Chương 237: Nhận nhiệm vụ (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Hắn cười khẽ một tiếng, nói:
- Vậy ngươi nhớ xem cho kỹ.
Lời vừa dứt thì trong mắt Diệp Huyền đột nhiên bắn ra một đạo tinh quang.
Oong!
Một cỗ hồn thức cường đại đột nhiên bắn ra từ trong đầu của Diệp Huyền, cỗ hồn thức này giống như có được lực lượng thần bí nào đó, vừa rơi vào trên cỗ võ hồn chi lực màu đen do Tùy Nghiêm phóng xuất ra thì cỗ võ hồn chi lực phiêu miểu hư vô đang vặn vẹo không ngừng kia lại nhanh chóng biến hình.
Từ hình tam giác biến thành hình tứ giác, lại tiếp tục biến thành ngôi sao năm cánh, cuối cùng lại biến thành một đóa hoa xinh đẹp vô ngần, tinh diệu tuyệt luân từ từ nở rộ.
Một màn này khiến cho một vị phó khảo quan khác phải trợn mắt há mồm, triệt để trợn tròn mắt kinh ngạc.
- Thần hồ kỳ kỹ, đúng thật là thần hồ kỳ kỹ.
Tùy Nghiêm thì thào mở miệng, trong thanh âm mang theo vẻ không dám tin.
Thân là người phóng xuất võ hồn chi lực, lại là luyện hồn sư nhị phẩm, gã là người biết rõ ràng nhất Diệp Huyền đã làm gì.
Trong suốt quá trình, hồn thức do Diệp Huyền phóng xuất ra một mực khống chế ở mức độ luyện hồn sư nhất phẩm, chưa từng tăng cường một phân nào, nhưng khả năng khống chế huyền thức của hắn cũng đã đạt tới tình trạng tùy tâm sở dục.
Đưa tay lên ngực tự hỏi, nếu như mình và Diệp Huyền đổi chỗ, Tùy Nghiêm cũng không hề cho rằng mình có thể làm tốt hơn Diệp Huyền được.
- Tư chất ngút trời, đúng là tư chất ngút trời!
Lúc này trong lòng của gã chỉ có một suy nghĩ này mà thôi.
Thu hồi hồn thức, Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Ba vị khảo quan, ta đã thông qua khảo hạch rồi chứ?
- Thông qua rồi, đương nhiên là thông qua rồi.
Tùy Nghiêm mở miệng nói, sau đó lại cười khổ:
- Nếu như ngay cả biểu hiện của ngươi như khi nãy mà còn không thông qua thì trên đời này cũng không còn ai có thể thông qua khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm nữa rồi.
Ngữ khí của Tùy Nghiêm mang theo một chút bất đắc dĩ, nhưng đây là những lời thật từ tận đáy lòng của gã, gã làm quan chủ khảo chịu trách nhiệm khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm ở hồn sư tháp của vương thành lâu như vậy, Diệp Huyền là luyện hồn sư duy nhất trải qua quá trình khảo hạch hoàn mỹ nhất mà gã từng thấy.
Ngay cả Lương Bác luôn một lòng muốn soi mói cũng cảm thấy không thể tìm được chút sai sót nào để nói.
Bắt đầu từ khi đi vào phòng khảo hạch tới khi ra khỏi phòng khảo hạch, Diệp Huyền chỉ tốn chưa tới một khắc đồng hồ.
Mỹ nữ phục vụ sinh đứng chờ ở cửa thấy Diệp Huyền đi ra nhanh như vậy thì đầu tiên là hơi giật mình, sau đó chợt tỉnh ngộ, cho rằng Diệp Huyền đã khảo hạch thất bại rồi.
- Vị tiên sinh này, đừng buồn quá, khảo hạch luyện hồn sư rất nghiêm khắc, cả mười người vào thì chắc chỉ có một người là một lần qua được thôi, phần lớn luyện hồn sư đều phải trải qua hai ba lần khảo hạch mới có thể thông qua, ngươi còn trẻ tuổi như vậy đã có thể tham gia khảo hạch đã rất giỏi rồi, ta tin rằng không bao lâu sau ngươi nhất định có thể chính thức trở thành một luyện hồn sư.
Mỹ nữ phục vụ sinh kia không khỏi mở miệng an ủi Diệp Huyền.
Lại nghe cửa phòng khảo hạch két một tiếng mở ra lần nữa, Tùy Nghiêm nhíu mày nhìn vị mỹ nữ phục vụ sinh kia:
- Thạch Nghiên, ngươi đứng đây nói bậy nói bạ cái gì đó? Đây là kết quả khảo hạch, ngươi đưa vị đại sư này tới bộ khảo hạch, lĩnh huy chương luyện hồn sư nhất phẩm của hắn đi, bắt đầu từ hôm nay trở đi, hắn chính là luyện hồn sư nhất phẩm của hồn sư tháp chúng ta.
- A!
Lời an ủi của Thạch Nghiên nghẹn lại trong cổ họng, cầm kết quả khảo hạch đứng ngây ra tại chỗ.
- Diệp đại sư, ngươi còn cần gì nữa không?
Đi ra khỏi khảo hạch bộ, nhìn Diệp Huyền hời hợt nhét huy chương luyện hồn sư nhất phẩm vào trong túi, mãi tới lúc này Thạch Nghiên vẫn còn cảm thấy không dám tin.
Luyện hồn sư là chức nghiệp cao quý nhất trên thế giới này, đồng thời cũng là chức nghiệp khó thông qua khảo hạch nhất trên thế giới này.
Theo thông tác thống kế không chính thức thì cả Lưu Vân Quốc này, số lượng luyện dược sư thông qua khảo hạch luyện dược sư nhất phẩm mỗi năm chỉ bằng một phần trăm số lượng võ sĩ đột phá linh võ cảnh, còn số lượng người thông qua khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm mỗi năm chỉ bằng một phần mười của luyện dược sư nhất phẩm.
Nói cách khác, trong số một ngàn võ giả thì mới có thể xuất hiện một vị luyện hồn sư.
Mà theo thực lực tăng lên, luyện hồn sư muốn tấn cấp lại khó hơn gấp mấy lần với võ giả, tới cao tầng thì tỉ lệ này lại càng cao hơn nữa.
Đây cũng là lý do vì sao luyện hồn sư lại có địa vị cao quý như vậy, vừa cường đại lại vừa ít ỏi.
Nhưng hôm nay một vị thiếu niên mới chỉ mười lăm tuổi, trong vòng một khắc đồng hồ lại dễ dàng thông qua khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm, nếu như không phải tin tưởng vào nhân phẩm của mấy người Tùy Nghiêm đại sư thì Thạch Nghiên căn bản không dám tin những gì mình thấy là sự thật.
Diệp Huyền đương nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Thạch Nghiên, bây giờ đã lấy được huy chương luyện dược sư nhất phẩm, hắn đương nhiên có thể bắt đầu tiến hành bước tiếp theo.
- Thạch Nghiên, ngươi tra thử giúp ta, xem bên trong kho hồn sư tháp chúng ta có ngũ hành chi tinh hay không.
- Vâng!
Thạch Nghiên cung kính gật đầu, sau đó dẫn Diệp Huyền đi vào trước hệ thống kiểm tra.
Mấy phút sau, Thạch Nghiên đột nhiên nói:
- Diệp đại sư, ngũ hành chi tinh mà ngươi muốn tìm, trong hồn sư tháp chúng ta đúng lúc có một khối.
Hai mắt Diệp Huyền sáng lên, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Tìm lâu như vậy, tốn biết bao nhiêu tinh lực, cuối cùng cũng tìm được ngũ hành chi tinh rồi.
- Ngươi xem giúp ta, muốn lấy được khối ngũ hành chi tinh kia thì cần điều kiện gì?
- Diệp đại sư, ngũ hành chi tinh vốn là bảo vật ngũ giai, cho nên hồn sư tháp quản lý nó tương đối nghiêm ngặt, dựa theo điều kiện thì cần phải là luyện hồn sư tam phẩm trở lên mới có thể lĩnh được, luyện hồn sư nhị phẩm trở xuống chỉ có thể chờ xin.
Diệp Huyền nhíu mày, xem ra mức độ khó khăn không khác gì mấy so với hiệp hội luyện dược sư, bất quá bên hiệp hội luyện dược sư thì hắn còn có Hoa La Huyên giúp đỡ, ở hiệp hội luyện hồn sư này thì hắn lại không có bạn bè quen biết gì hết.
Thạch Nghiên nhìn thấy Diệp Huyền nhíu mày thì lập tức nói:
- Diệp đại sư, nếu như ngươi cần ngũ hành chi tinh thì ta có thể giúp ngươi liên hệ một chút, ta cũng quen biết vài vị luyện hồn sư nhị phẩm, để bọn họ ra mặt xin duyệt giùm ngươi, chắc là không thành vấn đề gì đâu, chỉ là ngươi cần phải tự mình trả tiền mua mà thôi.
- Vậy ngươi nhớ xem cho kỹ.
Lời vừa dứt thì trong mắt Diệp Huyền đột nhiên bắn ra một đạo tinh quang.
Oong!
Một cỗ hồn thức cường đại đột nhiên bắn ra từ trong đầu của Diệp Huyền, cỗ hồn thức này giống như có được lực lượng thần bí nào đó, vừa rơi vào trên cỗ võ hồn chi lực màu đen do Tùy Nghiêm phóng xuất ra thì cỗ võ hồn chi lực phiêu miểu hư vô đang vặn vẹo không ngừng kia lại nhanh chóng biến hình.
Từ hình tam giác biến thành hình tứ giác, lại tiếp tục biến thành ngôi sao năm cánh, cuối cùng lại biến thành một đóa hoa xinh đẹp vô ngần, tinh diệu tuyệt luân từ từ nở rộ.
Một màn này khiến cho một vị phó khảo quan khác phải trợn mắt há mồm, triệt để trợn tròn mắt kinh ngạc.
- Thần hồ kỳ kỹ, đúng thật là thần hồ kỳ kỹ.
Tùy Nghiêm thì thào mở miệng, trong thanh âm mang theo vẻ không dám tin.
Thân là người phóng xuất võ hồn chi lực, lại là luyện hồn sư nhị phẩm, gã là người biết rõ ràng nhất Diệp Huyền đã làm gì.
Trong suốt quá trình, hồn thức do Diệp Huyền phóng xuất ra một mực khống chế ở mức độ luyện hồn sư nhất phẩm, chưa từng tăng cường một phân nào, nhưng khả năng khống chế huyền thức của hắn cũng đã đạt tới tình trạng tùy tâm sở dục.
Đưa tay lên ngực tự hỏi, nếu như mình và Diệp Huyền đổi chỗ, Tùy Nghiêm cũng không hề cho rằng mình có thể làm tốt hơn Diệp Huyền được.
- Tư chất ngút trời, đúng là tư chất ngút trời!
Lúc này trong lòng của gã chỉ có một suy nghĩ này mà thôi.
Thu hồi hồn thức, Diệp Huyền thản nhiên nói:
- Ba vị khảo quan, ta đã thông qua khảo hạch rồi chứ?
- Thông qua rồi, đương nhiên là thông qua rồi.
Tùy Nghiêm mở miệng nói, sau đó lại cười khổ:
- Nếu như ngay cả biểu hiện của ngươi như khi nãy mà còn không thông qua thì trên đời này cũng không còn ai có thể thông qua khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm nữa rồi.
Ngữ khí của Tùy Nghiêm mang theo một chút bất đắc dĩ, nhưng đây là những lời thật từ tận đáy lòng của gã, gã làm quan chủ khảo chịu trách nhiệm khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm ở hồn sư tháp của vương thành lâu như vậy, Diệp Huyền là luyện hồn sư duy nhất trải qua quá trình khảo hạch hoàn mỹ nhất mà gã từng thấy.
Ngay cả Lương Bác luôn một lòng muốn soi mói cũng cảm thấy không thể tìm được chút sai sót nào để nói.
Bắt đầu từ khi đi vào phòng khảo hạch tới khi ra khỏi phòng khảo hạch, Diệp Huyền chỉ tốn chưa tới một khắc đồng hồ.
Mỹ nữ phục vụ sinh đứng chờ ở cửa thấy Diệp Huyền đi ra nhanh như vậy thì đầu tiên là hơi giật mình, sau đó chợt tỉnh ngộ, cho rằng Diệp Huyền đã khảo hạch thất bại rồi.
- Vị tiên sinh này, đừng buồn quá, khảo hạch luyện hồn sư rất nghiêm khắc, cả mười người vào thì chắc chỉ có một người là một lần qua được thôi, phần lớn luyện hồn sư đều phải trải qua hai ba lần khảo hạch mới có thể thông qua, ngươi còn trẻ tuổi như vậy đã có thể tham gia khảo hạch đã rất giỏi rồi, ta tin rằng không bao lâu sau ngươi nhất định có thể chính thức trở thành một luyện hồn sư.
Mỹ nữ phục vụ sinh kia không khỏi mở miệng an ủi Diệp Huyền.
Lại nghe cửa phòng khảo hạch két một tiếng mở ra lần nữa, Tùy Nghiêm nhíu mày nhìn vị mỹ nữ phục vụ sinh kia:
- Thạch Nghiên, ngươi đứng đây nói bậy nói bạ cái gì đó? Đây là kết quả khảo hạch, ngươi đưa vị đại sư này tới bộ khảo hạch, lĩnh huy chương luyện hồn sư nhất phẩm của hắn đi, bắt đầu từ hôm nay trở đi, hắn chính là luyện hồn sư nhất phẩm của hồn sư tháp chúng ta.
- A!
Lời an ủi của Thạch Nghiên nghẹn lại trong cổ họng, cầm kết quả khảo hạch đứng ngây ra tại chỗ.
- Diệp đại sư, ngươi còn cần gì nữa không?
Đi ra khỏi khảo hạch bộ, nhìn Diệp Huyền hời hợt nhét huy chương luyện hồn sư nhất phẩm vào trong túi, mãi tới lúc này Thạch Nghiên vẫn còn cảm thấy không dám tin.
Luyện hồn sư là chức nghiệp cao quý nhất trên thế giới này, đồng thời cũng là chức nghiệp khó thông qua khảo hạch nhất trên thế giới này.
Theo thông tác thống kế không chính thức thì cả Lưu Vân Quốc này, số lượng luyện dược sư thông qua khảo hạch luyện dược sư nhất phẩm mỗi năm chỉ bằng một phần trăm số lượng võ sĩ đột phá linh võ cảnh, còn số lượng người thông qua khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm mỗi năm chỉ bằng một phần mười của luyện dược sư nhất phẩm.
Nói cách khác, trong số một ngàn võ giả thì mới có thể xuất hiện một vị luyện hồn sư.
Mà theo thực lực tăng lên, luyện hồn sư muốn tấn cấp lại khó hơn gấp mấy lần với võ giả, tới cao tầng thì tỉ lệ này lại càng cao hơn nữa.
Đây cũng là lý do vì sao luyện hồn sư lại có địa vị cao quý như vậy, vừa cường đại lại vừa ít ỏi.
Nhưng hôm nay một vị thiếu niên mới chỉ mười lăm tuổi, trong vòng một khắc đồng hồ lại dễ dàng thông qua khảo hạch luyện hồn sư nhất phẩm, nếu như không phải tin tưởng vào nhân phẩm của mấy người Tùy Nghiêm đại sư thì Thạch Nghiên căn bản không dám tin những gì mình thấy là sự thật.
Diệp Huyền đương nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Thạch Nghiên, bây giờ đã lấy được huy chương luyện dược sư nhất phẩm, hắn đương nhiên có thể bắt đầu tiến hành bước tiếp theo.
- Thạch Nghiên, ngươi tra thử giúp ta, xem bên trong kho hồn sư tháp chúng ta có ngũ hành chi tinh hay không.
- Vâng!
Thạch Nghiên cung kính gật đầu, sau đó dẫn Diệp Huyền đi vào trước hệ thống kiểm tra.
Mấy phút sau, Thạch Nghiên đột nhiên nói:
- Diệp đại sư, ngũ hành chi tinh mà ngươi muốn tìm, trong hồn sư tháp chúng ta đúng lúc có một khối.
Hai mắt Diệp Huyền sáng lên, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.
Tìm lâu như vậy, tốn biết bao nhiêu tinh lực, cuối cùng cũng tìm được ngũ hành chi tinh rồi.
- Ngươi xem giúp ta, muốn lấy được khối ngũ hành chi tinh kia thì cần điều kiện gì?
- Diệp đại sư, ngũ hành chi tinh vốn là bảo vật ngũ giai, cho nên hồn sư tháp quản lý nó tương đối nghiêm ngặt, dựa theo điều kiện thì cần phải là luyện hồn sư tam phẩm trở lên mới có thể lĩnh được, luyện hồn sư nhị phẩm trở xuống chỉ có thể chờ xin.
Diệp Huyền nhíu mày, xem ra mức độ khó khăn không khác gì mấy so với hiệp hội luyện dược sư, bất quá bên hiệp hội luyện dược sư thì hắn còn có Hoa La Huyên giúp đỡ, ở hiệp hội luyện hồn sư này thì hắn lại không có bạn bè quen biết gì hết.
Thạch Nghiên nhìn thấy Diệp Huyền nhíu mày thì lập tức nói:
- Diệp đại sư, nếu như ngươi cần ngũ hành chi tinh thì ta có thể giúp ngươi liên hệ một chút, ta cũng quen biết vài vị luyện hồn sư nhị phẩm, để bọn họ ra mặt xin duyệt giùm ngươi, chắc là không thành vấn đề gì đâu, chỉ là ngươi cần phải tự mình trả tiền mua mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.