Kẻ Trở Về Đô Thị

Chương 48

Ân Vân

26/06/2021

Lâm Trần trở về đỉnh đồi biệt thự, Viên Tiểu Mai hãy còn đang chuyên chú ngồi cạnh hồ bơi luyện công, Lâm Trần cũng không làm phiền nàng, chạy thẳng vào phòng mình.

Bước vào phòng, thứ đầu tiên hắn chú ý là cái kia hồ lô nuôi quỷ của Giang đạo sĩ, cái này hồ lô, hắn vốn dự định để làm luyện chế cấm chế trận cho biệt thự, lý do đến bây giờ vẫn chưa hành động là để bẫy một vài con chuột mà thôi.

Sau khi có được cái này hồ lô hắn phát hiện nó không phải đồ của cái kia Giang đạo sĩ, chủ nhân nó là một người khác, Giang đạo sĩ chẳng qua chỉ là mượn nhờ tạm thời mới dùng được thôi.

Biết được cái này sự việc, hắn cũng không ngay lập tức xóa đi ấn kí trên hồ lô, hắn muốn dùng cái này bẫy ra kẻ đứng đằng sau nó, chủ nhân của hồ lô có thể mượn nhờ ấn ký để truy tìm ra vị trí, chỉ cần hắn dám lộ diện thì ngay lập tức sẽ bị Lâm Trần bắt được, bất quá hắn đợi một thời gian rồi mà vẫn không có bất cứ động tĩnh gì, có vẻ nhưng không bẫy được gì rồi.

Bất quá hắn cũng không thất vọng, dù sao chuyện này có rất nhiều lỗ hổng không hợp lý, nếu cẩn thận suy luận thì chắc chắn sẽ biết trong đây nhất định có bẫy, hắn đặt bẫy chỉ là ôm hi vọng có tên ngốc nào đưa đến mà thôi.

Lâm Trần cầm lấy hồ lô, đơn giản tháo dỡ ấn ký của chủ nhân trước đó ra, sau đó bắt đầu tinh luyện lại một lần hồ lô, cái này hô lô không giống với trước kia Phạm Thanh Thảo tìm bán pháp khí, nó là một món pháp khí hoàn chỉnh, quá trình tinh luyện cung đơn giản rất nhiều.

Cấm chế nói đơn giản chính là một cái trận pháp phân nhánh, có tác dụng bảo vệ ngăn cản những người muốn tiến vào trong đó, cũng giống như hộ pháp trận hay hộ tông trận, bất quá mấy cái đó là khá phức tạp trận pháp, đòi hỏi người thiết lập phải có nguyên liệu cùng tạo nghệ thật tốt, cấm chế thì đơn gian hơn, chỉ cần hiểu biết một chút về trận pháp cùng một thứ làm vật dẫn là được, tất nhiên uy lực cũng kem hơn hộ pháp trận nhiều.

Mặc dù hắn cũng muốn thiết lập một cái hộ pháp trận, bất quá vấn đề ở đây là hắn không có đủ nguyên liêu, đơn giản nhất hộ pháp trận cũng phải cần ít nhất món pháp khí hình thành, ở cái này hành tinh tìm một món pháp khí cũng khó rồi, ở đâu ra tìm đến món, thôi thì có cái nào dùng cái đó đi.

Bố trí một cái đơn giản cấm chế đối với Lâm Trần không phải khó khắn, rất nhanh, biệt thự cấm chế liền hoàn thành, hồ lô nuôi quỷ làm trung tâm, nếu như người ngoài tùy tiện đi vào biệt thự, liền biết kích động cấm chế, chỉ cần không vựt quá Luyện khí tầng 4 thì ngay lập tức sẽ bị tiêu diệt, coi như luyện khí tầng 6 đến cũng phải thập tử nhất sinh.

Cứ như vậy chẳng mấy chốc là trời sáng, Lâm Trần như thường ngày xuống nhà, đơn giản đem cách tháo dỡ cấm chế cho Viên Tiểu Mai biết rồi đi học, Viên Tiểu Mai đây mấy ngày đã tu luyện ra khí cảm rồi, cho nên Lâm Trần đem giải biệt thự cấm chế pháp môn nói cho Viên Tiểu Mai, nàng rất nhanh đã có thể thông hiểu đạo lí.



Đêm hôm qua, ngay lúc Lâm Trần phá vỡ ấn kí, cắt đứt liên kết với chủ nhân hồ lô nuôi quỷ, ở đâu đó Thanh Bình một góc tối, một cái ngồi xếp bằng trên mặt đất lão giả bất chợt mở mắt, sắc mặt tái nhợt ho ra một ngụm máu, ánh mắt trở lên âm trầm.

“ Thật không ngờ bị thiếu gia đoán đúng, kẻ này có thể dễ dang phá vỡ ấn ký của ta, để lại mục đích là để dụ ta đến, thật đúng là sảo quyệt.”

Bên ngoài chuyền đến tiếng gõ cửa, hắn lau đi vết máu, trở lại bộ dạng nghiêm trang ngồi xếp bằng, nhàn nhạt đạo: “ Vào đi.”



Cánh cửa mở ra, một cái đại hán đi lại đến trước mặt lão giả, quỳ xuống cung kính: “ Từ đại sư.”

“Có chuyện gì”

“ Từ đại sư, đã điều tra ra thân phận người giết chết Giang đại sư cùng Lý tiên sinh rồi.”

Từ đại sư vừa nghe vậy ánh mắt mở ra, trong mắt tràn đầy sát khí, cái kia Giang đại sư chính là sư đệ hắn, mặc dù không có mấy tình cảm nhưng dù sao cũng là sư đệ hắn, tuyệt không thể để hắn chết một cách vô ích.

“ nói đi.”

“ Kẻ này tên Lâm Trần, năm nay 17 tuổi, quê ở Quỳnh Phụng một huyện nhỏ, cha làm một cái nhận viện huyện ủy, mẹ mở một sưởng may tư nhân, vào hai năm trước bắt đầu lên Thanh Bình Thành phố theo học trung học, bình thường biểu hiện không có gì đặc biệt, vào một tháng trước tình cơ gặp Phạm Hiểu, không biết sảy ra chuyện gì mà từ đó người Phạm gia vô cùng cung kính với hắn, hai ngày trước có tranh chấp với cháu ngoại của Dương Tuyệt là Sở Minh Tiêu, vụ tai nạn xe kia cũng có khả năng là hắn giở trò, phán đoán sơ bộ cảnh giới là sơ cấp Tông sư cảnh.”

“ Sơ cấp Tông sư, mười bảy tuổi sơ cấp tông sư, Đại Nam lúc nào xuất hiện yêu nghiệt như vậy.” Vừa nghe đến đây, cái kia từ đại sư nháy mắt ngưng trọng, khó có thể tin được lẩm bẩm.

Bất chợt như cảm nhận được cái gì, hắn giật mình một cái, ngay sau họ nhẹ một cái, quay sang nói với cái kia tay sai: “ Hừm, Được rồi, ngươi ra ngoài đi, tiếp tục chú ý động tĩnh của người kia cho ta.”

“ Rõ Từ đại sư.”

Ngay sau khi kẻ kia ra ngoài, từ trong chỗ tối bất chợt xuất hiện hai bóng người, cái kia Từ đại sư vừa thấy vậy vội đứng đậy chạy đến cung kính cúi người: “ Công tử, Vân cô nương.”

“ Ừm,bên kia hồ lô làm sao rồi?”

“Công tử quả nhiên liệu việc như thần, cái kia ấn ký của ta đã bị phá hủy.” tù đại sư cung khính bẩm báo, thậm chí lời nói có chút nịnh hót.

“ Không cần vuốt mông ngựa, cái này là đơn giản suy đoán ai cũng có thể nghĩ ra, một kẻ có thể dễ dang phá hủy thuật con rối cùng ‘quỷ thuật’ để giết Giang cùng Lý, ngươi nghĩ hắn không thể phá hủy ấn ký liên kết của ngươi sao?”

“ Phải, Phải, công tử dạy phải.” Từ đại sư vội vàng gật đầu nói.



“ Bất quá cái này thú vị, dĩ nhiên Đại Nam cái này tiểu quốc lại có thể sinh ra một cái như vậy thiên tài,17 tuổi Tông sư thiên tài, cái này thành tích sắp đuổi kịp ta rồi, hơn nữa còn là rất thông minh thiên tài, thật không hổ là đời đời hào kiệt Đại Nam à.”

“ Cái này cũng làm sao có thể sánh bằng thiếu gia được cơ chứ.” Bên cạnh cái kia Vân cô nương khinh thường bữu môi, thiếu gia bọn hắn là nghìn năm mới có một thiên tài, cái này nho nhỏ một tiểu quốc gia, làm sao có thể so sánh với bọn hắn thiếu gia.

Thiếu gia kia cười một cái, đưa tay gõ vào trán Vân thiếu nữ, nghiêm túc nói: “ Người cũng đừng xem thường bọn họ, Đại Nam từ xa xưa đã được mệnh danh là rừng vàng biển bạc, đời đời đều có người tài, mặc dù không bằng H quốc chúng ta, nhưng cũng không thể xem thường, trăm năm trước vị kia là ví dụ tốt nhất.”

Vân thiếu nữ đau đến xoa xoa trán, ủi khuất gật đầu: “ Biết rồi thiếu gia.”

“ Thiếu gia, vậy có cần ta đi sử lý không?” Từ đại sư bên cạnh cẩn thận dò hỏi, Sơ cấp Tống sư, hắn thật không để vào mắt, một thiên tài không thể trưởng thành có tác dụng gì.

“ Tạm thời không cần, cái kia Lâm Trần nếu đã muốn dụ chúng ta đi ra,chắc chắn cũng sẽ có chuẩn bị, nếu chúng ta cứ như vậy đi chắc chắn sẽ bất lợi, hơn nữa mục đích chúng ta đến đây cũng không phải là vì Lâm Trần, tốt nhất đừng làm lớn chuyện để ban ngàng liên quan chú ý.”

“ Nhưng thiếu gia, cái kia cứ như vậy bỏ qua liệu…” Từ đại sư có chút không can tâm nói, tên này Lâm Trần, giết sư đệ hắn, cướp pháp khí của hắn, cái này mối nhục hắn là sao nuốt trôi.

“ Cũng không phải cứ như vậy bỏ qua, không phải hắn giết chết cháu ngoại của Dương tuyệt sao, mặc dù Dương Tuyệt thực lực không ra làm sao cả, bất quá cũng là trung cấp Tông sư, đối phó một tên sơ cấp tông sư là dư sài, hơn nữa hắn cũng sắp đột phá Đại tông sư mà phải không.”

“ Dương Tuyệt đột phá đại tông sư, tại sao ta chưa từng nghe nói, hơn nữa cũng không có chứng cứ chứng minh Sở Minh Tiêu tai nạn là do Lâm Trần làm ra à.” Từ đại sư cau mày, nghi ngờ nói.

“ Không, Dương Tuyệt trong hai tháng tới nhất định sẽ đột phá Đại Tông sư, còn về chứng cứ, vậy để tự mình Sở Minh Tiêu nói ra.”

Từ đại sư nghe vậy càng nghi ngờ nhiều hơn, Dương Tuyệt có thể đột phá đại tông sư coi như có thể tạm thời chấp nhận, nhưng Sở Minh tiêu tự mình chỉ ra hung thủ làm sao được, không phải hắn đã chết rồi sao? Chẳng lẽ Sở Minh Tiêu đội mồ sống dậy chỉ hung thủ.

Thiếu gia gặp Từ đại sư vẫn không hiểu, không khỏi thở dài: “ Từ đại sư, ngươi thi khí thu thập đủ đi, nếu vậy chế tạo một cái mộng cảnh cho Sở Minh Viễn cùng vợ hắn hẳn không thành vấn đề chứ, còn có không phải lúc đi mấy lão già đó cho chúng ta một ít đan dược sao, cho Đương Tuyệt một viên, muốn đột phá Đại Tông sư hẳn không thành vấn đề đi.”

Từ đại sư nghe vậy hai mắt sáng lên, sao mình lại quên mất ta là tu luyện quỷ thuật, muốn chế tạo mộng cảnh với người bình thường còn không đễ dàng sao

“ Thiếu gia đại tài.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kẻ Trở Về Đô Thị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook