Chương 56: Nhà Tù Khổng Lồ.
Một cước vào mông
11/12/2019
Tiếng động cơ đó, bản thân Tiger cũng đã nghe từ lâu, chỉ là không nghỉ nó lại hướng về nơi mà bọn hắn đang đặt chân.
- Là gì đi nữa kệ nó, trước hết cất đi đã, tiếng xe đi về hướng này đấy.
Theo lời của Tiger nói, mấy tiếng sung lác đác truyền vào tai bọn họ, không đầy mấy phút sau, đoàn xe bọc thép theo sau cùng là một chiếc xe hơi màu đen, kéo một đàn bụi mù mịt dừng trước phía cổng của tòa nhà, viên chỉ huy tiểu đội bước từ chiếc xe hơi xuống, bộ quân phục xanh lá bóng loáng, trên mặt lại đeo một cái mắt kính đen, phong thái này chỉ là sau tận thế mới được tận hưởng, trước đó nếu trong quân mà đeo kính đen, mặt ngông nghênh chính là nói ngươi muốn chết, làm vài động tác phủi thẳng góc áo, hắn ra lệnh thuộc hạ đem một cái loa phóng thanh tới, sau đó chĩa loa về hướng tòa nhà nói.
- Chúng tôi là đội cứu trợ của căn cứ thành phố C, người sống sót trong tòa nhà tất cả tập hợp xuống sân để được đưa về căn cứ cứu trợ...xin nhắc lại chúng tôi là.....
Theo tiếng của viên chỉ huy, tiếng hoan hô gầm trời truyền ra từ tầng hai tòa nhà, ngay lập tức như ong vỡ tổ, cả đám người sống gầy nhom, ốm yếu, trông bẩn thỉu không chịu được, nhìn bọn họ chẳng khác gì mấy bộ xương di động đồng loạt chạy ra, có già có trẻ, nam có nữ có, chỉ là bây giờ trong bọn họ đen nhẻm, cực kì hôi thối khiến bọn lính chán ghét lắm, chỉ là quân quy của căn cứ đối với bọn chúng vẫn rất nghiêm khắc, cả bọn nhịn nôn mà sắp xếp bọn người sống thành hàng, viên chỉ huy đến từng người giơ một tấm hình hỏi.
- Có thấy nhóm người này không ?.
đi mấy lượt đều nhận lại chỉ là một cái lắt đầu, cho đến khi đến trước mặt một lão trung niên toát vẻ âm trầm, chính là lão Thành thì ông ta mới nói với hắn.
- Bọn họ còn ở trên, nhóm người này chính họ đã cứu chúng ta.
Chỉ nói như thế, ánh mắt còn không thèm nhìn tên chỉ huy lấy một cái, bụng hắn tức lắm, chỉ là bây giờ phát tiết không tiện, trong lòng liền ghi nhớ mắt lão già này, lúc về sẽ hành hạ một phen cho thỏa.
Tên chỉ huy vừa định bước vào tòa nhà để tìm nhóm bọn Vũ, thì trước mặt đã thấy một nhóm bốn người, hai tên nam tử trẻ tuổi, một ốm một mập mạp, tên nam tử trẻ tuổi lưng đeo một cái ba lô to, gương mặt bình thường, chỉ là hai mắt có vẻ rất sắc sảo, còn tên mập vừa đi vừa cười tươi, nhìn hắn khiến cho bản thân không thể chán ghét được, kế đó là đến hai cô bé nhỏ tuổi, một đứa dắt tay một đứa, cùng đi lên, con bé có vẻ lớn hơn một chút trông lại rất dễ thương, bản thân lại mặc một cái váy học sinh, chính là kiểu loli điển hình, đứa bé còn lại thì rụt rè cằm tay chị nó, từ từ đi tới.
Mắt hắn nhìn một lần nữa vào tấm hình, xác định chính là dáng vẻ của bọn họ, bộ mắt hống hách liền thu lại, thay vào là một vẻ niềm nở, người mà thủ trưởng đặc biệt dùng xe quân dụng đón cũng có rất nhiều, đa số lại là đám người không thể trêu chọc được.
Viên chỉ huy đến trước mặt bọn họ, chào một cái theo nghi thức quân đội, sau đó vẻ mặt tươi tắn hướng bọn họ nói.
- Tôi đại diện cho căn cứ thành phố C vô cùng cảm tạ hành động lần này của các vị ! Mới các vị lên xe cùng tôi trở về căn cứ, thủ trưởng đã đợi các vị rất lâu.
Tên chỉ huy làm bốn người bọn họ mắt chữ A mồm chữ O, chả hiểu mô tê gì, cả bọn nhìn nhau, sau đó cùng tên chỉ huy bước lên chiếc xe hơi bốn bánh màu đen kia, mắt nhìn qua bọn người sống kế bên đang xếp hàng từng người, từng người chen chút nhau lên chiếc xe bọc thép.
Không hổ danh là xe hơi quân dụng, thời trước chỉ được trưng dụng để đưa đón lãnh đạo, nội thất trong xe có phần rất sang trọng, toàn bộ đều bọc bằng da, bốn người cùng nhau ngồi ở hàng ghê sau, tên chỉ huy theo sau ngồi ở hàng ghế cạnh tài xế, hắn chỉ nhìn bọn hắn cười cười mấy cái, sau đó cũng không nói gì thêm, tiếng động cơ khởi động vàng lên, khung cảnh ngoài cửa sổ bắt đầu di chuyển, Vũ sau khi xuyên về đây, lần đầu trải nghiệm việc ngồi xe hơi, cảm giác có chút mới lạ, cả bọn cũng chẳng nói gì với nhau, có thể là do e dè người lạ, Vũ chống cằm nhìn ra khung cửa, từng tòa nhà liên tục lui về sau, thỉnh thoảng phía ngoài lại xuất hiện một người lính vũ trang, gác ở một góc đường, tại sao lúc hắn tiến vào lại không thấy, tuyệt nhiên đoạn đường bọn hắn đi không xuất hiện bất kì con xác thối nào, mặc dù vậy, mấy tên lính phía sau trên xe bọc thép cũng không dám nơi lỏng cảnh giác.
- Này chỉ hủy, tại sao lại như vậy ?.
Vũ chỉ vào khung cảnh đột nhiên thay đổi từ toàn nhà cao tầng sang đống đổ nát, đang được sang phẳng.
- Đấy là do căn cứ phát hoang khu vực 300 mét xung quanh, chúng ta đã vào phạm vi căn cứ, chúng tôi cho nổ và san phẳng tất cả các công trình xung quanh căn cứ, tăng khả năng phòng thủ từ xa.
Cả bọn ồ một tiếng cũng không nói thêm gì, một lát sau trước mặt bọn hắn liền xuất hiện một cái tường cao, bức tường làm bằng xi măng lạnh lẽo cao đên hơm 50m, từ phía xa nhìn vào làm lòng con người ta có phần lạnh lẽo, bất quá ở một số nơi tường bao vẫn đang được thi công, ở giữa chính là một cánh cổng lớn bằng thép, trên bức tường cứ cách khoảng lại có một trạm canh gác, thật sự có phần thô sơ, nhưng để đạt đến trình độ này cần rất nhiên nhân lực và vật lực, độ dày không bàn cãi, chỉ nói tới chiều cao cũng đã làm con người ta khiếp sợ, chiếc xe càng di chuyển, bức tường trước mặt càng to lên, cảm giác thật sự không thoải mái.
- Thật sự rất to a, nhìn giống như nhà tù khổng lồ vậy !.
Bằng mập cảm thán một tiếng, Tiger giơ tay đánh vào gáy hắn một cái.
- Mồm thối !.
Tên chỉ huy phía trước nghe câu nói của bằng mập mày cũng hơi nhíu lại.
- Là gì đi nữa kệ nó, trước hết cất đi đã, tiếng xe đi về hướng này đấy.
Theo lời của Tiger nói, mấy tiếng sung lác đác truyền vào tai bọn họ, không đầy mấy phút sau, đoàn xe bọc thép theo sau cùng là một chiếc xe hơi màu đen, kéo một đàn bụi mù mịt dừng trước phía cổng của tòa nhà, viên chỉ huy tiểu đội bước từ chiếc xe hơi xuống, bộ quân phục xanh lá bóng loáng, trên mặt lại đeo một cái mắt kính đen, phong thái này chỉ là sau tận thế mới được tận hưởng, trước đó nếu trong quân mà đeo kính đen, mặt ngông nghênh chính là nói ngươi muốn chết, làm vài động tác phủi thẳng góc áo, hắn ra lệnh thuộc hạ đem một cái loa phóng thanh tới, sau đó chĩa loa về hướng tòa nhà nói.
- Chúng tôi là đội cứu trợ của căn cứ thành phố C, người sống sót trong tòa nhà tất cả tập hợp xuống sân để được đưa về căn cứ cứu trợ...xin nhắc lại chúng tôi là.....
Theo tiếng của viên chỉ huy, tiếng hoan hô gầm trời truyền ra từ tầng hai tòa nhà, ngay lập tức như ong vỡ tổ, cả đám người sống gầy nhom, ốm yếu, trông bẩn thỉu không chịu được, nhìn bọn họ chẳng khác gì mấy bộ xương di động đồng loạt chạy ra, có già có trẻ, nam có nữ có, chỉ là bây giờ trong bọn họ đen nhẻm, cực kì hôi thối khiến bọn lính chán ghét lắm, chỉ là quân quy của căn cứ đối với bọn chúng vẫn rất nghiêm khắc, cả bọn nhịn nôn mà sắp xếp bọn người sống thành hàng, viên chỉ huy đến từng người giơ một tấm hình hỏi.
- Có thấy nhóm người này không ?.
đi mấy lượt đều nhận lại chỉ là một cái lắt đầu, cho đến khi đến trước mặt một lão trung niên toát vẻ âm trầm, chính là lão Thành thì ông ta mới nói với hắn.
- Bọn họ còn ở trên, nhóm người này chính họ đã cứu chúng ta.
Chỉ nói như thế, ánh mắt còn không thèm nhìn tên chỉ huy lấy một cái, bụng hắn tức lắm, chỉ là bây giờ phát tiết không tiện, trong lòng liền ghi nhớ mắt lão già này, lúc về sẽ hành hạ một phen cho thỏa.
Tên chỉ huy vừa định bước vào tòa nhà để tìm nhóm bọn Vũ, thì trước mặt đã thấy một nhóm bốn người, hai tên nam tử trẻ tuổi, một ốm một mập mạp, tên nam tử trẻ tuổi lưng đeo một cái ba lô to, gương mặt bình thường, chỉ là hai mắt có vẻ rất sắc sảo, còn tên mập vừa đi vừa cười tươi, nhìn hắn khiến cho bản thân không thể chán ghét được, kế đó là đến hai cô bé nhỏ tuổi, một đứa dắt tay một đứa, cùng đi lên, con bé có vẻ lớn hơn một chút trông lại rất dễ thương, bản thân lại mặc một cái váy học sinh, chính là kiểu loli điển hình, đứa bé còn lại thì rụt rè cằm tay chị nó, từ từ đi tới.
Mắt hắn nhìn một lần nữa vào tấm hình, xác định chính là dáng vẻ của bọn họ, bộ mắt hống hách liền thu lại, thay vào là một vẻ niềm nở, người mà thủ trưởng đặc biệt dùng xe quân dụng đón cũng có rất nhiều, đa số lại là đám người không thể trêu chọc được.
Viên chỉ huy đến trước mặt bọn họ, chào một cái theo nghi thức quân đội, sau đó vẻ mặt tươi tắn hướng bọn họ nói.
- Tôi đại diện cho căn cứ thành phố C vô cùng cảm tạ hành động lần này của các vị ! Mới các vị lên xe cùng tôi trở về căn cứ, thủ trưởng đã đợi các vị rất lâu.
Tên chỉ huy làm bốn người bọn họ mắt chữ A mồm chữ O, chả hiểu mô tê gì, cả bọn nhìn nhau, sau đó cùng tên chỉ huy bước lên chiếc xe hơi bốn bánh màu đen kia, mắt nhìn qua bọn người sống kế bên đang xếp hàng từng người, từng người chen chút nhau lên chiếc xe bọc thép.
Không hổ danh là xe hơi quân dụng, thời trước chỉ được trưng dụng để đưa đón lãnh đạo, nội thất trong xe có phần rất sang trọng, toàn bộ đều bọc bằng da, bốn người cùng nhau ngồi ở hàng ghê sau, tên chỉ huy theo sau ngồi ở hàng ghế cạnh tài xế, hắn chỉ nhìn bọn hắn cười cười mấy cái, sau đó cũng không nói gì thêm, tiếng động cơ khởi động vàng lên, khung cảnh ngoài cửa sổ bắt đầu di chuyển, Vũ sau khi xuyên về đây, lần đầu trải nghiệm việc ngồi xe hơi, cảm giác có chút mới lạ, cả bọn cũng chẳng nói gì với nhau, có thể là do e dè người lạ, Vũ chống cằm nhìn ra khung cửa, từng tòa nhà liên tục lui về sau, thỉnh thoảng phía ngoài lại xuất hiện một người lính vũ trang, gác ở một góc đường, tại sao lúc hắn tiến vào lại không thấy, tuyệt nhiên đoạn đường bọn hắn đi không xuất hiện bất kì con xác thối nào, mặc dù vậy, mấy tên lính phía sau trên xe bọc thép cũng không dám nơi lỏng cảnh giác.
- Này chỉ hủy, tại sao lại như vậy ?.
Vũ chỉ vào khung cảnh đột nhiên thay đổi từ toàn nhà cao tầng sang đống đổ nát, đang được sang phẳng.
- Đấy là do căn cứ phát hoang khu vực 300 mét xung quanh, chúng ta đã vào phạm vi căn cứ, chúng tôi cho nổ và san phẳng tất cả các công trình xung quanh căn cứ, tăng khả năng phòng thủ từ xa.
Cả bọn ồ một tiếng cũng không nói thêm gì, một lát sau trước mặt bọn hắn liền xuất hiện một cái tường cao, bức tường làm bằng xi măng lạnh lẽo cao đên hơm 50m, từ phía xa nhìn vào làm lòng con người ta có phần lạnh lẽo, bất quá ở một số nơi tường bao vẫn đang được thi công, ở giữa chính là một cánh cổng lớn bằng thép, trên bức tường cứ cách khoảng lại có một trạm canh gác, thật sự có phần thô sơ, nhưng để đạt đến trình độ này cần rất nhiên nhân lực và vật lực, độ dày không bàn cãi, chỉ nói tới chiều cao cũng đã làm con người ta khiếp sợ, chiếc xe càng di chuyển, bức tường trước mặt càng to lên, cảm giác thật sự không thoải mái.
- Thật sự rất to a, nhìn giống như nhà tù khổng lồ vậy !.
Bằng mập cảm thán một tiếng, Tiger giơ tay đánh vào gáy hắn một cái.
- Mồm thối !.
Tên chỉ huy phía trước nghe câu nói của bằng mập mày cũng hơi nhíu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.