Quyển 3 - Chương 850: Nguyên nhân xâm lược (1)
Vong Ngữ
22/06/2021
Sau một phút.
Dưới sự dẫn dắt của Cưu Thập La, Thạch Mục và Thiên La đến được đỉnh núi, dừng bước trước ngọn tháp cao hơn mười trượng.
Trước cửa lớn ma tháp, có hai con sư tử lưng hươu ngồi xổm hai bên, trên thân mọc hai cánh đen, khi vừa nhìn thấy ba người Thạch Mục, chúng lập tức đứng dậy, nhe răng gầm nhẹ.
Yên La thấy thế, hắc vụ trên người thu liễm, khôi phục lại bộ cung trang vừa mặc lúc trước.
Sau đó, nàng bước lên trước, nâng hai tay nhẹ nhàng vỗ về xoa đầu hai con ma thú, miệng chúng tức khắc phát ra nghẹn ngào nức nở, sau đó ngoan ngoãn nằm rạp xuống đất.
Yên La không lập tức đi ngay, vẫn vỗ nhẹ lên đỉnh đầu chúng hai cái, sau đó mới đứng lên, tiến vào trong ma tháp.
Thạch Mục và Cưu Thập La cũng lập tức đi theo.
Sau một lúc, ba người đến đỉnh tháp, ở đó ma vụ cuồn cuộn, cuốn lại thành một lối đi hình tròn thông lên trên, chỉ lát sau họ đã đi vào trong tinh không mịt mờ, quang mạc hình cầu nơi thông đạo không gian cách bọn họ chỉ khoảng chừng trăm trượng.
Xung quanh thông đạo không gian, hàng trăm tên Hắc Ma Tộc chia làm mười tiểu đội tuần tra qua lại.
Thạch Mục núp trong bóng tối, vừa thấy tình cảnh trước mắt, nhíu mày.
Tuần tra nghiêm mật như thế, làm sao có thể lẻn vào thông đạo không gian?
Nhưng chưa đợi hắn cân nhắc xong, thanh âm Yên La đã vang lên.
- Đi!
Nàng vừa nói một câu nhàn nhạt, vừa phất tay vung lên, luồng bạch quang hiện ra bao phủ lấy cả ba người.
“Vèo”, ba người liền hóa thành vệt sáng trắng lóe lên trong không gian, cực kỳ nhanh chóng xông vào trong thông đạo, mắt thường không thể nào phát hiện ra.
Một Thiên Vị Hắc Ma tộc đứng gần thông đạo không gian thoáng nhìn qua lối vào thông đạo tối tăm, nhíu mày.
Hắn vừa mơ hồ thấy được có vật gì lóe sáng, nhưng khi nhìn kỹ chăm chú thì lại chẳng có gì.
Hắn ngơ ngác nhẩn ra một chút, sau đó lắc đầu, không tiếp tục để ý nữa, tiếp tục nhiệm vụ tuần tra.
Trước mắt Thạch Mục tối sầm, sau một khắc, cả ba người đã xuất hiện trong thông đạo đen kịt.
Trong lòng hắn không khỏi khâm phục cùng bất đắc dĩ liếc nhìn Yên La.
Vậy mà nàng có thể làm bọn họ trực tiếp bay vào, nếu lúc nãy bị phát hiện, ba người tất sẽ gặp nguy hiểm.
Nhưng nếu nói vậy với Yên La cũng vô dụng thôi, hắc lắc đầu, nhìn hoàn cảnh chung quanh.
Thông đạo màu đen này rộng chừng hơn mười trượng, mặt đất bên dưới vô cùng bình thường, xung quanh luôn có dòng khí màu đen tràn ngập, bên trong từng dòng khí lưu là vết nứt không gian, lúc ẩn lúc hiển, chấn động không gian cực kỳ mãnh liệt.
Giờ đây ba người đứng yên tại vị trí trung tâm thông đạo, không gian chỗ này lại vô cùng ổn định.
Thạch Mục nhìn những vết nứt không gian ẩn trong hắc khí ở chung quanh, lòng hơi lo lắng, nếu đụng vào những vết nứt này, ngoại trừ Yên La, hắn và Cưu Thập La tuyệt đối sẽ bị xé nát.
- Đi theo sát ta, chỗ này không an toàn, có rất nhiều vết nứt không gian ẩn hình, các ngươi nếu gặp phải chắc chắn sẽ chết.
Yên La vẫn vân đạm phong khinh, bay về phía trước.
Vừa nghe thấy thế, trong lòng Thạch Mục run lên, vội vàng theo thật sát sau lưng nàng, Cưu Thập La hiển nhiên đã biết trước, vẻ mặt không chút kinh ngạc.
Tia sáng trắng lóe lên lấp lánh trong mắt Yên La, nàng phi hành trong thông đạo lúc trái lúc phải, Thạch Mục và Cưu Thập La theo sát ngay sau nàng, không dám rời xa dù chỉ một bước.
Ba người bay được chừng nửa canh giờ, Yên La lúc này chợt ngừng lại.
Thạch Mục nhìn về phía trước, sắc mặt biến đổi.
Toàn bộ không gian trong thông đạo đã bị phong ấn hắc sắc như tấm màn chắn ngăn chặn đường đi của mọi người.
Quang mạc phong ấn hiện lên vô số phù văn sáng lập lòe, dù chỉ nhìn thoáng qua cũng biết phong ấn này vô cùng tinh diệu, ít nhất là đối với Thạch Mục, hắn không thể hiểu nổi những phù văn đó.
- Ở đây sao lại có phong ấn? Trước kia ở trong tộc ta chưa từng nghe ai nói hết.
Sắc mặt Cưu Thập La cũng biến đổi, khó hiểu nói.
- Có lẽ mấy năm nay mới thiết lập phong ấn này.
Thạch Mục đưa ra giải thiết.
Cựu Thập La gật đầu thật nhẹ.
- Ngươi định dùng Hư Hóa Bí Thuật để mang bọn ta xuyên phong ấn phải không?
Thạch Mục nhìn về phía Yên La, hỏi.
Ánh mắt Yên La sáng lấp lánh, đi lên phía trước phong ấn hắc sắc, giơ tay lên, bàn tay phát ra tia sáng bạc rực rỡ, chạm vào phong ấn.
Ông!
Giữa lúc này, phong ấn hắc sắc bỗng nhiên tản ra ánh sáng đen, bên trong hắc quang hiện ra vô số hắc sắc phù vân, ngăn cản tia sáng bạc do Yên La bắn ra.
- Kẻ nào dám lẻn vào thông đạo không gian? Hả?
Thanh âm cực lớn vang lên ầm ầm, khuếch tán ra bốn phía, toàn bộ thông đạo đều bị rung động kịch liệt.
Lúc này phía trước phong ấn hắc sắc lóe ra hai bóng người.
Thạch Mục biến sắc.
Trong hai người, một người là Ma Tôn Thích Vô Nhai đã từng xuất hiện ở Phù Thạch Tinh Hải, người còn lại là một thanh niên mắc áo bào đen, khuôn mặt tuấn lãng tựa tiên nhân, nếu không chú ý đến ma khí tản mát ra từ trên người hắn vô cùng nồng đậm.
Dưới sự dẫn dắt của Cưu Thập La, Thạch Mục và Thiên La đến được đỉnh núi, dừng bước trước ngọn tháp cao hơn mười trượng.
Trước cửa lớn ma tháp, có hai con sư tử lưng hươu ngồi xổm hai bên, trên thân mọc hai cánh đen, khi vừa nhìn thấy ba người Thạch Mục, chúng lập tức đứng dậy, nhe răng gầm nhẹ.
Yên La thấy thế, hắc vụ trên người thu liễm, khôi phục lại bộ cung trang vừa mặc lúc trước.
Sau đó, nàng bước lên trước, nâng hai tay nhẹ nhàng vỗ về xoa đầu hai con ma thú, miệng chúng tức khắc phát ra nghẹn ngào nức nở, sau đó ngoan ngoãn nằm rạp xuống đất.
Yên La không lập tức đi ngay, vẫn vỗ nhẹ lên đỉnh đầu chúng hai cái, sau đó mới đứng lên, tiến vào trong ma tháp.
Thạch Mục và Cưu Thập La cũng lập tức đi theo.
Sau một lúc, ba người đến đỉnh tháp, ở đó ma vụ cuồn cuộn, cuốn lại thành một lối đi hình tròn thông lên trên, chỉ lát sau họ đã đi vào trong tinh không mịt mờ, quang mạc hình cầu nơi thông đạo không gian cách bọn họ chỉ khoảng chừng trăm trượng.
Xung quanh thông đạo không gian, hàng trăm tên Hắc Ma Tộc chia làm mười tiểu đội tuần tra qua lại.
Thạch Mục núp trong bóng tối, vừa thấy tình cảnh trước mắt, nhíu mày.
Tuần tra nghiêm mật như thế, làm sao có thể lẻn vào thông đạo không gian?
Nhưng chưa đợi hắn cân nhắc xong, thanh âm Yên La đã vang lên.
- Đi!
Nàng vừa nói một câu nhàn nhạt, vừa phất tay vung lên, luồng bạch quang hiện ra bao phủ lấy cả ba người.
“Vèo”, ba người liền hóa thành vệt sáng trắng lóe lên trong không gian, cực kỳ nhanh chóng xông vào trong thông đạo, mắt thường không thể nào phát hiện ra.
Một Thiên Vị Hắc Ma tộc đứng gần thông đạo không gian thoáng nhìn qua lối vào thông đạo tối tăm, nhíu mày.
Hắn vừa mơ hồ thấy được có vật gì lóe sáng, nhưng khi nhìn kỹ chăm chú thì lại chẳng có gì.
Hắn ngơ ngác nhẩn ra một chút, sau đó lắc đầu, không tiếp tục để ý nữa, tiếp tục nhiệm vụ tuần tra.
Trước mắt Thạch Mục tối sầm, sau một khắc, cả ba người đã xuất hiện trong thông đạo đen kịt.
Trong lòng hắn không khỏi khâm phục cùng bất đắc dĩ liếc nhìn Yên La.
Vậy mà nàng có thể làm bọn họ trực tiếp bay vào, nếu lúc nãy bị phát hiện, ba người tất sẽ gặp nguy hiểm.
Nhưng nếu nói vậy với Yên La cũng vô dụng thôi, hắc lắc đầu, nhìn hoàn cảnh chung quanh.
Thông đạo màu đen này rộng chừng hơn mười trượng, mặt đất bên dưới vô cùng bình thường, xung quanh luôn có dòng khí màu đen tràn ngập, bên trong từng dòng khí lưu là vết nứt không gian, lúc ẩn lúc hiển, chấn động không gian cực kỳ mãnh liệt.
Giờ đây ba người đứng yên tại vị trí trung tâm thông đạo, không gian chỗ này lại vô cùng ổn định.
Thạch Mục nhìn những vết nứt không gian ẩn trong hắc khí ở chung quanh, lòng hơi lo lắng, nếu đụng vào những vết nứt này, ngoại trừ Yên La, hắn và Cưu Thập La tuyệt đối sẽ bị xé nát.
- Đi theo sát ta, chỗ này không an toàn, có rất nhiều vết nứt không gian ẩn hình, các ngươi nếu gặp phải chắc chắn sẽ chết.
Yên La vẫn vân đạm phong khinh, bay về phía trước.
Vừa nghe thấy thế, trong lòng Thạch Mục run lên, vội vàng theo thật sát sau lưng nàng, Cưu Thập La hiển nhiên đã biết trước, vẻ mặt không chút kinh ngạc.
Tia sáng trắng lóe lên lấp lánh trong mắt Yên La, nàng phi hành trong thông đạo lúc trái lúc phải, Thạch Mục và Cưu Thập La theo sát ngay sau nàng, không dám rời xa dù chỉ một bước.
Ba người bay được chừng nửa canh giờ, Yên La lúc này chợt ngừng lại.
Thạch Mục nhìn về phía trước, sắc mặt biến đổi.
Toàn bộ không gian trong thông đạo đã bị phong ấn hắc sắc như tấm màn chắn ngăn chặn đường đi của mọi người.
Quang mạc phong ấn hiện lên vô số phù văn sáng lập lòe, dù chỉ nhìn thoáng qua cũng biết phong ấn này vô cùng tinh diệu, ít nhất là đối với Thạch Mục, hắn không thể hiểu nổi những phù văn đó.
- Ở đây sao lại có phong ấn? Trước kia ở trong tộc ta chưa từng nghe ai nói hết.
Sắc mặt Cưu Thập La cũng biến đổi, khó hiểu nói.
- Có lẽ mấy năm nay mới thiết lập phong ấn này.
Thạch Mục đưa ra giải thiết.
Cựu Thập La gật đầu thật nhẹ.
- Ngươi định dùng Hư Hóa Bí Thuật để mang bọn ta xuyên phong ấn phải không?
Thạch Mục nhìn về phía Yên La, hỏi.
Ánh mắt Yên La sáng lấp lánh, đi lên phía trước phong ấn hắc sắc, giơ tay lên, bàn tay phát ra tia sáng bạc rực rỡ, chạm vào phong ấn.
Ông!
Giữa lúc này, phong ấn hắc sắc bỗng nhiên tản ra ánh sáng đen, bên trong hắc quang hiện ra vô số hắc sắc phù vân, ngăn cản tia sáng bạc do Yên La bắn ra.
- Kẻ nào dám lẻn vào thông đạo không gian? Hả?
Thanh âm cực lớn vang lên ầm ầm, khuếch tán ra bốn phía, toàn bộ thông đạo đều bị rung động kịch liệt.
Lúc này phía trước phong ấn hắc sắc lóe ra hai bóng người.
Thạch Mục biến sắc.
Trong hai người, một người là Ma Tôn Thích Vô Nhai đã từng xuất hiện ở Phù Thạch Tinh Hải, người còn lại là một thanh niên mắc áo bào đen, khuôn mặt tuấn lãng tựa tiên nhân, nếu không chú ý đến ma khí tản mát ra từ trên người hắn vô cùng nồng đậm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.