Chương 54: Chiếc Hộp Kì Bí.
Một cước vào mông
03/12/2019
Mấy khắc sau, từ ngực của Vũ rơi ra một chiếc hộp, quang mang màu tím từ nó phát ra, lúc ẩn lúc hiện. Chiếc hộp lăn mấy vòng rồi dừng lại trên mặt
đất. Đột nhiên, từ người của Vũ toát lên một làn khói đen dày đặc, làn
khói này từ từ nhập vào chiếc hộp, nếu để ý kĩ, máu ở dưới sàn cũng chầm chậm du nhập vào nó.
Vũ vô lực ngã xuống mặt đất, Bằng mập giải trừ dị năng, sau đó đỡ hắn ngồi dựa vào tường, hô hấp của hắn từ từ ổn định lại, con mắt đầy tơ máu cũng hoàn toàn hồi phục, trở về hình thái ban đầu, bất quá miệng vẫn không nói nên lời, Tiger cùng Bằng mập đỡ hắn vào phòng, đặt lên ghế cạnh Mỹ Mỹ.
- Em nhìn anh này thử xem, bây giờ còn khói đen không ?
Tiger nhẹ nhàng hỏi Mỹ Mỹ, con bé làm theo, sau đó nó ngước mặt lên lắc lắc đầu, Bằng mập lấy chai nước dư trên bàn đút cho Vũ uống, hắn tu mấy ngụm, sau đó ho sặc sụa.
Phòng chỉ huy, Căn cứ cưu trợ thành phố C.
Trung tướng Phạm Hận ngồi trước một cái màn hình, ngồi sau ông ta vẫn là Quốc, màn hình đang chiếu khung cảnh của một tòa nhà cao tầng, là một khách sạn cũ kĩ, chính xác hơn là nơi mà hiện tại nhóm của Vũ đang ở, bất quá cũng chỉ quay được bên ngoài, qua góc nhìn của bộ đội trinh sát nắp ở phía đối diện, nhưng cũng đủ để bọn họ chứng kiến lúc thằng nhóc kia nhảy thoát.
- Thế nào ?.
Trung tướng Hận quay về phía sau hỏi Quốc.
- Vâng thưa bố ! Thằng nhóc đó đã nằm trong tay của chúng ta, tuy nhiên năng lực của nhóm người kia vẫn không rõ lắm, chỉ xác định rằng bọn họ là người tiến hóa, đủ để chúng ta thu nhận, hiện tại tiền tuyến đang cần người, con nghĩ chúng ta trước thu bọn họ, còn lại tính sau.
Trung tướng Hận ậm ừ, trong phòng cũng chỉ có hai bố con, thành ra hai người nói chuyện cũng có phần không quy tắc, tướng Hận nhắc điện đàm gọi một người, vài phút sau tiếng gõ cửa vang lên.
- Vào đi !.
Một người đàn ông quân phục chỉnh tề bước vào, chào tướng Hận bằng nghi thức quân đội, sau đó nghiêm trang đợi lệnh.
- Chuẩn bị hai xe bọc thép cùng một xe hơi quân dụng, đến địa điểm này, đầu tiên tiếp đón bọn người sống, sau đó chụp hình hiện trường chi tiết báo cáo cho tôi, còn nhóm người này thiết đãi bọn họ, đón bọn họ bằng xe quân dụng.
Trung tướng Hận vừa nói vừa chỉ vào màn hình, sau đó lôi từ trong học tủ một tấm hình chụp nhóm bọn Vũ, không quá chi tiết, độ phân giải cũng không cao, bất quá vẫn nhìn ra cơ bản hình dáng, người đàn ông nhận lấy tấm ảnh sau đó cất gọn vào ngực, chào bằng nghi thức quân đội, trực tiếp đi ra ngoài, phong thái cực kì chuyên nghiệp.
Vũ ngồi nghỉ ngơi một lúc, cơ thể cũng hồi phục được vài phần, Bằng mập lo lắng hỏi thăm tình hình vừa rồi, hắn chỉ lắc đầu bảo không biết, chợt nhớ đến chiếc hộp đó, hắn gọi Bằng mập đở hắn ra hành lang.
- Quăng nó đi, nhìn đã biết là tà môn, theo kinh nghiệm của ta, thứ đó cũng chẳng phải là một thứ tốt đẹp gì.
Tiger không nhìn hai người nói.
- Cho dù là thứ tà môn, ta cũng muốn xem mặt mũi nó.
Nghe Vũ nói vậy, Tiger cũng không cản nữa, Bằng mập cũng hắn kè nhau bước ra hành lang, lúc này dưới sàn đã khô ráo, không còn giọt máu nào, mấy cái xác cùng bộ phận vương vãi cũng trở nên khô quắp, quang mang màu tím trên chiếc hộp càng ngày càng nồng đậm, khiến hai người cũng có phần hơi kiêng kị, Bằng mập buông tay hắn, Vũ từ từ ngồi xuống, chạm ngón tay mấy lần vào chiếc hộp, chỉ sợ trong đó có thứ gì nhảy ra cắn hắn một cái, cái hộp vẫn đứng im lìm một chỗ, hắn từ từ vương cánh tay nhặt lên, Bằng mập thấy vậy lui mấy bước về sau, Vũ nhìn hắn chán ghét, Bằng mập phủi phủi tay ý kêu tiếp tục, Vũ nhắm mắt động tâm ý.
"Chiếc hộp kì bí cấp ?.
Mở ra những vật phẩm thuộc cấp độ ???
Độ trân quý : cực kì hiếm".
Lòng Vũ cảm thán "Móa nó ! Thông tin kiểu gì thế này".
- Này không bị nhập ma nữa chứ !.
Bằng mập phía sau thấy hắn hơi lâu liền ra vẻ sốt ruột, Vũ mở mắt trừng hắn một cái, sau đó dùng ngón tay ấn vào nút bằng ngọc nơi miệng hộp, Tiger tò mò cũng hé cửa ra xem, bé Mỹ Mỹ cũng lú đầu theo hắn, chiếc hộp từ từ bay lên khoảng không, cách bàn tay hắn một khoảng, sau đó kịch liệt xoay vòng, tốc độ càng lúc càng nhanh, gió theo đó cũng càng ngày càng lớn, lần này khác với mấy lần Vũ mở, chiếc hộp xoay lâu hơn, gió càng ngày càng mạnh, mấy cái xác cùng bộ phận cơ thể theo đó cũng từ từ bị hút về phía chiếc hộp, mặt Vũ nhăn nhó hết cả lại, Bằng mập càng ngày càng lui xa hơn, hắn sợ nổ.
Đột nhiên, không gian trở nên tĩnh lặng, từ giữa vùng xoáy phát ra một vòng xung lực màu đen, đẩy tất cả mọi thứ quanh nó bay xa mấy mét, kể cả Vũ, hắn bị sóng xung lực đẩy lăn mấy vòng, vừa rồi bị nhập ma, bây giờ lại bị đẩy mạnh như vậy, cơ thể chịu không nổi liền phun ra một ít máu từ miệng, Bằng mập đứng xa nên không chịu nhiều ảnh hưởng, chạy đến đở hắn dậy, từ từ nhìn kĩ lại, dưới sàn nhà lúc này xuất hiện một quả trứng không lồ, to bằng nữa thân người, trên quả trứng đầy hoa văn như tơ máu, bất quá lại là màu đen, xung quanh như hư như thực liên tục phát ra một làn sóng màu đen.
- Con bà nó ! Là trứng MamoTius !.
Tiger trố mắt ngạc nhiên, gần như hét toán lên
Vũ vô lực ngã xuống mặt đất, Bằng mập giải trừ dị năng, sau đó đỡ hắn ngồi dựa vào tường, hô hấp của hắn từ từ ổn định lại, con mắt đầy tơ máu cũng hoàn toàn hồi phục, trở về hình thái ban đầu, bất quá miệng vẫn không nói nên lời, Tiger cùng Bằng mập đỡ hắn vào phòng, đặt lên ghế cạnh Mỹ Mỹ.
- Em nhìn anh này thử xem, bây giờ còn khói đen không ?
Tiger nhẹ nhàng hỏi Mỹ Mỹ, con bé làm theo, sau đó nó ngước mặt lên lắc lắc đầu, Bằng mập lấy chai nước dư trên bàn đút cho Vũ uống, hắn tu mấy ngụm, sau đó ho sặc sụa.
Phòng chỉ huy, Căn cứ cưu trợ thành phố C.
Trung tướng Phạm Hận ngồi trước một cái màn hình, ngồi sau ông ta vẫn là Quốc, màn hình đang chiếu khung cảnh của một tòa nhà cao tầng, là một khách sạn cũ kĩ, chính xác hơn là nơi mà hiện tại nhóm của Vũ đang ở, bất quá cũng chỉ quay được bên ngoài, qua góc nhìn của bộ đội trinh sát nắp ở phía đối diện, nhưng cũng đủ để bọn họ chứng kiến lúc thằng nhóc kia nhảy thoát.
- Thế nào ?.
Trung tướng Hận quay về phía sau hỏi Quốc.
- Vâng thưa bố ! Thằng nhóc đó đã nằm trong tay của chúng ta, tuy nhiên năng lực của nhóm người kia vẫn không rõ lắm, chỉ xác định rằng bọn họ là người tiến hóa, đủ để chúng ta thu nhận, hiện tại tiền tuyến đang cần người, con nghĩ chúng ta trước thu bọn họ, còn lại tính sau.
Trung tướng Hận ậm ừ, trong phòng cũng chỉ có hai bố con, thành ra hai người nói chuyện cũng có phần không quy tắc, tướng Hận nhắc điện đàm gọi một người, vài phút sau tiếng gõ cửa vang lên.
- Vào đi !.
Một người đàn ông quân phục chỉnh tề bước vào, chào tướng Hận bằng nghi thức quân đội, sau đó nghiêm trang đợi lệnh.
- Chuẩn bị hai xe bọc thép cùng một xe hơi quân dụng, đến địa điểm này, đầu tiên tiếp đón bọn người sống, sau đó chụp hình hiện trường chi tiết báo cáo cho tôi, còn nhóm người này thiết đãi bọn họ, đón bọn họ bằng xe quân dụng.
Trung tướng Hận vừa nói vừa chỉ vào màn hình, sau đó lôi từ trong học tủ một tấm hình chụp nhóm bọn Vũ, không quá chi tiết, độ phân giải cũng không cao, bất quá vẫn nhìn ra cơ bản hình dáng, người đàn ông nhận lấy tấm ảnh sau đó cất gọn vào ngực, chào bằng nghi thức quân đội, trực tiếp đi ra ngoài, phong thái cực kì chuyên nghiệp.
Vũ ngồi nghỉ ngơi một lúc, cơ thể cũng hồi phục được vài phần, Bằng mập lo lắng hỏi thăm tình hình vừa rồi, hắn chỉ lắc đầu bảo không biết, chợt nhớ đến chiếc hộp đó, hắn gọi Bằng mập đở hắn ra hành lang.
- Quăng nó đi, nhìn đã biết là tà môn, theo kinh nghiệm của ta, thứ đó cũng chẳng phải là một thứ tốt đẹp gì.
Tiger không nhìn hai người nói.
- Cho dù là thứ tà môn, ta cũng muốn xem mặt mũi nó.
Nghe Vũ nói vậy, Tiger cũng không cản nữa, Bằng mập cũng hắn kè nhau bước ra hành lang, lúc này dưới sàn đã khô ráo, không còn giọt máu nào, mấy cái xác cùng bộ phận vương vãi cũng trở nên khô quắp, quang mang màu tím trên chiếc hộp càng ngày càng nồng đậm, khiến hai người cũng có phần hơi kiêng kị, Bằng mập buông tay hắn, Vũ từ từ ngồi xuống, chạm ngón tay mấy lần vào chiếc hộp, chỉ sợ trong đó có thứ gì nhảy ra cắn hắn một cái, cái hộp vẫn đứng im lìm một chỗ, hắn từ từ vương cánh tay nhặt lên, Bằng mập thấy vậy lui mấy bước về sau, Vũ nhìn hắn chán ghét, Bằng mập phủi phủi tay ý kêu tiếp tục, Vũ nhắm mắt động tâm ý.
"Chiếc hộp kì bí cấp ?.
Mở ra những vật phẩm thuộc cấp độ ???
Độ trân quý : cực kì hiếm".
Lòng Vũ cảm thán "Móa nó ! Thông tin kiểu gì thế này".
- Này không bị nhập ma nữa chứ !.
Bằng mập phía sau thấy hắn hơi lâu liền ra vẻ sốt ruột, Vũ mở mắt trừng hắn một cái, sau đó dùng ngón tay ấn vào nút bằng ngọc nơi miệng hộp, Tiger tò mò cũng hé cửa ra xem, bé Mỹ Mỹ cũng lú đầu theo hắn, chiếc hộp từ từ bay lên khoảng không, cách bàn tay hắn một khoảng, sau đó kịch liệt xoay vòng, tốc độ càng lúc càng nhanh, gió theo đó cũng càng ngày càng lớn, lần này khác với mấy lần Vũ mở, chiếc hộp xoay lâu hơn, gió càng ngày càng mạnh, mấy cái xác cùng bộ phận cơ thể theo đó cũng từ từ bị hút về phía chiếc hộp, mặt Vũ nhăn nhó hết cả lại, Bằng mập càng ngày càng lui xa hơn, hắn sợ nổ.
Đột nhiên, không gian trở nên tĩnh lặng, từ giữa vùng xoáy phát ra một vòng xung lực màu đen, đẩy tất cả mọi thứ quanh nó bay xa mấy mét, kể cả Vũ, hắn bị sóng xung lực đẩy lăn mấy vòng, vừa rồi bị nhập ma, bây giờ lại bị đẩy mạnh như vậy, cơ thể chịu không nổi liền phun ra một ít máu từ miệng, Bằng mập đứng xa nên không chịu nhiều ảnh hưởng, chạy đến đở hắn dậy, từ từ nhìn kĩ lại, dưới sàn nhà lúc này xuất hiện một quả trứng không lồ, to bằng nữa thân người, trên quả trứng đầy hoa văn như tơ máu, bất quá lại là màu đen, xung quanh như hư như thực liên tục phát ra một làn sóng màu đen.
- Con bà nó ! Là trứng MamoTius !.
Tiger trố mắt ngạc nhiên, gần như hét toán lên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.