao?

- Thiên mã, thần mã. Hình dáng, tính tình nó ra sao? Tại sao phải sợ?

Năm người ngạc nhiên vì ngay cả mấy loại thú này Trần Lục còn chưa biết..

- Phải rồi, tôi vừa mới phi thăng không lâu, hiểu biết có hạn mong các vị đừng cười mà chỉ bảo thêm cho?

- Thần Mã tướng mạo cao to, lực cường mạnh, đầu có sừng ngoài ra hình không có khác ngựa ở hạ giới dùng để cho nam giới tu vi tiên quân trở xuống. Còn Thiên Mã là loài quý, thanh cao ngạo khí, chẳng những có sừng còn có đôi cánh thường có màu trắng, màu hồng và màu lam hiếm thấy dùng cho nữ giới.

- Chúng ta có bao nhiêu thiên mã, thần mã. Sáu con thiên mã mười một con thần mã.

- Vậy thiên mã quý hơn thần mã, có khả năng biết bay, phi hành trong không gian.

Đêm đầu tiên Trần Lục chưa quen nên không tu luyện gì cả, ngủ một mạch đến sáng sớm mới ra luyện quyền cước, luyện các đao thế, quyền cước luyện nửa giờ, đao thế một giờ. Quả nhiên áp khí và trọng lực ảnh hưởng khiến quyền cước chậm chạm, nhưng cảm giác lực lượng lẫn quỹ tích rõ ràng chi tiết hơn nhiều nhân cơ hội này chàng có thể điều chỉnh cho chuẩn xác. Chiêu Hùng Kê triển xí ở Đắc Lắc lần đầu tiên sử dụng vọt lên cả người bay lên mười mấy thước, ở đây với thực lực cao hơn gấp không biết bao nhiêu lần nhưng khi vọt lên chỉ được ba thước. Thật đúng nghĩa nguyên lai Hùng Kê Quyền (con gà) không thể bay cao được.

Nhớ đến mấy lần chàng chạm trán thần nhân, thần quân, chàng không khỏi sợ toát mồ hôi thầm nhủ may mắn, lần nào khắc định, cũng thắng nhờ Quang Minh lĩnh vực. Giả như chàng sính cường dùng thân thể lực lượng thì đã thảm bại từ lâu rồi.

Lần trước sử một đao thế chỉ là ướm thử, khí thế tinh thần áp bách khiến chàng kinh ngạc. Ngay cả Thần Tướng cũng bị hoảng hốt. Thằng Mai Tinh sử dụng tại sao không như vậy... Chàng tò mò nghi ngờ phẩm chất môn Linh Tuyền Đao Thức không chỉ có vậy nên bắt đầu tập thử kỹ lưỡng, tiện dịp nhờ đó cường hóa thân thể.

Thấy trong phòng có một thanh đao gỗ chàng cầm nó sửa thế mấy lần cho đúng, nhưng vừa đứng được nửa tiếng toàn thân đau nhức, tay chân rã rời tim gan như bị vô số kim đâm nhiều chỗ... Chàng kiên trì chịu đựng nửa giờ nữa, bỗng thần khí trong thiên địa xuyên xỏ qua lỗ chân lông bổ sức tác động. Một giờ qua đi, chàng cảm thấy thân thể lực lượng tăng lên một ít, bao nhiêu mệt mỏi biến mất..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Mông Linh Bảo

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook