Chương 38: Trái Chặt
Habibi@05
21/10/2024
Bách Lý Hoạ Y mơ hồ tỉnh lại, trước mắt là căn phòng xa lạ, cơ thể nóng ran như phát sốt. Cửa kính trong suốt trước mặt cho thấy bên ngoài chỉ toàn là rừng cây mưa bão vẫn chưa dứt nhưng trời đã sáng hơn một chút. Vừa mới động thân đã phát hiện chân phải bị xích lại ở chân giường, cố vùng ra nhưng vô ích cô bất lực nằm trên giường vừa suy nghĩ nguyên do bị phát hiện vừa tính kế thoát thân.
Lý Khiêm từ ngoài cửa đi vào, giương mặt như cũ lạnh sắc mà nhìn, hắn vương tay muốn vuốt ve mặt cô, Hoạ Y theo phản xạ rụt người lại khiến hắn bất mãn cau mày. Cô loáng thoáng ngửi được mùi lạ trên tay hắn miệng bất giác thốt lên.
-
- Thuốc lá?
Hắn hơi bất ngờ rồi cười nhạt, dứt khoát giật mạnh chiếc chăn mềm ra khỏi người cô nhắm vào môi mà cấu xé. Hoạ Y bị hôn mạnh vừa đau vừa tức, mùi thuốc lá nồng đậm trong miệng hắn khiến cô bài xích vô cùng, dùng hết sức đẩy hắn tách khỏi người mình. Chút sức lực nhỏ nhoi đó sao làm hắn ta bận tâm, bàn tay sớm đã trêu ghẹo hai nụ hồng trước ngực. Hoạ Y biết mình không thể cương với hắn chỉ đành nhu hoà mà tiến.
- khiêm! Khiêm! Khoan đã, anh nghe em giải thích a!
Hắn nhanh chóng cởi đồ trên người mình lại tiếp tục bú mút bộ ngực đẫy đà những lời cô vừa nói căn bản không nghe lọt vào tai. Cô thấy hắn không có dấu hiệu dừng lại liền bất an, trận làm tình vừa rồi khiến cô gần như cạn kiệt sức lực chưa kể phía dưới có dấu hiệu muốn rách lần nữa, cảm giác thứ to lớn dài thượt cứ vậy trực tiếp đâm vào trong cơ thể chẳng khác gì là tra tấn, hành hạ. Hoạ Y cố nhỏ giọng năng nỉ.
- Khiêm em sai rồi! Anh nghe em giải thích, Chúng ta bình tĩnh nói chuyện được không?
Hắn dừng lại động tác ánh mắt hoa đào nhìn cô nhưng đáng sợ vô cùng.
Nhếch môi cười lạnh hỏi.
- Giải thích? Hồ Ly ranh mãnh như em còn muốn giở thêm trò gì?
Lý Khiêm không vòng vo muốn đâm vào trong, cô cự quậy thân mình tiếng xích leng keng phát ra theo động tác chân. Giờ đây cô hối hận vì những lời nói của mình lúc đối mặt với hắn ở trên biển, việc cô chạy trốn rõ như ban ngày không thể chối bỏ được. Được thôi! Hắn ta là gã điên thực thụ, con mồi như cô bị tóm lại hắn làm sao có thể bỏ qua? Nên trách đời cô quá khổ hay trách bản thân nhỏ bé không thể thoát khỏi nanh vuốt của hắn đây?
Bách Lý Hoạ Y bất lực nước mắt nóng hồi chảy dày. Hắn cọ xát ở ngoài miệng âm đ*o tiến một chút rồi lại rút ra, cứ vậy đến khi cảm thấy trơn ướt mới đâm sâu vào trong, sảng khoái mà ra vào đều nhịp cơ thể tuyệt mỹ này khiến hắn phát điên.
Lý Khiêm một người đàn ông tài trí, nhan sắc lẫn tiền tài hắn không thiếu thứ gì, tuổi trẻ tài cao quả thật là hình tượng mơ ước của bao người nhưng..hắn ta cuồng dâm và độc chiếm. Hắn phát hiện ra sở thích quái gở và biến thái của mình kể từ sau cái thơm môi ngọt ngào ở vườn hoa cẩm tú vào mùa xuân năm ấy. Bé gái mang theo hương thơm mị hoặc khiến hắn vừa gặp đã muốn mang về sỡ hữu, hắn nuôi dưỡng vật nhỏ này trắng trẻo mềm mại, lớn lên trở thành hoa xinh khoe sắc, thật không hài lòng khi hắn chỉ mới nếm được ít mật ngọt thì bông hoa ấy đã vội vàng ẩn mình trốn tránh, càng nực cười hơn nữa là thứ tình cảm hắn chất chứa trong lòng bị chối bỏ không thương tiếc, quả thật là cảm giác thất bại khó tin trong đời.
Hắn động thân không biết mệt, dù có làm tình bao nhiêu lần đi chăng nữa hắn vẫn thấy không đủ, đã nhịn suốt hai năm kẻ cuồng dục như hắn cứ ngỡ mình sắp hỏng luôn rồi. Lý Khiêm không thể tiếp nhận bất kì người phụ nữa nào khác, đời này hắn chỉ có cô, chỉ có cơ thể mị hoặc này mới khiến hắn mất hết lý trí.
Hai tay nắm chặt eo cô điên cuồng mà thúc tới, nhìn cục cưng nhỏ bé khó khăn rên rỉ dưới thân hắn ngông cuồng nói.
- Bách Lý Hoạ Y! Đời này của em chỉ được phép có tôi, thuộc về tôi, người phụ nữ bên cạnh tôi!
Hoạ Y ngửa cổ đón lấy không khí, cô nào nghe lọt tai những lời hắn nói, đầu óc sớm đã trống rỗng bị chơi đến khó thở, từng cú thúc của hắn đều sâu đến tận cùng, bỗng cô cảm nhận được dương v*t to lớn kia chạm điểm nhạy cảm nhất trong cơ thể, vội la lên như mèo chạm nước.
- Đừng! Đừng a~ chỗ đó kh..không ưu
Hắn biết mình chọc đúng nơi cứ vậy nhẹ nhàng rồi mạnh mẽ nhằm vào điểm G mà thúc tới, không chỉ thế hắn còn xoáy sâu vào đó. Hoạ Y lên đỉnh rên to lợi hại, nước dãi từ mép chảy ra, cơ thể co giật mấy cái sau đó bắn ra ngoài. Một cảnh tượng dâm đãng khiến hắn sảng khoái trong lòng, hắn biết cô vừa lên đỉnh nếu tiếp tục động e là không chịu nổi, đành lật người cô lại, nâng hông lên áp vào hạ bộ mình tư thế doggy này hắn vẫn thấy ưng nhất.
Hoạ Y tay chân bủn rủn không còn sức để quỳ, cả người vô lực ngã nhàu về trước nhưng tay hắn nhanh nhẹn đỡ lấy hông cô kéo ngược trở lại, đánh vài cái vào mông làm nó nẩy lên phát ra âm thanh dâm đãng.
- Giữ vững! Còn ngã xuống tôi chơi ch*t em.
Hoạ Y mếu máo hai chân nén run rẩy quỳ gối chống hông mặc hắn trêu chọc. Cô biết hắn không nói đùa, từ lúc gặp lại ánh nhìn của hắn đã không còn ôn hoà như trước, Lý Khiêm trước mặt quá xa lạ cô không biết hắn ta sẽ làm ra loại chuyện đáng sợ gì nhưng trước mắt hắn ta muốn chơi ch*t cô là thật. Hoạ Y sợ hãi trong lòng, hắn cuồn bạo khuấy động bên trong cứ như đang đòi mạng, đùi non run rẩy kịch liệt cơ thể nóng ran mẫm cảm, cô gái nhỏ chợt cảm thấy tủi thân nức nở thành lời.
- Đồ xấu xa, anh ức ư~ hiếp tôi. Hức~ Bắt tôi đi, làm nhục rồi tiếp tục tìm tôi làm nhục hức~ anh aa...là quỷ đến đòi mạng.
Hắn thấy cô uất hận chửi mắng, liền hiểu rằng cô gái nhỏ đang tủi thân, chỉ mỗi khi bệnh hoặc tức giận một cách bất lực Hoạ Y sẽ mắng hắn như thế, cô luôn mắng hắn là đồ xấu xa bắt cóc cô khỏi ông bà Mộc, lớn lên còn cưỡng bức cô. Những lời này hắn đã nghe quen cũng không có chút cảm giác tội lỗi gì, nhẹ đưa tay sờ lấy mặt cô quả thật rất nóng!! bé con này từ nãy đã nóng hổi như than hồng có thể do trận làm tình ngoài trời kia khiến cơ thể mỏng manh này ngã bệnh. Nhưng làm sao đây hắn không dừng lại được, cái lỗ bé nhỏ cứ quấn chặt hắn không buông, hắn xót cục cưng nhưng phản ứng mẫm cảm của cô càng khiến hắn muốn hăng hái khi dễ.
Lý Khiêm từ ngoài cửa đi vào, giương mặt như cũ lạnh sắc mà nhìn, hắn vương tay muốn vuốt ve mặt cô, Hoạ Y theo phản xạ rụt người lại khiến hắn bất mãn cau mày. Cô loáng thoáng ngửi được mùi lạ trên tay hắn miệng bất giác thốt lên.
-
- Thuốc lá?
Hắn hơi bất ngờ rồi cười nhạt, dứt khoát giật mạnh chiếc chăn mềm ra khỏi người cô nhắm vào môi mà cấu xé. Hoạ Y bị hôn mạnh vừa đau vừa tức, mùi thuốc lá nồng đậm trong miệng hắn khiến cô bài xích vô cùng, dùng hết sức đẩy hắn tách khỏi người mình. Chút sức lực nhỏ nhoi đó sao làm hắn ta bận tâm, bàn tay sớm đã trêu ghẹo hai nụ hồng trước ngực. Hoạ Y biết mình không thể cương với hắn chỉ đành nhu hoà mà tiến.
- khiêm! Khiêm! Khoan đã, anh nghe em giải thích a!
Hắn nhanh chóng cởi đồ trên người mình lại tiếp tục bú mút bộ ngực đẫy đà những lời cô vừa nói căn bản không nghe lọt vào tai. Cô thấy hắn không có dấu hiệu dừng lại liền bất an, trận làm tình vừa rồi khiến cô gần như cạn kiệt sức lực chưa kể phía dưới có dấu hiệu muốn rách lần nữa, cảm giác thứ to lớn dài thượt cứ vậy trực tiếp đâm vào trong cơ thể chẳng khác gì là tra tấn, hành hạ. Hoạ Y cố nhỏ giọng năng nỉ.
- Khiêm em sai rồi! Anh nghe em giải thích, Chúng ta bình tĩnh nói chuyện được không?
Hắn dừng lại động tác ánh mắt hoa đào nhìn cô nhưng đáng sợ vô cùng.
Nhếch môi cười lạnh hỏi.
- Giải thích? Hồ Ly ranh mãnh như em còn muốn giở thêm trò gì?
Lý Khiêm không vòng vo muốn đâm vào trong, cô cự quậy thân mình tiếng xích leng keng phát ra theo động tác chân. Giờ đây cô hối hận vì những lời nói của mình lúc đối mặt với hắn ở trên biển, việc cô chạy trốn rõ như ban ngày không thể chối bỏ được. Được thôi! Hắn ta là gã điên thực thụ, con mồi như cô bị tóm lại hắn làm sao có thể bỏ qua? Nên trách đời cô quá khổ hay trách bản thân nhỏ bé không thể thoát khỏi nanh vuốt của hắn đây?
Bách Lý Hoạ Y bất lực nước mắt nóng hồi chảy dày. Hắn cọ xát ở ngoài miệng âm đ*o tiến một chút rồi lại rút ra, cứ vậy đến khi cảm thấy trơn ướt mới đâm sâu vào trong, sảng khoái mà ra vào đều nhịp cơ thể tuyệt mỹ này khiến hắn phát điên.
Lý Khiêm một người đàn ông tài trí, nhan sắc lẫn tiền tài hắn không thiếu thứ gì, tuổi trẻ tài cao quả thật là hình tượng mơ ước của bao người nhưng..hắn ta cuồng dâm và độc chiếm. Hắn phát hiện ra sở thích quái gở và biến thái của mình kể từ sau cái thơm môi ngọt ngào ở vườn hoa cẩm tú vào mùa xuân năm ấy. Bé gái mang theo hương thơm mị hoặc khiến hắn vừa gặp đã muốn mang về sỡ hữu, hắn nuôi dưỡng vật nhỏ này trắng trẻo mềm mại, lớn lên trở thành hoa xinh khoe sắc, thật không hài lòng khi hắn chỉ mới nếm được ít mật ngọt thì bông hoa ấy đã vội vàng ẩn mình trốn tránh, càng nực cười hơn nữa là thứ tình cảm hắn chất chứa trong lòng bị chối bỏ không thương tiếc, quả thật là cảm giác thất bại khó tin trong đời.
Hắn động thân không biết mệt, dù có làm tình bao nhiêu lần đi chăng nữa hắn vẫn thấy không đủ, đã nhịn suốt hai năm kẻ cuồng dục như hắn cứ ngỡ mình sắp hỏng luôn rồi. Lý Khiêm không thể tiếp nhận bất kì người phụ nữa nào khác, đời này hắn chỉ có cô, chỉ có cơ thể mị hoặc này mới khiến hắn mất hết lý trí.
Hai tay nắm chặt eo cô điên cuồng mà thúc tới, nhìn cục cưng nhỏ bé khó khăn rên rỉ dưới thân hắn ngông cuồng nói.
- Bách Lý Hoạ Y! Đời này của em chỉ được phép có tôi, thuộc về tôi, người phụ nữ bên cạnh tôi!
Hoạ Y ngửa cổ đón lấy không khí, cô nào nghe lọt tai những lời hắn nói, đầu óc sớm đã trống rỗng bị chơi đến khó thở, từng cú thúc của hắn đều sâu đến tận cùng, bỗng cô cảm nhận được dương v*t to lớn kia chạm điểm nhạy cảm nhất trong cơ thể, vội la lên như mèo chạm nước.
- Đừng! Đừng a~ chỗ đó kh..không ưu
Hắn biết mình chọc đúng nơi cứ vậy nhẹ nhàng rồi mạnh mẽ nhằm vào điểm G mà thúc tới, không chỉ thế hắn còn xoáy sâu vào đó. Hoạ Y lên đỉnh rên to lợi hại, nước dãi từ mép chảy ra, cơ thể co giật mấy cái sau đó bắn ra ngoài. Một cảnh tượng dâm đãng khiến hắn sảng khoái trong lòng, hắn biết cô vừa lên đỉnh nếu tiếp tục động e là không chịu nổi, đành lật người cô lại, nâng hông lên áp vào hạ bộ mình tư thế doggy này hắn vẫn thấy ưng nhất.
Hoạ Y tay chân bủn rủn không còn sức để quỳ, cả người vô lực ngã nhàu về trước nhưng tay hắn nhanh nhẹn đỡ lấy hông cô kéo ngược trở lại, đánh vài cái vào mông làm nó nẩy lên phát ra âm thanh dâm đãng.
- Giữ vững! Còn ngã xuống tôi chơi ch*t em.
Hoạ Y mếu máo hai chân nén run rẩy quỳ gối chống hông mặc hắn trêu chọc. Cô biết hắn không nói đùa, từ lúc gặp lại ánh nhìn của hắn đã không còn ôn hoà như trước, Lý Khiêm trước mặt quá xa lạ cô không biết hắn ta sẽ làm ra loại chuyện đáng sợ gì nhưng trước mắt hắn ta muốn chơi ch*t cô là thật. Hoạ Y sợ hãi trong lòng, hắn cuồn bạo khuấy động bên trong cứ như đang đòi mạng, đùi non run rẩy kịch liệt cơ thể nóng ran mẫm cảm, cô gái nhỏ chợt cảm thấy tủi thân nức nở thành lời.
- Đồ xấu xa, anh ức ư~ hiếp tôi. Hức~ Bắt tôi đi, làm nhục rồi tiếp tục tìm tôi làm nhục hức~ anh aa...là quỷ đến đòi mạng.
Hắn thấy cô uất hận chửi mắng, liền hiểu rằng cô gái nhỏ đang tủi thân, chỉ mỗi khi bệnh hoặc tức giận một cách bất lực Hoạ Y sẽ mắng hắn như thế, cô luôn mắng hắn là đồ xấu xa bắt cóc cô khỏi ông bà Mộc, lớn lên còn cưỡng bức cô. Những lời này hắn đã nghe quen cũng không có chút cảm giác tội lỗi gì, nhẹ đưa tay sờ lấy mặt cô quả thật rất nóng!! bé con này từ nãy đã nóng hổi như than hồng có thể do trận làm tình ngoài trời kia khiến cơ thể mỏng manh này ngã bệnh. Nhưng làm sao đây hắn không dừng lại được, cái lỗ bé nhỏ cứ quấn chặt hắn không buông, hắn xót cục cưng nhưng phản ứng mẫm cảm của cô càng khiến hắn muốn hăng hái khi dễ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.