Khế Ước Hào Môn 2
Đánh giá: 6.8/10 từ 47 lượt
Truyện Khế Ước Hào Môn 2 nói về “Tần Mộc Ngữ, trên
thế giới này ngoại trừ Cẩn Lan, ai cũng không xứng có con với ta.”
Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, nàng bỏ hắn trốn đi.
Trốn chạy là gì? Là tôi rõ ràng yêu anh, yêu anh vô cùng… thế nhưng, sao lại đối với tôi tàn nhẫn như vậy.
“Ngươi đừng động đến đứa bé… Nó là con của ngươi… Van xin ngươi đừng động đến nó” Tần Mộc Ngữ trong bóng đêm cạnh một người đàn ông, tuyệt vọng gào khóc…
Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai nàng, đầu gối mãnh lực hung hăng đá vào bụng nàng vốn đã hơi lớn lên.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm…
Môi hắn chậm rãi tiến gần tai nàng thủ thỉ : “Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không có gì quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết…”
Đây là một tựa truyện ngôn tình đặc sắc, hứa hẹn sẽ mang đến những trải nghiệm thú vị cho bạn đọc.
Đêm khuya, chỉ bộ quần áo trên người, nàng bỏ hắn trốn đi.
Trốn chạy là gì? Là tôi rõ ràng yêu anh, yêu anh vô cùng… thế nhưng, sao lại đối với tôi tàn nhẫn như vậy.
“Ngươi đừng động đến đứa bé… Nó là con của ngươi… Van xin ngươi đừng động đến nó” Tần Mộc Ngữ trong bóng đêm cạnh một người đàn ông, tuyệt vọng gào khóc…
Thượng Quan Hạo cười yếu ớt, giữ chặt hai vai nàng, đầu gối mãnh lực hung hăng đá vào bụng nàng vốn đã hơi lớn lên.
Một tiếng kêu thê lương thảm thiết vang vọng bầu trời đêm…
Môi hắn chậm rãi tiến gần tai nàng thủ thỉ : “Có phải của tôi hay không, cho đến bây giờ cũng không có gì quan trọng, chỉ cần liên quan đến cô, tất cả phải tìm đến cái chết…”
Đây là một tựa truyện ngôn tình đặc sắc, hứa hẹn sẽ mang đến những trải nghiệm thú vị cho bạn đọc.
5 chương mới nhất truyện Khế Ước Hào Môn 2
Danh sách chương truyện Khế Ước Hào Môn 2
- Chương 152 - Đều là một đám cầm thú
- Chương 153 - Tội ác bị che giấu
- Chương 154 - Dù cho tội ác bị che giấu
- Chương 155 - Ta hiện tại để lại tự do cho ngươi!
- Chương 156 - Tần Mộc Ngữ, chúng ta dừng ở đây
- Chương 157 - Ngươi nghĩ rằng ta là chúa cứu thế sao? Bốn năm sau
- Chương 158 - Chúa thì biết cái gì?
- Chương 159 - Ghét nhất cái kiểu ngươi bị người khi dễ
- Chương 160 - Thứ ngươi muốn, nguyên lai là Tín Viễn
- Chương 161 - Ta cũng muốn tìm đến người kia
- Chương 162 - Ngươi biết nàng sao?
- Chương 163 - Khiến người ta không thể không muốn ức hiếp ngươi.
- Chương 164 - Ngươi là vô tình hay là cố ý?
- Chương 165 - Xin lỗi, ta đi nhầm chỗ
- Chương 166 - Chú biết mẹ cháu sao?
- Chương 167 - Thiếu nợ của em, không phải là Lam Tử Kỳ anh
- Chương 168 - Bị người khác chiều hư cũng là tội
- Chương 169 - Có hay không một chút động tâm
- Chương 170 - Rốt cuộc cái gì mới tính là một mạng người?
- Chương 171 - Tất cả đều không còn khả năng
- Chương 172 - Tốt nhất nên giữ khoảng cách với cô ấy
- Chương 173 - Tôi không phải cảm thấy kích thích, mà là ghê tởm
- Chương 174 - Anh thật sự thấy sợ
- Chương 175 - Tốt nhất vĩnh viễn đều hận như vậy
- Chương 176 - Tốt nhất vĩnh viễn đều hận như vậy (2)
- Chương 177 - Tần mộc ngữ, em hãy nghe anh giải thích
- Chương 178 - Không gì không thể đối phó
- Chương 179 - Vì sao lại phải cố chấp như vậy?
- Chương 180 - Trả lời thành thật một chút không nên trả lời sai
- Chương 181 - Chúng ta sẽ ra ngoài ngay lập tức