Quyển 3 - Chương 699: Khiêu khích tới cửa. (2)
Vong Ngữ
22/06/2021
Có thể là lo gọi ra pháp tướng võ đạo sẽ gây nên động tĩnh lớn, do vậy hai người đều không triệu hoán, chỉ dùng pháp bảo chiến đấu với nhau.
Do Tây Môn Tuyết vừa bắt đầu đã chiếm lấy tiên cơ cho nên lúc này mơ hồ chiếm cứ vài phần thượng phong.
Mười trượng xung quanh nàng có vô số hoa tuyết trắng lơ lửng, theo cánh tay nàng vung vẩy mà tạo thành từng làn sóng nối tiếp nhau đánh tới chỗ Lang Khôn.
Mỗi bông hoa tuyết đều tỏa ra khí lạnh thấu xương, hiển nhiên không phải hoa tuyết bình thường.
Lúc này trên người Lang Khôn tỏa ra ánh sáng đen, chiến đao trong tay vung vẩy như bay, từng ánh đao sắc bén bắn ra, tạo thành một lưới đao đen, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản công kích của Tây Môn Tuyết, thân hình liên tục lui về sau.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, công pháp của tên Lang Khôn này cũng khá giống với Tây Môn Tuyết, đều là công pháp thuộc tính Thủy, hào quang màu đen tỏa ra đều là hào quang đen của ánh nước, xem ra dường như là bị thần thông thuộc tính băng của Tây Môn Tuyết khắc chế.
Hoa tuyết trắng quanh người Tây Môn Tuyết ngày càng mở rộng, dần dần áp chế ánh sáng đen của Lang Khôn.
Đây là một môn thần thông vô cùng lợi hại mà nàng tu luyện, Kính Hoa Tuyết Nguyệt.
Sau một thời gian, sắc mặt Lang Khôn trở nên nôn nóng.
Đột nhiên hắn hét lớn một tiếng, trên người hắc quang đại thịnh, chiến đao màu đen trong tay tỏa ra hào quang chói mắt, đột nhiên chém ra.
Ầm ầm ầm!
Mấy chục quả cầu ánh sáng đen kịt, to bằng đầu người từ trong ánh đao dày đặc bắn ra, bên trên hiện lên điện quang màu đen chói mắt, phát ra tiếng nổ ầm vang, đó chính là thần thông Quỳ Thủy thần lôi.
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, một nửa Quỳ Thủy thần lôi nổ tung, xé kết giới hoa tuyết quanh người Tây Môn Tuyết rách ra một vết thương, số Quỳ Thủy thần lôi còn lại bay về phía nàng.
- Tây Môn sư muội cẩn thận!
Sắc mặt đám người Ly Hỏa quan thay đổi, không khỏi chảy mồ hôi lạnh thay cho Tây Môn Tuyết.
Đám người thanh niên tóc xanh mặt mày hớn hở, lớn tiếng khen hay.
Tây Môn Tuyết hừ lạnh một tiếng, ngọc xích trắng trong tay tỏa ra hào quang trắng, miệng không ngừng lẩm bẩm.
Hoa tuyết màu trắng quanh người dồn dập tụ lại, mấy chục đóa hoa tuyết hội tụ, hóa thành từng con hạc băng trắng rất sống động, trong miệng phát ra từng tiếng kêu thanh thúy.
Tay ngọc vung lên, ngọc xích màu trắng bắn về phía những quả cầu sét màu đen kia.
Ánh sáng trắng liên tục lóe lên.
Hạc băng màu trắng liên tục vỗ cánh, hóa thành một cơn lũ trắng lao tới chỗ cầu sét đen, hai bên ầm ầm va chạm.
Không có tiếng nổ vang chấn động đất trời như dự tính, hai ba mươi con hạc băng trắng ngay khi va chạm với Quỳ Thủy thần lôi thân thể lóe lên biến mất, bên ngoài mấy chục quả cầu sấm sét lóe lên ánh sáng trắng, sau đó hóa thành từng quả băng cầu màu trắng, rơi xuống mặt đất.
- Làm sao có thể!
Sắc mặt Lang Khôn thay đổi.
Hạc băng do Tây Môn Tuyết ngưng tụ ra không chỉ hai ba mươi con, số còn lại miệng phát ra tiếng kêu lanh lảnh, tiếp tục vỗ cánh, chen nhau bay về phía Lang Khôn, hơi lạnh thấu xương phả tới.
Cùng lúc đó, hai tay Tây Môn Tuyết nắm ở trước người, miệng không ngừng lẩm bẩm, trên người tỏa ra ánh sáng xanh lam lóng lánh, đồng thời hội tụ tới trước người nàng.
Sắc mặt Lang Khôn thay đổi, hét lớn một tiếng, dưới chân khẽ điểm, thân thể bắn ngược ra, kéo dãn khoảng cách với hạc băng.
Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng, ngón trỏ trái và ngón giữa chắp lại vào nhau, quệt lên lưỡi đao, huyết quang lóe lên.
Ngón tay nhuốm máu của Lang Khôn nhanh chóng lướt trên lưỡi đao, trong thời khắc này, trên thân đao vẽ lên một đạo phù văn màu máu vô cùng huyền ảo.
Ong ong!
Chiến đao màu đen lập tức bị một tầng ánh sáng máu bao phủ, cùng lúc đó trên người Lang Khôn tỏa ra hào quang màu máu, từng luồng huyết sát khí khủng bố từ trên người hắn tỏa ra, khí tức liên tục tăng lên, trong nháy mắt đã đạt tới Thiên Vị hậu kỳ!
Thạch Mục thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi, hắn có thể mơ hồ nghe thấy tiếng đám đệ tử Ly Hỏa quan xung quanh lẩm bẩm hai chữ “huyết tế”, hai tay âm thầm đưa vào trong tay áo.
- Hay!
Đám người Khảm Thủy quan thấy cảnh này, không ngừng hoan hô, chỉ có thanh niên tóc xanh kia khẽ nhíu mày, trong mắt hiện vẻ lo âu.
Bí thuật này uy lực tuy lớn nhưng cũng khá tổn hao nguyên khí tinh huyết, có nguy hiểm khống chế sai lệch. Giờ khắc này hai bên chỉ là luận bàn với nhau, không phải liều chết chém giết, triển khai bí thuật này quả thực không thích hợp.
- Huyết Hà đao pháp! Huyết chiến tam giới!
Trong mắt Lang Khôn lóe lên vẻ sắc bén, hét lớn một tiếng, chiến đao màu máu trong tay vung lên, ánh đao to lớn liên tục hiện ra, tạo thành một lưới đao dày đặc ở trước người, quét ngang phạm vi hơn mười trượng trước người hắn.
Hạc băng bay tới ngay lập tức bị lưới đao màu máu nuốt chửng, dồn dập vỡ ra, hóa thành vô số tinh mang, biến mất không còn tung tích.
Do Tây Môn Tuyết vừa bắt đầu đã chiếm lấy tiên cơ cho nên lúc này mơ hồ chiếm cứ vài phần thượng phong.
Mười trượng xung quanh nàng có vô số hoa tuyết trắng lơ lửng, theo cánh tay nàng vung vẩy mà tạo thành từng làn sóng nối tiếp nhau đánh tới chỗ Lang Khôn.
Mỗi bông hoa tuyết đều tỏa ra khí lạnh thấu xương, hiển nhiên không phải hoa tuyết bình thường.
Lúc này trên người Lang Khôn tỏa ra ánh sáng đen, chiến đao trong tay vung vẩy như bay, từng ánh đao sắc bén bắn ra, tạo thành một lưới đao đen, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng ngăn cản công kích của Tây Môn Tuyết, thân hình liên tục lui về sau.
Ánh mắt Thạch Mục lóe lên, công pháp của tên Lang Khôn này cũng khá giống với Tây Môn Tuyết, đều là công pháp thuộc tính Thủy, hào quang màu đen tỏa ra đều là hào quang đen của ánh nước, xem ra dường như là bị thần thông thuộc tính băng của Tây Môn Tuyết khắc chế.
Hoa tuyết trắng quanh người Tây Môn Tuyết ngày càng mở rộng, dần dần áp chế ánh sáng đen của Lang Khôn.
Đây là một môn thần thông vô cùng lợi hại mà nàng tu luyện, Kính Hoa Tuyết Nguyệt.
Sau một thời gian, sắc mặt Lang Khôn trở nên nôn nóng.
Đột nhiên hắn hét lớn một tiếng, trên người hắc quang đại thịnh, chiến đao màu đen trong tay tỏa ra hào quang chói mắt, đột nhiên chém ra.
Ầm ầm ầm!
Mấy chục quả cầu ánh sáng đen kịt, to bằng đầu người từ trong ánh đao dày đặc bắn ra, bên trên hiện lên điện quang màu đen chói mắt, phát ra tiếng nổ ầm vang, đó chính là thần thông Quỳ Thủy thần lôi.
Tiếng nổ liên tiếp vang lên, một nửa Quỳ Thủy thần lôi nổ tung, xé kết giới hoa tuyết quanh người Tây Môn Tuyết rách ra một vết thương, số Quỳ Thủy thần lôi còn lại bay về phía nàng.
- Tây Môn sư muội cẩn thận!
Sắc mặt đám người Ly Hỏa quan thay đổi, không khỏi chảy mồ hôi lạnh thay cho Tây Môn Tuyết.
Đám người thanh niên tóc xanh mặt mày hớn hở, lớn tiếng khen hay.
Tây Môn Tuyết hừ lạnh một tiếng, ngọc xích trắng trong tay tỏa ra hào quang trắng, miệng không ngừng lẩm bẩm.
Hoa tuyết màu trắng quanh người dồn dập tụ lại, mấy chục đóa hoa tuyết hội tụ, hóa thành từng con hạc băng trắng rất sống động, trong miệng phát ra từng tiếng kêu thanh thúy.
Tay ngọc vung lên, ngọc xích màu trắng bắn về phía những quả cầu sét màu đen kia.
Ánh sáng trắng liên tục lóe lên.
Hạc băng màu trắng liên tục vỗ cánh, hóa thành một cơn lũ trắng lao tới chỗ cầu sét đen, hai bên ầm ầm va chạm.
Không có tiếng nổ vang chấn động đất trời như dự tính, hai ba mươi con hạc băng trắng ngay khi va chạm với Quỳ Thủy thần lôi thân thể lóe lên biến mất, bên ngoài mấy chục quả cầu sấm sét lóe lên ánh sáng trắng, sau đó hóa thành từng quả băng cầu màu trắng, rơi xuống mặt đất.
- Làm sao có thể!
Sắc mặt Lang Khôn thay đổi.
Hạc băng do Tây Môn Tuyết ngưng tụ ra không chỉ hai ba mươi con, số còn lại miệng phát ra tiếng kêu lanh lảnh, tiếp tục vỗ cánh, chen nhau bay về phía Lang Khôn, hơi lạnh thấu xương phả tới.
Cùng lúc đó, hai tay Tây Môn Tuyết nắm ở trước người, miệng không ngừng lẩm bẩm, trên người tỏa ra ánh sáng xanh lam lóng lánh, đồng thời hội tụ tới trước người nàng.
Sắc mặt Lang Khôn thay đổi, hét lớn một tiếng, dưới chân khẽ điểm, thân thể bắn ngược ra, kéo dãn khoảng cách với hạc băng.
Trong mắt hắn lóe lên ánh sáng, ngón trỏ trái và ngón giữa chắp lại vào nhau, quệt lên lưỡi đao, huyết quang lóe lên.
Ngón tay nhuốm máu của Lang Khôn nhanh chóng lướt trên lưỡi đao, trong thời khắc này, trên thân đao vẽ lên một đạo phù văn màu máu vô cùng huyền ảo.
Ong ong!
Chiến đao màu đen lập tức bị một tầng ánh sáng máu bao phủ, cùng lúc đó trên người Lang Khôn tỏa ra hào quang màu máu, từng luồng huyết sát khí khủng bố từ trên người hắn tỏa ra, khí tức liên tục tăng lên, trong nháy mắt đã đạt tới Thiên Vị hậu kỳ!
Thạch Mục thấy cảnh này, sắc mặt thay đổi, hắn có thể mơ hồ nghe thấy tiếng đám đệ tử Ly Hỏa quan xung quanh lẩm bẩm hai chữ “huyết tế”, hai tay âm thầm đưa vào trong tay áo.
- Hay!
Đám người Khảm Thủy quan thấy cảnh này, không ngừng hoan hô, chỉ có thanh niên tóc xanh kia khẽ nhíu mày, trong mắt hiện vẻ lo âu.
Bí thuật này uy lực tuy lớn nhưng cũng khá tổn hao nguyên khí tinh huyết, có nguy hiểm khống chế sai lệch. Giờ khắc này hai bên chỉ là luận bàn với nhau, không phải liều chết chém giết, triển khai bí thuật này quả thực không thích hợp.
- Huyết Hà đao pháp! Huyết chiến tam giới!
Trong mắt Lang Khôn lóe lên vẻ sắc bén, hét lớn một tiếng, chiến đao màu máu trong tay vung lên, ánh đao to lớn liên tục hiện ra, tạo thành một lưới đao dày đặc ở trước người, quét ngang phạm vi hơn mười trượng trước người hắn.
Hạc băng bay tới ngay lập tức bị lưới đao màu máu nuốt chửng, dồn dập vỡ ra, hóa thành vô số tinh mang, biến mất không còn tung tích.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.