Khai Phá Tổ Sư

Chương 29

Thanh Nhàn Chân Nhân

06/04/2024

Thông dong dạo bức trên quảng trường, Lạc Trần đang khá phân vân về nguyên liệu luyện đào mộc kiếm. Đi được hồi lâu, thì chợt nhìn thấy một góc đại thụ lớn, đường kính cỡ 2 vòng tay người lớn.

Tiến lại gần với ánh mắt nghi hoặc mà nhìn về phía thân cây.

Đến sát thân, dán mắt nhìn lên thân gỗ sần sùi trên đó còn vài đóm mói mọt. Cẩn thận nhìn một lúc Lạc Trần mới có thể nhận thấy, thân cây này đang tản mát ra một loại khí tức sinh cơ nồng đậm.

Đạo gia tin vào thuật ngũ hành âm dương, từ lúc tu luyện hắn cũng không quá để ý với vấn đề này. Và giờ trước mặt là loại chân khí mang theo sinh cơ, bây giờ mới biết được linh khí cũng chia theo ngũ hành.

Hiểu được điều này Lạc Trần càng biết thêm về thứ sức mạnh kì diệu đang chạy trong người mình. Đặc biệt cái cây này theo ghi chép thì nó cũng đã hơn trăm tuổi, càng làm hắn thông suốt mọi chuyện.

Não hải thanh minh một mảnh, trên trán sược qua một vạch hắc tuyến số tuổi càng lớn thì linh khí chứa trong nó càng nồng đậm. Bất giác ngửa mặt lên trời mà cười hắc hắc:

- Hóa ra nguyên liệu tốt nhất là những thứ tồn tại lâu đời nhất”

Tâm ý vừa động, Lạc Trần liền bắt đầu tìm hiểu về nguyên vật liệu bản thân cần dùng để luyện chế đào mộc kiếm, hắn muốn loại tồn tại ít nhất phải từ nghìn năm trở lên. Mà muốn chế tác đào mộc kiếm thì gỗ của nó phải trải qua từng tia sét đánh thì mới coi là loại thượng hạn.

Tìm kiếm hồi lâu trên mạng, hắn thấy được một cây đào đã tồn tại lâu đời:

Jindai Zakura (trong tiếng Nhật là “Những thế hệ thiêng liêng”) là cây hoa anh đào đại thụ đặc biệt thuộc ngôi đền Jisso-ji ở Hokuto, tỉnh Yamanashi (Nhật Bản). Jindai Zakura thuộc giống anh đào Edohigan, cao gần 12 mét, với chu vi thân 11,8 mét.

Theo lời truyền miệng của những bậc lão làng nơi đây thì cây tồn tại từ giữa năm 1800 và 2000, là cây anh đào lâu đời nhất ở Nhật Bản, và cũng là nhất thế giới. Theo truyền thuyết, Jindai Zakura được trồng bởi Yamato Takeru, người được biết đến là hoàng tử Osu và là vị hoàng đế thứ mười hai của Nhật Bản từ cuối thế kỷ thứ nhất sau CN.

Còn về lôi điện thì từ từ hẳn tính đến. Nhưng muốn lấy được thứ này cũng không phải loại dễ dàng gì. Cây đào thiên mang yếu tố tinh thần lớn lao cho vùng đất nhật bản, nên được chính phủ khá để ý và quan tâm đến mấy cái di sản này.

Ánh mắt lóe lên điểm tinh quang, nam tử nói là làm, trên tay cầm sẵn google map. Chân đạp không, từng bước mà tiến lên không trung. Được một lúc sau cảm thấy đã đủ tầm, Lạc Trần tay chấp sau lưng nhẹ nhàng sử dụng thuật Di Hành đến độ lo hỏa thuần thanh.



Một bước kéo dài vài dặm, chỉ thấy trên trời có vài đạo tàng ảnh và điểm sáng cứ thế chớp tắt trên bầu trời. Mỗi lần lóe sáng là lại cách chỗ ban nãy hơn 3 dặm đường, chân khí trong cơ thể đang dần hao hụt, nhưng lại không đáng kể.

Lúc trước chỉ có thể di hành hơn trăm trượng mỗi bước, qua 3 năm bế quan thì mới có thể khống chế đến mức này, chân khí lẫn thể lực cũng được tinh chỉnh vài phần cho phù hợp với dặm đường.

Trời nặng sắc đêm, trên thiên không có một vì sao liên tục chớp tắc trên không trung, tạo nên cảnh tượng khá lạ lùng. Lạc Trần di hành không ngừng nghỉ cả ngày trời thì mới có thể đến được Nhật Bản. Băng qua biển cả mênh mong, lao vút vút qua từng cành rừng già trong lòng dân lên cảm giác thư thả và cảm nhận với thế giới

Hiện tại là giữa khuya không còn có khách du lịch đến thăm quan hay dân bản địa lui tới dân hương, cùng lắm chỉ thấy cài chú tiểu đang miệt mài quét lá cây trên nền đá sỏi.

Đứng trên không trung, thu lấy tất cả hình ảnh vào mắt. Nhún vai rồi cũng khen ngợi vài câu:

- Không hổ danh là xứ sở mặt trời mọc.

- Đẹp cứ như tiên cảnh chốn nhân gian.

Lắc đầu vài cái rồi cũng cất tiếng nhẹ, chỉ đủ cho mình hắn nghe:

- Càng về sau, ta lại càng thấy con người nỏ bé làm sao

Trải qua nhiều chuyện mà người thường khó thể nào tiếp nhận, tâm tình của hắn cũng đã được tôi luyện qua nhiều năm, càng làm Lạc Trần luôn trong trạng thái trầm ổn kèm thêm đôi chút thờ ơ với những sự việc xung quanh.

Lạc Trần đứng tại thiên không, trong mắt hiện lên một cấy anh đào khổng lồ dang nở ra từng cánh hoa hồng đượm. Được rào chắn cẩn thận và buộc trên đó là các dây vải trắng, xen lẫn các tờ giấy đầy sặc sỡ mang theo nhiều điều ước của mọi người.

Xung quang là từng khối kiến trúc chùa chiền mang đậm phong cách nhật bản. Mái ngói đặc trưng, tạo thành những nét cong riêng biệt.

So với hình ảnh trên mạng thì cũng phải đúng đến 8 9 phần. Xung quân nhân cây là các đài đá bên trong chứa các ngọn đền dầu thắm sáng vùng trời đen tối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Khai Phá Tổ Sư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook