Chương 44: Tai Họa Ngầm (2)
Một cước vào mông
10/11/2019
Phòng chỉ huy căn cứ thành phố C.
Mọi người vẫn ngồi quanh chiếc bàn họp lớn, ở giữa luôn luôn là vị trí của Trung Tướng Hận, không khí quân doanh cực kì nghiêm túc và có phần khó thở, những người ngồi xung quanh quân phục chỉnh tề, mặt không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, đang chăm chú nghe một người đàn ông mập mạp hói đầu báo cáo.
- Nguồn dữ trữ điện hiện tại của căn cứ sắp cạn kiệt, ước lượng tối đa không đến một tuần sẽ cắt điện trên diện rộng, mặc dù hiện tại căn cứ đã thực hiện chế độ tiết kiệm điện tối đa nhưng lượng tiêu thụ vẫn rất lớn.
Vẻ mặt trung tướng Hận có phần hơi đanh lại, ông ta chỉ gật nhẹ đầu một cái, sau đó phớt tay ra hiệu cho người đàn ông hói đầu ngồi xuống.
- Tình báo, tinh tức từ tiền tuyến có gì thay đổi.
Người đàn ông trung niên ngồi bên phải nghe tiếng của trung tướng Hận, lập tức nghiêm trang đứng dậy.
- Báo cáo thủ trưởng, kế hoạch mở rộng về phía Đông và chiếm đập thủy điện hiện tại có chút trở ngại, lượng xác thối khu vực đó bị dồn ứ sau những cuộc truy quét của quân ta, tạo nên một lực lượng rất đông và khó lường, chúng ta đã mở một số cuộc tập kích nhằm thăm dò nhưng vẫn chưa có kết quả.
- Nói gì mới hơn đi, hằng ngày ông điều nói câu này không ngán à ! Vậy thì các ông làm cái chó gì trong mấy ngày qua.
Giọng trung tướng Hận có hơi mất kiên nhẫn.
- Báo cáo thủ trưởng, lính trinh sát phía Bắc căn cứ báo cáo, ở vùng ven thành phố xuất hiện một thế lực tự phát, bọn chúng có khoảng hơn mười tên đầu não và bốn mươi dân thường, hành động có phần hoang dã, trinh sát đang theo dõi tình hình đợi lệnh ra tay dẹp loạn giải cứu dân thường.
- Cứ để bọn chúng tự sinh tự diệt, chúng ta không dư thời gian để làm việc đó, mấy chục tên dân đen đối với căn cứ cũng không giúp được nhiều, tình hình lương thực cũng đang gặp khó khăn, không cần bổ sung nhân khẩu lúc này, mặc kệ chúng.
- Báo cáo thủ trưởng, trinh sát cũng phát hiện một nhóm nhỏ gồm bốn người trong đó, 2 nam thanh niên cùng 2 cô bé nhỏ tuổi, biểu hiện có phần thất thường vừa tiến vào phạm vi thành phố, trinh sát nhận định đây có thể là chiến binh sở hữu năng lực, hiện tại vẫn đang theo dõi thêm.
- Ùm ! Nếu thật sự là chiến binh sở hữu dị năng thì nên chiêu mộ, tiếp tục theo dõi đi, còn gì nữa không ?.
Trung tướng Hận gật gù, bất quá vẫn không hề có một tí biểu cảm.
- Báo cáo thủ trưởng, thưa hết ạ !.
Từ đầu đến giờ, Phục Quốc vẫn ngồi kế cạnh bố mình một cách im lặng, bàn tay hắn liên tục thể hiện những động tác múa bút cực kì thuần thục, thỉnh thoảng quẹt quẹt vài nét lên tờ giấy trước mặt, không hề để ý bất kì thứ gì trong cuộc họp này, giống như hắn là người ngoài cuộc vậy.
Bốn người nhóm Vũ hiện tại sau 2 ngày đường, cuối cùng cũng đến được phạm vi thành phố C, nhìn quang cảnh tiêu điều, lòng Bằng mập hơi nặng nề, nhớ lúc trước khu vực này, trung tâm thương mại luôn luôn đông đúc, cuối tuần chen chân không nỗi, hắn chính là cuối tuần nào cũng chạy qua thành phố này để thăm vài người bạn cũ, hiện giờ hoang tàn đổ nát, một bóng người cũng không hề thấy, đột nhiên Tiger luôn luôn tung tăng phía sau, lại tiến nhanh về phía trước dang hai tay ra hiệu ngừng lại.
- Có người đang theo dõi chúng ta.
Bé Mỹ Mỹ thấy Tiger chạy lên trước nó cũng chạy theo, nắp phía sau người của hắn, 2 ngày đường này, con bé cũng đã hồi phục, bất quá nó lại không chịu trò chuyện với ai, chỉ trả lời những gì Tiger hỏi, Vũ cũng mặc kệ con bé để Tiger chăm sóc nó, kì lạ một điều, Tiger lại quắn quít với con bé như hai người đã là thân nhân từ lâu, lão hồ ly này từ khi nào lại trở nên hiền hậu như vậy, hắn cũng không để ý con bé kêu mình là chị, có lẻ nào bị chạm mạch, tâm lý sinh ra biến thái.
- Có cảm nhận được nguy hiểm không ?
Vũ hướng Tiger hỏi.
- Hiện tại thì chưa, chúng chỉ quan sát từ xa, cảm nhận của ta cũng không rõ ràng, mặc kệ bọn chúng.
Hai ngày nay, bọn họ di chuyển có phần thuận lợi, khu vực ngoại ô cũng không có nhiều xác thối cản trở, đường đi cũng thông thoáng, chỉ hơi khó khăn khi tìm nơi nghỉ ngơi vào ban đêm, không ít lần bọn hắn phải nằm ngủ ở ngoài xa lộ, cũng may tên Tiger không cần ngủ, có hắn trong chừng, bọn họ cũng yên tâm phần nào, dù vậy lương thực sau 2 ngày được cũng cạn đi 4 5 phần, bây giờ tiến vào phạm vi thành phố, điều đầu tiên chính là phải bổ sung một số lương thực dự trữ, sau đó tiến vào căn cứ cứu trợ, sống ở đấy trọn đời còn lại, không cần phải lo bôn ba như hiện tại.
Bọn họ lại tiếp tục lên đường, luôn luôn di chuyển dọc theo hành lang tòa nhà, tránh những nơi thông thoáng, không có vật che chở, vì hắn sợ bị tập kích, mặc dù với cấp độ hiện tại và đồng bọn của mình cũng không phải dạng đá lót đường, cho dù gặp một đợt xác thối triều cấp F tấn công cũng không hề gì, nhưng hắn vẫn rất sợ bản thân rơi vào phục kích, còn sợ hơn nếu gặp tên quái vật biến dị lúc trước, vì thế hắn luôn theo phương châm "Cẩn tất vô áy náy", cẩn thận là trên hết, tránh xa rắc rối càng tốt.
- Phía trước có dị động.
Tiger lại cất tiếng, thật sư cái giọng loli này làm Vũ hơi nổi da gà, mà thôi cũng quen rồi.
- Là xác thối hay sao ? Khoảng cách bao xa.
Vũ hỏi tới.
- Tiếng bước chân có vẻ không phải xác thối, số lượng cũng không nhiều, tầm bốn hoặc năm tên.
Sau 2 ngày đường, bọn hắn phát hiện ra một điều, sau khi nhập thể vào con robot tiểu loli, các giác quan của Tiger trở nên cực kì nhạy cảm, thị giác và thính giác tăng gấp nhiều lần so với con người, đột nhiên hắn trở thành cái máy dò đường, lúc đầu với tính cách của lão hồ ly này, chắc chắn là dẫy nảy không chấp nhận, nhưng rồi cũng cắn răng làm máy dò đường di động sau khi bị Vũ tẩy não.
- Ngay ngã ba phía trước, tòa nhà bên trái.
Tiger chỉ tay vào tòa nhà cao tầng phía trước mặt.
Mọi người vẫn ngồi quanh chiếc bàn họp lớn, ở giữa luôn luôn là vị trí của Trung Tướng Hận, không khí quân doanh cực kì nghiêm túc và có phần khó thở, những người ngồi xung quanh quân phục chỉnh tề, mặt không biểu lộ quá nhiều cảm xúc, đang chăm chú nghe một người đàn ông mập mạp hói đầu báo cáo.
- Nguồn dữ trữ điện hiện tại của căn cứ sắp cạn kiệt, ước lượng tối đa không đến một tuần sẽ cắt điện trên diện rộng, mặc dù hiện tại căn cứ đã thực hiện chế độ tiết kiệm điện tối đa nhưng lượng tiêu thụ vẫn rất lớn.
Vẻ mặt trung tướng Hận có phần hơi đanh lại, ông ta chỉ gật nhẹ đầu một cái, sau đó phớt tay ra hiệu cho người đàn ông hói đầu ngồi xuống.
- Tình báo, tinh tức từ tiền tuyến có gì thay đổi.
Người đàn ông trung niên ngồi bên phải nghe tiếng của trung tướng Hận, lập tức nghiêm trang đứng dậy.
- Báo cáo thủ trưởng, kế hoạch mở rộng về phía Đông và chiếm đập thủy điện hiện tại có chút trở ngại, lượng xác thối khu vực đó bị dồn ứ sau những cuộc truy quét của quân ta, tạo nên một lực lượng rất đông và khó lường, chúng ta đã mở một số cuộc tập kích nhằm thăm dò nhưng vẫn chưa có kết quả.
- Nói gì mới hơn đi, hằng ngày ông điều nói câu này không ngán à ! Vậy thì các ông làm cái chó gì trong mấy ngày qua.
Giọng trung tướng Hận có hơi mất kiên nhẫn.
- Báo cáo thủ trưởng, lính trinh sát phía Bắc căn cứ báo cáo, ở vùng ven thành phố xuất hiện một thế lực tự phát, bọn chúng có khoảng hơn mười tên đầu não và bốn mươi dân thường, hành động có phần hoang dã, trinh sát đang theo dõi tình hình đợi lệnh ra tay dẹp loạn giải cứu dân thường.
- Cứ để bọn chúng tự sinh tự diệt, chúng ta không dư thời gian để làm việc đó, mấy chục tên dân đen đối với căn cứ cũng không giúp được nhiều, tình hình lương thực cũng đang gặp khó khăn, không cần bổ sung nhân khẩu lúc này, mặc kệ chúng.
- Báo cáo thủ trưởng, trinh sát cũng phát hiện một nhóm nhỏ gồm bốn người trong đó, 2 nam thanh niên cùng 2 cô bé nhỏ tuổi, biểu hiện có phần thất thường vừa tiến vào phạm vi thành phố, trinh sát nhận định đây có thể là chiến binh sở hữu năng lực, hiện tại vẫn đang theo dõi thêm.
- Ùm ! Nếu thật sự là chiến binh sở hữu dị năng thì nên chiêu mộ, tiếp tục theo dõi đi, còn gì nữa không ?.
Trung tướng Hận gật gù, bất quá vẫn không hề có một tí biểu cảm.
- Báo cáo thủ trưởng, thưa hết ạ !.
Từ đầu đến giờ, Phục Quốc vẫn ngồi kế cạnh bố mình một cách im lặng, bàn tay hắn liên tục thể hiện những động tác múa bút cực kì thuần thục, thỉnh thoảng quẹt quẹt vài nét lên tờ giấy trước mặt, không hề để ý bất kì thứ gì trong cuộc họp này, giống như hắn là người ngoài cuộc vậy.
Bốn người nhóm Vũ hiện tại sau 2 ngày đường, cuối cùng cũng đến được phạm vi thành phố C, nhìn quang cảnh tiêu điều, lòng Bằng mập hơi nặng nề, nhớ lúc trước khu vực này, trung tâm thương mại luôn luôn đông đúc, cuối tuần chen chân không nỗi, hắn chính là cuối tuần nào cũng chạy qua thành phố này để thăm vài người bạn cũ, hiện giờ hoang tàn đổ nát, một bóng người cũng không hề thấy, đột nhiên Tiger luôn luôn tung tăng phía sau, lại tiến nhanh về phía trước dang hai tay ra hiệu ngừng lại.
- Có người đang theo dõi chúng ta.
Bé Mỹ Mỹ thấy Tiger chạy lên trước nó cũng chạy theo, nắp phía sau người của hắn, 2 ngày đường này, con bé cũng đã hồi phục, bất quá nó lại không chịu trò chuyện với ai, chỉ trả lời những gì Tiger hỏi, Vũ cũng mặc kệ con bé để Tiger chăm sóc nó, kì lạ một điều, Tiger lại quắn quít với con bé như hai người đã là thân nhân từ lâu, lão hồ ly này từ khi nào lại trở nên hiền hậu như vậy, hắn cũng không để ý con bé kêu mình là chị, có lẻ nào bị chạm mạch, tâm lý sinh ra biến thái.
- Có cảm nhận được nguy hiểm không ?
Vũ hướng Tiger hỏi.
- Hiện tại thì chưa, chúng chỉ quan sát từ xa, cảm nhận của ta cũng không rõ ràng, mặc kệ bọn chúng.
Hai ngày nay, bọn họ di chuyển có phần thuận lợi, khu vực ngoại ô cũng không có nhiều xác thối cản trở, đường đi cũng thông thoáng, chỉ hơi khó khăn khi tìm nơi nghỉ ngơi vào ban đêm, không ít lần bọn hắn phải nằm ngủ ở ngoài xa lộ, cũng may tên Tiger không cần ngủ, có hắn trong chừng, bọn họ cũng yên tâm phần nào, dù vậy lương thực sau 2 ngày được cũng cạn đi 4 5 phần, bây giờ tiến vào phạm vi thành phố, điều đầu tiên chính là phải bổ sung một số lương thực dự trữ, sau đó tiến vào căn cứ cứu trợ, sống ở đấy trọn đời còn lại, không cần phải lo bôn ba như hiện tại.
Bọn họ lại tiếp tục lên đường, luôn luôn di chuyển dọc theo hành lang tòa nhà, tránh những nơi thông thoáng, không có vật che chở, vì hắn sợ bị tập kích, mặc dù với cấp độ hiện tại và đồng bọn của mình cũng không phải dạng đá lót đường, cho dù gặp một đợt xác thối triều cấp F tấn công cũng không hề gì, nhưng hắn vẫn rất sợ bản thân rơi vào phục kích, còn sợ hơn nếu gặp tên quái vật biến dị lúc trước, vì thế hắn luôn theo phương châm "Cẩn tất vô áy náy", cẩn thận là trên hết, tránh xa rắc rối càng tốt.
- Phía trước có dị động.
Tiger lại cất tiếng, thật sư cái giọng loli này làm Vũ hơi nổi da gà, mà thôi cũng quen rồi.
- Là xác thối hay sao ? Khoảng cách bao xa.
Vũ hỏi tới.
- Tiếng bước chân có vẻ không phải xác thối, số lượng cũng không nhiều, tầm bốn hoặc năm tên.
Sau 2 ngày đường, bọn hắn phát hiện ra một điều, sau khi nhập thể vào con robot tiểu loli, các giác quan của Tiger trở nên cực kì nhạy cảm, thị giác và thính giác tăng gấp nhiều lần so với con người, đột nhiên hắn trở thành cái máy dò đường, lúc đầu với tính cách của lão hồ ly này, chắc chắn là dẫy nảy không chấp nhận, nhưng rồi cũng cắn răng làm máy dò đường di động sau khi bị Vũ tẩy não.
- Ngay ngã ba phía trước, tòa nhà bên trái.
Tiger chỉ tay vào tòa nhà cao tầng phía trước mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.