Chương 25: Thử Thách Đầu Tiên
Một cước vào mông
07/11/2019
Hướng mắt về phía mập mạp muốn hỏi ý hắn như thế nào ? Mập mạp nhúng vai cười cười, sau đó chỉ chỉ con bé đang nằm ở dưới đất, Vũ gật đầu tỏ ý đồng ý sau đó tiến đến chỗ ảnh ảo trước mặt.
- Thực hiện nhiệm vụ thế nào đây ?
Sau khi lời nói của hắn vừa kết thúc, một cái bảng điện tử vô thanh vô thức xuất hiện trước mặt.
"Nhiệm vụ thứ nhất : Khả năng tác chiến bắt đầu trong 5 giây đếm ngược"
5...
4...
3...
2...
1...
Bảng điện tử vừa điểm số 1 tầm mắt của Vũ bỗng nhiên nhòe đi sau đó cảm giác chân hơi hụt hẫng, vài giây sau mở mắt bản thân đã xuất hiện ở một nơi hoàn toàn xa lạ, hiện tại hắn không còn ở trong khoảng không gian trăng toát mà lúc này hắn đang đứng giữa một đại lộ lớn, xung quanh hắn là những chiếc xe đổ nát, cảnh vật hoang tàn hết sức, những tòa nhà cao tầng như đã được bỏ hoang cả nghìn năm phủ đầy rêu xanh và bụi bẩn, những chiếc xe chỉ còn trơ bộ khung rỉ sét, dấu hiệu của thời gian bào mòn in đậm khắp nơi xung quanh, kể cả đại lộ mà hắn đứng cũng chằng chịt những vết nứt, từ đó mọc lên vài cây hoa cỏ dại, phía trước mặt mấy cái xác xe chất chồng lên nhau chắn ngang tầm mắt, khiên hắn không thể thấy được phía trước đột nhiên không gian yên tĩnh bỗng bị phá vỡ bằng tiếng rít gào càng ngày càng lớn, Vũ hoang mang nhìn xung quanh, sau đó tinh thần vừa động, trên tay liền xuất hiện một thanh kiếm sáng loáng, tiếng rít gào càng ngày càng gần, là từ phía sau đống xe đổ nát phát ra, phản xạ tự nhiên khiến hắn lui về sau mấy bước, tay nắm chặt chuôi kiếm, một phút đồng hồ sau phía sau đống xe liền xuất hiện thân ảnh của những con xác thối đang bò qua, đếm sơ có năm con, sau khi vượt qua được đống đổ nát bọn chúng không khách sáo liền nhào về phía Vũ, hắn liền dậm chân chạy về phía đám xác thối, kiếm quang xẹt qua một đường, thủ cấp một tên xác thối liền đơn giản mà rơi xuống, liên tiếp những động tác mau lẹ, thuần thục không hề có một động tác thừa nào khiến hắn nhẹ nhàng kết liễu năm tên trước mắt, đây bất quá cũng chỉ là màng khởi động cho nóng người, mặc dù bản thân hắn hiện tại so với kiếp trước nhỏ hơn phân nữa nhưng cũng vì thế mà tốc độ cũng nhanh nhẹn hơn, cộng thêm đặc tính nhẹ như không của thanh kiếm khiến hắn mấy ngày nay càng luyện càng thuần thục, dù gì ở kiếp trước đối với kiếm thuật hắn vô cùng quen thuộc, lớn lên và chiến đấu bên cạnh thanh kiếm làm hắn và những thanh kiếm như có một sợi dây liên kết, sau khi tiêu diệt năm tên xác thối một cách khá nhẹ nhàng, phía trước liền truyền đến âm thanh rít gào liên tiếp, lần này có vẻ lớn hơn đôi chút, không để cho Vũ phải chờ đợi thêm ngay lập tức phía sau đống đổ nát xuất hiện mười tên xác thối bò qua, lần này có chút đông ngoài dự kiến, trong lòng thầm mắng chửi "Thứ chó má ! Định chơi chết ta chắc", Vũ co ngón tay thành nằm đấm sau đó ngón giữa chỉa ra đưa lên trời tạo thành một tư thế chào hỏi vô cùng "lịch sự", lần này đám xác thối có vẻ đông hơn hắn buộc lòng quay lưng chạy về phía sau kéo dài khoảng cách, mắt thấy khoảng cách đủ xa hắn liền quay đầu quan sát, bọn xác thối thấy hắn liền tấn công tới, Vũ chạy nhanh lướt qua từng tên, kiếm quang đầy trời, máu đen đầy người làm hắn càng thêm hăng máu, trải qua 20 phút xác thối chất đầy đại lộ, giữa những cái xác không còn nguyên vẹn một tên nhân loại người đầy máu đen, cằm một thanh kiếm giờ phút này vài giọt máu vẫn còn nhiễu xuống đất, trông hắn chả khác gì một sứ giả từ địa ngục thập phần đáng sợ, tay cằm kiếm của Vũ run run vừa rồi là đợt tấn công với 50 tên có phần quá sức, hắn thở hổn hển trước mắt hắn từng con từng con xác thối đang trèo qua đống xe chắn giữa đại lộ, ánh mắt hắn không hề sợ hãi một chút nào thay vào đó nó còn có phần kiên định, Vũ chạy lên phía trước tiếp tục tràn cảnh chiến đấu kịch liệt cho đến khi bản thân bị bao vây bởi một đám xác thối, từng tên cắn xé thân người hắn, bất quá hắn không hề cảm thấy một tia đau đớn nào sau đó hắn triệt để rơi vào bóng tối, vài giây sau tinh thần khôi phục, hắn đã trở về khoảng không gian trắng đục lúc trước, phía trước vẫn là tên ảnh ảo trong di tích, quay đầu phía sau nhìn mập mạp, sau đó nhìn lại bảng điện tử trước mặt.
"Hoàn thành thử thách thứ nhất : Khả năng tác chiến. Tiêu diệt 162 mục tiêu, xếp loại : C+"
- Tại sao chỉ được C+, rõ ràng ta giết nhiều đến như vậy !
- Đó là đánh giá của hệ thống, hệ thống có hệ quy chiếu của mình rất công bằng.
- Công bằng cái máu...! Rõ ràng muốn chơi chết người khác !
- Ngươi có tiếp tục muốn thử thách không ?
- Chơi thì chơi ta sợ chắc, để xem có chơi chết được ta không !
Khiếu nại không thành công, Vũ đành chấp nhận, bất quá bản thân không hề ưa mấy tên mặt trắng này nên hắn cũng muốn chửi một hơi cho thỏa, hắn cũng chẳng phải thiện nam tín nữ gì mà phải giữ mồm giữ miệng, tính cách thô lỗ cũng theo hắn từ kiếp trước đến kiếp này không thay đổi, kiếp trước mặc dù là một người đội trưởng được người người tôn kính nhưng hắn đối đãi với những người lính dưới trướng mình không khác gì anh em bạn bè, không hề thị uy, không hề phân lớn nhỏ, bản thân hắn được mọi người rất yêu quý vì bản tính đùa cợt của mình, chiến tranh làm hắn trở nên có phần lãnh khốc nhưng bất quá bản chất đã ăn vào máu không thay đổi, hắn vẫn rất thô lỗ.
"Thử thách thứ hai : Tinh thần bắt đầu trong 5 giây đếm ngược."
5...
4...
3...
2...
1...
- Thực hiện nhiệm vụ thế nào đây ?
Sau khi lời nói của hắn vừa kết thúc, một cái bảng điện tử vô thanh vô thức xuất hiện trước mặt.
"Nhiệm vụ thứ nhất : Khả năng tác chiến bắt đầu trong 5 giây đếm ngược"
5...
4...
3...
2...
1...
Bảng điện tử vừa điểm số 1 tầm mắt của Vũ bỗng nhiên nhòe đi sau đó cảm giác chân hơi hụt hẫng, vài giây sau mở mắt bản thân đã xuất hiện ở một nơi hoàn toàn xa lạ, hiện tại hắn không còn ở trong khoảng không gian trăng toát mà lúc này hắn đang đứng giữa một đại lộ lớn, xung quanh hắn là những chiếc xe đổ nát, cảnh vật hoang tàn hết sức, những tòa nhà cao tầng như đã được bỏ hoang cả nghìn năm phủ đầy rêu xanh và bụi bẩn, những chiếc xe chỉ còn trơ bộ khung rỉ sét, dấu hiệu của thời gian bào mòn in đậm khắp nơi xung quanh, kể cả đại lộ mà hắn đứng cũng chằng chịt những vết nứt, từ đó mọc lên vài cây hoa cỏ dại, phía trước mặt mấy cái xác xe chất chồng lên nhau chắn ngang tầm mắt, khiên hắn không thể thấy được phía trước đột nhiên không gian yên tĩnh bỗng bị phá vỡ bằng tiếng rít gào càng ngày càng lớn, Vũ hoang mang nhìn xung quanh, sau đó tinh thần vừa động, trên tay liền xuất hiện một thanh kiếm sáng loáng, tiếng rít gào càng ngày càng gần, là từ phía sau đống xe đổ nát phát ra, phản xạ tự nhiên khiến hắn lui về sau mấy bước, tay nắm chặt chuôi kiếm, một phút đồng hồ sau phía sau đống xe liền xuất hiện thân ảnh của những con xác thối đang bò qua, đếm sơ có năm con, sau khi vượt qua được đống đổ nát bọn chúng không khách sáo liền nhào về phía Vũ, hắn liền dậm chân chạy về phía đám xác thối, kiếm quang xẹt qua một đường, thủ cấp một tên xác thối liền đơn giản mà rơi xuống, liên tiếp những động tác mau lẹ, thuần thục không hề có một động tác thừa nào khiến hắn nhẹ nhàng kết liễu năm tên trước mắt, đây bất quá cũng chỉ là màng khởi động cho nóng người, mặc dù bản thân hắn hiện tại so với kiếp trước nhỏ hơn phân nữa nhưng cũng vì thế mà tốc độ cũng nhanh nhẹn hơn, cộng thêm đặc tính nhẹ như không của thanh kiếm khiến hắn mấy ngày nay càng luyện càng thuần thục, dù gì ở kiếp trước đối với kiếm thuật hắn vô cùng quen thuộc, lớn lên và chiến đấu bên cạnh thanh kiếm làm hắn và những thanh kiếm như có một sợi dây liên kết, sau khi tiêu diệt năm tên xác thối một cách khá nhẹ nhàng, phía trước liền truyền đến âm thanh rít gào liên tiếp, lần này có vẻ lớn hơn đôi chút, không để cho Vũ phải chờ đợi thêm ngay lập tức phía sau đống đổ nát xuất hiện mười tên xác thối bò qua, lần này có chút đông ngoài dự kiến, trong lòng thầm mắng chửi "Thứ chó má ! Định chơi chết ta chắc", Vũ co ngón tay thành nằm đấm sau đó ngón giữa chỉa ra đưa lên trời tạo thành một tư thế chào hỏi vô cùng "lịch sự", lần này đám xác thối có vẻ đông hơn hắn buộc lòng quay lưng chạy về phía sau kéo dài khoảng cách, mắt thấy khoảng cách đủ xa hắn liền quay đầu quan sát, bọn xác thối thấy hắn liền tấn công tới, Vũ chạy nhanh lướt qua từng tên, kiếm quang đầy trời, máu đen đầy người làm hắn càng thêm hăng máu, trải qua 20 phút xác thối chất đầy đại lộ, giữa những cái xác không còn nguyên vẹn một tên nhân loại người đầy máu đen, cằm một thanh kiếm giờ phút này vài giọt máu vẫn còn nhiễu xuống đất, trông hắn chả khác gì một sứ giả từ địa ngục thập phần đáng sợ, tay cằm kiếm của Vũ run run vừa rồi là đợt tấn công với 50 tên có phần quá sức, hắn thở hổn hển trước mắt hắn từng con từng con xác thối đang trèo qua đống xe chắn giữa đại lộ, ánh mắt hắn không hề sợ hãi một chút nào thay vào đó nó còn có phần kiên định, Vũ chạy lên phía trước tiếp tục tràn cảnh chiến đấu kịch liệt cho đến khi bản thân bị bao vây bởi một đám xác thối, từng tên cắn xé thân người hắn, bất quá hắn không hề cảm thấy một tia đau đớn nào sau đó hắn triệt để rơi vào bóng tối, vài giây sau tinh thần khôi phục, hắn đã trở về khoảng không gian trắng đục lúc trước, phía trước vẫn là tên ảnh ảo trong di tích, quay đầu phía sau nhìn mập mạp, sau đó nhìn lại bảng điện tử trước mặt.
"Hoàn thành thử thách thứ nhất : Khả năng tác chiến. Tiêu diệt 162 mục tiêu, xếp loại : C+"
- Tại sao chỉ được C+, rõ ràng ta giết nhiều đến như vậy !
- Đó là đánh giá của hệ thống, hệ thống có hệ quy chiếu của mình rất công bằng.
- Công bằng cái máu...! Rõ ràng muốn chơi chết người khác !
- Ngươi có tiếp tục muốn thử thách không ?
- Chơi thì chơi ta sợ chắc, để xem có chơi chết được ta không !
Khiếu nại không thành công, Vũ đành chấp nhận, bất quá bản thân không hề ưa mấy tên mặt trắng này nên hắn cũng muốn chửi một hơi cho thỏa, hắn cũng chẳng phải thiện nam tín nữ gì mà phải giữ mồm giữ miệng, tính cách thô lỗ cũng theo hắn từ kiếp trước đến kiếp này không thay đổi, kiếp trước mặc dù là một người đội trưởng được người người tôn kính nhưng hắn đối đãi với những người lính dưới trướng mình không khác gì anh em bạn bè, không hề thị uy, không hề phân lớn nhỏ, bản thân hắn được mọi người rất yêu quý vì bản tính đùa cợt của mình, chiến tranh làm hắn trở nên có phần lãnh khốc nhưng bất quá bản chất đã ăn vào máu không thay đổi, hắn vẫn rất thô lỗ.
"Thử thách thứ hai : Tinh thần bắt đầu trong 5 giây đếm ngược."
5...
4...
3...
2...
1...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.