Huyền Giới Chi Môn

Quyển 2 - Chương 413: Đột phá cùng phản phệ

Vong Ngữ

24/11/2016

Một thời gian sau, giao hồn kim sắc gào rống dữ dội, thân thể co lại, đánh bật một xà ảnh thanh sắc đang cuốn lấy mình.

Tiếp đó đôi mắt màu vàng mở lớn, "Xì" một tiếng, phóng ra hai đạo kim quang trong suốt đánh vào thân một xà ảnh đen kịt khác.

Phập!

Thân thể xà ảnh hắc sắc bị kim quang chém thành hai đoạn. Nó thét lên đau đớn, linh quang quanh thân trở nên ảm đạm, tiếp đó rơi xuống.

Liên tiếp đánh bật hai đạo xà ảnh, thân thể giao hồn kim sắc cuộn lại, chuẩn bị tiếp tục đẩy lui ba đạo xà ảnh còn lại.

Đúng lúc này, một đạo đao mang màu đen lóe lên, nhanh như sấm chớp, chém vào thân giao hồn.

Đao mang màu đen có thể gây tổn thương cho thần hồn. Giao hồn kim sắc bị chém thành hai đoạn trong nháy mắt, kim quang quanh người nhanh chóng trở nên ảm đạm.

Ánh đao liên tục chớp thêm vài lần, giao hồn kim sắc đã bị chém thành mười mấy đoạn, văng ra bốn phía.

Cách đó không xa, Thạch Mục tay cầm Vẫn Thiết Hắc Đao, kim quang trong mắt dần dần thu lại.

Năm đạo xà ảnh thấy cảnh này, vô cùng vui vẻ, bay nhào tới.

Mỗi đạo xà ảnh nhanh chóng cắn nuốt một phần của giao hồn kim sắc.

Giao hồn kim sắc vẫn không ngừng giãy giụa, những mảnh thân thể rời rạc lập lòe kim quang như muốn tụ lại một chỗ. Thế nhưng lúc này, Thạch Mục vung Vẫn Thiết Hắc Đao, một lần nữa chém nát giao hồn.

Giao hồn kim sắc gào rú phẫn nộ nhưng chẳng có tác dụng.

Một lúc sau, phần thân thể cuối cùng của giao hồn đã bị xà ảnh hắc sắc nuốt sạch.

Thạch Mục thấy vậy, tay thúc dục pháp quyết, đồ án đồ đằng ở ngực tỏa sáng hào quang, năm đạo xà ảnh lóe lên quay về, hợp lại làm một ở sau lưng, chui vào ngực như trường kình hấp thủy (cá voi hút nước).

Một lúc sau, Thạch Mục cảm nhận một lực lượng thần hồn to lớn dũng động trong cơ thể.

Hồn lực quá mức cường đại khiến Thạch Mục mơ hồ có cảm giác không chịu nỗi.

Hắn hít sâu một hơi, khoanh chân ngồi xuống, vận khởi đồ đằng bí thuật, từ từ chuyển dời hồn lực này vào đồ đằng liệt xà nơi ngực.

Thời gian qua mau, khoanh chân ngồi trọn vẹn một canh giờ, Thạch Mục bỗng nhiên mở mắt.

Đồ án đồ đằng ở ngực tỏa sáng hào quang, hư ảnh hung mãng lần nữa hiện ra ở sau lưng, chỉ là lúc này đồ đằng hư ảnh vốn từ năm đầu thình lình biến thành bảy đầu!

Hai đầu kim sắc xà mới hiện ra, tuy nói là đầu rắn, nhưng nên gọi là đầu giao mới thỏa đáng.

Trên đầu kim sắc xà mọc lên một sừng màu vàng, hai bên miệng là hai sợi râu dài màu vang tung bay bất định, lân phiến màu vàng bọc khắp toàn thân, tản mát ra luồng khí tức hoàng giả.

Chấn động mạnh mẽ của hồn lực tán phát ra từ trên thân Thạch Mục.

Cảm thụ được hồn lực mạnh mẽ trong cơ thể, Thạch Mục đứng lên, mừng rỡ trong lòng.

Hắn tâm niệm vừa động,hồn lực đồ đằng từ ngực tuôn ra, dung nhập khắp thân thể.

Ầm ầm!

Quang mang màu vàng trên người Thạch Mục đại phóng, bên ngoài hiện ra từng miếng Giao lân màu vàng, nhanh chóng bao trùm toàn thân.

Thân thể của hắn giống như được thổi phồng lên, cao hơn hai thước, khắp người đều là lân phiến màu vàng, tản mát những vầng kim quang đẹp mắt.

Trán của hắn chợt đau, một cái sừng màu vàng dài nửa xích mọc ra từ giữa trán, hàn quang lóng lánh ở đỉnh, thoạt nhìn dị thường sắc bén, thỉnh thoảng còn lóe ra quang mang ánh kim.

Họ Thạch nhắm mắt lại, chân khí thể lỏng trong người cùng lực lượng đồ đằng dung hợp với nhau khiến thực lực của hắn đột nhiên lên cao, liên tục đột phá hai cảnh giới, đạt đến Địa Giai hậu kỳ.

Không chỉ có như thế, lúc này pháp lực cũng đề cao gấp mấy lần.

Thạch Mục cảm thụ được pháp lực vô cùng dồi dào trong cơ thể, nội tâm tràn đầy hưng phấn, nhìn thẳng lên trời thét dài. Mắt thường cũng có thể thấy được gợn sóng chấn động trong không khí, cuốn cát bụi dưới đất bay lên.



Tiếng thét đột nhiên ngừng lại, biến mất không dấu vết trong bụi mù đầy trời, trên thân kim quang lóe lên, trong chốc lát thân ảnh Thạch Mục biến mất.

Chỉ thấy một đạo kim quang xẹt ra, rồi hạ xuống trên ngọn núi thấp bé cách xa hơn mười trượng.

Từng trận quyền phong gào thét nổi lên, bóng người màu vàng chạy nhảy giữa ngọn núi, tung ra từng đạo quyền phong quyền ảnh, oanh kích những ngọn núi nhỏ trước mặt.

Ầm đùng đùng!

Đại địa chấn động, ngọn núi cũng rung rinh.

Kim quang lóe lên, một đạo quyền ảnh đánh xuống đất, mặt đất liền có một cái hố to, một đạo kim quang lan đến ngọn núi, ngọn núi ầm ầm sụp đổ.

Tại Minh Thủy Hồ gần bên, Tử Linh Sinh Vật, xa xa đứng nhìn màn này, đôi mắt vốn lãnh đạm rung động mạnh bởi nhao nhao hồn hỏa, thân thể nhanh chóng phát run.

Bóng người màu vàng ở giữa ngọn núi tàn phá bừa bãi trọn vẹn một khắc đồng hồ, mới ngừng lại.

Một mảnh sơn mạch đã hoàn toàn không còn hình dáng. Hơn nửa ngọn núi sụp đổ, mặt đất xuất hiện vô số hố to.

Thạch Mục đứng bên cạnh một cái hố to, hai mắt nhắm nghiền, như đang cảm thụ gì đó.

Bỗng nhiên hai mắt mở ra, độc giác kim sắc trên trán tỏa sáng kim quang, một đạo kim quang lớn bằng ngón cái từ trong bắn ra.

Oanh oanh oanh!

Kim quang kim sắc liên tiếp xuyên thủng mấy ngọn núi, biến mất tại không trung xa xa, không biết bay đến nơi nào.

Thạch Mục hai mắt kim quang lóe lên, trên mặt lộ ra vẻ vui mừng, thân hình hóa thành một đạo kim quang, bay về phía xa.

Không bao lâu sau, hắn đi tới ngọn núi phía trước.

Trên vách núi đá có vô số lỗ thủng chừng ngón cái, với dấu vết nham thạch hòa tan và không có tí nứt rạn nào.

Thạch Mục đánh giá một lát, ánh mắt lộ vẻ hài lòng. Đạo kim quang công kích uy lực quá lớn, không kém vẫn thiết đao mang.

Át chủ bài như vậy, tự nhiên càng nhiều càng tốt!

Thạch Mục nhướng mày giống như nhớ ra cái gì, quay người trở lại địa phương lúc trước kịch chiến với giao long kim sắc.

Kim quang trên người lóe lên, giao lân màu vàng biến mất, độc giác trên trán cũng chui vào cơ thể.

Chỉ là vào lúc này, hắn biến sắc.

Đồ án đồ đằng ở ngực tỏa sáng hào quang. Lực lượng đồ đằng vốn đã thuần phục, bỗng nhiên bạo động lên trong cơ thể.

Thạch Mục ngã xuống đất, thân hình cứng đờ, cố trở mình thì thân thể run rẩy kịch liệt không ngừng.

“Đồ đằng cắn trả!”

Trong lòng kinh hãi, Thạch Mục cũng hiểu nguyên nhân trong nháy mắt.

Vừa hấp thu lực lượng quá mạnh của giao long thần hồn, khiến lực lượng đồ đằng mãnh liệt tiến giai hai cấp, vượt xa lực lượng vốn có của hắn, thêm vào thời gian biến thân khá lâu, đã dẫn phát lực lượng thú hồn cắn trả.

Nương theo bạo động của lực lượng đồ đằng, một đạo giao ảnh kim sắc bay vào đầu Thạch Mục, tấn công tiểu nhân xích sắc do nguyên thần Thạch Mục huyễn hóa ra.

Giao ảnh kim sắc cười gằn hung ác, giương nanh múa vuốt nhào tới.

Tiểu nhân xích sắc có chút kinh hoàng, hai tay phát ra từng đạo ánh sáng màu đỏ ngăn cản giao ảnh kim sắc phía trước.

Long trảo giao ảnh kim sắc xé nát từng đạo ánh sáng màu đỏ, nhanh chóng đến gần tiểu nhân xích sắc.

Đúng lúc này, ngân quang lóe lên, một viên bi ngân sắc xẹt ngang tới, chắn trước giao ảnh kim sắc.

Đúng là tinh hoa ánh trăng do Thôn Nguyệt Thức hấp thu!

Long trảo giao ảnh kim sắc vẫy một cái như muốn hất văng viên bi óng ánh ngân sắc.



Nào biết, Long trảo vừa mới chạm vào viên bi óng ánh, "Lạch cạch" một tiếng, viên bi vỡ vụn ra, hóa thành một vòng bàng bạc như trăng tròn.

Từng đạo ánh sáng màu bạc bay ra từ trăng tròn, trói giao ảnh kim sắc nhiều vòng rồi kéo về hướng trăng tròn.

Giao ảnh kim sắc lộ vẻ hoảng sợ, dường như cực kỳ sợ hãi đối với trăng tròn ngân sắc, dốc sức liều mạng giãy giụa, chẳng qua vẫn không có tác dụng.

Giao long kim sắc nhanh chóng bị kéo vào trăng tròn ngân sắc. Trăng tròn ngân sắc giống như vật thể hình tròn miệng lớn, một hớp là nuốt xong giao ảnh kim sắc.

Giao ảnh kim sắc hét thảm một tiếng sau đó nhanh chóng biến mất không chút tung tích.

Sau khi cắn nuốt giao ảnh kim sắc, vầng trăng bàng bạc chớp động liên tục, tiếp đó phóng lớn gấp đôi.

Giao long kim sắc mất đi, lực lượng đồ đằng bạo loạn trong cơ thể Thạch Mục nhanh chóng trở lại bình thường.

Miệng thở mạnh, Thạch Mục từ từ ngồi dậy.

Ầm ầm!

Trăng tròn ngân sắc vỡ vụn, hóa thành một cỗ pháp lực cực kỳ tinh thuần, tuôn ra trong cơ thể Thạch Mục.

Thạch Mục biến sắc, khoanh chân, vận chuyển Uẩn Thần Thuật đem cỗ pháp lực dung nhập vào cơ thể, vận chuyển vòng quanh, cuối cùng tiến vào bên trong vòng xoáy pháp lực ở đan điền.

Một lúc sau, một mảnh tinh quang hiện ra ở đỉnh đầu hắn. Bảy khối tinh thần bỗng chốc đồng loạt tỏa sáng. Chẳng những thế bảy khối tinh thần tản mát ra hào quang càng ngày càng sáng, từ từ di chuyển đến một điểm hội tụ.

Không biết qua bao lâu, bảy khối tinh thần rốt cuộc hòa thành một thể, hóa thành một vòng loan nguyệt bàng bạc, tản mát ánh trăng nhàn nhạt.

Thạch Mục mắt mở to, có chút không dám tin nhìn hai tay của mình.

Trong đan điền vòng xoáy pháp lực lớn hơn gấp hai, pháp lực cũng hầu như biến thành chất lỏng, tản mát ra chấn động pháp lực cường hãn.

Uẩn Thần Thuật đột phá tầng thứ mười lăm đại viên mãn, nói cách khác, hắn đã đột phá phạm trù Tinh Giai, một lần hành động tiến vào cảnh giới Nguyệt Giai!

Thạch Mục kiềm chế sự cuồng hỉ ở trong lòng, miệng tụng đọc chú ngữ, cánh tay vung lên.

Giữa không trung hiện ra một mảnh cỡ hai ba mươi trượng hỏa vân màu đỏ, trong hỏa vân liên tục truyền ra những âm thanh như sấm rền, hào quang đỏ thẫm chớp liên tục.

Hào quang loan nguyệt ngân sắc lóe lên ở đỉnh đầu hắn, một đạo hào quang ngân sắc bay vào hỏa vân.

Hỏa vân màu đỏ lập tức giống như nước sôi cuồn cuộn, ánh lửa đỏ chợt hiện. Từng khối hỏa thạch lớn nhỏ như cối xay bốc cháy văng ra từ hỏa vân, như lưu tinh oanh kích mấy ngọn núi nhỏ.

Ầm đùng đùng!

Hỏa vũ (mưa lửa) màu đỏ đầy trời, chớp nhoáng bao phủ mấy ngọn núi, liên tục phát ra bốn phương tám hướng âm thanh to lớn làm ù tai nhức óc.

Mấy ngọn núi không chống đỡ được bao lâu, đều bị liên tục phá huỷ, sụp xuống thành vùng đá vụn.

Hỏa vũ vẫn còn sức, đánh mặt đất thành cái hố to, lúc nầy mới tiêu hao hết uy năng, hỏa vân tiêu tán trên không trung.

Thạch Mục ngạc nhiên nhìn hết thảy trước mắt, nói không ra lời sau nửa ngày.

Hắn dùng cảnh giới Nguyệt Giai Thuật Sĩ thi triển thuật pháp Lưu Tinh Hỏa Vũ, uy lực so với trước đâu chỉ lớn hơn gấp mấy lần.

Ngay lúc Thạch Mục cắn nuốt hồn phách kim giao, tăng nhanh thực lực, lòng tràn đầy vui mừng, tại ranh giới chỗ sâu vô tận Tinh Không, trong sơn cốc phủ tuyết trắng xóa có một huyệt động.

Một đầu Cửu Thủ Kim Giao dài khoảng hai trăm trượng, chiếm giữ ở đây, chín cái đầu lâu vây quanh thành vòng tròn, toàn thân tản mát quang mang kim sắc, ngưng tụ một pháp trận màu vàng, giống như đang thi triển bí thuật gì.

Vào lúc này một đầu lâu trong chín khối đầu lâu đột nhiên ngửa đầu gào thét một tiếng, tiếp theo lộ ra vẻ thống khổ.

Do duyên cớ từ đầu lâu này, trận pháp màu vàng vốn sắp thành hình, bỗng nhiên vỡ vụn.

Tám cái đầu giao còn lại, nhìn trời thét dài, tiếng thét tràn đầy đau thương cùng phẫn nộ.

Sóng âm thanh to lớn từ trong sơn cốc khuếch tán ra vang vọng thiên địa, kéo dài không thôi, khiến trong vòng ngàn dặm ở Tuyết Sơn bị chấn động, vô số khối tuyết xen lẫn toái thạch (đá vụn). tuôn rơi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyền Giới Chi Môn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook