Chương 32: Giọng Nói Bí Ẩn
Một cước vào mông
07/11/2019
Vũ liên tục cựa quậy nhưng vẫn không thể nào nhúc nhích được một tí gì,
bản thân hắn lần bị trói này cũng là lần thứ hai, có chút bực mình,
trong lòng hắn nghỉ.
- Lần này lại là thử thách gì đây ?
"Lần này không phải là thử thách, ta cảm thấy có chút quỷ dị."
Lòng hơi động, Vũ giật mình sau câu trả lời của tên mặt trắng, lâu nay hắn rất hiếm khi chủ động trả lời mình, tại sao lần này không kêu mà cũng lên.
- Tại sao lại như vậy ? Nếu vậy thì hiện tại ta đang ở đâu ?
"Ngươi đang ở trong tâm trí của chính mình, bất quá không phải ở không gian mà ta có thể can thiệp, chuyện này có phần quỷ dị, một thực thể nào đó đã kéo ngươi vào đây !"
( Là ta : Một cước vào mông )
- Đ-t mẹ ông nhé ! Đây không phải lúc giỡn !
( oke oke ! Tiếp tục tiếp tục ! )
Là ta......
Trong không gian tôi mịt, một giọng nói vang lên, giọng nói này như thể xuất hiện từ bốn phương tám hướng, cực kì vang vọng.
- Aiiiiiii !
" Aiiiiii ! "
Vũ và tên mặt trắng không hẹn mà cùng đồng thời lên tiếng.
Ta là chủ nhân của di tích này, là chủ nhân của nền văn minh này, gọi ta là Tiger
- Chủ nhân của di tích ? Tại sao ông kéo ta đến đây ?
Cũng nhưng các Titan khác, nên văn mình của ta đã sụp đổ như nền văn mình của các ngươi hiện giờ, ta là người cuối cùng tồn tại, được "Ngài" giam cầm ở đây, chờ đợi sứ mệnh của mình, bất quá ngươi là người đầu tiên đến đây, mặc dù ngươi không xuất sắc vượt qua thử thách nhưng ta cảm nhận được một tia khác lạ từ người nơi ngươi, ta muốn cùng ngươi thỏa thuận một điều !
- Điều gì ? Đừng dài dòng !
Giọng nói bí ẩn ho khan một tiếng.
e hèm....Ta bị giam cầm ở đây không biết đã qua bao lâu, thời gian với ta là một khái niệm mơ hồ, ngoài ngươi ta cũng không biết đến bao lâu mới có một người phát hiện được di tích này, nên ngươi chính là hi vọng của ta, ta muốn ngươi đưa ta ra khỏi đây, phần thưởng là một phần quyền năng của ta. Ngươi có hứng thú chứ ? Cậu trai trẻ !
- Không hề ! Làm sao đưa ông ra được, nếu vậy chẳng khác nào ta chống lại "Ngài", bị trừng phạt thì ai chịu trách nhiệm ?.
Đừng vội ! Để ta nói hết đã ! Giống như các ngươi, nền văn mình Phao sần sờ lây của ta cũng đạt đỉnh cao của sự phát triển về trí tuệ khoa học kĩ thuật, rồi sau đó lụi tàn vì bản thân bọn ta đã làm hại đến hành tinh mà mình sinh sống, đất mẹ phẫn nộ, "Ngài" đã giáng "Khải Huyền" nhầm trừng phạt những lỗi lầm của bọn ta, với nền khoa học kĩ thuật tiên tiến bọn ta tự tin có thể chống đỡ, ít nhất cũng đến lúc di tản toàn bộ dân cư, bất quá chúng ta quá xem thường sức mạnh của bọn chúng, bọn chúng như lũ gián giết hoài không chết, càng ngày càng sinh sôi nảy nở, càng ngày càng phát triển đến mức tận diệt cả hành tinh chỉ còn ta, người có quyền năng lớn nhất chống đỡ được đến giờ phút cuối cùng, "Ngài" đã giam cầm ta ở đây, để chờ đợi một sứ mệnh, không ! Ta không thể ở đây thêm một phút nào nữa !
- Khoan khoan khoan ! Ngưng ngưng ngưng, tôi biết tôi hiểu ! Nhưng mà đừng dài dòng được không, đi thẳng vấn đề đi !
à à ! Ta sẽ dùng chút hơi tàn này và đưa một tia thần thức vào người cậu, từ đó cùng cậu, ta sẽ ra ngoài, đổi lại ta sẽ chia sẽ cho cậu một phần kiến thức và quyền lợi của ta ở di tích này
" Không được ! Có ta ở đây, làm sao ông lại đưa tia thần thức vào người hắn, thế ta ở đâu ? "
Ngươi là ai ? Ai cho ngươi quyền lên tiếng ?
" Ta chính là sứ giả của "Ngài", có nhiệm vụ trợ giúp tên này phát triển đến thử thách cuối cùng "
Cái gì ? Thử thách cuối cùng, ngươi nói đến thử thách đó
" Đúng vậy ! "
Nếu vậy ta càng phải đi theo hắn !
- Thôi thôi thôi ! Coi như ta chấp tay năn nỉ hai người, đừng cãi nhau nữa, đầu ta ong lên hết rồi đây.
Vũ có chút động lòng sau lời nói của người bí ẩn xưng là chủ của di tích kia, bất quá hiện nay trong đầu hắn đã có tên mặt trắng làm sao thêm được một người nữa, nếu thế hắn điên mất, im lặng suy nghĩ hồi lâu hắn cũng đưa ra quyết định của mình.
- Thôi được, ta sẽ đưa ông ra ngoài, bất quá với một điều kiện.
Được được cậu nói đi ! Điều kiện gì ?
" Không được ! Ngươi không thể tin một người lạ mặt "
- Yên nào ! Điều kiện là hiện tại ta chỉ cho ông tạm thời ở trong cơ thể ta, sau khi ra ngoài ông phải tìm một thực thể khác để nhập vào, sau đó ông muốn đi đâu thì đi, ta không quản !
Như vậy không được ! "Ngài" sẽ phát hiện ra mất, bất quá ở di tích này thật sự có một thiết bị tựa như robot, có thể cấy một máy chủ vào bộ não để chiếm quyền điều khiển cơ thể nó, chỉ là với quyền lợi của ta cũng chỉ đổi được một, không hơn
" Không được ! Nếu đổi được thiết bị đó ta sẽ là người chiếm quyền sử dụng nó ."
Câm mồm ! Thằng nhóc này ta nhịn nhiều rồi nha, ngươi tin không.
" Ta là sứ giả của "Ngài", một Titan bị giam cầm như ông mà cũng dám lớn tiếng với ta."
Solo yasou 20gg không con trai !
- Thôiiiiiiiii ! Câm mồm hết cho taaaa
Vũ triệt để nóng giận, rống lớn lên một tiếng, hai người liền im bật.
- Con nít à ! Lúc này còn cãi nhau ! Thôi được nếu ông lấy được thiết bị như vậy, ông sẽ là người chiếm quyền sử dụng, nhưng ông cũng phải tìm cách tìm một thiết bị tương tự để cho tên này, nếu ông đồng ý thì chúng ta thỏa thuận, không thì xem như ta và ông chưa từng gặp mặt.
Aiiiiiiiiii ! Không nghỉ lúc này lại bị một tên nhóc ra điều kiện, thôi được ta có thể lấy một thiết bị tương tự, chắc chắn là không có khả năng như con robot kia nhưng chức năng thật sự cũng không khác lắm !
- Được, xem như thỏa thuận thành công ! Đừng quên chuyện ông vừa nói, chính là truyền một phần năng lực của ông cho ta.
Ra ngoài đi rồi nói.
- Không được ! Truyền thụ trước rồi ra ngoài.
Ngươi ! Ngươi ! Aiiiiiiiii, tụi nhỏ bây giờ khôn quá, thôi được trước hết ta sẽ giới thiệu sơ về năng lực của ta cho ngươi biết.
- Lần này lại là thử thách gì đây ?
"Lần này không phải là thử thách, ta cảm thấy có chút quỷ dị."
Lòng hơi động, Vũ giật mình sau câu trả lời của tên mặt trắng, lâu nay hắn rất hiếm khi chủ động trả lời mình, tại sao lần này không kêu mà cũng lên.
- Tại sao lại như vậy ? Nếu vậy thì hiện tại ta đang ở đâu ?
"Ngươi đang ở trong tâm trí của chính mình, bất quá không phải ở không gian mà ta có thể can thiệp, chuyện này có phần quỷ dị, một thực thể nào đó đã kéo ngươi vào đây !"
( Là ta : Một cước vào mông )
- Đ-t mẹ ông nhé ! Đây không phải lúc giỡn !
( oke oke ! Tiếp tục tiếp tục ! )
Là ta......
Trong không gian tôi mịt, một giọng nói vang lên, giọng nói này như thể xuất hiện từ bốn phương tám hướng, cực kì vang vọng.
- Aiiiiiii !
" Aiiiiii ! "
Vũ và tên mặt trắng không hẹn mà cùng đồng thời lên tiếng.
Ta là chủ nhân của di tích này, là chủ nhân của nền văn minh này, gọi ta là Tiger
- Chủ nhân của di tích ? Tại sao ông kéo ta đến đây ?
Cũng nhưng các Titan khác, nên văn mình của ta đã sụp đổ như nền văn mình của các ngươi hiện giờ, ta là người cuối cùng tồn tại, được "Ngài" giam cầm ở đây, chờ đợi sứ mệnh của mình, bất quá ngươi là người đầu tiên đến đây, mặc dù ngươi không xuất sắc vượt qua thử thách nhưng ta cảm nhận được một tia khác lạ từ người nơi ngươi, ta muốn cùng ngươi thỏa thuận một điều !
- Điều gì ? Đừng dài dòng !
Giọng nói bí ẩn ho khan một tiếng.
e hèm....Ta bị giam cầm ở đây không biết đã qua bao lâu, thời gian với ta là một khái niệm mơ hồ, ngoài ngươi ta cũng không biết đến bao lâu mới có một người phát hiện được di tích này, nên ngươi chính là hi vọng của ta, ta muốn ngươi đưa ta ra khỏi đây, phần thưởng là một phần quyền năng của ta. Ngươi có hứng thú chứ ? Cậu trai trẻ !
- Không hề ! Làm sao đưa ông ra được, nếu vậy chẳng khác nào ta chống lại "Ngài", bị trừng phạt thì ai chịu trách nhiệm ?.
Đừng vội ! Để ta nói hết đã ! Giống như các ngươi, nền văn mình Phao sần sờ lây của ta cũng đạt đỉnh cao của sự phát triển về trí tuệ khoa học kĩ thuật, rồi sau đó lụi tàn vì bản thân bọn ta đã làm hại đến hành tinh mà mình sinh sống, đất mẹ phẫn nộ, "Ngài" đã giáng "Khải Huyền" nhầm trừng phạt những lỗi lầm của bọn ta, với nền khoa học kĩ thuật tiên tiến bọn ta tự tin có thể chống đỡ, ít nhất cũng đến lúc di tản toàn bộ dân cư, bất quá chúng ta quá xem thường sức mạnh của bọn chúng, bọn chúng như lũ gián giết hoài không chết, càng ngày càng sinh sôi nảy nở, càng ngày càng phát triển đến mức tận diệt cả hành tinh chỉ còn ta, người có quyền năng lớn nhất chống đỡ được đến giờ phút cuối cùng, "Ngài" đã giam cầm ta ở đây, để chờ đợi một sứ mệnh, không ! Ta không thể ở đây thêm một phút nào nữa !
- Khoan khoan khoan ! Ngưng ngưng ngưng, tôi biết tôi hiểu ! Nhưng mà đừng dài dòng được không, đi thẳng vấn đề đi !
à à ! Ta sẽ dùng chút hơi tàn này và đưa một tia thần thức vào người cậu, từ đó cùng cậu, ta sẽ ra ngoài, đổi lại ta sẽ chia sẽ cho cậu một phần kiến thức và quyền lợi của ta ở di tích này
" Không được ! Có ta ở đây, làm sao ông lại đưa tia thần thức vào người hắn, thế ta ở đâu ? "
Ngươi là ai ? Ai cho ngươi quyền lên tiếng ?
" Ta chính là sứ giả của "Ngài", có nhiệm vụ trợ giúp tên này phát triển đến thử thách cuối cùng "
Cái gì ? Thử thách cuối cùng, ngươi nói đến thử thách đó
" Đúng vậy ! "
Nếu vậy ta càng phải đi theo hắn !
- Thôi thôi thôi ! Coi như ta chấp tay năn nỉ hai người, đừng cãi nhau nữa, đầu ta ong lên hết rồi đây.
Vũ có chút động lòng sau lời nói của người bí ẩn xưng là chủ của di tích kia, bất quá hiện nay trong đầu hắn đã có tên mặt trắng làm sao thêm được một người nữa, nếu thế hắn điên mất, im lặng suy nghĩ hồi lâu hắn cũng đưa ra quyết định của mình.
- Thôi được, ta sẽ đưa ông ra ngoài, bất quá với một điều kiện.
Được được cậu nói đi ! Điều kiện gì ?
" Không được ! Ngươi không thể tin một người lạ mặt "
- Yên nào ! Điều kiện là hiện tại ta chỉ cho ông tạm thời ở trong cơ thể ta, sau khi ra ngoài ông phải tìm một thực thể khác để nhập vào, sau đó ông muốn đi đâu thì đi, ta không quản !
Như vậy không được ! "Ngài" sẽ phát hiện ra mất, bất quá ở di tích này thật sự có một thiết bị tựa như robot, có thể cấy một máy chủ vào bộ não để chiếm quyền điều khiển cơ thể nó, chỉ là với quyền lợi của ta cũng chỉ đổi được một, không hơn
" Không được ! Nếu đổi được thiết bị đó ta sẽ là người chiếm quyền sử dụng nó ."
Câm mồm ! Thằng nhóc này ta nhịn nhiều rồi nha, ngươi tin không.
" Ta là sứ giả của "Ngài", một Titan bị giam cầm như ông mà cũng dám lớn tiếng với ta."
Solo yasou 20gg không con trai !
- Thôiiiiiiiii ! Câm mồm hết cho taaaa
Vũ triệt để nóng giận, rống lớn lên một tiếng, hai người liền im bật.
- Con nít à ! Lúc này còn cãi nhau ! Thôi được nếu ông lấy được thiết bị như vậy, ông sẽ là người chiếm quyền sử dụng, nhưng ông cũng phải tìm cách tìm một thiết bị tương tự để cho tên này, nếu ông đồng ý thì chúng ta thỏa thuận, không thì xem như ta và ông chưa từng gặp mặt.
Aiiiiiiiiii ! Không nghỉ lúc này lại bị một tên nhóc ra điều kiện, thôi được ta có thể lấy một thiết bị tương tự, chắc chắn là không có khả năng như con robot kia nhưng chức năng thật sự cũng không khác lắm !
- Được, xem như thỏa thuận thành công ! Đừng quên chuyện ông vừa nói, chính là truyền một phần năng lực của ông cho ta.
Ra ngoài đi rồi nói.
- Không được ! Truyền thụ trước rồi ra ngoài.
Ngươi ! Ngươi ! Aiiiiiiiii, tụi nhỏ bây giờ khôn quá, thôi được trước hết ta sẽ giới thiệu sơ về năng lực của ta cho ngươi biết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.