[Khải Nguyên] Bảo Bối Của Ông Trùm

Chương 115: Lâu Rồi Không Gặp Anh Karry

Vy Vy

16/09/2024

Buổi tối, Vương Nguyên và Vương Tuấn Khải dùng bữa xong thì cậu cũng nằm lên đùi anh xem tivi ăn hoa quả mà anh đút cho. Còn Vương Tuấn Khải thì ngồi nhìn cậu lâu lâu lại đút hoa quả cho cậu ăn.

"Khải ơi, anh đang đợi ai sao?" Vương Nguyên ngược mặt lên nhìn anh hỏi.

Vương Tuấn Khải không trả lời, anh cúi xuống hồn lên môi cậu một cái rồi cũng khẽ gật đầu.

"Vậy em ở đây có làm phiền anh không?" Vương Nguyên hỏi.

"Không phiền, cứ xem tivi của em tiếp tục đi." Vương Tuấn Khải đút hoa quả cho cậu nói.

Vương Nguyên thấy vậy cũng ngoan ngoãn nằm đó tiếp tục xem tivi.

Một lúc sau, ở bên ngoài một cô gái quyến rũ mặc một bộ váy đen đi vào bên trong. Trên tay còn cầm theo một hộp vuông đỏ, môi nở một nụ cười đi đến bên cạnh Vương Tuấn Khải ngồi xuống.

"Lâu rồi không gặp anh Karry."

"Đến rồi à?" Vương Tuấn Khải nhìn Serry nói.

"Phải, lần này anh hẹn em đến có lẽ là vì thứ này đi?" Serry đặt hộp vuông lên bàn nói.

Vương Tuấn Khải khẽ cười, anh đưa tay mở chiếc hộp vuông kia ra. Ánh mắt vừa nhìn thấy cây Linh Chi Đỏ bên trong liền vui mừng

"Serry em ra giá đi, thứ này anh nhất định phải có được nó." Vương Tuấn Khải nhìn Serry nói.

"Thôi bỏ đi, xem như em tặng quà mừng cưới cho anh và anh dâu đi. Lần trước không về tham dự được là lỗi của em, xem như em tạ lỗi đi." Serry nhún vai nói.

"À, đúng rồi lần này anh muốn xử lý Triệu Gia em có tham gia vào không? Dù sao thì mối thù năm đó của em và Triệu Quán Anh cũng chưa có xong." Vương Tuấn Khải nói.



"Tùy ý anh sắp xếp, dù sao thì em về đây còn nhận quay phim truyền hình 3 tháng. Có vấn đề gì anh trực tiếp nói với Vong Phi đi." Serry nói.

"Được, vậy có việc gì anh sẽ nói Vong Phi báo lại với em."

"Không còn việc gì nữa thì em đi đây nhé. Anh và anh dâu nghỉ ngơi sớm ạ."

Vương Tuấn Khải gật đầu, Serry cũng rời đi ngay sau đó. Tin tức mà Vương Tuấn Khải dùng toàn bộ nhân lục của

Hắc Bạch Đạo để tìm kiếm Linh Chi Đỏ cũng không phải là Serry không biết, chỉ là không biết anh muốn Linh Chi Đỏ cho việc gì thôi. Có điều Linh chi Đỏ đối với Gia Tộc Rosa chẳng có giá trị gì cả nên thôi tặng lại cho Vương Tuấn Khải cho rồi, dù sao năm đó Vương Tuấn Khải cũng giúp cô rất nhiều việc.

"Cô gái đó là ai vậy anh?" Vương Nguyên nhìn Vương Tuấn Khải hỏi.

"Cô ấy là Rosa Serry, là người nắm quyền của Gia Tộc Rosa. Cô ấy cũng như nhóm của Thiên Tỉ ấy, là em gái kết nghĩa của bọn anh. Chỉ có điều em ấy không ở trong nước mà ở nước ngoài, còn có cả thế lực riêng."

Vương Tuấn Khải nói.

"Vậy mà từ trước đến giờ em không nghe anh nhắc về cô ấy nha, cô ấy thật xin đẹp."

"Em còn dám khen người khác xinh đẹp trước mặt anh à? Xem ra em thiếu dạy dỗ rồi phải phạt thật nặng."

Vương Tuấn Khải vừa nói dứt câu đã bế Vương Nguyên đi lên phòng, vừa thả cậu xuống giường đã lấy môi mình phủ lên môi cậu.

"Um...ưmm." Vương Nguyên vùng vẫy mà rên rỉ.

Vương Tuấn Khải mặc kệ người bên dưới có bao nhiêu khán cự, tay đã bắt đầu cởi bỏ đồ của cả hai rồi. Thoáng chốc, quần áo của cả hai đã nằm trên sàn nhà.

Vương Tuấn Khải tách chân cậu ra mạnh mẽ đi vào, không dạo đầu, không bôi trơn cứ vậy mà đâm thẳng một phát vào trong.



"Aaaa....đau em.... Khải...ư...."

"Nói cho anh nghe còn dám khen người khác trước mặt anh không?" Vương Tuấn Khải điên cuồng đâm rút ở bền trong cậu.

"Aaa...ư...kh...không...ưm...dám..ư nữa..đau..Khải...." Vương Nguyên ưỡn người lên tránh đi những cú thúc mạnh bạo bên trong cậu rên rí nói.

Vương Tuấn Khải biết cậu thật sự đau nên cũng giảm đi lực đạo của mình, dù sao thì bao nhiêu cái lúc nãy cũng đã đủ trừng phat đứa nhỏ này rồi.

"Nếu lần sau tái phạm thì em biết hậu quả rồi chưa?"

"Em...ư.biết rồi."

Vương Tuấn Khải khẽ nhếch môi cười, nhưng đâu phải biết lỗi thì anh sẽ tha cho cậu. Vương Nguyên nhìn thấy anh không dừng lại cũng đủ biết tối nay cậu thảm rồi, muốn chạy cũng không được nữa rồi chỉ có thể ngoan ngoãn nằm im chịu trận mà thôi.

"Khải...ư.. nhẹ chút....đau...em...ư..umm."

"Anh đã nhẹ nhàng rồi, nào tách chân rộng ra thêm một chút xem nào."

Vương Nguyên nhìn anh đang cuồng nhiệt cắn mút thân thể mình cũng đành buông xuôi mà làm theo ý anh tách chân rộng ra thêm một chút, vì cậu biết hiện giờ cậu có cầu xin anh thì anh cũng chẳng thể dừng lại, thôi thì cùng anh phối hợp cho rồi.

"Anh nhẹ chút...ư...aaaa...thật đau....muốn...ư...ưm..muốn chết....ưmm.." Vương Nguyên câu lấy cổ anh nói.

"Anh làm sao mà để em chết được hả, nào đổi tư thế em tự động nhé." Vương Tuấn Khải hôn lên môi cậu một cái rồi lật người lại để cậu tự mình động.

Vương Nguyên cũng chiều theo anh bắt đầu nâng hông lên xuống, tư thế này càng làm cái thứ kia của anh đi sâu vào bên trong cậu hơn, đúng là khiến cậu không chịu nỗi kích thích mà.

Vương Tuấn Khải nhìn vẻ mặt của Vương Nguyên thì cực kỳ hưởng thụ, anh ôm lấy cậu lăn qua lăn lại đến lúc cậu mệt mỏi mà thiếp đi mới chịu xả hết vào người cậu mà đi ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện [Khải Nguyên] Bảo Bối Của Ông Trùm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook