Chương 34: Truy Tìm
Habibi@05
02/10/2024
Không nói hai lời liền nhảy lên con tàu nhỏ cạnh đó một đường nhắm thẳng phía cô mà phóng tới, đám thuộc hạ phía sau cũng ráo riết đuổi theo. Hoa Y chạy chưa được bao xa đã thấy trước mặt có 2-3 con thuyền hướng thẳng phía này, linh cảm không lành khiến cô muốn đổi hướng nào ngờ mới chỉ xoay đầu về sau đã thấy gương mặt như hung thần của Lý Khiêm cả kinh hơn là hắn ta chỉ cách mình chưa tới ba mét.
Cô rơi vào thế bí tiến chẳng được lùi càng khó, liều mạng xoay vô lăng rẻ sang trái tiến thẳng ra biển khơi. Trước mắt là khoảng không tối đen, bầu trời cuồn nộ kéo xuống một trận mưa nặng hạt, biển hung dữ cuộn sóng đánh vào bờ. Đứa bé như cô đương nhiên sợ hãi nhưng hiện tại làm gì còn đường lui, được ăn cả ngã về không.
Hắn ta gắt gao đuổi theo, con tàu xé gió trong mưa không kiên nể biển lớn lao nhanh đến như muốn nuốt trọn con tàu phía trước. Một trận sóng to như hung thần cuồn cuộn tiến nhanh về phía hai con tàu ngang ngược kia. Mưa rơi làm cản trở tầm nhìn của cô nhưng con sóng cao lớn trước mặt cô không thể không nhìn thấy, nếu cứ tiếp tục chắc hẳn sẽ bị đánh đến mềm xương nhưng tên quỷ dữ phía sau vẫn không có dấu hiệu dừng thậm chí còn tăng tốc. Bách Lý Hoạ Y cười khổ, số mệnh của cô vốn đã định sẵn không thể thay đổi hay sao? Được thôi, hắn ta điên loạn vậy cô điên cùng hắn!
Nơi này thật lạnh lẽo vậy hãy để biển ôm cô vào lòng. Thân ảnh nhỏ cứ vậy đâm đầu vào cơn giận dữ của sóng thần, biến mất tự hư không, Lý Khiêm nghiến răng ken két, giận dữ lao nhanh về phía trước. Vậy là hai con thuyền mới chốc đó đã hoá hư vô.
Đám thuộc hạ nhìn thấy cơn sóng thần uy lực mới vừa rồi đã nuốt trọn hai người, bọn họ lo sợ muốn tiến lên tìm người nhưng cũng e dè muốn chạy khỏi tử thần, ngay lúc cận kề bọn họ quay thuyền phóng hết tốc lực mà về phía bờ, cơn sóng vừa vặn chạm đến đẩy mạnh bọn họ về phía sâu bên trong của đất liền càn quét một trận điên đảo, từng đợt từng đợt sóng cứ thế nối tiếp mãi chẳng chịu ngơi nghỉ.
..3 ngày sau......
Trực thăng lượng lờ trên biển đám người trên mặt đất đông đảo tìm kiếm, một số vệ sĩ tinh nhuệ ngôi lên mặt nước sau gần chục tiếng lặng dưới biển, tàu ngần, thiết bị không người lái hay tàu thuyền....Đều tập trung vào việc truy tìm người nào đó. Sân bay sớm đã bị cho dừng hoạt, không chỉ khu vực này còn có những khu vực khác đang bị rà soát nghiêm ngặt. Vân Chỉ Nhược từ phòng một khách sạn gần đó đang âm thầm quan sát, đóng một bên rèm cửa lại thở dài một hơi, cậu thanh niên ngồi trên giường cất tiếng.
- Cậu hãy xem chuyện tốt mà cậu làm đi, Vân Chỉ Nhược cậu không màng hậu quả sao?
- Lý nhị thiếu gia à cậu là đang diễn cho tôi xem sao? Tôi biết cậu lúc đó cũng mắt nhắm mắt mở để cho cậu ấy chạy chốn!
Lý Việt Bân dúi tay vào túi quần đến bên cạnh cửa sổ ngó ra ngoài biển xa, trầm ngâm ngầm thừa nhận.
- Cậu cũng biết Hoạ Y còn sống và đang ở đâu có đúng không?
Việt Bân thở dài không nhìn cô đáp.
- Ngày hôm qua có lẽ đã có manh mối không hiểu sao nó lại biến mất kỳ lạ, hiện giờ em ở đâu vẫn còn là ẩn số.
Anh lại nói.
- Việc này coi như tôi đã trả hết nợ cho cậu...
Chỉ Nhược thấy anh sầu não, đôi mắt có chút tư vị thăng trầm.
- ....Hoạ Y cũng xứng đáng đón nhận những điều tốt đẹp hơn.
Cùng lúc đó trong một ngôi nhà cấp bốn hiện đại, người đàn ông hung hăn ném điện thoại xuống sàn, trong đáy mắt ánh lên ngọn lửa đen bỏng rát, hắn đang quan sát từng camera một, Đông Giang chư từng thấy hắn mất kiểm soát như bây giờ chỉ mong cô bé kia nếu trốn được hãy trốn thật xa còn không thì....
Sau một trận sinh tử với biển khơi hắn vừa tỉnh lại liền dùng vốn tài nguyên của mình để truy lùng tung tích của cô. Bách Lý Hoạ Y như được phép màu che chắn biến mất một cách khó tin hoặc cũng có thể biến thành cá trở về đại dương bao la, mặc kệ có là gì đi chăng nữa sống phải thấy người chết phải thấy xác! Bất luận sống chết đều phải ở cạnh hắn!
Dòng chảy thời gian cứ trôi mãi, bất luận bản thân con người có trãi qua biến cố gì đi nữa cuộc sống này vẫn tiếp diễn, vạn vật vẫn sinh sôi và hành trình của mỗi người vẫn tiếp tục. Lý khiêm kể từ đó không ngày nào là không tìm kiếm bóng dáng yêu kiều ấy, hắn ta lần đầu tiên nhờ đến sự giúp đỡ của cha và ông nội mình muốn dùng cả quân đội và mạng lưới an ninh quốc gia để truy vết, ông bà Lý vừa tức giận vừa thấy hổ thẹn với ông bà của Hoạ Y. Đã là người họ Lý nếu phạm sai lầm chắc chắn phải đón nhận hình phạt của gia tộc, hắn bị ăn hai cú đánh như trời gián từ cây gậy golf cứng cáp của ông nội, Lý Trạch máu nóng dùng kiếm đả thương vai hắn một nhát khá sâu. Lý Việt Bản đứng ra nhận tội bảo vệ Chỉ Nhược cũng bị đáng ba cái, sau đó nhờ vào quan hệ lớn mạnh mạng lưới tìm kiếm trãi đều khắp cả nước chỉ có vài nơi kìa lạ và nguy hiểm vẫn chưa được tìm. Để nhanh tìm được người, hắn ngang ngược bành trướng thế lực của mình trên mọi mặt trận, trở thành kẻ máu lạnh vô tình là ‘bão lớn trong nỗi kinh hoàng của người khác. Nhưng không ai biết được mặt tối của Big Storm lại chính là con bão lòng dai dẵn, mờ mịt mà che khuất tầm nhìn khiến hắn không thề tìm thấy vì tinh tú láp lánh của mình.
..2 năm sau...
Cô rơi vào thế bí tiến chẳng được lùi càng khó, liều mạng xoay vô lăng rẻ sang trái tiến thẳng ra biển khơi. Trước mắt là khoảng không tối đen, bầu trời cuồn nộ kéo xuống một trận mưa nặng hạt, biển hung dữ cuộn sóng đánh vào bờ. Đứa bé như cô đương nhiên sợ hãi nhưng hiện tại làm gì còn đường lui, được ăn cả ngã về không.
Hắn ta gắt gao đuổi theo, con tàu xé gió trong mưa không kiên nể biển lớn lao nhanh đến như muốn nuốt trọn con tàu phía trước. Một trận sóng to như hung thần cuồn cuộn tiến nhanh về phía hai con tàu ngang ngược kia. Mưa rơi làm cản trở tầm nhìn của cô nhưng con sóng cao lớn trước mặt cô không thể không nhìn thấy, nếu cứ tiếp tục chắc hẳn sẽ bị đánh đến mềm xương nhưng tên quỷ dữ phía sau vẫn không có dấu hiệu dừng thậm chí còn tăng tốc. Bách Lý Hoạ Y cười khổ, số mệnh của cô vốn đã định sẵn không thể thay đổi hay sao? Được thôi, hắn ta điên loạn vậy cô điên cùng hắn!
Nơi này thật lạnh lẽo vậy hãy để biển ôm cô vào lòng. Thân ảnh nhỏ cứ vậy đâm đầu vào cơn giận dữ của sóng thần, biến mất tự hư không, Lý Khiêm nghiến răng ken két, giận dữ lao nhanh về phía trước. Vậy là hai con thuyền mới chốc đó đã hoá hư vô.
Đám thuộc hạ nhìn thấy cơn sóng thần uy lực mới vừa rồi đã nuốt trọn hai người, bọn họ lo sợ muốn tiến lên tìm người nhưng cũng e dè muốn chạy khỏi tử thần, ngay lúc cận kề bọn họ quay thuyền phóng hết tốc lực mà về phía bờ, cơn sóng vừa vặn chạm đến đẩy mạnh bọn họ về phía sâu bên trong của đất liền càn quét một trận điên đảo, từng đợt từng đợt sóng cứ thế nối tiếp mãi chẳng chịu ngơi nghỉ.
..3 ngày sau......
Trực thăng lượng lờ trên biển đám người trên mặt đất đông đảo tìm kiếm, một số vệ sĩ tinh nhuệ ngôi lên mặt nước sau gần chục tiếng lặng dưới biển, tàu ngần, thiết bị không người lái hay tàu thuyền....Đều tập trung vào việc truy tìm người nào đó. Sân bay sớm đã bị cho dừng hoạt, không chỉ khu vực này còn có những khu vực khác đang bị rà soát nghiêm ngặt. Vân Chỉ Nhược từ phòng một khách sạn gần đó đang âm thầm quan sát, đóng một bên rèm cửa lại thở dài một hơi, cậu thanh niên ngồi trên giường cất tiếng.
- Cậu hãy xem chuyện tốt mà cậu làm đi, Vân Chỉ Nhược cậu không màng hậu quả sao?
- Lý nhị thiếu gia à cậu là đang diễn cho tôi xem sao? Tôi biết cậu lúc đó cũng mắt nhắm mắt mở để cho cậu ấy chạy chốn!
Lý Việt Bân dúi tay vào túi quần đến bên cạnh cửa sổ ngó ra ngoài biển xa, trầm ngâm ngầm thừa nhận.
- Cậu cũng biết Hoạ Y còn sống và đang ở đâu có đúng không?
Việt Bân thở dài không nhìn cô đáp.
- Ngày hôm qua có lẽ đã có manh mối không hiểu sao nó lại biến mất kỳ lạ, hiện giờ em ở đâu vẫn còn là ẩn số.
Anh lại nói.
- Việc này coi như tôi đã trả hết nợ cho cậu...
Chỉ Nhược thấy anh sầu não, đôi mắt có chút tư vị thăng trầm.
- ....Hoạ Y cũng xứng đáng đón nhận những điều tốt đẹp hơn.
Cùng lúc đó trong một ngôi nhà cấp bốn hiện đại, người đàn ông hung hăn ném điện thoại xuống sàn, trong đáy mắt ánh lên ngọn lửa đen bỏng rát, hắn đang quan sát từng camera một, Đông Giang chư từng thấy hắn mất kiểm soát như bây giờ chỉ mong cô bé kia nếu trốn được hãy trốn thật xa còn không thì....
Sau một trận sinh tử với biển khơi hắn vừa tỉnh lại liền dùng vốn tài nguyên của mình để truy lùng tung tích của cô. Bách Lý Hoạ Y như được phép màu che chắn biến mất một cách khó tin hoặc cũng có thể biến thành cá trở về đại dương bao la, mặc kệ có là gì đi chăng nữa sống phải thấy người chết phải thấy xác! Bất luận sống chết đều phải ở cạnh hắn!
Dòng chảy thời gian cứ trôi mãi, bất luận bản thân con người có trãi qua biến cố gì đi nữa cuộc sống này vẫn tiếp diễn, vạn vật vẫn sinh sôi và hành trình của mỗi người vẫn tiếp tục. Lý khiêm kể từ đó không ngày nào là không tìm kiếm bóng dáng yêu kiều ấy, hắn ta lần đầu tiên nhờ đến sự giúp đỡ của cha và ông nội mình muốn dùng cả quân đội và mạng lưới an ninh quốc gia để truy vết, ông bà Lý vừa tức giận vừa thấy hổ thẹn với ông bà của Hoạ Y. Đã là người họ Lý nếu phạm sai lầm chắc chắn phải đón nhận hình phạt của gia tộc, hắn bị ăn hai cú đánh như trời gián từ cây gậy golf cứng cáp của ông nội, Lý Trạch máu nóng dùng kiếm đả thương vai hắn một nhát khá sâu. Lý Việt Bản đứng ra nhận tội bảo vệ Chỉ Nhược cũng bị đáng ba cái, sau đó nhờ vào quan hệ lớn mạnh mạng lưới tìm kiếm trãi đều khắp cả nước chỉ có vài nơi kìa lạ và nguy hiểm vẫn chưa được tìm. Để nhanh tìm được người, hắn ngang ngược bành trướng thế lực của mình trên mọi mặt trận, trở thành kẻ máu lạnh vô tình là ‘bão lớn trong nỗi kinh hoàng của người khác. Nhưng không ai biết được mặt tối của Big Storm lại chính là con bão lòng dai dẵn, mờ mịt mà che khuất tầm nhìn khiến hắn không thề tìm thấy vì tinh tú láp lánh của mình.
..2 năm sau...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.