Chương 10
Iris Bất Tại
05/07/2022
Editor: ROSALINE
Beta: ROSALINE
"Cần ta ôm em đi sao?" Snape nhìn chằm chằm Harry uống xong dược tề y sư cho, chế giễu mà nói.
"Nga, không, em rất tốt. Chỉ là mùi của độc dược này, cùng phân chó giống nhau!" Harry thè lưỡi, lộ ra một cái biểu tình buồn nôn, thế nhưng không có xuất hiện phản ứng nôn mửa nói rõ anh chỉ là khuếch đại mà thôi.
Snape hừ một tiếng, y chỉ biết cái này bé khốn nạn cùng ba em ấy là một cái đức hạnh, làm bộ làm tịch, đa dạng chồng chất! Nửa đời sau của y đều phải chịu đựng, thực sự là bất hạnh!
"Được rồi, chúng ta có thể trở về nhà, Severus, đừng ở trong lòng nói xấu em, em biết anh đang suy nghĩ gì." Harry ngẩng đầu thừa dịp Snape không chú ý ở trên cằm dùng răng cắn khe khẽ một chút, cầm tay Snape hướng về lò sưởi trong tường của St.Mungo đi đến.
"Gryffindor lỗ mãng." Snape cầm ngược tay của Harry, đưa tay nắm ở vai anh, trừng mắt nữ phù thủy trẻ tuổi sắp đụng vào, trong miệng y mắng như thế.
Thế nhưng Harry cảm thấy cẩn thận từng li từng tí của Snape, nga, đây thật là làm ấm lòng người!
"Em chỉ biết đó là một ý kiến hay!" Harry đắc ý nghĩ. Anh muốn suy nghĩ kỹ một chút, nói như thế nào mới có thể làm cho Snape cũng hiểu được đó là một chủ ý hay lắm, mà không phải nghĩ thế nào gây sự với y anh cũng không muốn nhận được cái nghiêm phạt theo sau gì nữa!
Sau khi về đến nhà, Snape vung đũa phép, đem gối lột mềm chuyển qua trên ghế sa lon, để cạnh nhau trên đệm, để cho Harry sau khi ngồi xuống, rót cho anh ly sữa tươi, cũng làm bùa chú làm nóng.
Harry ghét bỏ mà nhìn sữa tươi nóng hôi hổi trước mặt: "Sáng sớm không phải là đã uống rồi sao?"
"Lời dặn của bác sĩ*." Snape phun ra hai từ đơn để Harry bỏ qua chống cự, Snape băn khoăn không biết có phải là Harry có ý định thẳng thắn không, nên cố ý làm ra loại tư thái chịu đau khổ này. Nhưng trong lòng Snape rất hưởng thụ, y thích dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời của Harry, điều này làm cho y có loại cảm giác mình có thể nắm Harry trong tay, bất luận Harry vui hay không, cuối cùng cũng sẽ thuận theo yêu cầu của y. Nhưng đồng thời Snape phỉ nhổ loại dục vọng nắm giữ trong tay của mình này, y biết Harry vốn cũng không chịu phục tùng.
*Doctor's order.
Harry ngoan ngoãn nhấp một hớp sữa tươi, anh vỗ vỗ ngực, nuốt xuống khó chịu xông tới. Anh chán ghét loại cảm giác buồn nôn hỏng bét này.
"Ăn cái này một chút đi." Snape lấy ra một quả lý gai* trong túi nhỏ mà y sư cho y.
*quả lý gai: Quả amla hay còn gọi là quả lý gai có nguồn gốc từ Ấn Độ được sử dụng trong các sản phẩm như bánh kẹo, mứt, bột, đồ ngâm, trong khi một số chỉ đơn giản là ăn ngay. Tìm hiểu thêm tại https://baithuocquy.com/suc-khoe/tac-dung-cua-qua-amla-qua-ly-gai/d3245
Harry ngắt một chuỗi quả mọng màu đỏ nho nhỏ đặt trong miệng, loại quả lý gai này chua muốn chết, anh ở chỗ đó của y sư mỗi lần đều phải cầm một túi, vì loại trạng thái bây giờ làm chuẩn bị. Anh chờ cái quà tặng này đã chờ đợi quá lâu! Merlin biết, từ khi thu được tin tức Ginny mang thai, nguyên bản vẫn còn khổ vì thế nào theo đuổi Severus của anh thoáng cái cửa lớn của đời người lại mở ra.
Anh khổ cực nỗ lực lâu như vậy, một lần lại một lần đánh bại ma vương cắt miếng, không phải là vì bây giờ có được một cái nhà ấm áp sao? Huống chi, anh lần đầu tiên ý thức được anh là thích con nít như vậy, đó là một khối anh cho tới nay đều thiếu hụt. Anh phải mau chóng nhận được một đứa nhỏ thuộc về mình, chảy huyết mạch của anh và người anh yêu! Vì cái này anh có thể hi sinh tất cả!
Cho nên, anh cần kế hoạch. Anh không thể trực tiếp chạy đến trước cửa nhà của Snape đập mở cửa nói với Snape cùng anh sinh đứa bé đi, Snape xác định vững chắc mắng anh đầy đầu máu chó sau đó đem anh lần thứ hai đuổi đi, ngày thứ hai anh là có thể xuất hiện trên đầu đề của Nhật báo Tiên tri. Anh muốn lợi dụng toàn bộ người có thể lợi dụng đến, tỉ mỉ cân nhắc mỗi một bước, đem kế hoạch tinh tế đến từng bước, để cho mắc xích nhìn như không có liên quan móc nối thành thứ xúc tiến ra kết quả anh muốn kia, cuối cùng anh là có thể thần không biết quỷ không hay đạt được vui mừng mong muốn của mình! Sau đó anh là có thể nương nhờ nhà Snape, chủ ý này thật giỏi! Tính một lần anh đều đã 20 tuổi, cũng nên thành lập gia đình! Lúc này sinh đứa bé thực sự là chuyện cực kỳ tốt nhất!
"Chuyện xưa bịa thế nào?" Snape nhìn Harry một bộ dáng vẻ nghĩ tâm sự, hừ lạnh một tiếng.
"Không, em chỉ đang làm rõ ý nghĩ." Harry càng là đắc ý trong lòng lại càng chột dạ, anh sợ nói ra, đến khi ngày sau Snape tính sổ liền thảm.
"Vậy từ ba tháng trước tới nay ta thất lạc không ít độc dược, bao quát một lọ độc dược sinh con, bắt đầu từ đó đi." Snape nhớ lại mình ba tháng trước kiểm kê độc dược cất giữ phát hiện thiếu không ít độc dược, bao quát độc dược sinh con y hao tốn gần một tháng mới chế thành, y trước kia cho là lúc say rượu không cẩn thận đánh rớt, xem ra sự thực cũng không phải là như vậy.
"Xem ra cứu thế chủ rất thiên phú làm trộm, ta cũng không biết em là vào bằng cách nào!" Snape càng nghĩ càng giận, y châm chọc mà trừng mắt nhìn Harry.
"Severus, anh quên? Cái chìa khóa cũng là anh cho em, anh luôn luôn không có lấy về." Gương mặt Harry bình tĩnh, "Huống chi, của anh chẳng lẽ không phải là của em sao?" Lúc này vô liêm sỉ di truyền từ gia tộc Potter của Harry liền hiển lộ ra.
"Vậy thì em lúc nào?" Snape cắn răng, đột nhiên y nghĩ tới bản thân thời điểm duy nhất không có phòng bị, chính là ——
"Kỳ thực, em có để cho má mì quán bar giúp em nhìn anh có hay không đi quán bar, sau khi em nhận được tin tức sẽ trở lại." Harry hồi tưởng lại bản thân tới bốn lần trải qua ở nơi này tìm độc dược, đột nhiên sắc mặt liền đỏ lên.
Anh thực sự không một chút nào muốn nhớ lại, thật sự là rất xấu hổ! Anh chưa bao giờ biết Snape sau khi say rượu là quấn người như vậy, nhiệt tình như vậy. Anh thiếu chút nữa đã bị —— chẳng qua, hiện tại anh biết, Snape vốn là yêu anh chết đi được, anh tha thứ y.
"Ta đây sau khi say thấy bóng người là em?" Snape nhớ tới ảo giác lúc đó, nếu như này là nói thật, như vậy... Snape nhìn ánh mắt Harry thay đổi, không khí đột nhiên trở nên khô nóng lên. bé khốn nạn đáng chết này! Cổ họng của Snape khô đến bốc lửa, thế nhưng y cái gì cũng không thể làm.
"Không sai, chính là em." Harry thừa nhận, dù sao Snape hiện tại cái gì cũng không làm được, thật sự là quá tốt! Harry càng nghĩ càng hài lòng, mấy lần chấn kinh anh rốt cục trả thù trở về!
"Như vậy ta có hay không..." Thanh âm Snape trở nên khàn khàn, y không biết mình làm cái gì, nhưng chỉ là đoạn ngắn này là có thể để cho y cứng lên.
"Không có, " Thanh âm Harry nhỏ xuống, lỗ tai anh đều xấu hổ mà đỏ lên, cả người thoạt nhìn vô cùng ngon miệng. Rõ ràng sinh nhật đêm đó mới là lần đầu tiên của anh, làm anh giống như đã ra trận trăm lần vậy! Harry oán niệm mà trừng Snape một cái.
"Trên thực tế, ta lần đầu tiên đi lấy độc dược, là như vậy..." Harry hắng giọng, bắt đầu nhớ lại anh lần đầu tiên quay về nhà Snape, một lần nữa nhớ lại cái loại thấp thỏm lại nhảy nhót trong lòng kia.
...
Harry biết đây là một cái thời cơ phi thường tốt, anh cần một ít thuốc Đa Dịch, thuận lợi cùng cái đại sư độc dược Pháp kia làm giao dịch, anh tìm toàn bộ thư tịch độc dược anh có thể tìm tới lật rất lâu mới từ một quyển không biết chỗ nào vơ tới đề cập đến bên trong sách độc dược kéo dài huyết mạch tìm được trang tàn của độc dược sinh con, như vậy còn không được, anh bản thân biết trình độ độc dược của mình, chờ anh có thể ngao ra độc dược sinh con, phỏng chừng anh cũng không sinh được nữa rồi! Huống chi đây là trang tàn thiếu trình tự, chỉ có giao cho Snape, y mới là chuyên gia phương diện độc dược! Mà để cho Snape cam tâm tình nguyện chế biến độc dược sinh con, lại không thể nhận thấy được ý đồ của anh, chỉ có thể để cho người ngoài hỗ trợ, tốt nhất cũng là một cái đại sư độc dược! Mà cái đại sư độc dược này lại không thể đem anh tiết lộ cho Snape biết!
Cho nên, anh phải dùng đến thuốc Đa Dịch! Mà anh cũng không trông cậy vào bản thân chế biến, Snape có sẵn, vì sao anh không cần chứ? Harry tính kế hoạch vô cùng tốt, cầm chìa khóa mở ra cửa nhà Snape.
Lúc cách hai năm, rốt cục một lần nữa bước vào cái nhà này, Harry hít sâu một hơi, trong không khí tất cả đều là mùi của Snape mùi, Merlin biết anh có bao nhiêu tưởng niệm cái này, cái lão khốn nạn đầy mỡ chán ghét! Ai biết là y bị cái gì! Bất luận anh tìm hẹn y ra ngoài, kết quả cuối cùng đều là bị rầy một trận, thực sự là rất đả kích người! Dù cho anh là Gryffindor không sợ thất bại, ở dưới tình huống nhìn không thấy hy vọng cũng sẽ càng phát ra tiêu cực. Cho nên, cái chủ ý này của anh thực sự là cực kỳ đáng ca tụng! Anh cũng không tin lần này Snape lại không không đến trong tay anh!
Harry sau khi làm cho mình một cái bùa chú lặng yên không một tiếng động âm thầm vào hầm cất chứa độc dược của Snape, cầm mấy bình thuốc Đa Dịch, lúc chuẩn bị rời đi, anh không kìm chế được tư niệm trong lòng, anh đã gần một tháng chưa từng thấy qua Snape, đúng lúc Snape cũng say đến bất tỉnh nhân sự, anh liền nhìn một hồi. Harry nghĩ chuẩn bị đi phòng ngủ của Snape.
Nhưng khi Harry chuẩn bị xoay người, lại bị hung hăng đặt ở trên tường, hai tay bị dùng sức siết chặt, Harry không có phòng bị nên đau hít một tiếng, một mùi rượu chợt làm cho Harry hít mũi thêm một cái.
"Snape?" Harry kinh ngạc nhìn Snape, anh cho là mình bị phát hiện! Thế nhưng ở Harry phát hiện cay nghiệt không có xuất hiện mà Snape chỉ là híp mắt theo dõi anh, trong ánh mắt có đồ vật Harry không nói được, anh thấy phía sau lưng lạnh cả người.
Cái tư thế này rất không được bình thường! Harry vừa mới chuẩn bị tránh ra, Snape buông lỏng ra một cái tay giam cầm của y, sửa lại thành nắm cằm của Harry, khiến cho anh hé miệng ra, ở lúc Harry còn không có làm ra phản ứng, Snape trực tiếp xâm nhập miệng anh, mang theo vị cồn cay độc đầy miệng.
"Ô!" Harry cả kinh ngây dại, anh muốn phản kháng, thế nhưng đầu lưỡi của Snape ở trong miệng anh, tùy ý càn quét, cướp đoạt không khí của anh, Harry trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng kịp, anh há mồm muốn thở dốc, để cho Snape thuận tiện hành động mở rộng cửa ra, sau khi liếm hết hàm răng của anh, thậm chí ở trên vách khoang miệng anh thổi mạnh, trên vách khoang miệng là chỗ phi thường mẫn cảm, thân thể của Harry run rẩy, anh phát ra một tiếng nức nở, bởi vì cái hôn kịch liệt này, nước miếng phân bố từ khóe miệng rồi tràn đầy ra ngoài. Harry lần đầu tiên trải qua hôn khó có thể thừa nhận mãnh liệt như vậy. Anh bị hôn da đầu tê dại, trong óc trống rỗng.
Qua một hồi lâu, Snape mới buông miệng đã ẩm ướt của Harry ra, y khó bỏ mà câu lấy đầu lưỡi của Harry, dây dưa hồi lâu, cuối cùng lúc xa nhau sợi chỉ nước bọt trong suốt nhớp nhúa khi đầu lưỡi xa nhau nhô ra đến.
Harry kịch liệt thở phì phò, ánh mắt anh ướt át, nước mắt sinh lý tràn đầy hốc mắt anh.
Ngay lúc Snape bắt đầu vùi đầu vào xương quai xanh của Harry, Harry run một cái, cái tay tự do kia cầm đũa phép thật chặt để phản kháng lấy Snape.
"Stupefy*." Harry run rẩy đọc lên chú ngữ, Snape ngã xuống, đặt ở trên người của Harry.
*Stupefy (Bùa choáng) Mô tả: Làm choáng mục tiêu. Có một bản nâng cấp là Stupefy Duo.
Harry bị dọa nghiêm trọng, thân thể anh cứng lại một hồi, trong mắt hoàn toàn là thuần khiết không biết làm sao. Nước mắt sinh lý từ hốc mắt anh rơi xuống, Harry thở phì phò, một lát sau mới bình tĩnh lại, đỡ Snape té xỉu trở về phòng, anh xoa xoa chất lỏng lạnh lẽo trên mặt, nở nụ cười không rõ ra.
"... quá đột ngột, em thật sự là bị hù sợ." Harry áy náy nhìn Snape một cái.
Snape không có bình luận, cho Harry một cái ánh mắt tiếp tục.
← Chương trước: Chương 09←
→Chương sau: Chương 11: KẾT THÚC→
Beta: ROSALINE
"Cần ta ôm em đi sao?" Snape nhìn chằm chằm Harry uống xong dược tề y sư cho, chế giễu mà nói.
"Nga, không, em rất tốt. Chỉ là mùi của độc dược này, cùng phân chó giống nhau!" Harry thè lưỡi, lộ ra một cái biểu tình buồn nôn, thế nhưng không có xuất hiện phản ứng nôn mửa nói rõ anh chỉ là khuếch đại mà thôi.
Snape hừ một tiếng, y chỉ biết cái này bé khốn nạn cùng ba em ấy là một cái đức hạnh, làm bộ làm tịch, đa dạng chồng chất! Nửa đời sau của y đều phải chịu đựng, thực sự là bất hạnh!
"Được rồi, chúng ta có thể trở về nhà, Severus, đừng ở trong lòng nói xấu em, em biết anh đang suy nghĩ gì." Harry ngẩng đầu thừa dịp Snape không chú ý ở trên cằm dùng răng cắn khe khẽ một chút, cầm tay Snape hướng về lò sưởi trong tường của St.Mungo đi đến.
"Gryffindor lỗ mãng." Snape cầm ngược tay của Harry, đưa tay nắm ở vai anh, trừng mắt nữ phù thủy trẻ tuổi sắp đụng vào, trong miệng y mắng như thế.
Thế nhưng Harry cảm thấy cẩn thận từng li từng tí của Snape, nga, đây thật là làm ấm lòng người!
"Em chỉ biết đó là một ý kiến hay!" Harry đắc ý nghĩ. Anh muốn suy nghĩ kỹ một chút, nói như thế nào mới có thể làm cho Snape cũng hiểu được đó là một chủ ý hay lắm, mà không phải nghĩ thế nào gây sự với y anh cũng không muốn nhận được cái nghiêm phạt theo sau gì nữa!
Sau khi về đến nhà, Snape vung đũa phép, đem gối lột mềm chuyển qua trên ghế sa lon, để cạnh nhau trên đệm, để cho Harry sau khi ngồi xuống, rót cho anh ly sữa tươi, cũng làm bùa chú làm nóng.
Harry ghét bỏ mà nhìn sữa tươi nóng hôi hổi trước mặt: "Sáng sớm không phải là đã uống rồi sao?"
"Lời dặn của bác sĩ*." Snape phun ra hai từ đơn để Harry bỏ qua chống cự, Snape băn khoăn không biết có phải là Harry có ý định thẳng thắn không, nên cố ý làm ra loại tư thái chịu đau khổ này. Nhưng trong lòng Snape rất hưởng thụ, y thích dáng vẻ ngoan ngoãn nghe lời của Harry, điều này làm cho y có loại cảm giác mình có thể nắm Harry trong tay, bất luận Harry vui hay không, cuối cùng cũng sẽ thuận theo yêu cầu của y. Nhưng đồng thời Snape phỉ nhổ loại dục vọng nắm giữ trong tay của mình này, y biết Harry vốn cũng không chịu phục tùng.
*Doctor's order.
Harry ngoan ngoãn nhấp một hớp sữa tươi, anh vỗ vỗ ngực, nuốt xuống khó chịu xông tới. Anh chán ghét loại cảm giác buồn nôn hỏng bét này.
"Ăn cái này một chút đi." Snape lấy ra một quả lý gai* trong túi nhỏ mà y sư cho y.
*quả lý gai: Quả amla hay còn gọi là quả lý gai có nguồn gốc từ Ấn Độ được sử dụng trong các sản phẩm như bánh kẹo, mứt, bột, đồ ngâm, trong khi một số chỉ đơn giản là ăn ngay. Tìm hiểu thêm tại https://baithuocquy.com/suc-khoe/tac-dung-cua-qua-amla-qua-ly-gai/d3245
Harry ngắt một chuỗi quả mọng màu đỏ nho nhỏ đặt trong miệng, loại quả lý gai này chua muốn chết, anh ở chỗ đó của y sư mỗi lần đều phải cầm một túi, vì loại trạng thái bây giờ làm chuẩn bị. Anh chờ cái quà tặng này đã chờ đợi quá lâu! Merlin biết, từ khi thu được tin tức Ginny mang thai, nguyên bản vẫn còn khổ vì thế nào theo đuổi Severus của anh thoáng cái cửa lớn của đời người lại mở ra.
Anh khổ cực nỗ lực lâu như vậy, một lần lại một lần đánh bại ma vương cắt miếng, không phải là vì bây giờ có được một cái nhà ấm áp sao? Huống chi, anh lần đầu tiên ý thức được anh là thích con nít như vậy, đó là một khối anh cho tới nay đều thiếu hụt. Anh phải mau chóng nhận được một đứa nhỏ thuộc về mình, chảy huyết mạch của anh và người anh yêu! Vì cái này anh có thể hi sinh tất cả!
Cho nên, anh cần kế hoạch. Anh không thể trực tiếp chạy đến trước cửa nhà của Snape đập mở cửa nói với Snape cùng anh sinh đứa bé đi, Snape xác định vững chắc mắng anh đầy đầu máu chó sau đó đem anh lần thứ hai đuổi đi, ngày thứ hai anh là có thể xuất hiện trên đầu đề của Nhật báo Tiên tri. Anh muốn lợi dụng toàn bộ người có thể lợi dụng đến, tỉ mỉ cân nhắc mỗi một bước, đem kế hoạch tinh tế đến từng bước, để cho mắc xích nhìn như không có liên quan móc nối thành thứ xúc tiến ra kết quả anh muốn kia, cuối cùng anh là có thể thần không biết quỷ không hay đạt được vui mừng mong muốn của mình! Sau đó anh là có thể nương nhờ nhà Snape, chủ ý này thật giỏi! Tính một lần anh đều đã 20 tuổi, cũng nên thành lập gia đình! Lúc này sinh đứa bé thực sự là chuyện cực kỳ tốt nhất!
"Chuyện xưa bịa thế nào?" Snape nhìn Harry một bộ dáng vẻ nghĩ tâm sự, hừ lạnh một tiếng.
"Không, em chỉ đang làm rõ ý nghĩ." Harry càng là đắc ý trong lòng lại càng chột dạ, anh sợ nói ra, đến khi ngày sau Snape tính sổ liền thảm.
"Vậy từ ba tháng trước tới nay ta thất lạc không ít độc dược, bao quát một lọ độc dược sinh con, bắt đầu từ đó đi." Snape nhớ lại mình ba tháng trước kiểm kê độc dược cất giữ phát hiện thiếu không ít độc dược, bao quát độc dược sinh con y hao tốn gần một tháng mới chế thành, y trước kia cho là lúc say rượu không cẩn thận đánh rớt, xem ra sự thực cũng không phải là như vậy.
"Xem ra cứu thế chủ rất thiên phú làm trộm, ta cũng không biết em là vào bằng cách nào!" Snape càng nghĩ càng giận, y châm chọc mà trừng mắt nhìn Harry.
"Severus, anh quên? Cái chìa khóa cũng là anh cho em, anh luôn luôn không có lấy về." Gương mặt Harry bình tĩnh, "Huống chi, của anh chẳng lẽ không phải là của em sao?" Lúc này vô liêm sỉ di truyền từ gia tộc Potter của Harry liền hiển lộ ra.
"Vậy thì em lúc nào?" Snape cắn răng, đột nhiên y nghĩ tới bản thân thời điểm duy nhất không có phòng bị, chính là ——
"Kỳ thực, em có để cho má mì quán bar giúp em nhìn anh có hay không đi quán bar, sau khi em nhận được tin tức sẽ trở lại." Harry hồi tưởng lại bản thân tới bốn lần trải qua ở nơi này tìm độc dược, đột nhiên sắc mặt liền đỏ lên.
Anh thực sự không một chút nào muốn nhớ lại, thật sự là rất xấu hổ! Anh chưa bao giờ biết Snape sau khi say rượu là quấn người như vậy, nhiệt tình như vậy. Anh thiếu chút nữa đã bị —— chẳng qua, hiện tại anh biết, Snape vốn là yêu anh chết đi được, anh tha thứ y.
"Ta đây sau khi say thấy bóng người là em?" Snape nhớ tới ảo giác lúc đó, nếu như này là nói thật, như vậy... Snape nhìn ánh mắt Harry thay đổi, không khí đột nhiên trở nên khô nóng lên. bé khốn nạn đáng chết này! Cổ họng của Snape khô đến bốc lửa, thế nhưng y cái gì cũng không thể làm.
"Không sai, chính là em." Harry thừa nhận, dù sao Snape hiện tại cái gì cũng không làm được, thật sự là quá tốt! Harry càng nghĩ càng hài lòng, mấy lần chấn kinh anh rốt cục trả thù trở về!
"Như vậy ta có hay không..." Thanh âm Snape trở nên khàn khàn, y không biết mình làm cái gì, nhưng chỉ là đoạn ngắn này là có thể để cho y cứng lên.
"Không có, " Thanh âm Harry nhỏ xuống, lỗ tai anh đều xấu hổ mà đỏ lên, cả người thoạt nhìn vô cùng ngon miệng. Rõ ràng sinh nhật đêm đó mới là lần đầu tiên của anh, làm anh giống như đã ra trận trăm lần vậy! Harry oán niệm mà trừng Snape một cái.
"Trên thực tế, ta lần đầu tiên đi lấy độc dược, là như vậy..." Harry hắng giọng, bắt đầu nhớ lại anh lần đầu tiên quay về nhà Snape, một lần nữa nhớ lại cái loại thấp thỏm lại nhảy nhót trong lòng kia.
...
Harry biết đây là một cái thời cơ phi thường tốt, anh cần một ít thuốc Đa Dịch, thuận lợi cùng cái đại sư độc dược Pháp kia làm giao dịch, anh tìm toàn bộ thư tịch độc dược anh có thể tìm tới lật rất lâu mới từ một quyển không biết chỗ nào vơ tới đề cập đến bên trong sách độc dược kéo dài huyết mạch tìm được trang tàn của độc dược sinh con, như vậy còn không được, anh bản thân biết trình độ độc dược của mình, chờ anh có thể ngao ra độc dược sinh con, phỏng chừng anh cũng không sinh được nữa rồi! Huống chi đây là trang tàn thiếu trình tự, chỉ có giao cho Snape, y mới là chuyên gia phương diện độc dược! Mà để cho Snape cam tâm tình nguyện chế biến độc dược sinh con, lại không thể nhận thấy được ý đồ của anh, chỉ có thể để cho người ngoài hỗ trợ, tốt nhất cũng là một cái đại sư độc dược! Mà cái đại sư độc dược này lại không thể đem anh tiết lộ cho Snape biết!
Cho nên, anh phải dùng đến thuốc Đa Dịch! Mà anh cũng không trông cậy vào bản thân chế biến, Snape có sẵn, vì sao anh không cần chứ? Harry tính kế hoạch vô cùng tốt, cầm chìa khóa mở ra cửa nhà Snape.
Lúc cách hai năm, rốt cục một lần nữa bước vào cái nhà này, Harry hít sâu một hơi, trong không khí tất cả đều là mùi của Snape mùi, Merlin biết anh có bao nhiêu tưởng niệm cái này, cái lão khốn nạn đầy mỡ chán ghét! Ai biết là y bị cái gì! Bất luận anh tìm hẹn y ra ngoài, kết quả cuối cùng đều là bị rầy một trận, thực sự là rất đả kích người! Dù cho anh là Gryffindor không sợ thất bại, ở dưới tình huống nhìn không thấy hy vọng cũng sẽ càng phát ra tiêu cực. Cho nên, cái chủ ý này của anh thực sự là cực kỳ đáng ca tụng! Anh cũng không tin lần này Snape lại không không đến trong tay anh!
Harry sau khi làm cho mình một cái bùa chú lặng yên không một tiếng động âm thầm vào hầm cất chứa độc dược của Snape, cầm mấy bình thuốc Đa Dịch, lúc chuẩn bị rời đi, anh không kìm chế được tư niệm trong lòng, anh đã gần một tháng chưa từng thấy qua Snape, đúng lúc Snape cũng say đến bất tỉnh nhân sự, anh liền nhìn một hồi. Harry nghĩ chuẩn bị đi phòng ngủ của Snape.
Nhưng khi Harry chuẩn bị xoay người, lại bị hung hăng đặt ở trên tường, hai tay bị dùng sức siết chặt, Harry không có phòng bị nên đau hít một tiếng, một mùi rượu chợt làm cho Harry hít mũi thêm một cái.
"Snape?" Harry kinh ngạc nhìn Snape, anh cho là mình bị phát hiện! Thế nhưng ở Harry phát hiện cay nghiệt không có xuất hiện mà Snape chỉ là híp mắt theo dõi anh, trong ánh mắt có đồ vật Harry không nói được, anh thấy phía sau lưng lạnh cả người.
Cái tư thế này rất không được bình thường! Harry vừa mới chuẩn bị tránh ra, Snape buông lỏng ra một cái tay giam cầm của y, sửa lại thành nắm cằm của Harry, khiến cho anh hé miệng ra, ở lúc Harry còn không có làm ra phản ứng, Snape trực tiếp xâm nhập miệng anh, mang theo vị cồn cay độc đầy miệng.
"Ô!" Harry cả kinh ngây dại, anh muốn phản kháng, thế nhưng đầu lưỡi của Snape ở trong miệng anh, tùy ý càn quét, cướp đoạt không khí của anh, Harry trong khoảng thời gian ngắn không phản ứng kịp, anh há mồm muốn thở dốc, để cho Snape thuận tiện hành động mở rộng cửa ra, sau khi liếm hết hàm răng của anh, thậm chí ở trên vách khoang miệng anh thổi mạnh, trên vách khoang miệng là chỗ phi thường mẫn cảm, thân thể của Harry run rẩy, anh phát ra một tiếng nức nở, bởi vì cái hôn kịch liệt này, nước miếng phân bố từ khóe miệng rồi tràn đầy ra ngoài. Harry lần đầu tiên trải qua hôn khó có thể thừa nhận mãnh liệt như vậy. Anh bị hôn da đầu tê dại, trong óc trống rỗng.
Qua một hồi lâu, Snape mới buông miệng đã ẩm ướt của Harry ra, y khó bỏ mà câu lấy đầu lưỡi của Harry, dây dưa hồi lâu, cuối cùng lúc xa nhau sợi chỉ nước bọt trong suốt nhớp nhúa khi đầu lưỡi xa nhau nhô ra đến.
Harry kịch liệt thở phì phò, ánh mắt anh ướt át, nước mắt sinh lý tràn đầy hốc mắt anh.
Ngay lúc Snape bắt đầu vùi đầu vào xương quai xanh của Harry, Harry run một cái, cái tay tự do kia cầm đũa phép thật chặt để phản kháng lấy Snape.
"Stupefy*." Harry run rẩy đọc lên chú ngữ, Snape ngã xuống, đặt ở trên người của Harry.
*Stupefy (Bùa choáng) Mô tả: Làm choáng mục tiêu. Có một bản nâng cấp là Stupefy Duo.
Harry bị dọa nghiêm trọng, thân thể anh cứng lại một hồi, trong mắt hoàn toàn là thuần khiết không biết làm sao. Nước mắt sinh lý từ hốc mắt anh rơi xuống, Harry thở phì phò, một lát sau mới bình tĩnh lại, đỡ Snape té xỉu trở về phòng, anh xoa xoa chất lỏng lạnh lẽo trên mặt, nở nụ cười không rõ ra.
"... quá đột ngột, em thật sự là bị hù sợ." Harry áy náy nhìn Snape một cái.
Snape không có bình luận, cho Harry một cái ánh mắt tiếp tục.
← Chương trước: Chương 09←
→Chương sau: Chương 11: KẾT THÚC→
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.