Chương 117
Thanh Mỗi
23/02/2020
Edit: Tiểu Vũ
Lục Tư Thành bỏ tay ra khỏi camera, liếc mắt nhìn bình luận, đúng lúc thấy một bình luận thế này —–
[Hai người cứ show ân ái đi, tuần sau đấu với ALPHA, là lừa hay là ngựa kéo cái là biết, đấu mà thua thì cũng chỉ có hai người chịu thôi ha ha ]
Anh mím môi.
Đồng Dao cũng nhìn thấy bình luận này, có chút lúng túng mà vén tóc ra sau tai —- Lúc này, hai người vừa tỉnh ngủ đã mở máy tính là đấu đôi là Lão Miêu và Lão K vừa hay nhìn thấy bình luận này, Lão K không nhịn được liền mắng từ xa: “Mẹ nó chứ, quản lý phòng trực tiếp đâu, còn không ra chặn đi! Người ta show ân ái thì liên quan quái gì đến mấy người.”
“… … … Ông rảnh rỗi đi xem livesstream của đường giữa như thể thì có thể tiện đường tới đấy gank được không!” Lão Miêu đã một cước vào ghế Lão K, “Gần đây ông rất hiếm gank đường trên nhé, lúc thi đấu mà chơi kiểu đó là tôi giết ông.”
“Đến đây đến đây, cái thằng kém phát triển này, xa ông đây phát là không thể tự lo được.” Lão K tắt trang livestream của Đồng Dao.
“Lượt thi đấu thứ 2 của vòng bảng sắp kết thúc, chỉ còn lại một khối xương cứng là YQCB, ” Lục Tư Thành nhàn nhạt nói, “Tranh thủ cho bọn họ over luôn, giết sạch hai bảng, vả mặt bọn họ.”
Lúc nói chuyện, khóe miệng hơi nhếch, vẻ mặt lộ rõ vẻ trào phúng.
Đồng Dao không kịp tắt mic.
Quả nhiên bình luận rất nhanh có phản ứng ——
[ Hiện tại YQCB rất mạnh đó ]
[ Trận đấu định mệnh giữa Lục Tư Thành và Lý Quân Hách 666666 ]
[ Fan YQCB run lẩy bẩy… … … hôm đó phải trốn học đến xem mới được. ]
[ Ngồi chờ anti bị vả mặt ha ha ha ha ha ha ]
[ Kiêu ngạo như vậy không sợ bị nghiệp quật à ]
Đồng Dao nhìn bình luận, rồi quay đầu lại nhìn đội trưởng nhà mình: “… Anh thể hiện quá đấy.”
Lục Tư Thành: “Chỉ là một tâm nguyện tốt đẹp thôi mà, sao lại nói anh thể hiện.”
Đồng Dao: “…”
Quy tắc của giải chuyên nghiệp Liên Minh Huyền Thoại là, mười hai đội chia thành hai bảng, mỗi bảng sáu đội, giải đấu chia làm ba giai đoạn:
Giai đoạn một là các đội trong bảng đấu với nhau (lượt đi);
Giai đoạn hai là các đội của hai bảng đấu với nhau;
Giai đoạn ba là các đội trong bảng lại quay về đấu với nhau (lượt về) —–
Giai đoạn ba kết thúc, với hình thức ba ván thắng hai (Bo3) được 1 điểm, thua thì không được tính điểm để sắp xếp thứ tự, 4 đội đứng đầu của mỗi bảng được quyền bước vào các vòng tiếp theo.
Mà hiện nay, trận chinh chiến với đủ loại sóng gió của ZGDX tại giải mùa hè cuối cùng đã đi gần hết giai đoạn thứ hai.
Thứ năm, ZGDX sẽ có trận đấu với đội đứng thứ hai từ dưới lên của bảng B là ALPHA —– Vốn là chủ nhật tuần này vẫn còn trận đấu với CK, nhưng bởi vì khi giải mùa hè vừa bắt đầu, ban tổ chức vì muốn thu hút người xem nên đã cho bọn họ và CK đấu trước, vậy nên chủ nhật này bọn họ không cần phải đấu, hoàn thành xong hai phần ba giải mùa hè trước những đội khác cùng bảng A.
Trước khi bắt đầu giai đoạn loại trực tiếp, bọn họ sẽ không phải đụng độ với CK.
…
Thứ năm, ngày diễn ra trận đấu với đội ALPHA.
ALPHA là đội tầm trung của giải, tính bền cực mạnh, thường được mọi người gọi đùa là “đội kiểm định chất lượng của LPL” “trận đấu kiểm định chất lượng”, ý là muốn biết một đội có thật sự mạnh hay không hay là chỉ mạnh hơn mấy đội gà mờ khác, đấu một trận với đội này thì sẽ biết ngay được kết quả.
Mà ván thứ hai ZGDX thắng được không quá dễ dàng, trong phiên bản mà đường trên là trung tâm của đội như thế này, giai đoạn đầu trận Lão Miêu được đi rừng bên ALPHA truy đuổi gắt gao, mới 8 phút đầu trận mà đã 0/2/0, kém đường trên của đối phương tận một cấp rưỡi, phút 20, Maokai của cậu ta hoàn toàn không chống chịu nổi, rồi lại bị đối phương kéo 4 người lên gank chết, cậu ta quăng chuột bẻ cổ tay: “Kết thúc ván này nhanh lên đi, ván này xong rồi, tiếp ván sau thôi.”
Giọng điệu này, chỉ sợ là đã tức đến phát điên rồi.
Cảm giác này Đồng Dao hiểu.
Vì đối phương dồn hết tất cả trọng điểm lên đường trên, Đồng Dao và Lục Tư Thành thăng cấp khá ổn, vậy nên Đồng Dao không nói gì, Lục Tư Thành thì lại lời ít ý nhiều nói: “Vẫn đánh được, cầm chân một chút nữa, Lão Miêu cậu farm xong đợt lính này thì xuống đường dưới farm tiếp đi, anh qua rừng xem xem còn gì có thể ăn được không.”
Lão Miêu “ừm” một tiếng, Lão K nửa đùa nói: “Nhường lính cho cậu ta farm, sau đó anh lại đi ăn quái rừng của em, người tốt là anh, người được lợi cũng là anh.”
Mọi người bật cười, sự căng thẳng cũng thoáng dịu bớt, Đồng Dao đang định nói “để anh ấy lăn sang ăn quái rừng của đối phương”, thì Lão Miêu nãy giờ một mực không lên tiếng đột nhiên nói: “Ăn vài ba con quái rừng của anh thì đã sao, ván này anh miệt mài dọn quái thăng cấp như vậy còn chưa đủ à?”
Lời định nói của Đồng Dao trong nháy mắt phải nuốt ngược vào trong, các thành viên khác cũng lập tức im lặng.
—— Lão Miêu đang trách Lão K bỏ mặc cậu ta cho đi rừng bên kia “chăm sóc” các loại, không thèm đến giúp.
Lão K nghĩ một chút rồi nói: “Bọn họ kéo 4 người lên anh qua giúp cậu cũng không có tác dụng gì, lúc có 2 người lên thì anh lại đang ở đường dưới, cậu cũng thấy mà, anh đến không kịp —– Bọn họ không cả cần bùa chỉ cần phá cậu, anh làm gì được chứ, lượng tiền của cậu kiếm bù lại từ đường khác được mà? Không tin đấu xong cậu nhìn bản đồ lượng vàng đi.”
Lão Miêu không có phản ứng gì, chỉ lại “ồ” một tiếng, giọng điệu đó khiến Đồng Dao cảm thấy thà cậu ta không nói gì còn hơn.
Cứ như thể người mỗi tháng lại có họ hàng đến thăm không chỉ có mình cô vậy.
“Ngậm hết, ” Lục Tư Thành bình tĩnh nói, “đang thi đấu đấy, hai cậu định treo máy nói chuyện để đối phương đẩy lên phá nhà à?”
Sau đó, Lão Miêu và Lão K quả nhiên đồng loạt im lặng, chỉ là bầu không khí thi đấu sau đó đều nằm trong vùng áp suất thấp, cơ bản thì chỉ có Đồng Dao và Tiểu Bàn nói chuyện, cuối cùng nhờ Lục Tư Thành và Đồng Dao về cuối trận thăng cấp đủ đứng ra carry, miễn cưỡng lật bàn thành công.
Phút thứ 50, rốt cuộc cũng phá được nhà chính của đối phương, một khắc đó, Đồng Dao thở phào một hơi, tháo tai nghe xuống, đứng dậy mới phát hiện lòng bàn tay mình toàn là mồ hôi, cả người cũng không cầm được mà hơi run rẩy —-
Lục Tư Thành ở bên cạnh cũng đứng dậy theo, lập tức nhạy bén nhận ra người bên cạnh mình im lặng khác thường, cúi đầu nhìn cô: “Căng thẳng à?”
Đồng Dao cứng đờ người, nâng mắt nhìn Lục Tư Thành gật gật đầu, không nói gì.
Lục Tư Thành đang còn định cười nhạo cô lo nghĩ vớ vẩn, nhưng ngẫm lại thì chắc chắn trước trận đấu cô đã lên xem Weibo hoặc Tieba, đọc được những bình luận kiểu “Hy vọng cô thua không quá mất mặt” rồi những lời “chúc phúc” đểu giả của một số fan cực đoan, rồi lo sợ trận này sẽ có sơ xuất gì đó vậy nên mới có dáng vẻ như thế, anh xoa đầu cô nói: “Đi bắt tay thôi, đừng thất lễ.”
Đồng Dao như người vừa tỉnh mộng, sải bước chân cứng ngắc đi sang chỗ của đội ALPHA —–
Bắt tay, cúi chào, làm xong một loạt các hành động, các thành viên đi vào trong hậu trường, Lão Miêu và Lão K vẫn không nói với nhau tiếng nào.
Tiểu Thụy ngồi trong hậu trường, thấy mọi người thắng rồi mà vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ đành an ủi họ: “Ơ này, các đại ca đại tỷ hôm nay sao vậy, thắng rồi mà vui lên đi, dù sao cũng đã toàn thắng giai đoạn hai…”
“Giai đoạn hai vẫn còn xong đâu, chủ nhật tuần sau mới là một trận ác chiến, đội hàng xóm hiện tại thật sự rất mạnh, sau khi Giáo Hoàng gia nhập, giống như là chất xúc tác vậy, phong cách lối chơi của cả đội đều thay đổi, ngay cả hỗ trợ đội trưởng của bọn họ cũng đã trở thành ‘Thần hỗ trợ của LSPL’, cực hung, cực tiến bộ, một khi để bọn họ có cơ hội, thì có khả năng sẽ đè ép đối thủ đến không thở nổi.” Lục Tư Thành cắt ngang lời của anh ta, “Các cậu vẫn nên tập trung cho trận đấu đó, kiểu trạng thái như hôm nay, thua trận không phải là điều không thể.”
—— Chủ nhật tuần sau ZGDX đối mặt với đội cuối cùng của bảng B là YQCB, sau đó bọn họ sẽ chính thức kết thúc giai đoạn thứ hai của giải đấu, trở lại với lượt về bảng A, gặp lại HUAWEI; Hồng Tiễn; KING; Lam; Hắc Diệu một lần nữa.
Nói cách khác.
Có thể giữ vững thành tích bất bại đến trước khi giai đoạn thứ ba bắt đầu hay không, trận đấu hôm chủ nhật có vai trò cực kỳ quan trọng.
… … … Nói thì đúng là không sai nhưng.
Tiểu Thụy im lặng nhìn Đồng Dao, hất hất cằm ý bảo cô lên đi.
Đồng Dao đưa tay đẩy hông Lục Tư Thành, anh kêu lên một tiếng quay đầu lại nhướng mày nhìn cô: “Sao thế, anh chỉ nói sự thật thôi.”
“Ai muốn nghe sự thật của anh chứ, ” Đồng Dao trợn mắt nhìn người đàn ông không biết để ý xung quanh này một cái, “Lên xe, đi ngủ đi, bớt nói lại.”
Lục Tư Thành bất đắc dĩ, thuận tay cầm ba lô của cô, đi ra ngoài được hai bước, nghĩ một chút thì thấy có gì đó sai sai, lại lùi trở về, kẹp luôn chủ nhân của chiếc ba lô dưới nách, nghênh ngang ôm cô đến bãi đậu xe.
Tiểu Thụy đi theo sau bọn họ như một tiểu thái giám: “Hai người công khai xong là thì càn quấy quá nhỉ?”
“Đúng đó, ” Lục Tư Thành không quay đầu lại lười biếng nói, “Nếu không thì mạo hiểm công khai làm gì?”
Tiểu Thụy: “…”
Mọi người leo lên xe, Đồng Dao bị Lục Tư Thành xách theo ngoan ngoãn ngồi vào hàng ghế cuối ——
Lúc Lão K ngồi xuống, bên cạnh ghế của anh ấy còn đặt áo khoác của Lão Miêu.
Thấy Lão K ngồi xuống vị trí cũ thì Đồng Dao liền có chút căng thẳng, vài giây sau, cô quả nhiên thấy Lão Miêu lên xe, đi ngang qua vị trị cũ, không thèm ngẩng đầu nhìn Lão K, trực tiếp khom lưng lấy áo khoác rồi đặt mông ngồi xuống bên cạnh Tiểu Bàn.
Lúc lấy áo còn không để ý, khiến một góc áo chạm vào mặt Lão K.
Ngay lập tức, gương mặt trẻ con không cảm xúc của Lão K trở nên muốn bao nhiêu khó chịu liền có bấy nhiêu khó chịu.
Đồng Dao: “… … … …”
Đồng Dao kéo kéo áo đội trường nhà mình, nhỏ giọng nói: “Xong rồi, đường trên và đi rừng ân đoạn nghĩa tuyệt rồi.”
Lục Tư Thành tháo tai nghe ra, vẻ mặt chuyện chẳng liên quan đến mình, cao giọng nói: “Cái gì?”
Đồng Dao không thèm nói gì nữa, Tiểu Bàn quay đầu nhe răng nhếch miệng nhìn cô một cái, sau một lúc thì điện thoại của cô sáng lên —–
[Bàn tròn vo: … … … Cứu với, cục cưng sợ lắm, nhỡ đâu tối nay K thần ban thưởng cho ta vài chục trượng thì sao?]
[zgdx, smiling: Hãy nhìn Miêu phi ngồi cạnh ngươi đi, K thần chắc chắn sẽ ban thưởng 3 thước lụa trắng cộng thêm vài chục trượng hồng cho nhà ngươi, đam bảo người sẽ chết không kịp ngáp, bảo trọng nhé, người anh em.]
Lục Tư Thành bỏ tay ra khỏi camera, liếc mắt nhìn bình luận, đúng lúc thấy một bình luận thế này —–
[Hai người cứ show ân ái đi, tuần sau đấu với ALPHA, là lừa hay là ngựa kéo cái là biết, đấu mà thua thì cũng chỉ có hai người chịu thôi ha ha ]
Anh mím môi.
Đồng Dao cũng nhìn thấy bình luận này, có chút lúng túng mà vén tóc ra sau tai —- Lúc này, hai người vừa tỉnh ngủ đã mở máy tính là đấu đôi là Lão Miêu và Lão K vừa hay nhìn thấy bình luận này, Lão K không nhịn được liền mắng từ xa: “Mẹ nó chứ, quản lý phòng trực tiếp đâu, còn không ra chặn đi! Người ta show ân ái thì liên quan quái gì đến mấy người.”
“… … … Ông rảnh rỗi đi xem livesstream của đường giữa như thể thì có thể tiện đường tới đấy gank được không!” Lão Miêu đã một cước vào ghế Lão K, “Gần đây ông rất hiếm gank đường trên nhé, lúc thi đấu mà chơi kiểu đó là tôi giết ông.”
“Đến đây đến đây, cái thằng kém phát triển này, xa ông đây phát là không thể tự lo được.” Lão K tắt trang livestream của Đồng Dao.
“Lượt thi đấu thứ 2 của vòng bảng sắp kết thúc, chỉ còn lại một khối xương cứng là YQCB, ” Lục Tư Thành nhàn nhạt nói, “Tranh thủ cho bọn họ over luôn, giết sạch hai bảng, vả mặt bọn họ.”
Lúc nói chuyện, khóe miệng hơi nhếch, vẻ mặt lộ rõ vẻ trào phúng.
Đồng Dao không kịp tắt mic.
Quả nhiên bình luận rất nhanh có phản ứng ——
[ Hiện tại YQCB rất mạnh đó ]
[ Trận đấu định mệnh giữa Lục Tư Thành và Lý Quân Hách 666666 ]
[ Fan YQCB run lẩy bẩy… … … hôm đó phải trốn học đến xem mới được. ]
[ Ngồi chờ anti bị vả mặt ha ha ha ha ha ha ]
[ Kiêu ngạo như vậy không sợ bị nghiệp quật à ]
Đồng Dao nhìn bình luận, rồi quay đầu lại nhìn đội trưởng nhà mình: “… Anh thể hiện quá đấy.”
Lục Tư Thành: “Chỉ là một tâm nguyện tốt đẹp thôi mà, sao lại nói anh thể hiện.”
Đồng Dao: “…”
Quy tắc của giải chuyên nghiệp Liên Minh Huyền Thoại là, mười hai đội chia thành hai bảng, mỗi bảng sáu đội, giải đấu chia làm ba giai đoạn:
Giai đoạn một là các đội trong bảng đấu với nhau (lượt đi);
Giai đoạn hai là các đội của hai bảng đấu với nhau;
Giai đoạn ba là các đội trong bảng lại quay về đấu với nhau (lượt về) —–
Giai đoạn ba kết thúc, với hình thức ba ván thắng hai (Bo3) được 1 điểm, thua thì không được tính điểm để sắp xếp thứ tự, 4 đội đứng đầu của mỗi bảng được quyền bước vào các vòng tiếp theo.
Mà hiện nay, trận chinh chiến với đủ loại sóng gió của ZGDX tại giải mùa hè cuối cùng đã đi gần hết giai đoạn thứ hai.
Thứ năm, ZGDX sẽ có trận đấu với đội đứng thứ hai từ dưới lên của bảng B là ALPHA —– Vốn là chủ nhật tuần này vẫn còn trận đấu với CK, nhưng bởi vì khi giải mùa hè vừa bắt đầu, ban tổ chức vì muốn thu hút người xem nên đã cho bọn họ và CK đấu trước, vậy nên chủ nhật này bọn họ không cần phải đấu, hoàn thành xong hai phần ba giải mùa hè trước những đội khác cùng bảng A.
Trước khi bắt đầu giai đoạn loại trực tiếp, bọn họ sẽ không phải đụng độ với CK.
…
Thứ năm, ngày diễn ra trận đấu với đội ALPHA.
ALPHA là đội tầm trung của giải, tính bền cực mạnh, thường được mọi người gọi đùa là “đội kiểm định chất lượng của LPL” “trận đấu kiểm định chất lượng”, ý là muốn biết một đội có thật sự mạnh hay không hay là chỉ mạnh hơn mấy đội gà mờ khác, đấu một trận với đội này thì sẽ biết ngay được kết quả.
Mà ván thứ hai ZGDX thắng được không quá dễ dàng, trong phiên bản mà đường trên là trung tâm của đội như thế này, giai đoạn đầu trận Lão Miêu được đi rừng bên ALPHA truy đuổi gắt gao, mới 8 phút đầu trận mà đã 0/2/0, kém đường trên của đối phương tận một cấp rưỡi, phút 20, Maokai của cậu ta hoàn toàn không chống chịu nổi, rồi lại bị đối phương kéo 4 người lên gank chết, cậu ta quăng chuột bẻ cổ tay: “Kết thúc ván này nhanh lên đi, ván này xong rồi, tiếp ván sau thôi.”
Giọng điệu này, chỉ sợ là đã tức đến phát điên rồi.
Cảm giác này Đồng Dao hiểu.
Vì đối phương dồn hết tất cả trọng điểm lên đường trên, Đồng Dao và Lục Tư Thành thăng cấp khá ổn, vậy nên Đồng Dao không nói gì, Lục Tư Thành thì lại lời ít ý nhiều nói: “Vẫn đánh được, cầm chân một chút nữa, Lão Miêu cậu farm xong đợt lính này thì xuống đường dưới farm tiếp đi, anh qua rừng xem xem còn gì có thể ăn được không.”
Lão Miêu “ừm” một tiếng, Lão K nửa đùa nói: “Nhường lính cho cậu ta farm, sau đó anh lại đi ăn quái rừng của em, người tốt là anh, người được lợi cũng là anh.”
Mọi người bật cười, sự căng thẳng cũng thoáng dịu bớt, Đồng Dao đang định nói “để anh ấy lăn sang ăn quái rừng của đối phương”, thì Lão Miêu nãy giờ một mực không lên tiếng đột nhiên nói: “Ăn vài ba con quái rừng của anh thì đã sao, ván này anh miệt mài dọn quái thăng cấp như vậy còn chưa đủ à?”
Lời định nói của Đồng Dao trong nháy mắt phải nuốt ngược vào trong, các thành viên khác cũng lập tức im lặng.
—— Lão Miêu đang trách Lão K bỏ mặc cậu ta cho đi rừng bên kia “chăm sóc” các loại, không thèm đến giúp.
Lão K nghĩ một chút rồi nói: “Bọn họ kéo 4 người lên anh qua giúp cậu cũng không có tác dụng gì, lúc có 2 người lên thì anh lại đang ở đường dưới, cậu cũng thấy mà, anh đến không kịp —– Bọn họ không cả cần bùa chỉ cần phá cậu, anh làm gì được chứ, lượng tiền của cậu kiếm bù lại từ đường khác được mà? Không tin đấu xong cậu nhìn bản đồ lượng vàng đi.”
Lão Miêu không có phản ứng gì, chỉ lại “ồ” một tiếng, giọng điệu đó khiến Đồng Dao cảm thấy thà cậu ta không nói gì còn hơn.
Cứ như thể người mỗi tháng lại có họ hàng đến thăm không chỉ có mình cô vậy.
“Ngậm hết, ” Lục Tư Thành bình tĩnh nói, “đang thi đấu đấy, hai cậu định treo máy nói chuyện để đối phương đẩy lên phá nhà à?”
Sau đó, Lão Miêu và Lão K quả nhiên đồng loạt im lặng, chỉ là bầu không khí thi đấu sau đó đều nằm trong vùng áp suất thấp, cơ bản thì chỉ có Đồng Dao và Tiểu Bàn nói chuyện, cuối cùng nhờ Lục Tư Thành và Đồng Dao về cuối trận thăng cấp đủ đứng ra carry, miễn cưỡng lật bàn thành công.
Phút thứ 50, rốt cuộc cũng phá được nhà chính của đối phương, một khắc đó, Đồng Dao thở phào một hơi, tháo tai nghe xuống, đứng dậy mới phát hiện lòng bàn tay mình toàn là mồ hôi, cả người cũng không cầm được mà hơi run rẩy —-
Lục Tư Thành ở bên cạnh cũng đứng dậy theo, lập tức nhạy bén nhận ra người bên cạnh mình im lặng khác thường, cúi đầu nhìn cô: “Căng thẳng à?”
Đồng Dao cứng đờ người, nâng mắt nhìn Lục Tư Thành gật gật đầu, không nói gì.
Lục Tư Thành đang còn định cười nhạo cô lo nghĩ vớ vẩn, nhưng ngẫm lại thì chắc chắn trước trận đấu cô đã lên xem Weibo hoặc Tieba, đọc được những bình luận kiểu “Hy vọng cô thua không quá mất mặt” rồi những lời “chúc phúc” đểu giả của một số fan cực đoan, rồi lo sợ trận này sẽ có sơ xuất gì đó vậy nên mới có dáng vẻ như thế, anh xoa đầu cô nói: “Đi bắt tay thôi, đừng thất lễ.”
Đồng Dao như người vừa tỉnh mộng, sải bước chân cứng ngắc đi sang chỗ của đội ALPHA —–
Bắt tay, cúi chào, làm xong một loạt các hành động, các thành viên đi vào trong hậu trường, Lão Miêu và Lão K vẫn không nói với nhau tiếng nào.
Tiểu Thụy ngồi trong hậu trường, thấy mọi người thắng rồi mà vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ đành an ủi họ: “Ơ này, các đại ca đại tỷ hôm nay sao vậy, thắng rồi mà vui lên đi, dù sao cũng đã toàn thắng giai đoạn hai…”
“Giai đoạn hai vẫn còn xong đâu, chủ nhật tuần sau mới là một trận ác chiến, đội hàng xóm hiện tại thật sự rất mạnh, sau khi Giáo Hoàng gia nhập, giống như là chất xúc tác vậy, phong cách lối chơi của cả đội đều thay đổi, ngay cả hỗ trợ đội trưởng của bọn họ cũng đã trở thành ‘Thần hỗ trợ của LSPL’, cực hung, cực tiến bộ, một khi để bọn họ có cơ hội, thì có khả năng sẽ đè ép đối thủ đến không thở nổi.” Lục Tư Thành cắt ngang lời của anh ta, “Các cậu vẫn nên tập trung cho trận đấu đó, kiểu trạng thái như hôm nay, thua trận không phải là điều không thể.”
—— Chủ nhật tuần sau ZGDX đối mặt với đội cuối cùng của bảng B là YQCB, sau đó bọn họ sẽ chính thức kết thúc giai đoạn thứ hai của giải đấu, trở lại với lượt về bảng A, gặp lại HUAWEI; Hồng Tiễn; KING; Lam; Hắc Diệu một lần nữa.
Nói cách khác.
Có thể giữ vững thành tích bất bại đến trước khi giai đoạn thứ ba bắt đầu hay không, trận đấu hôm chủ nhật có vai trò cực kỳ quan trọng.
… … … Nói thì đúng là không sai nhưng.
Tiểu Thụy im lặng nhìn Đồng Dao, hất hất cằm ý bảo cô lên đi.
Đồng Dao đưa tay đẩy hông Lục Tư Thành, anh kêu lên một tiếng quay đầu lại nhướng mày nhìn cô: “Sao thế, anh chỉ nói sự thật thôi.”
“Ai muốn nghe sự thật của anh chứ, ” Đồng Dao trợn mắt nhìn người đàn ông không biết để ý xung quanh này một cái, “Lên xe, đi ngủ đi, bớt nói lại.”
Lục Tư Thành bất đắc dĩ, thuận tay cầm ba lô của cô, đi ra ngoài được hai bước, nghĩ một chút thì thấy có gì đó sai sai, lại lùi trở về, kẹp luôn chủ nhân của chiếc ba lô dưới nách, nghênh ngang ôm cô đến bãi đậu xe.
Tiểu Thụy đi theo sau bọn họ như một tiểu thái giám: “Hai người công khai xong là thì càn quấy quá nhỉ?”
“Đúng đó, ” Lục Tư Thành không quay đầu lại lười biếng nói, “Nếu không thì mạo hiểm công khai làm gì?”
Tiểu Thụy: “…”
Mọi người leo lên xe, Đồng Dao bị Lục Tư Thành xách theo ngoan ngoãn ngồi vào hàng ghế cuối ——
Lúc Lão K ngồi xuống, bên cạnh ghế của anh ấy còn đặt áo khoác của Lão Miêu.
Thấy Lão K ngồi xuống vị trí cũ thì Đồng Dao liền có chút căng thẳng, vài giây sau, cô quả nhiên thấy Lão Miêu lên xe, đi ngang qua vị trị cũ, không thèm ngẩng đầu nhìn Lão K, trực tiếp khom lưng lấy áo khoác rồi đặt mông ngồi xuống bên cạnh Tiểu Bàn.
Lúc lấy áo còn không để ý, khiến một góc áo chạm vào mặt Lão K.
Ngay lập tức, gương mặt trẻ con không cảm xúc của Lão K trở nên muốn bao nhiêu khó chịu liền có bấy nhiêu khó chịu.
Đồng Dao: “… … … …”
Đồng Dao kéo kéo áo đội trường nhà mình, nhỏ giọng nói: “Xong rồi, đường trên và đi rừng ân đoạn nghĩa tuyệt rồi.”
Lục Tư Thành tháo tai nghe ra, vẻ mặt chuyện chẳng liên quan đến mình, cao giọng nói: “Cái gì?”
Đồng Dao không thèm nói gì nữa, Tiểu Bàn quay đầu nhe răng nhếch miệng nhìn cô một cái, sau một lúc thì điện thoại của cô sáng lên —–
[Bàn tròn vo: … … … Cứu với, cục cưng sợ lắm, nhỡ đâu tối nay K thần ban thưởng cho ta vài chục trượng thì sao?]
[zgdx, smiling: Hãy nhìn Miêu phi ngồi cạnh ngươi đi, K thần chắc chắn sẽ ban thưởng 3 thước lụa trắng cộng thêm vài chục trượng hồng cho nhà ngươi, đam bảo người sẽ chết không kịp ngáp, bảo trọng nhé, người anh em.]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.