Hùng Dạng Độc Thần Y
Đánh giá: 6/10 từ 5 lượt
Đọc truyện Hùng Dạng Độc Thần Y của tác giả Nguyên Nhu kể về việc nha đầu kia muốn tìm
đại phu cũng phải tìm đúng đối tượng chứ, tìm tới độc thần y ngôn tình cổ đại như hắn làm gì. Đã nói là không xuống núi, không cứu người ngoài, nhưng rõ ràng
nàng nghe không hiểu tiếng người, sống chết không đi. Thậm chí hiểu lầm
hắn là “Thần y”, một mực xin cứu phụ thân của nàng.
Đến khi mọi việc cuối cùng cũng được sáng tỏ, nàng lại có ý nghĩ hảo huyền muốn hắn thu nhận làm đồ đệ. Như thế nàng sẽ không còn là người ngoài nữa, hắn có thể cứu phụ thân.
Phiền chết đi được! Tốt thôi, nếu nàng đã kiên trì như vậy, hắn cũng không phải người không thấu tình đạt lý, chỉ cần nàng có thể “tay không nhổ cây”, hắn liền cho nàng gọi một tiếng sư phụ, kia hẳn là được chứ….
Trời ạ, lưu nàng lại chính là quyết định sai lầm nhất đời này của hắn…
Vốn định cho nàng là tiểu thư bệnh sủng nếm chút mùi đau khổ, làm nàng biết khó mà lui, ngờ đâu lại làm căn bếp của hắn bị huỷ. Hơn nữa nàng lại có “năng lực trời cho”, phá huỷ không biết bao nhiêu là đồ của hắn.
Để tránh cho căn nhà gỗ nhỏ trên núi biến thành gỗ vụn, hắn buộc phải mang theo nàng chuyển đến ở trong phủ dưới chân núi.
Tuy rằng nàng vẫn thường gây phiền toái như trước, nhưng là từ khi biết được truyện nàng bởi vì một lý do nào đó mà chịu nhiều ủy khuất, hơn nữa nhìn nàng đầy sức sống đáng yêu lại vô ý để lộ ánh mắt cô đơn, hắn bất giác cảm thấy thương nàng, thậm chí động tâm, muốn chăm sóc nàng cả đời.
Chỉ có điều “sự việc kia” sắp phát sinh, hắn không thể không đem nàng trước đuổi đi…
Đến khi mọi việc cuối cùng cũng được sáng tỏ, nàng lại có ý nghĩ hảo huyền muốn hắn thu nhận làm đồ đệ. Như thế nàng sẽ không còn là người ngoài nữa, hắn có thể cứu phụ thân.
Phiền chết đi được! Tốt thôi, nếu nàng đã kiên trì như vậy, hắn cũng không phải người không thấu tình đạt lý, chỉ cần nàng có thể “tay không nhổ cây”, hắn liền cho nàng gọi một tiếng sư phụ, kia hẳn là được chứ….
Trời ạ, lưu nàng lại chính là quyết định sai lầm nhất đời này của hắn…
Vốn định cho nàng là tiểu thư bệnh sủng nếm chút mùi đau khổ, làm nàng biết khó mà lui, ngờ đâu lại làm căn bếp của hắn bị huỷ. Hơn nữa nàng lại có “năng lực trời cho”, phá huỷ không biết bao nhiêu là đồ của hắn.
Để tránh cho căn nhà gỗ nhỏ trên núi biến thành gỗ vụn, hắn buộc phải mang theo nàng chuyển đến ở trong phủ dưới chân núi.
Tuy rằng nàng vẫn thường gây phiền toái như trước, nhưng là từ khi biết được truyện nàng bởi vì một lý do nào đó mà chịu nhiều ủy khuất, hơn nữa nhìn nàng đầy sức sống đáng yêu lại vô ý để lộ ánh mắt cô đơn, hắn bất giác cảm thấy thương nàng, thậm chí động tâm, muốn chăm sóc nàng cả đời.
Chỉ có điều “sự việc kia” sắp phát sinh, hắn không thể không đem nàng trước đuổi đi…