Chương 33: Muốn Chiếm Long Môn Của Diệp Gia
Dịch giả: Tiêu Bối Bối
07/09/2024
Sở Vân trầm ngâm nói: "Thực ra dù ngươi không nói, ta với Âm Dương học cung cũng đã không đội trời chung."
Diệp Linh Nhi nghe vậy, lập tức lộ vẻ vui mừng: "Vậy ngươi đồng ý giúp ta rồi?"
"Ừ."
Sở Vân gật đầu: "Nhưng ta có thể giúp ngươi nhất thời, không thể giúp cả đời. Thần long đã chết, ta cảm thấy tiếp tục giữ gìn chẳng còn ý nghĩa gì nữa, tốt hơn là nghĩ cách giải quyết dứt điểm vấn đề này."
Nghe đến đây, Diệp Linh Nhi thoáng sững sờ, sau đó nói: "Thực ra gia tộc ta cũng từng nghĩ đến việc giao lại di hài của thần long cho người khác, nhưng nghe nói rằng binh khí được chế tạo từ di hài thần long có sức mạnh quá lớn. Gia tộc ta sợ rằng người khác sẽ dùng nó để làm điều ác, vì thế mới giữ gìn cho đến bây giờ."
Nghe vậy, Sở Vân cũng cảm thấy hợp lý.
Nếu di hài thần long có thể chế tạo ra vũ khí mạnh nhất thế gian, thì không thể tùy tiện giao cho người khác, nếu không hậu quả sẽ rất khó lường.
Diệp Linh Nhi nói: "Sở đại ca, ta biết ngươi là người tốt. Lần này nếu ngươi có thể giúp ta giải quyết được nguy cơ của gia tộc, ta sẽ để cha ta nói cho ngươi biết nơi chôn cất của thần long."
Diệp gia đã suy yếu.
Để tồn tại, họ cần một chỗ dựa mạnh mẽ.
Hiện giờ, nàng đã bị trục xuất khỏi môn phái, vì vậy chỉ còn có thể dựa vào Sở Vân.
Qua những chuyện đã xảy ra, nàng tin rằng Sở Vân là một người tốt, ít nhất không phải kẻ tham lam.
Sở Vân cho đến bây giờ vẫn chưa có một món vũ khí thuận tay.
Vì vậy, khi nghe đến việc di hài thần long có thể chế tạo ra binh khí mạnh nhất thiên hạ, hắn vẫn có chút động lòng.
Sau một lúc trầm ngâm, Sở Vân nói: "Được, vậy ta sẽ theo ngươi về xem thử."
"Đa tạ Sở đại ca."
Diệp Linh Nhi nghe thấy lời này, khuôn mặt lập tức lộ vẻ vui mừng.
Long Thành.
Diệp gia.
Lúc này, hàng chục học viên của Âm Dương học cung đã bao vây lấy Diệp gia.
Trong đại sảnh tiếp khách.
Gia chủ của Diệp gia, Diệp Đằng, đang ngồi trên ghế với vẻ mặt u ám.
Bên cạnh ông là một lão giả mày trắng mặc y phục của Âm Dương học cung.
"Diệp lão gia chủ, chúng ta, Âm Dương học cung, đã ba lần đến thăm hỏi, như vậy đã là nể mặt Diệp gia các ngươi lắm rồi."
"Lần này, Âm Dương học cung chúng ta thậm chí còn có ý muốn kết thân với Diệp gia, mà người được chọn cho cuộc hôn nhân này chính là thiên tài số một của Âm Dương học cung, Thẩm Kiếm."
"Chắc hẳn ngươi cũng biết rõ tài năng của Thẩm Kiếm, hắn là thiên tài trẻ tuổi nhất của chúng ta. Để hắn cưới con gái ngươi, Diệp gia các ngươi tuyệt đối không chịu thiệt."
Tuy nhiên, khi nghe những lời này, Diệp Đằng vẫn không hề lay động.
Bởi vì ông hiểu rất rõ, đối phương không thực sự muốn kết thân với Diệp gia, mà mục đích thực sự của họ là muốn chiếm được Long mộ của Diệp gia.
*** Ủng hộ dịch giả Tiêu Bối Bối tại “d” + “truyen” + “.com”
Diệp Linh Nhi nghe vậy, lập tức lộ vẻ vui mừng: "Vậy ngươi đồng ý giúp ta rồi?"
"Ừ."
Sở Vân gật đầu: "Nhưng ta có thể giúp ngươi nhất thời, không thể giúp cả đời. Thần long đã chết, ta cảm thấy tiếp tục giữ gìn chẳng còn ý nghĩa gì nữa, tốt hơn là nghĩ cách giải quyết dứt điểm vấn đề này."
Nghe đến đây, Diệp Linh Nhi thoáng sững sờ, sau đó nói: "Thực ra gia tộc ta cũng từng nghĩ đến việc giao lại di hài của thần long cho người khác, nhưng nghe nói rằng binh khí được chế tạo từ di hài thần long có sức mạnh quá lớn. Gia tộc ta sợ rằng người khác sẽ dùng nó để làm điều ác, vì thế mới giữ gìn cho đến bây giờ."
Nghe vậy, Sở Vân cũng cảm thấy hợp lý.
Nếu di hài thần long có thể chế tạo ra vũ khí mạnh nhất thế gian, thì không thể tùy tiện giao cho người khác, nếu không hậu quả sẽ rất khó lường.
Diệp Linh Nhi nói: "Sở đại ca, ta biết ngươi là người tốt. Lần này nếu ngươi có thể giúp ta giải quyết được nguy cơ của gia tộc, ta sẽ để cha ta nói cho ngươi biết nơi chôn cất của thần long."
Diệp gia đã suy yếu.
Để tồn tại, họ cần một chỗ dựa mạnh mẽ.
Hiện giờ, nàng đã bị trục xuất khỏi môn phái, vì vậy chỉ còn có thể dựa vào Sở Vân.
Qua những chuyện đã xảy ra, nàng tin rằng Sở Vân là một người tốt, ít nhất không phải kẻ tham lam.
Sở Vân cho đến bây giờ vẫn chưa có một món vũ khí thuận tay.
Vì vậy, khi nghe đến việc di hài thần long có thể chế tạo ra binh khí mạnh nhất thiên hạ, hắn vẫn có chút động lòng.
Sau một lúc trầm ngâm, Sở Vân nói: "Được, vậy ta sẽ theo ngươi về xem thử."
"Đa tạ Sở đại ca."
Diệp Linh Nhi nghe thấy lời này, khuôn mặt lập tức lộ vẻ vui mừng.
Long Thành.
Diệp gia.
Lúc này, hàng chục học viên của Âm Dương học cung đã bao vây lấy Diệp gia.
Trong đại sảnh tiếp khách.
Gia chủ của Diệp gia, Diệp Đằng, đang ngồi trên ghế với vẻ mặt u ám.
Bên cạnh ông là một lão giả mày trắng mặc y phục của Âm Dương học cung.
"Diệp lão gia chủ, chúng ta, Âm Dương học cung, đã ba lần đến thăm hỏi, như vậy đã là nể mặt Diệp gia các ngươi lắm rồi."
"Lần này, Âm Dương học cung chúng ta thậm chí còn có ý muốn kết thân với Diệp gia, mà người được chọn cho cuộc hôn nhân này chính là thiên tài số một của Âm Dương học cung, Thẩm Kiếm."
"Chắc hẳn ngươi cũng biết rõ tài năng của Thẩm Kiếm, hắn là thiên tài trẻ tuổi nhất của chúng ta. Để hắn cưới con gái ngươi, Diệp gia các ngươi tuyệt đối không chịu thiệt."
Tuy nhiên, khi nghe những lời này, Diệp Đằng vẫn không hề lay động.
Bởi vì ông hiểu rất rõ, đối phương không thực sự muốn kết thân với Diệp gia, mà mục đích thực sự của họ là muốn chiếm được Long mộ của Diệp gia.
*** Ủng hộ dịch giả Tiêu Bối Bối tại “d” + “truyen” + “.com”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.