Chương 44: Thôn Lâu Gia (2)
Ta Là Lão Ngũ
30/05/2021
"Ngươi biết bang Sinh Ngạc chứ? Được rồi, chắc chắn ngươi không thể biết được, ban đầu ta cũng không biết cái gì gọi là bang Sinh Ngạc cả. Nhưng tin tức hôm nay nói bang Sinh Ngạc là một trong những bang phái lớn nhất Đông Nam Á. Tuy lớn là vật, nhưng hôm qua ở một tòa cao ốc sào huyệt của chúng đã bị người khác tiêu diệt toàn bộ. Cái gì mà bang chủ, năm tướng, hai mươi người chết trong đó lận, dù sao ta cũng không thể hiểu được mọi chuyện, vùng biên thực sự quá hỗn loạn. Ngươi mau quay lại đi, đúng rồi, khi ta tới bệnh viện Côn Hồ tìm ngươi đã nhìn thấy Lam Tiểu Bố..."
"Ngươi nói Lam Tiểu Bố đã tới bệnh viện Côn Hồ sao?" Giọng Tô Sầm hơi run, trước khi hôn mê cô còn nhìn thấy Lam Tiểu Bố nữa, sau khi thức dậy thì thấy bản thân đang ở nơi này. Bang Sinh Ngạc? Không phải đám người bắt cóc cô ngày hôm qua là người của bang Sinh Ngạc hay sao? Chính miệng họ nói mà.
"Đúng thế, hắn chỉ dừng lại một lúc rồi đi ngay, ngươi mau quay lại Hải Dương đi." Dĩ nhiên Trương Mỹ Huân không biết Lam Tiểu Bố đã đi đâu, nàng chỉ thúc giục Tô Sầm nhanh chóng quay lại.
....
Các diễn đàn trên mạng không ngừng nảy sinh tranh cãi nảy lữa, bang Sinh Ngạc bị người tiêu diệt hay là đang tẩy trắng.
Quần chúng ăn dưa cũng không ngừng tự hỏi, bang Sinh Ngạc là loại bang phái gì? Mạnh như thế nào?
Đối với một người dân bình thường mà nói thì muốn biết tin tức của bang Sinh Ngạc rất khó. Nhưng người trà trộn trong khu vực Đông Nam Á mấy ai là không biết bang Sinh Ngạc đây?
Một số anh hùng bàn phím bắt đầu lên diễn đàn giảng giải bang Sinh Ngạc là gì, rốt cuộc bang phái này mạnh như thế nào. Thậm chí còn liên quan tới sự kiện Thiên Âm cách đây không lâu, rất nhiều người đều đang tự hỏi, bang Sinh Ngạc và Thiên Âm, thế lực nào mạnh hơn?
Sự kiện bang Sinh Ngạc bị diệt toàn bộ náo động rất lớn, nay cả sinh viên như Trương Mỹ Huân cũng biết thì đừng nói là người Thương gia không biết được.
Lúc này, sắc mặt Thương Hoành Trạch cực kì khó coi, im lặng một lúc lâu sau hắn ta mới nói: "Hữu Thủy, lập tức gọi Phi Hùng quay lại, chuyện phương thuốc kia Thương gia chúng ta rút lui đi."
"Hả?" Thương Hữu Thủy không nói gì, trái lại Thương Phương Kỳ còn hả một tiếng, dò hỏi: "Gia chủ, nguyên khí trên địa cầu đang bùng nổ, phương thuốc kia rất quan trọng đối với Thương gia chúng ta, sao lại không cần được ạ?"
Thương Hoành Trạch thở dài nói: "Không lẽ ngươi không nhìn ra được sao? Ai là người diệt hết bang Sinh Ngạc chứ?"
"Là ai?" Phản ứng Thương Phương Kỳ khá chậm chạp, hoặc là nói hắn ta không hề biết tình báo của chuyện lần này.
Thương Hoành Trạch không trả lời, Thương Hữu Thủy đang im lặng đứng một bên lập tức nói.
"Có lẽ là Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố kia có thể diệt gọn được bang Sinh Ngạc như vậy có thể đã dùng phương thuốc để tu luyện tới một tầng cao mới. Giờ Thương gia ta đi trêu chọc hắn thì khác nào theo gót Cử gia chứ? Cơ bản thì chúng ta cũng không có cừu hận lớn gì với Lam Tiểu Bố, nếu Lam Tiểu Bố đã mạnh tới mức độ kia thì lựa chọn hiện tại của gia chủ mới là hợp tình hợp lý nhất."
Thương Hoành Trạch gật đầu nói: "Đúng thế, Lam Tiểu Bố không còn là nhân vật mà Thương gia chúng ta có thể gây khó dễ được nữa, người này đã đứng trên đỉnh cao rồi. Huống hồ Thiên Âm cũng đang dòm ngó chuyện lần này, Thương gia ta vẫn nên rút lui nhân lúc mọi chuyện còn sớm đi, làm thế mới có chỗ tốt. Ha ha, ta muốn xem xem, kết quả cuối cùng Lam Tiểu Bố thắng hay là Thiên Âm thắng."
"Cho dù Lam Tiểu Bố có mạnh hơn chăng nữa thì vẫn còn kém xa so với Thiên Âm." Thương Phương Kỳ nói theo bản năng.
Thương Hữu Thủy lắc đầu: "Không chắc chắn được, mặc dù phương thuốc kia là do Thiên Âm bán ra, nhưng bây giờ nó không nằm trong tay Thiên Âm nữa. Dĩ nhiên không loại bỏ khả năng Thiên Âm đã để lại một phần, bây giờ có đi tìm lại cũng chỉ không muốn báu vật mất tích mà thôi."
...
Lúc này Lam Tiểu Bố rất muốn tiến vào núi Côn Luân để tĩm đĩa bay. Nhưng hắn cảm thấy mình còn một chuyện chưa làm xong, đó chính là tới thành phố Đông Khánh một chuyến, hắn nhất định phải xử lý chuyện Lâu gia trước.
Đối với Lam Tiểu Bố, kiếp trước Tô Sầm nợ hắn quá nhiều, nhưng giữa vợ chồng nói gì tới nợ nần chứ?
Hắn đã từng nói nếu có kiếp sau thì hắn chắc chắn sẽ cưới Tô Sầm như cũ, nhưng bây giờ hắn phải đi rồi, phải rời khỏi tinh cầu này, đi trên con đường vũ trụ rộng lớn không biết điểm đến.
Vì thế kiếp này đành nuốt lời, đời này không thể có liên quan với Tô Sầm. Nhưng hắn không muốn để người vợ kiếp trước của mình rơi vào tay Lâu gia. Nếu không quan tâm tới chuyện này thì lòng hắn sẽ cứ nhớ mà day dứt mãi. Hắn chỉ hy vọng sau khi mình rời khỏi tinh cầu thì Tô Sầm có thể sống yên bình vui vẻ tới hết cuộc đời này, đừng giống như kiếp trước phải chịu bệnh tật tra tấn đau đớn.
Bệnh của Tô Sầm thực ra có thể trị, chỉ là hắn không có tiền để đưa Tô Sầm đi chữa bệnh khiến bệnh tình của cô bị kéo dài rồi trở nặng, từ đó trở về sau tính tình của Tô Sầm càng ngày càng trở nên khó chiều, cuối cùng lại trở nên tồi tệ tới cùng cực. Chờ tới khi hắn có đủ tài chính thì tiền thuốc thang của Tô Sầm đã tăng lên tới con số khổng lồ, cho tới khi chiến tranh hạt nhân bùng nổ thì hắn hoàn toàn không thể cứu Tô Sầm được nữa. Kiếp này hắn chỉ cần giải quyết giúp Tô Sầm nỗi lo về sau, lấy thực lực của Tô gia thì kiếp này Tô Sầm sẽ không dẫm vào vết xe đổ nữa.
Đông Khánh, xưa thì được gọi là Thành Cao Nguyên. Mặc dù độ cao chưa tính là nơi cao nhất so với mặt nước biển, thậm chí chỉ miễn cưỡng xếp trong hàng thứ mười như độ sầm uất của Đông Khánh không hề kém cạnh so với Tân Thành hay Thâm Phủ.
Lâu gia giàu có nhờ khoáng sản, hơn nữa khu mỏ của nhà họ đa số không đặt ở trong nước, bất kể khoáng sản ở Châu Phi hay Châu Úc thì đều thấy bóng dáng của xí nghiệp Lâu gia.
Tới Đông Khánh muốn tìm Lâu gia thực sự quá dễ, Lâu gia Đông Khánh không ai trong thành phố là không biết.
Lúc này Lam Tiểu Bố đang đứng ở ngoài cửa Lâu gia, trong lòng hắn vẫn còn một chút điều khổ tâm. Nếu giống như Cử gia thì tối hắn có thể lén vào được. Hay giống như bang Sinh Ngạc thì hắn vẫn có thể quậy loạn thành một đoàn.
Nhưng Lâu gia lại khác, Lâu gia là một gia tộc lâu đời điển hình.
"Ngươi nói Lam Tiểu Bố đã tới bệnh viện Côn Hồ sao?" Giọng Tô Sầm hơi run, trước khi hôn mê cô còn nhìn thấy Lam Tiểu Bố nữa, sau khi thức dậy thì thấy bản thân đang ở nơi này. Bang Sinh Ngạc? Không phải đám người bắt cóc cô ngày hôm qua là người của bang Sinh Ngạc hay sao? Chính miệng họ nói mà.
"Đúng thế, hắn chỉ dừng lại một lúc rồi đi ngay, ngươi mau quay lại Hải Dương đi." Dĩ nhiên Trương Mỹ Huân không biết Lam Tiểu Bố đã đi đâu, nàng chỉ thúc giục Tô Sầm nhanh chóng quay lại.
....
Các diễn đàn trên mạng không ngừng nảy sinh tranh cãi nảy lữa, bang Sinh Ngạc bị người tiêu diệt hay là đang tẩy trắng.
Quần chúng ăn dưa cũng không ngừng tự hỏi, bang Sinh Ngạc là loại bang phái gì? Mạnh như thế nào?
Đối với một người dân bình thường mà nói thì muốn biết tin tức của bang Sinh Ngạc rất khó. Nhưng người trà trộn trong khu vực Đông Nam Á mấy ai là không biết bang Sinh Ngạc đây?
Một số anh hùng bàn phím bắt đầu lên diễn đàn giảng giải bang Sinh Ngạc là gì, rốt cuộc bang phái này mạnh như thế nào. Thậm chí còn liên quan tới sự kiện Thiên Âm cách đây không lâu, rất nhiều người đều đang tự hỏi, bang Sinh Ngạc và Thiên Âm, thế lực nào mạnh hơn?
Sự kiện bang Sinh Ngạc bị diệt toàn bộ náo động rất lớn, nay cả sinh viên như Trương Mỹ Huân cũng biết thì đừng nói là người Thương gia không biết được.
Lúc này, sắc mặt Thương Hoành Trạch cực kì khó coi, im lặng một lúc lâu sau hắn ta mới nói: "Hữu Thủy, lập tức gọi Phi Hùng quay lại, chuyện phương thuốc kia Thương gia chúng ta rút lui đi."
"Hả?" Thương Hữu Thủy không nói gì, trái lại Thương Phương Kỳ còn hả một tiếng, dò hỏi: "Gia chủ, nguyên khí trên địa cầu đang bùng nổ, phương thuốc kia rất quan trọng đối với Thương gia chúng ta, sao lại không cần được ạ?"
Thương Hoành Trạch thở dài nói: "Không lẽ ngươi không nhìn ra được sao? Ai là người diệt hết bang Sinh Ngạc chứ?"
"Là ai?" Phản ứng Thương Phương Kỳ khá chậm chạp, hoặc là nói hắn ta không hề biết tình báo của chuyện lần này.
Thương Hoành Trạch không trả lời, Thương Hữu Thủy đang im lặng đứng một bên lập tức nói.
"Có lẽ là Lam Tiểu Bố, Lam Tiểu Bố kia có thể diệt gọn được bang Sinh Ngạc như vậy có thể đã dùng phương thuốc để tu luyện tới một tầng cao mới. Giờ Thương gia ta đi trêu chọc hắn thì khác nào theo gót Cử gia chứ? Cơ bản thì chúng ta cũng không có cừu hận lớn gì với Lam Tiểu Bố, nếu Lam Tiểu Bố đã mạnh tới mức độ kia thì lựa chọn hiện tại của gia chủ mới là hợp tình hợp lý nhất."
Thương Hoành Trạch gật đầu nói: "Đúng thế, Lam Tiểu Bố không còn là nhân vật mà Thương gia chúng ta có thể gây khó dễ được nữa, người này đã đứng trên đỉnh cao rồi. Huống hồ Thiên Âm cũng đang dòm ngó chuyện lần này, Thương gia ta vẫn nên rút lui nhân lúc mọi chuyện còn sớm đi, làm thế mới có chỗ tốt. Ha ha, ta muốn xem xem, kết quả cuối cùng Lam Tiểu Bố thắng hay là Thiên Âm thắng."
"Cho dù Lam Tiểu Bố có mạnh hơn chăng nữa thì vẫn còn kém xa so với Thiên Âm." Thương Phương Kỳ nói theo bản năng.
Thương Hữu Thủy lắc đầu: "Không chắc chắn được, mặc dù phương thuốc kia là do Thiên Âm bán ra, nhưng bây giờ nó không nằm trong tay Thiên Âm nữa. Dĩ nhiên không loại bỏ khả năng Thiên Âm đã để lại một phần, bây giờ có đi tìm lại cũng chỉ không muốn báu vật mất tích mà thôi."
...
Lúc này Lam Tiểu Bố rất muốn tiến vào núi Côn Luân để tĩm đĩa bay. Nhưng hắn cảm thấy mình còn một chuyện chưa làm xong, đó chính là tới thành phố Đông Khánh một chuyến, hắn nhất định phải xử lý chuyện Lâu gia trước.
Đối với Lam Tiểu Bố, kiếp trước Tô Sầm nợ hắn quá nhiều, nhưng giữa vợ chồng nói gì tới nợ nần chứ?
Hắn đã từng nói nếu có kiếp sau thì hắn chắc chắn sẽ cưới Tô Sầm như cũ, nhưng bây giờ hắn phải đi rồi, phải rời khỏi tinh cầu này, đi trên con đường vũ trụ rộng lớn không biết điểm đến.
Vì thế kiếp này đành nuốt lời, đời này không thể có liên quan với Tô Sầm. Nhưng hắn không muốn để người vợ kiếp trước của mình rơi vào tay Lâu gia. Nếu không quan tâm tới chuyện này thì lòng hắn sẽ cứ nhớ mà day dứt mãi. Hắn chỉ hy vọng sau khi mình rời khỏi tinh cầu thì Tô Sầm có thể sống yên bình vui vẻ tới hết cuộc đời này, đừng giống như kiếp trước phải chịu bệnh tật tra tấn đau đớn.
Bệnh của Tô Sầm thực ra có thể trị, chỉ là hắn không có tiền để đưa Tô Sầm đi chữa bệnh khiến bệnh tình của cô bị kéo dài rồi trở nặng, từ đó trở về sau tính tình của Tô Sầm càng ngày càng trở nên khó chiều, cuối cùng lại trở nên tồi tệ tới cùng cực. Chờ tới khi hắn có đủ tài chính thì tiền thuốc thang của Tô Sầm đã tăng lên tới con số khổng lồ, cho tới khi chiến tranh hạt nhân bùng nổ thì hắn hoàn toàn không thể cứu Tô Sầm được nữa. Kiếp này hắn chỉ cần giải quyết giúp Tô Sầm nỗi lo về sau, lấy thực lực của Tô gia thì kiếp này Tô Sầm sẽ không dẫm vào vết xe đổ nữa.
Đông Khánh, xưa thì được gọi là Thành Cao Nguyên. Mặc dù độ cao chưa tính là nơi cao nhất so với mặt nước biển, thậm chí chỉ miễn cưỡng xếp trong hàng thứ mười như độ sầm uất của Đông Khánh không hề kém cạnh so với Tân Thành hay Thâm Phủ.
Lâu gia giàu có nhờ khoáng sản, hơn nữa khu mỏ của nhà họ đa số không đặt ở trong nước, bất kể khoáng sản ở Châu Phi hay Châu Úc thì đều thấy bóng dáng của xí nghiệp Lâu gia.
Tới Đông Khánh muốn tìm Lâu gia thực sự quá dễ, Lâu gia Đông Khánh không ai trong thành phố là không biết.
Lúc này Lam Tiểu Bố đang đứng ở ngoài cửa Lâu gia, trong lòng hắn vẫn còn một chút điều khổ tâm. Nếu giống như Cử gia thì tối hắn có thể lén vào được. Hay giống như bang Sinh Ngạc thì hắn vẫn có thể quậy loạn thành một đoàn.
Nhưng Lâu gia lại khác, Lâu gia là một gia tộc lâu đời điển hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.