Chương 29: Huyết Thanh Biến Dị
Một cước vào mông
07/11/2019
Câu nói bất chợt của tên mặt trắng khiến hắn trở nên trầm ngâm trong chóc lát.
- Dễ cái đầu chim ! Dễ chỗ nào ???
"Đây chứng tỏ ngươi quá ngu ngốc, đầu óc phán đoán cùng quan sát quá kém. Ngươi nhìn kĩ những cánh cửa gỗ đi a !"
Nghe theo lời mặt trắng, Vũ liền nhìn xung quanh thật sư hắn đã nhìn thật kĩ tất cả những cánh cửa gỗ nơi những cầu thang chằng chịt nối đến nhưng vẫn không hề phát hiện điều gì.
- Thật sự không thấy gì, dùm ơn đừng úp úp mở mở nữa, tò mò chết lão phu !
"Lần này nhìn kĩ một lần nữa, ngươi thấy không mặc dù nhìn lướt qua tất cả các cánh cửa bên ngoài đều giống y như đúc nhưng mà, sẽ có một số những chi tiết nhỏ khác nhau, ngươi nhìn xem cánh cửa trước mặt này, viên gạch thứ 2 từ dưới lên phía bên phải có một lỗ tròn nhỏ, còn cánh cửa phía trên chỗ cầu thang cong cong kia phía trên những viên gạch bao quanh bằng đá lại có ít rêu có đúng không ?"
- Ồ ! Đúng ! Đúng vậy ! Nhưng mà như vậy thì sao, liên quan gì ?.
"Ngươi lại nhìn xem, cánh cửa phía trên đếm từ cánh cửa lúc nảy qua bốn cái chếch lên phía trên một chút, viên gạch phía hai từ dưới lên bên phải cũng có một lỗ tròn, và nó chính xác là giống y hệt cánh cửa trước mặt này nếu ngươi tiến đến mở cánh cửa này mười phần sẽ thông qua phía bên kia, ngươi nhìn xem các cầu thang mặc dù đan xen ảo diệu nhưng mà nó vẫn một mực hướng lên trên, ngươi cứ tìm những cánh cửa giống nhau mà tiến lên trên sẽ thoát ra được cái mê cung này, ta tin là như vậy !"
Vũ vừa nghe xong trong lòng mây mù liền biến mất phân nữa, bất quá cũng cẩn thận tiến lên mở thử cánh cửa trước mặt rồi bước qua nó, đúng như lời tên mặt trắng sau khi bước qua liền xuất hiện ở vị trí cầu thang mà tên mặt trắng chỉ đến.
- Thần kì ! Thần kì, thật sự quá hay. Ngươi thật là cứu tinh a ! Tạ ơn chúa !
"Ngươi nên cảm ơn ta, phần còn lại ngươi tự làm lấy !".
Dựa theo lời tên mặt trắng Vũ tiếp tục hành trình, càng ngày càng di chuyển lên cao hơn, cuối cùng hắn đứng trước một cánh cửa màu đỏ bằng sắt, phía trên không hề còn bất kì một cái cầu thang nào nữa mà đã xuất hiện một mái vòm đá, dùng sức đẩy cánh cửa sắt có phần nặng nề liền bị một lực kéo xuyên qua nó.
Quốc di chuyện dọc hành lan của phòng nghiên cứu, một tên lính gác chào hắn với nghỉ thức quân đội, hắn liền kéo tên này lại hỏi hiện tại giáo sư Trần đang ở đâu, phỏng theo chỉ dẫn của hắn Quốc di chuyển đến một cánh cửa sắt, phía trước có hai tên lính gác, Quốc đưa tay chào hai người, bọn hắn liền đáp lại.
- Tôi đến đây theo lời giáo sư Trần, ông ta có đó chứ ?
- Vâng thưa Thương tá, giáo sư vẫn trong đấy bất quá ông ta ra lệnh không cho bất kì ai quấy rầy.
- Tôi nhắc lại, tôi đến theo lời của giáo sư Trần, lệnh của thủ trưởng !
Hai tên linh gác nhìn nhau chần chừ, sau đó một tên gật đầu ra hiệu, tên kia liền quay ra phía sau dùng tấm thẻ từ đeo trên cổ quẹt vào máy quét, cánh cửa sắt sau một tiếng "ting" liền chầm chậm mở ra, Quốc gật đầu tỏ ý cảm ơn rồi sau đó tiến vào phòng.
Căn phòng thí nghiệm này phía trong thập phần bừa bộn, tài liều giấy tờ vứt khắp nơi, trên bàn đầy vỏ lon nước cùng ly mì ăn liền đã qua sử dụng, phía trước là một người đàn ông vẻ ngoài tầm tư tuần, khuôn mặt có phần trẻ trung bất quá tóc đã bạc trắng, ông ta đang cặm cụi cằm một cái ống nghiệm nhỏ màu xanh lá, sau đó ông ta đặt vào một cái khay tròn đầy các ống đủ màu sắc, tiếp theo ông ta để chúng vào một cái tủ có thiết kế như lò vi sóng, bên trong tủ liền sáng lên một ánh sáng xanh, người đàn ông liền chạy đến máy tính gõ gõ vào phím vài động tác, cả một quá trình dài bận rộn ông ta không hề để ý đến sự tồn tại của Quốc, cảm tưởng xem hắn giống như không khí vậy, Quốc giả vờ ho khan vài tiếng, bất quá hắn cũng không hề nhận được sự chú ý của giáo sư Trần.
Gần một tiếng đồng hồ sau, Quốc từ lâu cũng đã tự lấy cái ghế mà ngồi xuống trong góc phòng, giáo sư Trần bỗng ngước lên vỗ tay mạnh một tiếng.
- Bộp haha thành công ! À Quốc, cháu ở đây khi nào thế ? Sao không báo ta một tiếng ?
Trán của Quốc liền chảy xuống ba vạch đen.
- E hèm ! À cháu đến đây lâu rồi ạ ! Giáo sư cho gọi cháu có việc gì không ?.
- Lại đây, lại đây ! Mau mau ta cho cháu xem thứ này, haha chuẩn bị tinh thần nhé ! Thứ cháu xem sẽ là chìa khóa để nhân loại thoát khỏi ngày tâm tối đấy.
Quốc liền tiến đến vị trí máy tính trên bàn làm việc của giáo sư Trần, ông ta liền nhường ra một ví trí đối diện màn hình máy tính.
- Này cháu xem ! Sau khi thức trắng mấy đêm nay để nghiên cứu, ta phát hiện sau khi thế giới lâm vào tận thế, bọn zombie tràn ngập khắp nơi thì trong lúc đó chính bản thân DNA của những người sống sót còn lại lặng lẽ tồn tại thêm một số nhiễm sắc thể chứa biến dị di truyền "bí ẩn", những biến dị di truyền này vốn bản thân nó luôn có trong cơ thể nhưng lúc này nó lại chưa những thông tin protein cực kì bí ẩn, đặc biệt hơn những người tiến hóa hệ thống thì trong gien của họ số biến thể này càng nhiều và thay đổi theo môi trường hoặc chức nghiệp khiến cơ thể tiến hóa theo chiều hướng nhất định, trong một lần nguyên cứu ta đã vô tình trộn lẫn một số huyết dịch của Zombie tiến hóa cấp cao với một số ống nghiệm chứa mã gien của người mang hệ thống liền khiến bọn chung xung đột sau đó liền bẻ gãy các protein vốn đã được mã hóa trong DNA tạo thành một chuỗi gien mới theo chiều hướng "Mutation" nói nom na là đột biến, ta liền dựa vào đó nguyên cứu ra loại huyết thanh khiên người mang hệ thống có thể trở nên cường đại nhờ sự đột biến này, bất quá tỉ lệ thành công quá thấp chỉ 1 trên 1000 trường hợp thành công đột biến lên một thể mới, nhưng ta lại có lòng tin với nghiên cứu của mình một ngày nào đó ta sẽ khiên tỉ lệ thành công lên cao hơn, mở ra một kỉ nguyên mới cho loài người hahaha !.
Giáo sư Trần càng nói càng hưng phấn, bản thân Quốc mặc dù chăm chỉ đọc sách từ nhỏ bất quá chỉ là về sách quân sự và văn học là chủ yếu, những thứ giáo sư Trần nói hắn có hơi chút mây mù che đầy mặt, bất quá thấy ông ấy hưng phấn như vậy nên Quốc cũng vờ gật gù cho ông ấy đừng mất hứng .
- Dễ cái đầu chim ! Dễ chỗ nào ???
"Đây chứng tỏ ngươi quá ngu ngốc, đầu óc phán đoán cùng quan sát quá kém. Ngươi nhìn kĩ những cánh cửa gỗ đi a !"
Nghe theo lời mặt trắng, Vũ liền nhìn xung quanh thật sư hắn đã nhìn thật kĩ tất cả những cánh cửa gỗ nơi những cầu thang chằng chịt nối đến nhưng vẫn không hề phát hiện điều gì.
- Thật sự không thấy gì, dùm ơn đừng úp úp mở mở nữa, tò mò chết lão phu !
"Lần này nhìn kĩ một lần nữa, ngươi thấy không mặc dù nhìn lướt qua tất cả các cánh cửa bên ngoài đều giống y như đúc nhưng mà, sẽ có một số những chi tiết nhỏ khác nhau, ngươi nhìn xem cánh cửa trước mặt này, viên gạch thứ 2 từ dưới lên phía bên phải có một lỗ tròn nhỏ, còn cánh cửa phía trên chỗ cầu thang cong cong kia phía trên những viên gạch bao quanh bằng đá lại có ít rêu có đúng không ?"
- Ồ ! Đúng ! Đúng vậy ! Nhưng mà như vậy thì sao, liên quan gì ?.
"Ngươi lại nhìn xem, cánh cửa phía trên đếm từ cánh cửa lúc nảy qua bốn cái chếch lên phía trên một chút, viên gạch phía hai từ dưới lên bên phải cũng có một lỗ tròn, và nó chính xác là giống y hệt cánh cửa trước mặt này nếu ngươi tiến đến mở cánh cửa này mười phần sẽ thông qua phía bên kia, ngươi nhìn xem các cầu thang mặc dù đan xen ảo diệu nhưng mà nó vẫn một mực hướng lên trên, ngươi cứ tìm những cánh cửa giống nhau mà tiến lên trên sẽ thoát ra được cái mê cung này, ta tin là như vậy !"
Vũ vừa nghe xong trong lòng mây mù liền biến mất phân nữa, bất quá cũng cẩn thận tiến lên mở thử cánh cửa trước mặt rồi bước qua nó, đúng như lời tên mặt trắng sau khi bước qua liền xuất hiện ở vị trí cầu thang mà tên mặt trắng chỉ đến.
- Thần kì ! Thần kì, thật sự quá hay. Ngươi thật là cứu tinh a ! Tạ ơn chúa !
"Ngươi nên cảm ơn ta, phần còn lại ngươi tự làm lấy !".
Dựa theo lời tên mặt trắng Vũ tiếp tục hành trình, càng ngày càng di chuyển lên cao hơn, cuối cùng hắn đứng trước một cánh cửa màu đỏ bằng sắt, phía trên không hề còn bất kì một cái cầu thang nào nữa mà đã xuất hiện một mái vòm đá, dùng sức đẩy cánh cửa sắt có phần nặng nề liền bị một lực kéo xuyên qua nó.
Quốc di chuyện dọc hành lan của phòng nghiên cứu, một tên lính gác chào hắn với nghỉ thức quân đội, hắn liền kéo tên này lại hỏi hiện tại giáo sư Trần đang ở đâu, phỏng theo chỉ dẫn của hắn Quốc di chuyển đến một cánh cửa sắt, phía trước có hai tên lính gác, Quốc đưa tay chào hai người, bọn hắn liền đáp lại.
- Tôi đến đây theo lời giáo sư Trần, ông ta có đó chứ ?
- Vâng thưa Thương tá, giáo sư vẫn trong đấy bất quá ông ta ra lệnh không cho bất kì ai quấy rầy.
- Tôi nhắc lại, tôi đến theo lời của giáo sư Trần, lệnh của thủ trưởng !
Hai tên linh gác nhìn nhau chần chừ, sau đó một tên gật đầu ra hiệu, tên kia liền quay ra phía sau dùng tấm thẻ từ đeo trên cổ quẹt vào máy quét, cánh cửa sắt sau một tiếng "ting" liền chầm chậm mở ra, Quốc gật đầu tỏ ý cảm ơn rồi sau đó tiến vào phòng.
Căn phòng thí nghiệm này phía trong thập phần bừa bộn, tài liều giấy tờ vứt khắp nơi, trên bàn đầy vỏ lon nước cùng ly mì ăn liền đã qua sử dụng, phía trước là một người đàn ông vẻ ngoài tầm tư tuần, khuôn mặt có phần trẻ trung bất quá tóc đã bạc trắng, ông ta đang cặm cụi cằm một cái ống nghiệm nhỏ màu xanh lá, sau đó ông ta đặt vào một cái khay tròn đầy các ống đủ màu sắc, tiếp theo ông ta để chúng vào một cái tủ có thiết kế như lò vi sóng, bên trong tủ liền sáng lên một ánh sáng xanh, người đàn ông liền chạy đến máy tính gõ gõ vào phím vài động tác, cả một quá trình dài bận rộn ông ta không hề để ý đến sự tồn tại của Quốc, cảm tưởng xem hắn giống như không khí vậy, Quốc giả vờ ho khan vài tiếng, bất quá hắn cũng không hề nhận được sự chú ý của giáo sư Trần.
Gần một tiếng đồng hồ sau, Quốc từ lâu cũng đã tự lấy cái ghế mà ngồi xuống trong góc phòng, giáo sư Trần bỗng ngước lên vỗ tay mạnh một tiếng.
- Bộp haha thành công ! À Quốc, cháu ở đây khi nào thế ? Sao không báo ta một tiếng ?
Trán của Quốc liền chảy xuống ba vạch đen.
- E hèm ! À cháu đến đây lâu rồi ạ ! Giáo sư cho gọi cháu có việc gì không ?.
- Lại đây, lại đây ! Mau mau ta cho cháu xem thứ này, haha chuẩn bị tinh thần nhé ! Thứ cháu xem sẽ là chìa khóa để nhân loại thoát khỏi ngày tâm tối đấy.
Quốc liền tiến đến vị trí máy tính trên bàn làm việc của giáo sư Trần, ông ta liền nhường ra một ví trí đối diện màn hình máy tính.
- Này cháu xem ! Sau khi thức trắng mấy đêm nay để nghiên cứu, ta phát hiện sau khi thế giới lâm vào tận thế, bọn zombie tràn ngập khắp nơi thì trong lúc đó chính bản thân DNA của những người sống sót còn lại lặng lẽ tồn tại thêm một số nhiễm sắc thể chứa biến dị di truyền "bí ẩn", những biến dị di truyền này vốn bản thân nó luôn có trong cơ thể nhưng lúc này nó lại chưa những thông tin protein cực kì bí ẩn, đặc biệt hơn những người tiến hóa hệ thống thì trong gien của họ số biến thể này càng nhiều và thay đổi theo môi trường hoặc chức nghiệp khiến cơ thể tiến hóa theo chiều hướng nhất định, trong một lần nguyên cứu ta đã vô tình trộn lẫn một số huyết dịch của Zombie tiến hóa cấp cao với một số ống nghiệm chứa mã gien của người mang hệ thống liền khiến bọn chung xung đột sau đó liền bẻ gãy các protein vốn đã được mã hóa trong DNA tạo thành một chuỗi gien mới theo chiều hướng "Mutation" nói nom na là đột biến, ta liền dựa vào đó nguyên cứu ra loại huyết thanh khiên người mang hệ thống có thể trở nên cường đại nhờ sự đột biến này, bất quá tỉ lệ thành công quá thấp chỉ 1 trên 1000 trường hợp thành công đột biến lên một thể mới, nhưng ta lại có lòng tin với nghiên cứu của mình một ngày nào đó ta sẽ khiên tỉ lệ thành công lên cao hơn, mở ra một kỉ nguyên mới cho loài người hahaha !.
Giáo sư Trần càng nói càng hưng phấn, bản thân Quốc mặc dù chăm chỉ đọc sách từ nhỏ bất quá chỉ là về sách quân sự và văn học là chủ yếu, những thứ giáo sư Trần nói hắn có hơi chút mây mù che đầy mặt, bất quá thấy ông ấy hưng phấn như vậy nên Quốc cũng vờ gật gù cho ông ấy đừng mất hứng .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.