Chương 7: Khai Mở Hệ Thống
Một cước vào mông
31/10/2019
Thì ra tên mập chết bầm sau khi bị sóng xung kích hất văng đã lăn đè lên
người hắn, hôm nay bị đè bao nhiêu có lẻ là quá đủ đối với Vũ rồi, nén
cơn đau ở lưng hắn dùng tay đẩy tên mập ra một bên, không dám chậm trễ,
vì còn nhớ lúc nảy tên mập nói trên tầng nhốt 6 7 con xác thối, giờ này
mà có con nào thoát ra, hắn chết chắc ! Vũ lom khom ngồi dậy, căng mắt
cố nhìn qua đám bụi mù trong đống đỗ nát, mắt thấy có mấy cái xác thối
đang bị vùi trong đống đất đá, bọn chúng vừa phát ra tiếng hừ hừ vừa
dùng tay cào cấu vào đống đổ nát hồng thoát thân, Vũ đứng lên tiến về
trước nhặt thanh kiếm tự chế bị rơi ra lúc bị hắt đi, bỗng nhiên một bàn tay chộp lấy chân hắn
- Chạy đi anh hai ! Anh còn vào đó làm gì ? Tự xác à, đám zombie đó còn sống đấy !
Vũ chẳng buồn để ý tới tên mập chết bầm đó, dùng chân hắt văng cánh tay hắn ra tiến vào trong đống đổ nát, Vũ muốn nhân lúc bọn xác thối đang bị giam cầm giết hết bọn chúng nhầm trừ hậu họa, sinh lực bọn này dai đến kinh người, ai mà biết bọn chúng sẽ thoát ra lúc nào chứ, cẩn thận từng bước một, hắn đạp lên đống đá đến phía trước một đầu xác thối bị lắp gần hết nửa người, tên xác thối ngửi thấy hơi người tiến tới, ngay lập tức hướng đến vị trí đứng của hắn mà rít gào, nhưng bản thân nó bị chôn chặt cố vùng vẫy mãi cũng không thể làm gì được, Vũ vung thanh kiếm đâm mạnh vào mi tâm của nó, đầu xác thối ngay lập tức im bật chứng tỏ đã chết hẳn, hắn lập đi lập lại động tác như vậy tổng cộng trong phút chốc đã diệt được tổng cộng sáu đầu xác thối, kiểm tra kĩ lưỡng xung quanh xác nhận không còn đầu xác thối nào nữa, Vũ liền quay lưng bỏ đi, vừa bước được vài bước, một bàn tay từ phía dưới đống đất đá thò lên chụp vào chân hắn, bất ngờ không phòng thủ trước ngay lập tức hắn ngã lăn từ trên xuống, khắp người ê ẩm, vài viên đá nhọn cứa vào da thịt làm cả người hắn chằng chịt vết cắt, Vũ nén đau quay người nhìn lại, từ đống đất đá một thứ gì đang thoát ra, lúc này tên Mập thấy có biến liền chạy lại đỡ tay Vũ kéo về phía sau, tránh xa khỏi đống đổ nát, từ trong đống đất đá đó một cái đầu thò ra, tên này khác với những tên xác thối bình thường, thay vì làn da nhợt nhạt thiếu sức sống như đồng loại, da của hắn màu xanh lục, những phần thối rửa đã xâm chiếm gần hết khuông mặt, đôi mắt cơ bản không còn là đôi mắt của nhân loại, chỉ có tròng trắng, cỏ vẻ như tên này có sức mạnh vượt trội hơn những tên khác nhưng do bị kẹt trong đống đất đá, động tác của nó vẫn chậm chạp nhưng thay vì hành động thiếu não như bọn xác thối khác là dùng tay cào cấu vào đống đất đá, tên xanh lục này dùng tay gỡ từng phần đá xung quanh kết hợp với dùng sức hồng thoát ra ngoài, sau giây phút thất thần Vũ lấy lại bình tĩnh, nhận thấy tình hình không ổn, sự nguy hiểm toát ra từ tên xác thối xanh lục quá cao, hắn muốn chạy trốn nhưng sau khi nhìn thấy nó vẫn còn bị kẹt phần lớn cơ thể trong đống đổ nát, Vũ đưa ra một quyết định táo bạo là đánh nhanh diệt gọn, nghĩ là làm hắn gượng dậy, đẩy cánh tay của tên Mập đang cầm tay mình mà kéo, chạy lên phía của con xác thối xanh lục.
- Ê ê ! Muốn đi tìm chết hả ? Ê.......
Tên mập gọi với theo, Vũ vẫn tiếp tục không thèm để ý đến hắn, chạy đến vị trí phía sau đầu của con xác thối xanh lục, hắn vung kiếm bổ dọc một đường, tiến kim loại va chạm choang một cái, phần lưỡi của thanh kiếm được chế từ dao nhà bếp cắm vào một phần ba, Vũ mở to mắt kinh ngạt, sức phòng thủ quá khủng, ăn một kiếm này mà vẫn vỡ sọ thật không thể tưởng tượng được, cánh tay của tên xác thối đánh về phía chân hắn, do bị giam cầm nên động tác cực kì chậm chạp, một đòn này Vũ né rất dễ dàng, ngay lập tức hắn lại vung kiếm chém xuống, choang choang liên tiếp hai đường kiếm toàn lực được Vũ chém ra, lần này sau nhát chém thứ ba mũi kiếm đã cắm sâu vào đầu nó, cánh tay của tên xác thối ngay lập tức hạ xuống báo hiệu là nó đã chết hẳn, hai tay của Vũ buông thanh kiếm ra, sau ba nhát chém nó đã trở nên tê rần, nếu bọn xác thối này không bị vùi trong đống đổ nát thì có lẻ giờ hắn đã là bữa tối cho tên xác thối xanh lục đó, bỗng nhiên trong đầu hắn xuất hiện một giọng nói, giọng nói này giống với người đã nói 2 từ "Khải Huyền", một giọng nói đều đều và cực kì máy móc, không toát ra được một tí nhân tính nào
- "Chúc mừng ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ : tiêu diệt mười xác sống bằng sức lực của bản thân. Khai mở hệ thống. Chúc mừng chủ nhân thứ 2009 của hệ thống. Quá trình nâng cấp bắt đầu. Ước lượng hoàn thành sau 24 giờ !.
- Ai đấy ? Người là ai mau ra đây !
Vũ quan sát xung quanh tìm kiếm nơi phát ra giọng nói, nhưng hắn chợt phát hiện giọng nói này lại phát ra từ trong bộ não của mình, sau câu nói "Ước lượng hoàn thành sau 24 giờ !." hai mắt Vũ tối sầm, cơ thể hắn vô thức ngã xuống, không có bất kì cữ động nào, cả một quá trình này đều lọt vào mắt tên mập, hắn thấy sau khi Vũ chém chết đầu xác thối xanh lục kia tự nhiên lại đổ gục xuống, trong đầu hắn hiện tại muốn chạy, chạy xa khỏi nơi nguy hiểm có thể lấy mạng của hắn bất kì lúc nào này, nhưng một phần hắn lại không muốn bỏ mặt người ân nhân đã cứu mạng hắn, sau một hồi đắng đo tên mập cuối cùng cũng tiền tới nơi Vũ nằm, dùng một tư thế không khác người xách lợn là mấy xách Vũ đi, hắn đi rón ra rón rén, tránh khỏi những nơi mà hắn cho là nguy hiểm, 30 phút sau hắn dừng ở một ngôi nhà hai tầng mới toanh đặt Vũ xuống tiến vào mở cửa.
- Chạy đi anh hai ! Anh còn vào đó làm gì ? Tự xác à, đám zombie đó còn sống đấy !
Vũ chẳng buồn để ý tới tên mập chết bầm đó, dùng chân hắt văng cánh tay hắn ra tiến vào trong đống đổ nát, Vũ muốn nhân lúc bọn xác thối đang bị giam cầm giết hết bọn chúng nhầm trừ hậu họa, sinh lực bọn này dai đến kinh người, ai mà biết bọn chúng sẽ thoát ra lúc nào chứ, cẩn thận từng bước một, hắn đạp lên đống đá đến phía trước một đầu xác thối bị lắp gần hết nửa người, tên xác thối ngửi thấy hơi người tiến tới, ngay lập tức hướng đến vị trí đứng của hắn mà rít gào, nhưng bản thân nó bị chôn chặt cố vùng vẫy mãi cũng không thể làm gì được, Vũ vung thanh kiếm đâm mạnh vào mi tâm của nó, đầu xác thối ngay lập tức im bật chứng tỏ đã chết hẳn, hắn lập đi lập lại động tác như vậy tổng cộng trong phút chốc đã diệt được tổng cộng sáu đầu xác thối, kiểm tra kĩ lưỡng xung quanh xác nhận không còn đầu xác thối nào nữa, Vũ liền quay lưng bỏ đi, vừa bước được vài bước, một bàn tay từ phía dưới đống đất đá thò lên chụp vào chân hắn, bất ngờ không phòng thủ trước ngay lập tức hắn ngã lăn từ trên xuống, khắp người ê ẩm, vài viên đá nhọn cứa vào da thịt làm cả người hắn chằng chịt vết cắt, Vũ nén đau quay người nhìn lại, từ đống đất đá một thứ gì đang thoát ra, lúc này tên Mập thấy có biến liền chạy lại đỡ tay Vũ kéo về phía sau, tránh xa khỏi đống đổ nát, từ trong đống đất đá đó một cái đầu thò ra, tên này khác với những tên xác thối bình thường, thay vì làn da nhợt nhạt thiếu sức sống như đồng loại, da của hắn màu xanh lục, những phần thối rửa đã xâm chiếm gần hết khuông mặt, đôi mắt cơ bản không còn là đôi mắt của nhân loại, chỉ có tròng trắng, cỏ vẻ như tên này có sức mạnh vượt trội hơn những tên khác nhưng do bị kẹt trong đống đất đá, động tác của nó vẫn chậm chạp nhưng thay vì hành động thiếu não như bọn xác thối khác là dùng tay cào cấu vào đống đất đá, tên xanh lục này dùng tay gỡ từng phần đá xung quanh kết hợp với dùng sức hồng thoát ra ngoài, sau giây phút thất thần Vũ lấy lại bình tĩnh, nhận thấy tình hình không ổn, sự nguy hiểm toát ra từ tên xác thối xanh lục quá cao, hắn muốn chạy trốn nhưng sau khi nhìn thấy nó vẫn còn bị kẹt phần lớn cơ thể trong đống đổ nát, Vũ đưa ra một quyết định táo bạo là đánh nhanh diệt gọn, nghĩ là làm hắn gượng dậy, đẩy cánh tay của tên Mập đang cầm tay mình mà kéo, chạy lên phía của con xác thối xanh lục.
- Ê ê ! Muốn đi tìm chết hả ? Ê.......
Tên mập gọi với theo, Vũ vẫn tiếp tục không thèm để ý đến hắn, chạy đến vị trí phía sau đầu của con xác thối xanh lục, hắn vung kiếm bổ dọc một đường, tiến kim loại va chạm choang một cái, phần lưỡi của thanh kiếm được chế từ dao nhà bếp cắm vào một phần ba, Vũ mở to mắt kinh ngạt, sức phòng thủ quá khủng, ăn một kiếm này mà vẫn vỡ sọ thật không thể tưởng tượng được, cánh tay của tên xác thối đánh về phía chân hắn, do bị giam cầm nên động tác cực kì chậm chạp, một đòn này Vũ né rất dễ dàng, ngay lập tức hắn lại vung kiếm chém xuống, choang choang liên tiếp hai đường kiếm toàn lực được Vũ chém ra, lần này sau nhát chém thứ ba mũi kiếm đã cắm sâu vào đầu nó, cánh tay của tên xác thối ngay lập tức hạ xuống báo hiệu là nó đã chết hẳn, hai tay của Vũ buông thanh kiếm ra, sau ba nhát chém nó đã trở nên tê rần, nếu bọn xác thối này không bị vùi trong đống đổ nát thì có lẻ giờ hắn đã là bữa tối cho tên xác thối xanh lục đó, bỗng nhiên trong đầu hắn xuất hiện một giọng nói, giọng nói này giống với người đã nói 2 từ "Khải Huyền", một giọng nói đều đều và cực kì máy móc, không toát ra được một tí nhân tính nào
- "Chúc mừng ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ tân thủ : tiêu diệt mười xác sống bằng sức lực của bản thân. Khai mở hệ thống. Chúc mừng chủ nhân thứ 2009 của hệ thống. Quá trình nâng cấp bắt đầu. Ước lượng hoàn thành sau 24 giờ !.
- Ai đấy ? Người là ai mau ra đây !
Vũ quan sát xung quanh tìm kiếm nơi phát ra giọng nói, nhưng hắn chợt phát hiện giọng nói này lại phát ra từ trong bộ não của mình, sau câu nói "Ước lượng hoàn thành sau 24 giờ !." hai mắt Vũ tối sầm, cơ thể hắn vô thức ngã xuống, không có bất kì cữ động nào, cả một quá trình này đều lọt vào mắt tên mập, hắn thấy sau khi Vũ chém chết đầu xác thối xanh lục kia tự nhiên lại đổ gục xuống, trong đầu hắn hiện tại muốn chạy, chạy xa khỏi nơi nguy hiểm có thể lấy mạng của hắn bất kì lúc nào này, nhưng một phần hắn lại không muốn bỏ mặt người ân nhân đã cứu mạng hắn, sau một hồi đắng đo tên mập cuối cùng cũng tiền tới nơi Vũ nằm, dùng một tư thế không khác người xách lợn là mấy xách Vũ đi, hắn đi rón ra rón rén, tránh khỏi những nơi mà hắn cho là nguy hiểm, 30 phút sau hắn dừng ở một ngôi nhà hai tầng mới toanh đặt Vũ xuống tiến vào mở cửa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.