Huyết Liên Hoa

Chương 98: Sát cảnh (1)

Nguyệt Dạ Thiên Lý

12/09/2019

“Huyết Phú Cửu Địa

Quân Nha Mặc Kệ

Sinh Linh Gào Khóc

Trạch Tan Tử Thiên.....”

Điệu hát vang lên. Trong trẻo và đầy thanh thoát. Nhưng lại nhuộm bao nỗi cay đắng.

Khi mỗi con chữ cất lên cũng là lúc bầu trời ngày càng nhuộm đỏ.

Trời nổi gió. Rét ngọt mà vô tình. Như ma kêu quỷ khóc, như người chết thét gào. Lệ khí cuồn cuộn khiến lòng người buốt lạnh.

Quạ đen bỗng từ đâu tụ lại trên đầu Hoàng Nguyệt. Nối đuôi nhau tạo thành một vòng tròn. Giống như đang tiếp thêm Linh lực cho người thi pháp.

Trong khi các học viên khoá 10 và 11 không khỏi hoang mang thì các đàn anh đàn chị khoá 12 đã trưng ra bộ mặt trắng bệch. Đồng thời, các giáo viên cũng thế.....

Trong sử sách có ghi chép. Một khi bầu không khí nổi lên mùi máu gắt mũi. Chim sẻ đua nhau bay về phương xa. Quạ đen chực sẵn chờ mồi. Và cả khi.....bầu trời bỗng hoá thành một ao máu đỏ lòm.

Thì đó chính là lúc, linh hồn con người phải chịu hình phạt.



Mọi người đều dồn hết tập trung vào hiện tượng đầy kì dị mà không ai chú ý đến sàn đấu tự lúc nào đã bị một khối lập phương bao quanh.

Vâng, khối lập phương ấy chẳng khác nào một hỗn hợp máu đặc quánh kết thành hình. Và tất nhiên, chẳng một ai nhìn thấy chuyện gì đang diễn ra bên trong nữa.

Đến lúc này thì tất cả đã rõ ! Chẳng còn nghi ngờ gì nữa, đây rõ ràng là Sát Cảnh !

Trong truyền thuyết, đây là một hình thức giết chết vạn người trong chớp mắt. Chỉ cần ai đó bị lọt vào đây, ắt sẽ không có lối ra. Hoặc là bị giam cầm vĩnh viễn, hoặc là bị nghiền nát đến chết.

Thực sự quá man rợ rồi !

Một số đạo sĩ dân gian từng dành cả đời để tu đến trình độ này. Nhưng cho tới nay vẫn chưa có trường hợp nào thành công. Vậy mà bây giờ họ lại được chứng kiến Sát Cảnh thực thụ !

Các học viên 10,11 chưa học hết kiến thức về Sát Cảnh nên không biết là chuyện thường tình. Nhưng những người đã biết về nó mà lại còn được tận mắt nhìn thấy thì đây đúng là ác mộng !

Nguyễn Lan Nhi năm nay 15 tuổi, chính tay cô bé này đang thi pháp tạo ra Sát Cảnh. Thử nói xem có khó tin không chứ ?!

Hiểu hết về nó là một chuyện, nhưng thi hành lại là chuyện khác. Cả hai đều quá khó đối với một Linh nhân Lục bậc.

Không lẽ giới trẻ thế hệ này có nguồn lực vượt trội hơn ? Nhưng thiên phú chỉ là một phần. Thực lực mới quan trọng.

Rốt cục thì Nguyễn Lan Nhi đã đạt đến cấp bậc nào rồi ?



Nhưng đây không phải trọng điểm. Đinh Gia Bảo Chi đã bị kẹt trong đó. Nếu không phải Nguyễn Lan Nhi thì bất cứ ai cũng không phá vỡ được Sát Cảnh. Trừ khi tìm được người có thực lực ngang bằng với cô.....

***

Đông Tuấn thu hồi Song lục. Hướng mắt về phía Điền Vũ Trân đang ngồi trên xe, gật đầu ý bảo đã giải quyết xong.

Điền Vũ Trận ngoắt tay một cái, Đông Tuấn hiểu ý. Liền sai người xử lí hiện trường, dùng khăn tay lau vết máu trên áo rồi leo lên xe ngồi.

Đây là một trong những điểm ngoại ô xa xôi của thành phố. Tụ hội khá nhiều Linh thú cao cấp, không ngừng quấy nhiễu làm loạn.

Những Linh nhân được phân phó dọn dẹp cũng địch không nổi loài này, nên mới cầu viện trợ.

Tình huống cấp bách, hiệu trưởng ra lệnh lập tức tập hợp các học viên ưu tú đi phong ấn. Giết được con quái này cũng không khó, nhưng việc phong ấn nó lại gây cản trở nặng nề. Không phải ai cũng đủ năng lực phong ấn Linh thú.

Để phục vụ cho mục đích giáo dục thì nhà trường không thể giết nó vội.

Phúc Lâm vừa định khởi động ắc quy ô tô để đến địa điểm tiếp theo thì bà Trân chợt nhận được một cuộc gọi.

Điền Vũ Trân để im cho người bên phía đầu dây bên kia nói. Một khắc sau, nét mặt dần biến sắc. Đây là lần đầu tiên bà có biểu hiện mất bình tĩnh như vậy.

“Được ! Tôi sẽ lập tức trở về ! Bằng mọi cách phải kéo dài mạng sống của Bảo Chi !”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Huyết Liên Hoa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook