Kiếm Đạo Độc Thần

Chương 1608: Tu kiếm tu Phá thiên chi chí. (Hạ)

Lục Đạo Trầm Luân

08/06/2020

- Đúng vậy, lần này ra ngoài lịch lãm rèn luyện có chút kỳ ngộ. Thiên phú tu luyện từ ngũ phẩm tăng lên tới tứ phẩm. Hôm nay cũng thuận lợi đột phá tới Tạo Hóa cảnh.

Sở Mộ mỉm cười nói, thẳng thắn thừa nhận.

- Sở .. Sở sư huynh hiện tại đã trở thành Kiếm Vương rồi sao?

Một lúc lâu sau Chung Mộc Thần mới hồi phục lại tinh thần, trên mặt vẫn còn hiện lên vẻ khiếp sợ.

Sở Mộ gật gật đầu.

- Chúc mừng Sở sư huynh.

Chung Mộc Thần thở ra một ngụm trọc khí, nói lời chúc mừng từ tận đáy lòng.

- Ta biết ngay mà. Sở sư huynh không phải là vật trong ao. Một khi có cơ duyên, tất sẽ giống như tiềm long thăng thiên.

- Trở thành Kiếm Vương bất quá chỉ là một khởi đầu hoàn toàn mới, còn chưa tính là tiềm long thăng thiên được.

Sở Mộ nói.

- Nói ngắn gọn, chúc mừng Sở sư huynh.

Chung Mộc Thần nửa đùa nửa thật nói.

- Ta cũng phải nỗ lực, tranh thủ trong hai năm tìm hiểu ra huyền bí của Tạo hóa, tấn chức Tạo Hóa cảnh, trở thành Kiếm Vương. Đến lúc đó tới Phá Thiên viện, Sở sư huynh nhất định phải bảo kê ta.

- Gặp lại ở Phá Thiên viện.

Sở Mộ nghiêm túc nói, Chung Mộc Thần coi như là một bằng hữu không tệ.

- Gặp lại ở Phá thiên viện.



Chung Mộc Thần cũng nghiêm túc nói.

Rồi sau đó Sở Mộ rời khỏi Trùng Thiên Viện, đi tới Phá Thiên viện. Chung Mộc Thần thì đem tin tức nói cho toàn bộ đệ tử của Trùng Thiên Viện. Lập tức, cả đám kinh hãi, sau đó cuồng hỉ, sôi trào.

...

Phi Thiên tam viện ở một chỗ, Phá Thiên viện ở một chỗ.

Hóa thành một đạo lưu quang nhanh chóng rời đi. Phóng về phía Phá Thiên viện mà đi.

Ước chừng một giờ sau, Sở Mộ nhìn thấy hình dáng của Phá Thiên viện, cũng là một cái sơn cốc. Trong sơn cốc có vô số khí tức cường đại, lăng lệ mà ác liệt chấn động. Rất nhiều tòa kiếm lâu hình thái khác nhau đứng sừng sững trong đó.

Sở Mộ đáp xuống trước sơn cốc tiến vào Phá Thiên viện. Vừa mới đáp xuống hắn đã nhìn thấy một khối bia đá màu đen đứng sừng sững trước lối vào sơn cốc Phá Thiên điện.

Tấm bia đá kia cao chừng mười trượng, giống như một thanh kiếm cắm trên mặt đất. Thân kiếm, mũi kiếm thẳng tắp, trực chỉ bầu trời, có khí thế nhưng muốn đâm rách bầu trời vậy.

Trên kiếm bia màu đen có một hàng chữ to sắc sảo, ánh mắt Sở Mộ nhìn vào bên trong, trực tiếp bị hấp dẫn. Trong thoáng chốc, hắn như nhìn thấy một kiếm khách tuyệt thế, tay cầm lợi kiếm, tùy tâm sở dục, hạ bút thành văn, như Thiên mã hành không, vô biên vô hạn. Sưu sưu sưu, dùng kiếm thay bút, khắc từng chữ lớn trên tấm kiếm bia màu đen này.

Mỗi một chữ đều ẩn chứa phong mang sắc bén kinh người. Mỗi một nét dường như đều được cấu thành từ một thanh lợi kiếm.

Nhìn chằm chằm vào những chữ kia, sau khi tuyệt thế kiếm khách kia biến mất. Sở Mộ chỉ cảm thấy bên trong mỗi một chữ đều ẩn chứa phong mang sắc bén và lăng lệ. Lập tức hóa thành từng thanh lợi kiếm, thi triển ra kiếm chiêu bất đồng, chém tới.

Trong tích tắc Sở Mộ như đối mặt với trên trăm thanh lợi kiếm vây công. Mỗi một thanh lợi kiếm đều đánh ra kiếm chiêu uy lực mạnh mẽ kinh người. Vẻ mặt Sở Mộ trầm ổn, trong ý niệm xuất hiện một thanh kiếm. Đối chiến với hơn trăm thanh lợi kiếm, đón đỡ và phản kích.

Hơn trăm thanh lợi kiếm như bão táp mưa sa công kích, nhưng vẫn không làm gì được Sở Mộ. Trong nháy mắt, hơn trăm thanh lợi kiếm phóng lên trời rồi đột nhiên nổ tung, ngưng tụ thành một thanh cự kiếm lơ lửng trên đầu Sở Mộ. Khí tức khủng bố vô cùng, không chút kiêng nể trút xuống, giống như là thác nước vạn trượng đổ xuống vậy.

Cự kiếm lơ lửng trên bầu trời, giống như thiên uy trấn áp, làm cho Sở Mộ khiếp sợ. Toàn thân không thể động đậy, cả thân thể cơ hồ cũng sắp bị nghiền nát.

Trong u minh dường như có một đạo thanh âm đang chất vấn hắn. Đối mặt với thiên uy huy hoàng sao lại không quỳ uống. Dám bất kính với trời xanh thì chuẩn bị nhận lấy trời phạt, tan thành mây khói.

Thanh âm chất vấn kia to lớn vô cùng, từ trên cao vang vọng xuống. Thiên uy mạnh mẽ, như ngục như uyên.



Sở Mộ ngẩng đầu nhìn lên trên không trung. Kiếm nguyên trong người điên cuồng rít gào. Lực lượng thần niệm ngưng tụ, ý chí kiên cường, dẻo dai vô cùng đối kháng với thiên uy huy hoàng. Cho dù thân thể không nằm trong sự khống chế mà run rẩy, hắn cũng tuyệt không khuất phục.

- Người kia là ai? Không ngờ lại có thể đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia?

Cửa vào sơn cốc Phá Thiên viện có ba Kiếm Vương đi tới, lập tức bị Sở Mộ hấp dẫn ánh mắt.

- Khuôn mặt xa lạ, chưa thấy qua. Đoán chừng vừa mới đột phá thành Kiếm Vương, tới báo danh Phá Thiên viện chúng ta.

- Hẳn là vậy. Bằng không sẽ không ngốc tới mức đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia. Ta nghe nói đoạn thời gian trước có hai Kiếm Vương mới tấn chức, trong đó có một kẻ không biết trời cao đất rộng, cũng ngây ngốc đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia. Kết quả lập tức quỳ xuống, xấu mặt.

- Trong cả Phá Thiên viện chúng ta, người có thể đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia không vượt qua ba mươi người. Chỉ là một Kiếm Vương mới tấn chức đã muốn đối kháng khí thế với Phá Thiên kiếm bia. Thực sự là không biết trời cao đất rộng.

- Đúng vậy. Cái gì cũng không rõ mà lại lỗ mãng như vậy, tâm tính như vậy đi ra bên ngoài, thường thường sẽ không sống lâu được.

Ba Bá Vương này dường như rảnh rỗi quá mức, không ngờ lại đứng tại chỗ nhìn Sở Mộ, muốn nhìn cảnh tượng Sở Mộ tự mình quỳ xuống, mất mặt xấu hổ.

Thiên uy bàng bạc trấn áp xuống, Sở Mộ đối kháng.

Kiếm lập trong thiên địa, đúc thành phong mang, phá địch chiến thắng. Đời Kiếm giả chúng ta, đem kiếm đỉnh thiên lập địa, phong mang không dứt. Thiên uy thì thế nào chứ? Xem ta dùng một kiếm phá.

Ý niệm mạnh mẽ xoay quanh trong đầu, phong mang mạnh mẽ ngưng tụ trên người Sở Mộ. Trong lúc mơ hồ, khí thế kia giống như hóa thành một thanh kiếm, đối kháng với thanh cự kiếm đang lơ lửng trên đầu.

Sở Mộ phản kháng dường như đã chọc giận thanh cự kiếm trên không trung. Thiên uy càng lớn, giận dữ, sấm sét cuồn cuộn, thiên hôn địa ám, cự kiếm giơ lên cao rồi rơi xuống, tựa như sao băng vậy.

- Phá.

Một tiếng quát chói tai vang lên. Khí thế phong mang trên người Sở Mộ ngưng tụ như kiếm lập tức phóng lên trời, đối diện với thanh cự kiếm kia.

Trong tích tắc hai thanh kiếm tới gần nhau, phong mang đối kháng. Gân xanh trên trán Sở Mộ nô lên, dùng hết toàn lực, tuyệt đối không lùi bước.

- Không ngờ hắn lại không biết sống chết như vậy. Không ngờ lại lựa chọn dùng khí thế cứng đối cứng với Phá Thiên kiếm bia. Một khi thất bại, thế giới tinh thần sẽ bị trọng thương. Không có vài năm tu dưỡng, căn bản không khôi phục dược.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Kiếm Đạo Độc Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook