Ngôn TìnhXuyên KhôngQuan TrườngTrọng SinhNữ CườngGia ĐấuĐiền VănCổ Đại
Dịch giả: Beanri
0
Đang cập nhật
23:10:42 24/04/2024
Không Làm Quyền Thần, Ta Chỉ Muốn Làm Ruộng
Đánh giá: 10/10 từ 10 lượt
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, OE, Tình cảm, Quan trường
Giới thiệu: Văn án
Hác Diên Chính, với chức vụ Đại Lý Tự Khanh, trong mắt bách tính kinh thành, hắn là một vị quan thanh liêm, công minh, xử án như thần. Nhưng trong mắt Tô Lệnh Vãn, hắn lạnh lùng vô tình, khoanh tay đứng nhìn, không thể xem là người tốt. Cho nên, mỗi khi Hác Diên Chính đến quán mì của nàng ăn, nàng luôn lén thêm hai món rau hoặc thêm một quả trứng ốp la cho hắn. Nàng trời sinh nhát gan, lại không nơi nương tựa, chỉ mong Hác đại nhân nể tình mấy món rau và trứng ốp la, khi gặp chuyện có thể nương tay. Ai ngờ, hành động của nàng lại lọt vào mắt Hác Diên Chính.
"Nàng có ý với ta?"
Tô Lệnh Vãn kinh ngạc: "Chưa từng!"
Sau này, đệ đệ bị oan vào ngục, Tô Lệnh Vãn xách hộp đồ ăn vào thư phòng Đại Lý Tự. Khi ra ngoài, hốc mắt nàng đỏ hoe, môi sưng đỏ, y phục xộc xệch, dáng vẻ như bị ức hiếp thảm thương.
Về sau, Tô Lệnh Vãn bị ép thành ngoại thất của Hác Diên Chính, Hác đại nhân muốn kim ốc tàng kiều. Ai ngờ cô gái vốn nhát gan yếu đuối, lại dám đỏ hoe mắt tranh luận với hắn.
"Ngài đã chiếm thân thể của ta, còn muốn cắt đứt đường kiếm sống của ta sao?"
... Tô Lệnh Vãn dự định kiếm đủ tiền sẽ bỏ trốn. Nàng là một cô gái tốt, tại sao phải làm ngoại thất cả đời? Chỉ là chưa kịp kiếm đủ tiền, kiệu hoa tám người khiêng đến đón nàng đã dừng trước cửa. Hác đại nhân luôn cao cao tại thượng, dâng lên toàn bộ gia sản. Cuối cùng, giọng nói dịu dàng: "Cưới nàng, đủ chưa?"
Giới thiệu: Văn án
Hác Diên Chính, với chức vụ Đại Lý Tự Khanh, trong mắt bách tính kinh thành, hắn là một vị quan thanh liêm, công minh, xử án như thần. Nhưng trong mắt Tô Lệnh Vãn, hắn lạnh lùng vô tình, khoanh tay đứng nhìn, không thể xem là người tốt. Cho nên, mỗi khi Hác Diên Chính đến quán mì của nàng ăn, nàng luôn lén thêm hai món rau hoặc thêm một quả trứng ốp la cho hắn. Nàng trời sinh nhát gan, lại không nơi nương tựa, chỉ mong Hác đại nhân nể tình mấy món rau và trứng ốp la, khi gặp chuyện có thể nương tay. Ai ngờ, hành động của nàng lại lọt vào mắt Hác Diên Chính.
"Nàng có ý với ta?"
Tô Lệnh Vãn kinh ngạc: "Chưa từng!"
Sau này, đệ đệ bị oan vào ngục, Tô Lệnh Vãn xách hộp đồ ăn vào thư phòng Đại Lý Tự. Khi ra ngoài, hốc mắt nàng đỏ hoe, môi sưng đỏ, y phục xộc xệch, dáng vẻ như bị ức hiếp thảm thương.
Về sau, Tô Lệnh Vãn bị ép thành ngoại thất của Hác Diên Chính, Hác đại nhân muốn kim ốc tàng kiều. Ai ngờ cô gái vốn nhát gan yếu đuối, lại dám đỏ hoe mắt tranh luận với hắn.
"Ngài đã chiếm thân thể của ta, còn muốn cắt đứt đường kiếm sống của ta sao?"
... Tô Lệnh Vãn dự định kiếm đủ tiền sẽ bỏ trốn. Nàng là một cô gái tốt, tại sao phải làm ngoại thất cả đời? Chỉ là chưa kịp kiếm đủ tiền, kiệu hoa tám người khiêng đến đón nàng đã dừng trước cửa. Hác đại nhân luôn cao cao tại thượng, dâng lên toàn bộ gia sản. Cuối cùng, giọng nói dịu dàng: "Cưới nàng, đủ chưa?"