Chương 23: Chó Biến Dị
Một cước vào mông
07/11/2019
Tên mập mạp tò mò quan sát, khi cái bóng tiến vào vị trí ánh sáng chiếu tới thì thân ảnh của con chó cũng đã xuất hiện rõ trước mắt bọn hắn, con
chó nhỏ này lại rất ngược đời, thay vì phủ lên mình những bộ lông bình
thường như những cá thể cùng loài, bên ngoài nó lại phủ một bộ lông màu
vàng óng như thế từng sợi lông được cấu tạo từ vàng 24k vậy, tên mập
tròn xoe mắt tiến về phía trước, sau đó khom lưng bàn tay ngoái ngoái
làm động tác kêu chó.
- Woa thật dễ thương a ! Lại đây nào bé cưng.
Nhìn còn vật phía trước Vũ cũng mỉm cười vì trông nó rất thích mắt, hắn cũng mặc kệ tên mập tiến về trước làm trò, đột nhiên trong đầu lại phát ra một tiếng "Không ổn ! Là chó biến dị hoàng kim, chạy mau !", sau tiếng nói đầu hắn ong một tiếng.
- Mập ! Chạy mau !
Hắn đột nhiên la lớn khiến tên mập quay về phía mình bất ngờ rồi nhìn với ánh mắt ngơ ngác, bất đắc dĩ hắn phải tiến lên kéo cổ áo Bằng mập mà lôi đi, hắn kéo tên mập chạy vào một hẻm nhỏ giữa hai ngôi nhà gạch ngói đơn sơ, con chó trước mặt cũng không còn bộ dáng đáng yêu như trước mà thay vào đó là bộ mặt gầm gừ tức giận khi vuột mất con mồi. Con chó hoàng kim biến dị thoạt nhìn vẻ ngoài giống như loại chó Nhật nhỏ nhắn hiền lành cộng thêm bộ lông vàng óng lạ mắt làm cho bản thân nó toát lên vẻ đáng yêu lạ kì, đấy là lúc bình thường thôi còn hiện tại khi nó đang gầm gừ vì Vũ phá bỉnh bữa ăn của nó, lộ ra một hàm răng sắt nhọn mà nếu nhìn kĩ hàm răng này so với tỉ lệ cái đầu của nó thì quá chênh lệch, con chó liền lập tức đuổi theo hai tên kia, chạy vào con hẻm, phần thân nhỏ nhắn bị trượt trên nền đất đụng vào vách tường ngôi nhà bên phải "Rầm" một tiếng cả bức tường mất đi một mảng lớn, Vũ quay đầu nhìn thấy cảnh này mồ hôi hột lập tức nhỏ xuống, nếu như vừa rồi hắn chậm một nhịp không kịp kéo đầu tên mập bỏ chạy, thì có lẻ lúc này tên mập đã thành bửa tráng miệng cho con chó biến dị kia rồi.
- Má ơi ! Con chó này là thứ gì vậy ?
Tên mập cũng chứng kiến cảnh vừa rồi liền la oai oái, ngay lập tức cắm đầu tăng tốc.
- Ngươi mau làm giảm tốc độ nó !
Vũ hướng tên mập vừa chạy vừa la, tên mập liền dừng bước sau đó hắn cúi người đập hai bàn tay xuống mặt đất, ngay lập tức nhiệt độ vùng đó liền giảm mạnh, mặt đất liền đóng băng một mảng càng ngày mảng băng tuyết càng lan rộng với tốc độ mà mắt thường nhìn thấy được, vùng băng tuyết lan đến phạm vi 5 mét xung quanh tên mập liền ngừng lại, đây là thành quả mà ba ngày qua tên mập cật lực luyện tập dị năng dưới sự ép buộc của Vũ, thật ra là nhờ hết vào lượng thông tin mà tên mặt trắng cung cấp, trong quá trình này hắn cũng đã phát minh ra nhiều chiêu thức từ dị năng, hiện tại vùng băng tuyết này cũng là một chiêu thức mà tên mập vừa mới sáng tạo ra nhầm trói chân đối thủ, con chó biến dị hoàng kim mắt thấy con mồi đột nhiên dừng lại sau đó từ 2 chân biến thành bốn chân nó liền tò mò tiến tới, bước chân chầm chậm dò xét con mồi, thời gian chầm chậm trôi qua nhịp thở của Mập mạp và Vũ càng ngày càng dồn dập, Bằng mập cúi người như thế sắp chịu không nổi đến nơi, cả người hắn run như sắp ngã, không còn kiên nhẫn, con chó biến dị nhảy hướng tên mập chộp tới, ngay lập tức tiến vào phạm vi kĩ năng của Bằng mập, chỉ chờ một khắc này hắn liền nhanh chóng vận dụng dị năng ở mức tối đa, bốn chân của chó biến dị hoàng kim đặt trong vùng băng tuyết liền bị một mảng băng giam lan đến cầm chân lại, vùng vẫy nhưng không thể thoát ra, hai tên kia thấy vậy liền kéo nhau chạy trốn cmn mất.
Trước mắt thấy một căn nhà đóng chặt cửa hai người liền xông qua cửa sổ mà nhảy vào, sau đó liền hổn hển một hơi mà hớp vào từng ngụm không khí.
- Vừa rồi là con chó quái quỷ gì thế ? Sao có thể khủng bố như vậy được.
- Đó là chó biến dị hoàng kim, chả trách xung quanh đây không tìm thấy được con xác thối nào, mười phần là do con cẩu tạp chủng đó.
Vũ đáp lại câu hỏi của Bằng Mập, sau đó hai người liên mở ba lô lấy nước ra tu ừng ực, đột nhiên phía trong góc nhà phát ra tiếng động.
- Ngươi có nghe thấy gì không ?
Vũ quay qua hỏi Bằng mập, tên mập gật gật đầu tỏ vẻ cũng nghe thấy, căn nhà này cửa bị đóng kín bất quá lúc nảy hai người từ hướng cửa sổ gỗ mà xông vào từ ke hở chiếu vào nhưng góc phòng vẫn là ánh sáng chiếu không tới, Vũ liền lấy từ trong ba lô ra một cây đèn pin rồi soi về hướng phát ra tiếng động.
- a.....a....
Tên rên khẽ từ trong góc phát ra làm người hắn hơi giật lên, hướng tầm mắt vào góc tối, đèn pin liền chiếu sáng lên một thân ảnh nhỏ nhắn, cả người của nó run run thỉnh thoảng con rên khẽ, Vũ tiến về phía thân ảnh đó thập phần cẩn thận dò xét, trong lòng chỉ sợ lại lòi ra thêm một biến dị gì gì đó khiến mình lại một phen khổ sợ, tiến đến gần cũng không thấy sự phản ứng của nó Vũ liền dùng tay lay lay vào nó.
- Mẹ.....
Sau khi tiến đến gần Vũ phát hiện thân ảnh này là một bé gái chừng 4 5 tuổi, mặt mày lắm lem bùn đất, quần áo có phần bị nhàu nát và dơ bẩn, cả người con bé này bóc lên một mùi rất khó ngửi, đôi mắt nhắm nghiền hai tay ôm trước ngực không ngừng run rẩy, hướng hắn phát lên tiếng kêu yếu ớt.
- Ta không phải mẹ của cháu, cháu có sao không ?
Không đáp lại lời hắn, nó chỉ rên rỉ khẽ, lúc này hắn mới để ý kỉ vị trí ngực của con bé có vết máu đá khô đen, hắn liên bế nó lên tiến về phía Bằng mập
- Woa thật dễ thương a ! Lại đây nào bé cưng.
Nhìn còn vật phía trước Vũ cũng mỉm cười vì trông nó rất thích mắt, hắn cũng mặc kệ tên mập tiến về trước làm trò, đột nhiên trong đầu lại phát ra một tiếng "Không ổn ! Là chó biến dị hoàng kim, chạy mau !", sau tiếng nói đầu hắn ong một tiếng.
- Mập ! Chạy mau !
Hắn đột nhiên la lớn khiến tên mập quay về phía mình bất ngờ rồi nhìn với ánh mắt ngơ ngác, bất đắc dĩ hắn phải tiến lên kéo cổ áo Bằng mập mà lôi đi, hắn kéo tên mập chạy vào một hẻm nhỏ giữa hai ngôi nhà gạch ngói đơn sơ, con chó trước mặt cũng không còn bộ dáng đáng yêu như trước mà thay vào đó là bộ mặt gầm gừ tức giận khi vuột mất con mồi. Con chó hoàng kim biến dị thoạt nhìn vẻ ngoài giống như loại chó Nhật nhỏ nhắn hiền lành cộng thêm bộ lông vàng óng lạ mắt làm cho bản thân nó toát lên vẻ đáng yêu lạ kì, đấy là lúc bình thường thôi còn hiện tại khi nó đang gầm gừ vì Vũ phá bỉnh bữa ăn của nó, lộ ra một hàm răng sắt nhọn mà nếu nhìn kĩ hàm răng này so với tỉ lệ cái đầu của nó thì quá chênh lệch, con chó liền lập tức đuổi theo hai tên kia, chạy vào con hẻm, phần thân nhỏ nhắn bị trượt trên nền đất đụng vào vách tường ngôi nhà bên phải "Rầm" một tiếng cả bức tường mất đi một mảng lớn, Vũ quay đầu nhìn thấy cảnh này mồ hôi hột lập tức nhỏ xuống, nếu như vừa rồi hắn chậm một nhịp không kịp kéo đầu tên mập bỏ chạy, thì có lẻ lúc này tên mập đã thành bửa tráng miệng cho con chó biến dị kia rồi.
- Má ơi ! Con chó này là thứ gì vậy ?
Tên mập cũng chứng kiến cảnh vừa rồi liền la oai oái, ngay lập tức cắm đầu tăng tốc.
- Ngươi mau làm giảm tốc độ nó !
Vũ hướng tên mập vừa chạy vừa la, tên mập liền dừng bước sau đó hắn cúi người đập hai bàn tay xuống mặt đất, ngay lập tức nhiệt độ vùng đó liền giảm mạnh, mặt đất liền đóng băng một mảng càng ngày mảng băng tuyết càng lan rộng với tốc độ mà mắt thường nhìn thấy được, vùng băng tuyết lan đến phạm vi 5 mét xung quanh tên mập liền ngừng lại, đây là thành quả mà ba ngày qua tên mập cật lực luyện tập dị năng dưới sự ép buộc của Vũ, thật ra là nhờ hết vào lượng thông tin mà tên mặt trắng cung cấp, trong quá trình này hắn cũng đã phát minh ra nhiều chiêu thức từ dị năng, hiện tại vùng băng tuyết này cũng là một chiêu thức mà tên mập vừa mới sáng tạo ra nhầm trói chân đối thủ, con chó biến dị hoàng kim mắt thấy con mồi đột nhiên dừng lại sau đó từ 2 chân biến thành bốn chân nó liền tò mò tiến tới, bước chân chầm chậm dò xét con mồi, thời gian chầm chậm trôi qua nhịp thở của Mập mạp và Vũ càng ngày càng dồn dập, Bằng mập cúi người như thế sắp chịu không nổi đến nơi, cả người hắn run như sắp ngã, không còn kiên nhẫn, con chó biến dị nhảy hướng tên mập chộp tới, ngay lập tức tiến vào phạm vi kĩ năng của Bằng mập, chỉ chờ một khắc này hắn liền nhanh chóng vận dụng dị năng ở mức tối đa, bốn chân của chó biến dị hoàng kim đặt trong vùng băng tuyết liền bị một mảng băng giam lan đến cầm chân lại, vùng vẫy nhưng không thể thoát ra, hai tên kia thấy vậy liền kéo nhau chạy trốn cmn mất.
Trước mắt thấy một căn nhà đóng chặt cửa hai người liền xông qua cửa sổ mà nhảy vào, sau đó liền hổn hển một hơi mà hớp vào từng ngụm không khí.
- Vừa rồi là con chó quái quỷ gì thế ? Sao có thể khủng bố như vậy được.
- Đó là chó biến dị hoàng kim, chả trách xung quanh đây không tìm thấy được con xác thối nào, mười phần là do con cẩu tạp chủng đó.
Vũ đáp lại câu hỏi của Bằng Mập, sau đó hai người liên mở ba lô lấy nước ra tu ừng ực, đột nhiên phía trong góc nhà phát ra tiếng động.
- Ngươi có nghe thấy gì không ?
Vũ quay qua hỏi Bằng mập, tên mập gật gật đầu tỏ vẻ cũng nghe thấy, căn nhà này cửa bị đóng kín bất quá lúc nảy hai người từ hướng cửa sổ gỗ mà xông vào từ ke hở chiếu vào nhưng góc phòng vẫn là ánh sáng chiếu không tới, Vũ liền lấy từ trong ba lô ra một cây đèn pin rồi soi về hướng phát ra tiếng động.
- a.....a....
Tên rên khẽ từ trong góc phát ra làm người hắn hơi giật lên, hướng tầm mắt vào góc tối, đèn pin liền chiếu sáng lên một thân ảnh nhỏ nhắn, cả người của nó run run thỉnh thoảng con rên khẽ, Vũ tiến về phía thân ảnh đó thập phần cẩn thận dò xét, trong lòng chỉ sợ lại lòi ra thêm một biến dị gì gì đó khiến mình lại một phen khổ sợ, tiến đến gần cũng không thấy sự phản ứng của nó Vũ liền dùng tay lay lay vào nó.
- Mẹ.....
Sau khi tiến đến gần Vũ phát hiện thân ảnh này là một bé gái chừng 4 5 tuổi, mặt mày lắm lem bùn đất, quần áo có phần bị nhàu nát và dơ bẩn, cả người con bé này bóc lên một mùi rất khó ngửi, đôi mắt nhắm nghiền hai tay ôm trước ngực không ngừng run rẩy, hướng hắn phát lên tiếng kêu yếu ớt.
- Ta không phải mẹ của cháu, cháu có sao không ?
Không đáp lại lời hắn, nó chỉ rên rỉ khẽ, lúc này hắn mới để ý kỉ vị trí ngực của con bé có vết máu đá khô đen, hắn liên bế nó lên tiến về phía Bằng mập
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.