Khi Em Mỉm Cười

Chương 132

Thanh Mỗi

29/02/2020

Edit: Tiểu Vũ

Đồng Dao vùi mặt trong lòng đội trưởng, bảo không buồn ngủ nhưng cuối cùng vẫn mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi—– Không biết ngủ được bao lâu, cô bị tiếng nước chảy trong nhà vệ sinh đánh thức, lúc tiếng nước ngừng lại, cô mở mắt ra thì phát hiện trên giường chỉ còn lại một mình mình, còn Lục Tư Thành thì mở cửa phòng tắm đi ra.

Tóc người đàn ông ướt sũng, khóe mắt hơi phiếm hồng do nước nóng, trong mắt vẫn còn hơi nước chưa tản đi—- Nửa người trên của anh để trần, chỉ mặc độc một chiếc quần sooc, những giọt nước chảy dọc theo phần bụng bằng phẳng xuống dưới, biến mất sau cạp quần…

Đồng Dao: “…”

Tại sao một người ngày nào cũng ngồi trước máy tính rồi ăn ăn uống uống lại có thể duy trì được cái body như thế này được nhỉ, ừ thì hình như cũng có một số người trời sinh ăn bao nhiêu cũng không béo thật, nhưng đến cả cơ bụng cũng có thì có phải là quá vi diệu rồi không?… Nếu thật sự có chuyện tốt như này, tui có nên hy vọng vào một buổi sáng đẹp trời nào đó thức dậy sẽ trông thấy trên bụng mình có đường nhân ngư không???

Khi cô đang ghen tị trong lòng, bóng dáng cao lớn kia đã đi đến trước mặt cô, cúi đầu hôn lên môi cô một cái: “Sao lại nhìn anh như kiểu có thâm cừu đại hận vậy?”

“Body anh đẹp như vậy có phải là cứ tối đến lại lén ra ngoài đi tập không?”

“Dáng anh đẹp lắm à?”

Anh kéo tay cô đến sờ sờ bụng của mình, vốn dĩ chỉ định đùa cô thôi, nhưng mà ai biết được sờ lung tung vài cái đã tự nhóm lửa lên luôn—– Bầu không khí xung quanh mờ ám đến mức ngay cả Đồng Dao cũng nhận ra được, cô thấy khóe miệng vốn mang vẻ cười biếng nhác của Lục Tư Thành hơi thu lại, kéo tay cô dịch xuống dưới, khi Đồng Dao đụng trúng thứ gì đó thì mặt lập tức đỏ bừng lên, cô kêu lên “a a a”, vội vàng rụt tay về, hơn nữa còn cực kỳ nhẫn tâm mà đập thứ đồ chơi kia một cái…

Sắc mặt Lục Tư Thành thay đổi, rít lên một tiếng rồi cúi người ôm lấy đũng quần—– Đồng Dao cả kinh, tưởng đâu cú đánh đó làm hỏng đồ chơi của anh rồi, sợ bị ai đó thẹn quá hóa giận ném thẳng ra ngoài cửa sổ, cô vội vàng cúi người xuống nhìn: “Bị đập đau hả? Thật sự đau lắm à? Em không dùng sức mà…”

“Cho em sờ đồ tốt một chút mà em lại phản ứng như vậy, đồ chơi này là để đập à?” Lục Tư Thành đẩy cái đầu đang sáp vào của cô ra, “Đau, em hôn nó một cái thì sẽ hết đau.”

“… … …” Nhìn Lục Tư Thành nâng người lên, trên mặt cũng không có dáng vẻ như mới chịu phải chấn thương gì nghiêm trọng, Đồng Dao thở phào một hơi, cũng lười bắt bẻ cái anh gọi là “đồ tốt” là thứ quỷ gì, chỉ trợn trắng mắt nhìn anh “Mới sáng sớm anh có thể văn minh một chút được không vậy?”

“Không thể, ” Lục Tư Thành chọc ghẹo liếc nhìn cô một cái, thấy vành tai cô vẫn hơi ửng hồng, ánh mắt dịu dàng hẳn đi, “… Tỉnh ngủ rồi?”

Đồng Dao kéo cái chăn đang che trên mái đầu bù xù của mình ra: “Tỉnh rồi.”

“Lần gần nhất em nói câu tỉnh ngủ là 3 tiếng trước, kết quả chưa đến 5 phút sau đã ngủ say như lợn chết trong lòng anh, còn ngáy nữa cơ.”

Đồng Dao: “… Anh ăn nói hẳn hoi nhé, ai ngủ như lợn chết?”

Lục Tư Thành đưa tay kéo cô gái mặt đầy bất mãn trên giường dậy: “Xuống tầng, luyện tập.”

Đồng Dao bị anh kéo lên, lúc hạ xuống hai chân giẫm lên mu bàn chân của anh—– Người đàn ông mang theo cô đi tìm dép, rồi cô lại nhảy từ trên mu bàn chân anh qua xỏ dép vào, thuận miệng nói: “Đấu đôi hả? Em hỗ trợ nhé.”

“Tình cảm của chúng ta còn chưa tốt đến mức khiến anh có thể nhẫn nhịn chịu đựng cho em đến hỗ trợ, nhưng em yên tâm đi, ngày đó rồi sẽ đến thôi, cơ mà ít nhất thì phải chờ đến khi con chúng ta đi mẫu giáo đã em nhé.”

“…”

Lục Tư Thành chủ động yêu cầu Đồng Dao luyện tập, là vì một giờ chiều nay có trận đấu tập với đội RIOTPOWER (*viết tắt là RP) của Hàn Quốc, bản thân RP không phải là đội quá nổi tiếng, nhưng lại là đội được thành lập bởi những tuyển thủ người Hàn có tiếng ở Trung Quốc, sau khi chung kết thế giới mùa 5 kết thúc thì quay trở về Hàn Quốc, vì thế đội này cực kỳ nổi tiếng ở Trung Quốc, rất nhiều fan từ thời S5 khi họ còn ở Trung Quốc cũng theo chân họ đến với LCK và nền tảng live stream nước ngoài…

Đồng Dao thường xuyên thấy trên Weibo có người đưa tin về bên đó và cả những đoạn cắt hài hước khi các thành viên live stream.

Mà Lục Tư Thành cho rằng khu vực Hàn Quốc năm nay ngoài đội OP và đội TAT, đội thứ ba có mặt ở S6 có lẽ chính là đội tuyển này, vì thế phía ZGDX mới liên hệ đặt lịch đấu tập với bọn họ.

Lúc hai người xuống tầng, các thành viên khác đã vào vị trí của mình đấu hạng làm nóng người, Tiểu Bàn có vẻ phờ phạc rũ rượi, Đồng Dao vừa ngồi xuống ghế của mình thì nghe thấy Lão Miêu hỏi cậu ta: “Tiểu Bàn, anh bị làm sao đấy? Ngủ không ngon à?”

Tiểu Bàn “ờ” một tiếng, hơi nheo mắt lại: “… … … Nếu như một sáng nào đó, cậu đang nằm mơ thấy một vị tiểu tỷ tỷ thân cao mét bảy, chân dài tới nách, ngực bự cỡ E và nặng có 47kg tỏ tình với cậu nhưng cậu còn chưa kịp nói đồng ý thì đột nhiên bị tiếng ồn đánh thức, mở mắt ra thì thấy AD nhà cậu ở giường kế bên tuyên bố muốn làm đường giữa nhà cậu đến phát khóc thì thôi, tâm trạng cậu có tốt nổi không?”

Đồng Dao: “…”

Lão Miêu nghe vậy lập tức ngẩng đầu lên nhìn về phía Đồng Dao.

Bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí nhất thời xấu hổ vô cùng, cơ hồ không thể kiềm chế nổi luôn.

Đồng Dao thấy chết không sờn nghiêm túc nói: “Anh ấy đang nói là nếu như.”



Lúc này Lục Tư Thành đang cầm đồ ăn đi tới, mấy lời Tiểu Bàn to mồm nói vừa nãy anh ở phòng bếp đều nghe thấy hết— Đối mặt với ánh mắt chất vấn của đồng đội và quản lý, vẻ mặt của anh vẫn vô cùng bình tĩnh thong dong, liếc nhìn một vòng người rồi hỏi lại: “Anh giống như người sẽ nói mấy câu đó à?”

Vừa dứt lời, vố số lời nói như “giống” “anh chính là kiểu người như vậy đó” “quá giống” “Chẳng lẽ không giống sao” từ bốn phương tám hướng từ khắp các ngõ ngách bắn tới—-

Trong đó còn có giọng nói của mấy thằng nhóc đội 2 trên tầng nữa.

Lục Tư Thành: “…”

[Đây là sự kiện đánh dấu sự chấm dứt của thời đại đội trưởng kiêm đội bá nói sao một không hai, bước sang một thời đại tươi đẹp mới, thời đại trăm hoa đua nở của các nhân tài đẹp trai. —– Quản lý ZGDX, Tiểu Thụy]



Một rưỡi chiều, huấn luyện thi đấu.

Bắt đầu từ phần BAN & PICK, Đồng Dao đã cảm thấy bữa nay đấu tập có gì đó không bình thường, cô có thể cảm giác được có gì đó khác mọi lần—– Ví dụ như các trận đấu tập bình thường trước đó, nếu không có gì ngoài ý muốn thì sẽ là Lục Tư Thành và Minh thần nói chuyện với nhau, Lục Tư Thành nói hôm nay chúng ta thử chiến thuật này đi, Minh thần sẽ nói vậy thì chúng ta lấy tướng này, tướng này, tướng này.

Hai người kẻ tung người hứng, do trước khi vào trận đấu đã thương lượng xong xuôi hết rồi, vì thế BAN & PICK diễn ra rất nhanh, ngoại trừ việc không có vị trí cố định nên mọi người sẽ thảo luận vài câu ra—–

Nhưng hôm nay lại không như thế.

Mọi người vì chuyện vị trí đường giữa lấy tướng gì mà tranh luận đến mặt đỏ tai hồng.

Minh thần: “Lấy Ekko xem sao? Ekko của Đồng Dao vẫn còn cần luyện thêm, nhiều khi chiêu cuối thả loạn xạ như gà bới vậy, nhìn cay mắt lắm.”

Tiểu Bàn: “LeBlanc được thả ra kìa sao không lấy?”

Lão Miêu: “Điểm quan trọng của huấn luyện thi đấu là luyện đó, chứ không phải thắng, LeBlanc của Đồng Dao có cần luyện nữa đâu đúng không?”

Lão K: “Đồng ý, một phiếu cho Brand.”

Lục Tư Thành: “Lấy Orianna đi.”

Tiểu Bàn: “Lấy Orianna cái quỷ gì, đối phương lấy Akali, anh đừng có chọn loạn.”

Lục Tư Thành: “…”

Cuối cùng còn chưa kịp chọn thì đã gần hết thời gian đếm ngược, Đồng Dao vội vàng chọn Ekko, khóa lại.

Sau đó tình huống tương tự lại diễn ra một lần nữa khi chọn AD, tranh luận đén mức mấy cậu nhóc đội hai cũng bám vào lan can thò đầu ra hóng chuyện, giữa tràng thảo luận “Urgot” “Draven” “Jinx được đó”, Lục Tư Thành mặt không cảm xúc khóa lại Kalistar.

Mọi người nín lặng năm giây.

Lão Miêu: “Câu xin lỗi chỉ là giả dối, đội bá (*).”

(*) đội bá ở đây giống kiểu học bá ý, kiểu giỏi giang vl, siêu giỏi á. Nhớ ko nhầm thì mình đã từng chú thích một lần rồi thì phải =))

Tiểu Bàn: “Đội bá.”

Lão K: “Đội bá.”

Đồng Dao đồng těnh nhìn Lục Tư Thành, anh mặt không cảm xúc: “Ông đây muốn chơi tướng này, lúc nãy ai nói Draven bước ra đây.”

Tiểu Bàn: “…”

Tướng AD nào Lục Tư Thành cũng đều có thể chơi được, mà còn chơi khá tốt, duy chỉ có vị tướng Draven này, được đồng đội đánh giá cao lắm cũng chỉ ở trình Vàng III mà thôi, không thể hơn được nữa—– Tiểu Bàn nói ra đơn giản là để kiếm chuyện thôi, động cơ y hệt với Lão Miêu khi nói Urgot—– Cả năm khu vực lớn, trong các trận đấu vòng bảng giải mùa xuân năm nay, tỉ lệ xuất hiện và BAN của Urgot là: 0.

Đóng góp ý kiến thì Lục Tư Thành nghe, nhưng không có nghĩa là đầu anh hỏng rồi.



Chọn xong tướng, trận đấu tập chính thức bắt đầu, giai đoạn đi đường vẫn có thể xem là như bình thường, bởi vì thực lực cá nhân của các vị trí trong đội đều bày ra đó—– Nhưng toàn bộ quá trình, Đồng Dao luôn có cảm giác kì kì, giống như hồi trước lập đoàn 25 người đi khiêu chiến phó bản vậy, đến giữa trận thì bắt đầu rối tinh rối mù lên, ai cũng có cách nghĩ của mình, có cách nghĩ đúng, cũng có cách nghĩ sai…

Sau bài học đấu với YQCB lần trước, độ chấp hành mệnh lệnh của mọi người đều rất mạnh, khi tất cả cùng thống nhất ý kiến, thì về cơ bản nói một không hai—-

Ví dụ như một giây trước, Lão Miêu ở đường trên farm lính, một giây sau Lục Tư Thành nói TP xuống, mặc dù đường dưới còn chưa bắt đầu đánh, nhưng Lão Miêu vẫn lập tức bỏ lính TP xuống đường dưới, hơn nữa quả nhiên ngay giây cậu ta đáp xuống đất, Lục Tư Thành chủ động đánh đẩy Tiểu Bàn lên trước nhắm vào AD đối phương, đồng thời thành công lấy được hai mạng đường dưới, Lục Tư Thành nhường cho Lão Miêu một mạng, bù lại thậm chí vượt hơn lượng kinh tế tổn thất khi cậu ta bỏ đường chạy xuống.

Đây là mặt tốt.

Còn điều khiến trận đấu tập rối loạn lại nằm ở việc đối với một số mệnh lệnh đề ra, các thành viên khác bắt đầu đưa ra ý kiến của mình, thông thường những ý kiến trái ngược sẽ khiến Lục Tư Thành ngẫm nghĩ lại theo thói quen… Mà anh vẫn còn chưa quen lắm với điều này, vì thế khi tổng kết sau trận đấu tập thì phát hiện ra, cho dù có lúc suy nghĩ của đồng đội khác ngay lúc đó là đúng, là sự lựa chọn có lợi nhất cho tình hình của đội lúc đó, nhưng trong mấy giây Lục Tư Thành cân nhắc suy nghĩ đó, sẽ khiến cả đội rơi vào tình trạng như rắn mất đầu—–

Game Liên Minh Huyền Thoại này, chỉ vài giây thôi, cũng đủ để thay đổi tất cả.

Bởi vì loại tình huống tương đối mới này xuất hiện, cho nên sau khi kéo dài trận đấu đến phút thứ 50 thì ZGDX tuyên bố thua RP.

Đấu xong, tất cả mọi người đều cảm thấy rất mệt mỏi—-

Không phải chỉ bởi vì thua trận.

Mà là mệt mỏi từ thể xác đến tâm hồn, 50 phút vừa rồi họ phải tập trung cao độ, bên tai lúc nào cũng vang lên các giọng nói thảo luận của đồng đội… Trước kia bọn họ chưa bao giờ từng trải qua cảm giác này.

Bởi vì mạnh, bởi vì có Lục Tư Thành chỉ huy, phần lớn thời gian bọn họ đều nghe theo lệnh của chỉ huy, chỉ thỉnh thoảng mới suy nghĩ một chút xem mình nên xử lý đường của mình thế nào cho tốt mà thôi; nhưng hiện tại bọn họ đều đã bắt đầu tự mình suy nghĩ tất cả trong vô thức, ai cũng lấy đại cục làm trọng, vừa suy nghĩ cho đường của mình vừa suy nghĩ cho đường của người khác, nếu sự chỉ huy của Lục Tư Thành có ngẫu nhiên sai sót thì còn kịp thời uốn nắn…

Bốn người thợ giày xấu xí, đè ép một Gia Cát Lượng. (*)

(*) Câu này giống như là 1 cây làm chẳng nên non, 3 cây gộp lại nên hòn núi cao ý. Thật ra câu này có nguồn gốc sâu xa từ ngày xưa của bên TQ, ai có hứng thú có thể lên tìm hiểu nhé! T không chú thích ở đây vì nó khá dài ý.

Đấu tập xong, mọi người mở một cuộc họp dài chưa từng có về trận đấu tập ngày hôm nay.

Họp xong đi ra, mặt ai nấy cũng đều uể oải mệt mỏi, đói đến mức bụng dính sát vào lưng luôn.

Tiểu Bàn: “Mặc dù cơ thể lao lực, nhưng về mặt tinh thần thì em no rồi, em cảm nhận được sự thay đổi của đội chúng ta, sau khi chính thức đuổi đội trưởng xuống khỏi đài cao độc đoán, chúng ta sẽ có thể tay đấm LMS (*), chân đá LCK!!!!!!”

(*) LMS: đây là khu vực Đài Loan nhé, tương tự như LPL của TQ, LCK của Hàn á.

Lục Tư Thành: “Đuổi ai? Đến cuối cùng thì quyền chỉ huy vẫn còn nằm trong tay anh, muốn tạo phản, trước tiên phải bước qua xác của anh.”

Tiểu Bàn: “…”

Đồng Dao lắc lắc đầu khinh bỉ bộ đôi đường dưới trẻ con này, ngồi về lại vị trí của mình, lật quyển sổ tay ghi chép nội dung họp ra xem đồng thời đợi đồng đội đặt thức ăn, cuối cùng đọc đến một đống thứ cần phải thay đổi, cô đau đầu bỏ sổ xuống, mở máy tính lướt Weibo thư giãn.

Vốn chỉ định thư giãn đầu óc mà thôi.

Ai biết được lướt Weibo một hồi thì gặp được một bài khiến cả người cô đều khó chịu—–

[Mẫn Huyền ahihihi: Vừa nãy Mẫn Huyền (RP – Joker) của chúng ta live stream nói: chiều hôm nay đấu tập với đội ZGDX, thắng rồi, hơn nữa không hiểu phía đối phương bị làm sao mà 5 người chơi loạn hết cả lên, có lúc thì chi viện nhanh như thần, có lúc lại phản ứng chậm một nhịp đưa ra quyết định đáng lý sẽ càng thêm hiệu quả nếu làm sớm hơn một chút, không biết đã xảy ra chuyện gì rồi, tóm lại cảm giác trạng thái không tốt lắm.

… … … … Hầy dạo gần đây ZGDX lắm chuyện thật đấy, hôm qua còn nói Thành ca xin lỗi đồng đội gì đó cơ mà, sao hôm nay đã thua đấu tập hơn nữa còn bị đánh giá là cả đội đấu rất loạn rồi, chẳng lẽ sau màn xin lỗi đó chỉ huy của ZGDX đã đổi thành người khác không còn là Thành ca nữa à? Các thành viên đang có bất hòa thật à? Lo lắng quá đi.]

Bài viết này có 3000 lượt chia sẻ, 5000 bình luận.

Toàn bộ lượt chia sẻ đều tỏ ra lo lắng, một nửa bình luận lŕ đau lòng cho Lục Tư Thành, nửa còn lại thì chửi các thành viên khác của ZGDX—– Mấy chuyện như bình thường Tiểu Bàn hay trừng mắt với đội trưởng cũng bị lôi ra nói, rồi kết luận quả nhiên là bất hòa nội bộ.

Đồng Dao: “… … … …”

Một trận phong ba bão táp nữa lại đến rồi.

Rút đao, đối mặt với sóng gió thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Khi Em Mỉm Cười

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook