[Huyền Học] Thiên Kim Thật Dựa Livestream Đoán Mệnh Phi Thăng
Chương 41:
Niên Cao Phấn Ti Thang
12/11/2024
Phải một lúc lâu sau, Lục Phỉ mới lấy lại được bình tĩnh.
Cô hít mũi, không do dự mà gửi tặng Lộc Minh Vi một chiếc “Tàng Bảo Rương” (một phần quà lớn): “Cảm ơn Lộc đại sư, cảm ơn Lộc đại sư! Tạm thời ta chỉ có chút này, sau khi giải quyết xong mọi việc, ta sẽ cùng ba mẹ đến cảm ơn ngài!”
Nói xong, nàng ngắt kết nối.
Phòng phát sóng trực tiếp chia thành hai luồng người: một nhóm thì hỏi han tình hình của cô gái, trong khi nhóm còn lại chú ý đến Lộc Minh Vi, ồ lên kinh ngạc:
“A a a a Lộc đại sư, đừng rời đi mà QAQ!”
Lộc Minh Vi không đáp lại câu hỏi của người xem. Nàng bình tĩnh nói: “Ba quẻ đã xem xong, hôm nay phát sóng trực tiếp dừng ở đây…”
Lời còn chưa dứt, phòng phát sóng trực tiếp lại xuất hiện hàng loạt hiệu ứng đặc biệt:
“Chặt đứt tình ti vô vướng bận tặng một Tàng Bảo Rương!”
“Chặt đứt tình ti vô vướng bận tặng Tàng Bảo Rương x3!”
“Chặt đứt tình ti vô vướng bận tặng Tàng Bảo Rương x10!”
“Ôi trời? Lại là Tàng Bảo Rương!?”
“Lần này lại là đại lão nào đây?”
Hiệu ứng đặc biệt liên tục hiện lên, khiến người xem trong phòng phát sóng choáng ngợp, ai nấy đều ngạc nhiên thán phục. Cuối cùng cũng có người nhận ra: “Ơ? Nhìn tên trên bảng xếp hạng kìa? Chẳng phải là ‘Bạn Gái Siêu Đáng Yêu’ sao?”
“… Trực tiếp dùng tên ‘chặt đứt tình ti vô vướng bận’ luôn à?”
“… Ta biết không nên cười, nhưng thực sự không nhịn được!”
“Ha ha ha ha ha!”
“Đại lão này thảm thật!”
Tài khoản *chặt đứt tình ti vô vướng bận* gửi tin nhắn: “Cảm ơn Lộc đại sư đã giúp đỡ. Ta vừa báo cảnh sát, việc này sẽ không kết thúc đơn giản vậy đâu!”
“Làm tốt lắm!”
“Đúng rồi, dù là người thân cũng không thể tha thứ!”
*chặt đứt tình ti vô vướng bận* lại nhắn: “Ngoài ra, sau khi mọi chuyện được giải quyết, gia đình ta muốn đến tận nơi để cảm ơn. Không biết Lộc đại sư có đồng ý không?”
Người đang nhắn tin — La Huân Chương — nhìn chằm chằm vào màn hình phòng phát sóng trực tiếp, căng thẳng đến mức không dám thở.
Nếu không phải cha anh nhắc nhở, có lẽ anh đã quên mất việc phải cảm ơn Lộc đại sư. Từ lời cha kể, La Huân Chương mới nhận ra thế giới này không hẳn chỉ có những điều khoa học giải thích được. Trên đời còn có những người thực sự có năng lực phi thường, và Lộc đại sư, người có thể dự đoán chính xác quá khứ lẫn tương lai, chính là một trong số đó.
Dù không rõ vì sao Lộc đại sư lại cần tiền, nhưng nếu bỏ ra chỉ năm vạn mà có thể kết nối được với một nhân vật như vậy… Nhìn thấy ánh mắt sâu xa của cha, tim La Huân Chương đập loạn nhịp.
Anh một tay ôm túi chườm đá lên mặt, tay kia cầm điện thoại theo dõi. Cha mẹ anh cũng ngồi bên cạnh, cùng chăm chú nhìn vào phòng phát sóng trực tiếp.
Mẹ anh có chút nghi hoặc: “Một người trẻ tuổi như vậy thật sự là đại sư sao? Hay là nghe từ đám bạn bè của Lý Soái gì đó?”
Cha anh lắc đầu: “Thế gian có nhiều điều kỳ lạ, không gì là không thể. Nếu khoản tiền này đúng là phí cảm tạ… thì nhà La gia chúng ta cũng có thể kết được một mối thiện duyên.”
Cùng lúc đó, Lộc Minh Vi cũng nhận thấy sự thay đổi nhỏ trong không gian.
Nàng gật đầu, mỉm cười đáp: “Hãy nhắn tin và thêm ta trên WeChat, sau đó có thể hẹn trước và đến cửa tiệm khi tới giờ.”
La Huân Chương mừng rỡ: “Dạ, được ạ!”
Cha anh đen mặt, rút tay lại từ trán của con trai, nghiêm khắc bảo: “Còn không mau cảm ơn Lộc đại sư?”
*chặt đứt tình ti vô vướng bận*: “Cảm ơn Lộc đại sư!”
“Ơ? Lộc đại sư cũng có cửa hàng à?”
“Ta cũng có thể tới được không?”
“Hẳn là ở thành phố Quế đúng không?”
Lộc Minh Vi mỉm cười: “Đúng là ta có một cửa hàng.”
Nàng suy nghĩ một chút, rồi khẽ cười: “Chỉ những người có duyên mới có thể tìm thấy nơi đó nhé.”
Cô hít mũi, không do dự mà gửi tặng Lộc Minh Vi một chiếc “Tàng Bảo Rương” (một phần quà lớn): “Cảm ơn Lộc đại sư, cảm ơn Lộc đại sư! Tạm thời ta chỉ có chút này, sau khi giải quyết xong mọi việc, ta sẽ cùng ba mẹ đến cảm ơn ngài!”
Nói xong, nàng ngắt kết nối.
Phòng phát sóng trực tiếp chia thành hai luồng người: một nhóm thì hỏi han tình hình của cô gái, trong khi nhóm còn lại chú ý đến Lộc Minh Vi, ồ lên kinh ngạc:
“A a a a Lộc đại sư, đừng rời đi mà QAQ!”
Lộc Minh Vi không đáp lại câu hỏi của người xem. Nàng bình tĩnh nói: “Ba quẻ đã xem xong, hôm nay phát sóng trực tiếp dừng ở đây…”
Lời còn chưa dứt, phòng phát sóng trực tiếp lại xuất hiện hàng loạt hiệu ứng đặc biệt:
“Chặt đứt tình ti vô vướng bận tặng một Tàng Bảo Rương!”
“Chặt đứt tình ti vô vướng bận tặng Tàng Bảo Rương x3!”
“Chặt đứt tình ti vô vướng bận tặng Tàng Bảo Rương x10!”
“Ôi trời? Lại là Tàng Bảo Rương!?”
“Lần này lại là đại lão nào đây?”
Hiệu ứng đặc biệt liên tục hiện lên, khiến người xem trong phòng phát sóng choáng ngợp, ai nấy đều ngạc nhiên thán phục. Cuối cùng cũng có người nhận ra: “Ơ? Nhìn tên trên bảng xếp hạng kìa? Chẳng phải là ‘Bạn Gái Siêu Đáng Yêu’ sao?”
“… Trực tiếp dùng tên ‘chặt đứt tình ti vô vướng bận’ luôn à?”
“… Ta biết không nên cười, nhưng thực sự không nhịn được!”
“Ha ha ha ha ha!”
“Đại lão này thảm thật!”
Tài khoản *chặt đứt tình ti vô vướng bận* gửi tin nhắn: “Cảm ơn Lộc đại sư đã giúp đỡ. Ta vừa báo cảnh sát, việc này sẽ không kết thúc đơn giản vậy đâu!”
“Làm tốt lắm!”
“Đúng rồi, dù là người thân cũng không thể tha thứ!”
*chặt đứt tình ti vô vướng bận* lại nhắn: “Ngoài ra, sau khi mọi chuyện được giải quyết, gia đình ta muốn đến tận nơi để cảm ơn. Không biết Lộc đại sư có đồng ý không?”
Người đang nhắn tin — La Huân Chương — nhìn chằm chằm vào màn hình phòng phát sóng trực tiếp, căng thẳng đến mức không dám thở.
Nếu không phải cha anh nhắc nhở, có lẽ anh đã quên mất việc phải cảm ơn Lộc đại sư. Từ lời cha kể, La Huân Chương mới nhận ra thế giới này không hẳn chỉ có những điều khoa học giải thích được. Trên đời còn có những người thực sự có năng lực phi thường, và Lộc đại sư, người có thể dự đoán chính xác quá khứ lẫn tương lai, chính là một trong số đó.
Dù không rõ vì sao Lộc đại sư lại cần tiền, nhưng nếu bỏ ra chỉ năm vạn mà có thể kết nối được với một nhân vật như vậy… Nhìn thấy ánh mắt sâu xa của cha, tim La Huân Chương đập loạn nhịp.
Anh một tay ôm túi chườm đá lên mặt, tay kia cầm điện thoại theo dõi. Cha mẹ anh cũng ngồi bên cạnh, cùng chăm chú nhìn vào phòng phát sóng trực tiếp.
Mẹ anh có chút nghi hoặc: “Một người trẻ tuổi như vậy thật sự là đại sư sao? Hay là nghe từ đám bạn bè của Lý Soái gì đó?”
Cha anh lắc đầu: “Thế gian có nhiều điều kỳ lạ, không gì là không thể. Nếu khoản tiền này đúng là phí cảm tạ… thì nhà La gia chúng ta cũng có thể kết được một mối thiện duyên.”
Cùng lúc đó, Lộc Minh Vi cũng nhận thấy sự thay đổi nhỏ trong không gian.
Nàng gật đầu, mỉm cười đáp: “Hãy nhắn tin và thêm ta trên WeChat, sau đó có thể hẹn trước và đến cửa tiệm khi tới giờ.”
La Huân Chương mừng rỡ: “Dạ, được ạ!”
Cha anh đen mặt, rút tay lại từ trán của con trai, nghiêm khắc bảo: “Còn không mau cảm ơn Lộc đại sư?”
*chặt đứt tình ti vô vướng bận*: “Cảm ơn Lộc đại sư!”
“Ơ? Lộc đại sư cũng có cửa hàng à?”
“Ta cũng có thể tới được không?”
“Hẳn là ở thành phố Quế đúng không?”
Lộc Minh Vi mỉm cười: “Đúng là ta có một cửa hàng.”
Nàng suy nghĩ một chút, rồi khẽ cười: “Chỉ những người có duyên mới có thể tìm thấy nơi đó nhé.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.