Kết Hôn Chớp Nhoáng Ông Xã Cực Phẩm
Chương 1033
Bách Hương Mật
12/11/2021
Chẳng lẽ Đường Ninh từ khi mang thai thật sự không quan tâm đến sức khỏe của đứa bé sao?
Các phóng viên đều sửng sốt, bởi vì thính giác của bọn họ giống như xuất hiện ảo giác, Mặc Đình vừa nói gì vậy?
Đường Ninh sinh đôi?
“Quả Quả được phát hiện muộn, chậm phát triển, không hấp thu đủ chất dinh dưỡng như anh trai nên sức đề kháng kém.”
Nói như vậy, mọi người liền hiểu, nhiều người đã từng sinh đôi đều biết sự phát triển của các cặp sinh đôi bình thường sẽ khác nhau khi ở trong cơ thể người mẹ. Việc em trai yếu hơn anh trai là điều hoàn toàn bình thường.
“Thì ra là vậy……”
“Đường Ninh vậy mà lại sinh đôi. Người bên ngoài trước giờ đều không biết.”
“Mang thai hai đứa trẻ nghĩ thôi đã thấy rất vất vả rồi.
Chẳng trách chủ tịch Mặc luôn đau lòng cho Đường Ninh, không nỡ để cho biết đứa bé bị bệnh.” .
||||| Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến |||||
Các phóng viên có mặt không khỏi xôn xao bàn tán.
“Bây giờ mọi người còn có vấn đề gì nữa không?”
Sự việc đã rất rõ ràng, dù tài năng y học của Đàm Tô Lăng là tỉnh tường nhưng cô ta lại có hành vi sai trái. Đây là nguyên nhân chủ yếu khiến cô ta bị đuổi khỏi bệnh viện.
Mọi chuyện hoàn toàn không phải như lời đồn đại là bệnh viện chỉ vì bị Hải Thụy tạo áp lực mới sa thải cô ta.
Nhiều người đã lên án Đàm Tô Lăng, xem ra cô ta thực sự không được mọi người thích.
Vì không muốn Đàm Tô Lăng gây rắc rối cho bệnh viện nên đã giá họa cho Hải Thụy khiến mọi người nghĩ rằng Hải Thụy đã thực sự động tay động chân, bức hại thiên thần áo trắng thuần khiết vô tội của họ. Nhưng đáng tiếc Mặc Đình không phải là người bình thường, không thể tùy tiện nai lưng gánh họa cho người khác được.
Mặc Đình là ai? Đường Ninh lại là ai? Hai người họ không bao giờ chủ động kiếm chuyện, nhưng sau khi bị khiêu khích sẽ tuyệt đối không bao giờ sợ hãi, nhất định sẽ làm sáng tỏ mọi chuyện và tìm lại công lý cho mình.
“Chủ tịch Mặc, sau này anh sẽ công khai đăng ảnh của cặp song sinh chứ?”
“Chủ tịch Mặc, hai đứa bé sẽ tiền vào làng giải trí chứ?”
Sau khi thấy câu hỏi của giới truyền thông không liên quan gì đến vụ bê bối, Mặc Đình cũng chỉnh lại tây trang trực tiếp đứng dậy khỏi ghế sô pha.
Sự việc được làm sáng tỏ, nhưng hình phạt vẫn chưa đủ.
Đương nhiên, viện trưởng Lâm chuẩn bị sẵn sàng cho việc bệnh viện sẽ bị chỉ trích, nhưng bởi vì Đàm Tô Lăng quả thực thất đức, bệnh viện cũng không cần phải chịu nhiều trách nhiệm, mà Đàm Tô Lăng… e rằng sẽ sống không yên.
Tuy nhiên, một điều bắt ngờ với viện trưởng Lâm vẫn còn phía sau…
Mặc Đình đã đích thân làm rõ tất cả các tin xấu về Đường Ninh, còn thể hiện anh và Đường Ninh là quan hệ vợ: chồng bình thường, hơn nữa họ cũng có một cặp trai sinh đôi.
Sau đó, sự việc cuối cùng cũng được đưa ra ánh sáng, nhưng sự chú ý của công chúng đã chuyển sang Đàm Tô Lăng.
Vì họ rất tò mò muốn biết một bác sĩ rốt cuộc đã làm gì mà lại bị nhiều người ghét như vậy.
Vì vậy rất nhiều người bắt đầu săn đón Đàm Tô Lăng, phát hiện cô ta thực sự bị người nhà bệnh nhân phản ánh, có bệnh thần kinh.
“Một người bác sĩ tuy rằng tận tụy với bệnh nhân, nhưng cũng phải an ủi cảm xúc của người nhà, cái loại bác sĩ không phân rõ trắng đen liền bắt đầu bừa bãi trách cứ người nhà bệnh nhân không phải quá kỳ quái sao?”
“Thật tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy, tôi luôn cảm thấy cô ta mắc chứng hoang tưởng nặng.”
“Tôi là một sinh viên tâm lý học. Tôi sẽ để lại phương thức liên lạc cho bác sĩ Đàm. Cô thực sự có bệnh tâm thần.”
Các phóng viên đều sửng sốt, bởi vì thính giác của bọn họ giống như xuất hiện ảo giác, Mặc Đình vừa nói gì vậy?
Đường Ninh sinh đôi?
“Quả Quả được phát hiện muộn, chậm phát triển, không hấp thu đủ chất dinh dưỡng như anh trai nên sức đề kháng kém.”
Nói như vậy, mọi người liền hiểu, nhiều người đã từng sinh đôi đều biết sự phát triển của các cặp sinh đôi bình thường sẽ khác nhau khi ở trong cơ thể người mẹ. Việc em trai yếu hơn anh trai là điều hoàn toàn bình thường.
“Thì ra là vậy……”
“Đường Ninh vậy mà lại sinh đôi. Người bên ngoài trước giờ đều không biết.”
“Mang thai hai đứa trẻ nghĩ thôi đã thấy rất vất vả rồi.
Chẳng trách chủ tịch Mặc luôn đau lòng cho Đường Ninh, không nỡ để cho biết đứa bé bị bệnh.” .
||||| Truyện đề cử: Song Hướng Mê Luyến |||||
Các phóng viên có mặt không khỏi xôn xao bàn tán.
“Bây giờ mọi người còn có vấn đề gì nữa không?”
Sự việc đã rất rõ ràng, dù tài năng y học của Đàm Tô Lăng là tỉnh tường nhưng cô ta lại có hành vi sai trái. Đây là nguyên nhân chủ yếu khiến cô ta bị đuổi khỏi bệnh viện.
Mọi chuyện hoàn toàn không phải như lời đồn đại là bệnh viện chỉ vì bị Hải Thụy tạo áp lực mới sa thải cô ta.
Nhiều người đã lên án Đàm Tô Lăng, xem ra cô ta thực sự không được mọi người thích.
Vì không muốn Đàm Tô Lăng gây rắc rối cho bệnh viện nên đã giá họa cho Hải Thụy khiến mọi người nghĩ rằng Hải Thụy đã thực sự động tay động chân, bức hại thiên thần áo trắng thuần khiết vô tội của họ. Nhưng đáng tiếc Mặc Đình không phải là người bình thường, không thể tùy tiện nai lưng gánh họa cho người khác được.
Mặc Đình là ai? Đường Ninh lại là ai? Hai người họ không bao giờ chủ động kiếm chuyện, nhưng sau khi bị khiêu khích sẽ tuyệt đối không bao giờ sợ hãi, nhất định sẽ làm sáng tỏ mọi chuyện và tìm lại công lý cho mình.
“Chủ tịch Mặc, sau này anh sẽ công khai đăng ảnh của cặp song sinh chứ?”
“Chủ tịch Mặc, hai đứa bé sẽ tiền vào làng giải trí chứ?”
Sau khi thấy câu hỏi của giới truyền thông không liên quan gì đến vụ bê bối, Mặc Đình cũng chỉnh lại tây trang trực tiếp đứng dậy khỏi ghế sô pha.
Sự việc được làm sáng tỏ, nhưng hình phạt vẫn chưa đủ.
Đương nhiên, viện trưởng Lâm chuẩn bị sẵn sàng cho việc bệnh viện sẽ bị chỉ trích, nhưng bởi vì Đàm Tô Lăng quả thực thất đức, bệnh viện cũng không cần phải chịu nhiều trách nhiệm, mà Đàm Tô Lăng… e rằng sẽ sống không yên.
Tuy nhiên, một điều bắt ngờ với viện trưởng Lâm vẫn còn phía sau…
Mặc Đình đã đích thân làm rõ tất cả các tin xấu về Đường Ninh, còn thể hiện anh và Đường Ninh là quan hệ vợ: chồng bình thường, hơn nữa họ cũng có một cặp trai sinh đôi.
Sau đó, sự việc cuối cùng cũng được đưa ra ánh sáng, nhưng sự chú ý của công chúng đã chuyển sang Đàm Tô Lăng.
Vì họ rất tò mò muốn biết một bác sĩ rốt cuộc đã làm gì mà lại bị nhiều người ghét như vậy.
Vì vậy rất nhiều người bắt đầu săn đón Đàm Tô Lăng, phát hiện cô ta thực sự bị người nhà bệnh nhân phản ánh, có bệnh thần kinh.
“Một người bác sĩ tuy rằng tận tụy với bệnh nhân, nhưng cũng phải an ủi cảm xúc của người nhà, cái loại bác sĩ không phân rõ trắng đen liền bắt đầu bừa bãi trách cứ người nhà bệnh nhân không phải quá kỳ quái sao?”
“Thật tiếc cho một cô gái xinh đẹp như vậy, tôi luôn cảm thấy cô ta mắc chứng hoang tưởng nặng.”
“Tôi là một sinh viên tâm lý học. Tôi sẽ để lại phương thức liên lạc cho bác sĩ Đàm. Cô thực sự có bệnh tâm thần.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.