Chương 3
Bích Sơn Minh Nguyệt Hào Quang Màu Lục
17/11/2021
"Em ích kỷ, thiếu kiên nhẫn và có chút cảm giác không an toàn. Em phạm lỗi, khó kiểm soát và đôi khi thật khó mà chịu đựng nổi em. Nhưng nếu anh không thể dung túng em vào những thời điểm tồi tệ, thì anh không đời nào xứng đáng với em vào những khoảnh khắc huy hoàng."
| Marilyn Monroe |
**************************************
Quán mì Ichiraku Ramen bởi vì Hokage - sama thường xuyên đến thăm mà chuyện làm ăn ngày càng phát đạt, ông chủ quán ở thời điểm hậu chiến đã thay đổi lại toàn bộ cửa hàng, trang trí rực rỡ hẳn lên, mỗi ngày đều bận bịu đến mức không còn biết trời ở đâu đất nơi nào.
Uzumaki Naruto quen cửa quen nẻo đi thẳng đến tận bên trong cùng, "Một phần Ramen như mọi khi, thêm hai cái trứng gà!"
"Được, có ngay!"
Đem thỏ ở trong lồng ngực thả ra ở trên bàn, Uzumaki Naruto dựa vào thành ghế phía sau một chút, khẽ hát vu vơ chờ đợi Ramen chuẩn bị mang ra.
Bé gái bên cạnh hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào chú thỏ trắng như tuyết đang ngoan ngoãn ở một bên, "Anh hai ơi xem này, con thỏ này đang ăn dango kìa."
Ồ đúng rồi, Uzumaki Naruto trước khi tới quán Ramen, dọc đường đi hắn đã mua cho thỏ rất nhiều đồ ngọt.
Bé trai có quả đầu chỉa ra trông như con nhím đột nhiên đập bàn đứng lên, làm Uzumaki Naruto sợ hết hồn, bé trai khinh bỉ nhìn hắn, "Này, thỏ không thể ăn dango được đâu."
Thỏ Itachi đang nhai nghiền ngẫm thì động tác bỗng chậm lại, thân thể hơi di chuyển, đem túi chứa dango ba màu đẩy ra xa một chút, cách xa cái bé trai kia.
"Thỏ không thể ăn dango, thế thì ăn cái gì?" Uzumaki Naruto một mặt mộng bức.
Bé trai cau mày suy nghĩ một chút, "Thỏ... Ăn bạch tuộc!"
"Này?" Uzumaki Naruto nhìn thỏ Itachi một chút, người sau liều mạng lắc đầu, Uzumaki Naruto một lần nữa nhìn về phía bé trai, "Ngươi xem, hắn không ăn."
Bé trai đỏ mặt, "Không ăn bạch tuộc, vậy cũng không thể cho ăn dango được!"
Uzumaki Naruto cảm thấy thú vị, cười nói, "Vậy ngươi nói xem, ta nên cho ăn cái gì đây?"
"Cái anh ngu ngốc!" bé gái nở nụ cười hì hì, "Thỏ thì nên ăn cỏ xanh."
Dứt lời liền vung một cái bím tóc, nhảy nhảy nhót nhót rời quán Ramen bỏ đi một lát, lúc sau lại nhảy nhảy nhót nhót trở về, trong tay nắm một nhúm cỏ xanh mượt, đến gần thỏ Itachi, "A, cho ngươi ăn."
Thỏ duỗi ra chân trước để gắt gao mà ôm lấy túi đồ ngọt, đối với nhúm cỏ xanh vừa đưa tới bên mép tìm mọi cách cự tuyệt.
"Ha ha ha ha ha!"
Uzumaki Naruto không hề tử tế mà cười to lên.
Bé gái thấy thỏ không thèm thứ mình đưa, có chút oan ức đến đỏ cả mắt, "A... Ô Oa oa!"
"Này này, đừng khóc..." Uzumaki Naruto lập tức hoảng loạn tay chân, "Em đừng khóc, thỏ nhà anh có chút đặc biệt, hắn... hắn sinh bệnh, thầy thuốc nói chỉ có thể ăn ngọt, không thể ăn cỏ."
Bé gái bán tín bán nghi, đành sụt sịt, "Có thật không?"
Uzumaki Naruto cố gắng bịa chuyện đến chân thật, chỉ có thể không ngừng gật đầu, "Thật sự thật sự."
Bé gái suy nghĩ một chút, từ trong túi móc ra một viên kẹo sữa bò, xé vỏ ngoài đem viên kẹo đưa tới bên mép thỏ, "Sinh bệnh thật đáng thương, cái này cho ngươi ăn."
Thỏ tựa hồ đang thở dài, nhắm mắt lại hé miệng, ngậm lấy cái viên kẹo này.
Bé gái nín khóc mỉm cười, địch ý của bé trai cũng biến mất, Uzumaki Naruto thở phào nhẹ nhõm. Thật đúng vào lúc này Ramen được mang ra, hắn cầm lên đôi đũa, rồi tựa như một trận gió cuốn đi tàn vân (ý nói ẻm đang ăn tốc hành như hổ đói ấy:)))), chỉ sợ hai anh em đứa bé này lại đòi chỉnh tại sao thỏ lại như thế này thế kia cái gì nữa, thiêu thân ôm lấy thỏ Itachi liền chạy.
________
Xử lý xong công vụ của một ngày, Uzumaki Naruto trở về nhà, theo thói quen cởi quần áo liền muốn đi tắm rửa, thỏ ở trên giường nhẹ giọng mở miệng, "Ta cũng phải tắm."
"Hả?" Uzumaki Naruto bế thỏ Itachi lên nhìn chung quanh một chút, "Thỏ cũng có thể tắm sao?"
Thỏ Itachi cảm thấy không khỏe vẫy vẫy lỗ tai, "Rất lâu rồi cảm giác không được sạch sẽ..." (Itachi thành mỹ nam ở dơ rồi haha:))))
"Há, được rồi."
Lỏa nửa người trên, Uzumaki Naruto ôm lấy thỏ Itachi tiến vào phòng tắm. Thành thạo, hắn đem bản thân kỳ cọ sạch sành sanh, nằm ở bên trong bồn tắm lớn tràn ngập nước nóng, thoải mái thở dài ra một tiếng.
"Itachi... Hả? Ngươi làm sao xoay người lại?"
Uzumaki Naruto đang muốn đem thỏ đứng trên đài ôm vào trong nước, vừa quay đầu lại phát hiện chú thỏ này quay lưng lại với hắn, thân thể cứng ngắc.
Tiếng nước vang lên rầm rầm, thỏ Itachi nhắm mắt lại, một đôi tay ướt dầm dề đem hắn ôm lấy, ôn nhu làm ướt bộ lông của hắn, sau đó từ từ thoa sữa tắm rồi xoa xoa ra khắp cơ thể, rồi lại dùng nước ấm xả sạch.
Loại cảm giác kỳ quái kia lại một lần nữa xông tới, tâm tạng của thỏ Itachi nhảy loạn xạ phanh phanh.
Khăn tắm mềm mại bao trùm lấy quanh thân thể, thỏ Itachi nghe được tiếng cười của Uzumaki Naruto, "Tắm xong rồi, trắng nõn nà lại còn mang theo mùi thơm."
Lỗ tai nóng lên, thỏ Itachi nhảy xuống trên nền gạch chạy ra khỏi phòng tắm.
Uzumaki Naruto vốn đang lau mình cho thỏ đột nhiên trên tay trống trơn, theo bản năng kêu to lên, "Chạy cái gì mà chạy chứ, còn chưa lau khô mà!"
~~~~~ Còn tiếp ~~~~~
**************************************
Elia: Do vì nhiều công việc cá nhân mà up chương mới chậm hơn dự kiến ban đầu nhiều, thật có lỗi quá TvT. Từ nay dù bận nhưng ta sẽ cố gắng không bỏ bê như trước hehe.
| Marilyn Monroe |
**************************************
Quán mì Ichiraku Ramen bởi vì Hokage - sama thường xuyên đến thăm mà chuyện làm ăn ngày càng phát đạt, ông chủ quán ở thời điểm hậu chiến đã thay đổi lại toàn bộ cửa hàng, trang trí rực rỡ hẳn lên, mỗi ngày đều bận bịu đến mức không còn biết trời ở đâu đất nơi nào.
Uzumaki Naruto quen cửa quen nẻo đi thẳng đến tận bên trong cùng, "Một phần Ramen như mọi khi, thêm hai cái trứng gà!"
"Được, có ngay!"
Đem thỏ ở trong lồng ngực thả ra ở trên bàn, Uzumaki Naruto dựa vào thành ghế phía sau một chút, khẽ hát vu vơ chờ đợi Ramen chuẩn bị mang ra.
Bé gái bên cạnh hiếu kỳ nhìn chằm chằm vào chú thỏ trắng như tuyết đang ngoan ngoãn ở một bên, "Anh hai ơi xem này, con thỏ này đang ăn dango kìa."
Ồ đúng rồi, Uzumaki Naruto trước khi tới quán Ramen, dọc đường đi hắn đã mua cho thỏ rất nhiều đồ ngọt.
Bé trai có quả đầu chỉa ra trông như con nhím đột nhiên đập bàn đứng lên, làm Uzumaki Naruto sợ hết hồn, bé trai khinh bỉ nhìn hắn, "Này, thỏ không thể ăn dango được đâu."
Thỏ Itachi đang nhai nghiền ngẫm thì động tác bỗng chậm lại, thân thể hơi di chuyển, đem túi chứa dango ba màu đẩy ra xa một chút, cách xa cái bé trai kia.
"Thỏ không thể ăn dango, thế thì ăn cái gì?" Uzumaki Naruto một mặt mộng bức.
Bé trai cau mày suy nghĩ một chút, "Thỏ... Ăn bạch tuộc!"
"Này?" Uzumaki Naruto nhìn thỏ Itachi một chút, người sau liều mạng lắc đầu, Uzumaki Naruto một lần nữa nhìn về phía bé trai, "Ngươi xem, hắn không ăn."
Bé trai đỏ mặt, "Không ăn bạch tuộc, vậy cũng không thể cho ăn dango được!"
Uzumaki Naruto cảm thấy thú vị, cười nói, "Vậy ngươi nói xem, ta nên cho ăn cái gì đây?"
"Cái anh ngu ngốc!" bé gái nở nụ cười hì hì, "Thỏ thì nên ăn cỏ xanh."
Dứt lời liền vung một cái bím tóc, nhảy nhảy nhót nhót rời quán Ramen bỏ đi một lát, lúc sau lại nhảy nhảy nhót nhót trở về, trong tay nắm một nhúm cỏ xanh mượt, đến gần thỏ Itachi, "A, cho ngươi ăn."
Thỏ duỗi ra chân trước để gắt gao mà ôm lấy túi đồ ngọt, đối với nhúm cỏ xanh vừa đưa tới bên mép tìm mọi cách cự tuyệt.
"Ha ha ha ha ha!"
Uzumaki Naruto không hề tử tế mà cười to lên.
Bé gái thấy thỏ không thèm thứ mình đưa, có chút oan ức đến đỏ cả mắt, "A... Ô Oa oa!"
"Này này, đừng khóc..." Uzumaki Naruto lập tức hoảng loạn tay chân, "Em đừng khóc, thỏ nhà anh có chút đặc biệt, hắn... hắn sinh bệnh, thầy thuốc nói chỉ có thể ăn ngọt, không thể ăn cỏ."
Bé gái bán tín bán nghi, đành sụt sịt, "Có thật không?"
Uzumaki Naruto cố gắng bịa chuyện đến chân thật, chỉ có thể không ngừng gật đầu, "Thật sự thật sự."
Bé gái suy nghĩ một chút, từ trong túi móc ra một viên kẹo sữa bò, xé vỏ ngoài đem viên kẹo đưa tới bên mép thỏ, "Sinh bệnh thật đáng thương, cái này cho ngươi ăn."
Thỏ tựa hồ đang thở dài, nhắm mắt lại hé miệng, ngậm lấy cái viên kẹo này.
Bé gái nín khóc mỉm cười, địch ý của bé trai cũng biến mất, Uzumaki Naruto thở phào nhẹ nhõm. Thật đúng vào lúc này Ramen được mang ra, hắn cầm lên đôi đũa, rồi tựa như một trận gió cuốn đi tàn vân (ý nói ẻm đang ăn tốc hành như hổ đói ấy:)))), chỉ sợ hai anh em đứa bé này lại đòi chỉnh tại sao thỏ lại như thế này thế kia cái gì nữa, thiêu thân ôm lấy thỏ Itachi liền chạy.
________
Xử lý xong công vụ của một ngày, Uzumaki Naruto trở về nhà, theo thói quen cởi quần áo liền muốn đi tắm rửa, thỏ ở trên giường nhẹ giọng mở miệng, "Ta cũng phải tắm."
"Hả?" Uzumaki Naruto bế thỏ Itachi lên nhìn chung quanh một chút, "Thỏ cũng có thể tắm sao?"
Thỏ Itachi cảm thấy không khỏe vẫy vẫy lỗ tai, "Rất lâu rồi cảm giác không được sạch sẽ..." (Itachi thành mỹ nam ở dơ rồi haha:))))
"Há, được rồi."
Lỏa nửa người trên, Uzumaki Naruto ôm lấy thỏ Itachi tiến vào phòng tắm. Thành thạo, hắn đem bản thân kỳ cọ sạch sành sanh, nằm ở bên trong bồn tắm lớn tràn ngập nước nóng, thoải mái thở dài ra một tiếng.
"Itachi... Hả? Ngươi làm sao xoay người lại?"
Uzumaki Naruto đang muốn đem thỏ đứng trên đài ôm vào trong nước, vừa quay đầu lại phát hiện chú thỏ này quay lưng lại với hắn, thân thể cứng ngắc.
Tiếng nước vang lên rầm rầm, thỏ Itachi nhắm mắt lại, một đôi tay ướt dầm dề đem hắn ôm lấy, ôn nhu làm ướt bộ lông của hắn, sau đó từ từ thoa sữa tắm rồi xoa xoa ra khắp cơ thể, rồi lại dùng nước ấm xả sạch.
Loại cảm giác kỳ quái kia lại một lần nữa xông tới, tâm tạng của thỏ Itachi nhảy loạn xạ phanh phanh.
Khăn tắm mềm mại bao trùm lấy quanh thân thể, thỏ Itachi nghe được tiếng cười của Uzumaki Naruto, "Tắm xong rồi, trắng nõn nà lại còn mang theo mùi thơm."
Lỗ tai nóng lên, thỏ Itachi nhảy xuống trên nền gạch chạy ra khỏi phòng tắm.
Uzumaki Naruto vốn đang lau mình cho thỏ đột nhiên trên tay trống trơn, theo bản năng kêu to lên, "Chạy cái gì mà chạy chứ, còn chưa lau khô mà!"
~~~~~ Còn tiếp ~~~~~
**************************************
Elia: Do vì nhiều công việc cá nhân mà up chương mới chậm hơn dự kiến ban đầu nhiều, thật có lỗi quá TvT. Từ nay dù bận nhưng ta sẽ cố gắng không bỏ bê như trước hehe.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.