Chương 315: Ba chiêu giết ngươi
Kiếm Du Thái Hư
13/05/2013
Thân mặc một bộ áo lam, hông đeo trường kiếm, Diệp Trần lặng yên đứng trước hai người mười bước, ánh mắt rơi vào người Kim Thương Tán Nhân và Liệt Hỏa Tán Nhân thân.
Liệt Hỏa Tán Nhân liếc mắt đánh giá Diệp Trần, để ý thấy hắn hiện giờ vẫn còn trong giai đoạn tinh luyện chân nguyên nên nội tâm nổi lên sát ý nồng đậm, mặt cười nói:
- Đúng vậy, tuổi còn nhỏ đã đạt đến giai đoạn tinh luyện chân nguyên, khoảng cách Tinh Cực Cảnh đã không còn xa nữa. Chỉ có điều tố chất lại không tốt lắm, thiên tài trước khi phát triển hoàn toàn thì nên ẩn nhẫn một chút mới phải, chớ để đánh mất tính mạng của mình.
- Ngươi chính là Diệp Trần, cũng không có gì đặc biệt cả. Thế nào, bằng vào ngươi cũng muốn lưu chúng ta lại sao. Ta cho ngươi một cơ hội, tự tát vào miệng mình bốn cái đi, nếu không hôm nay ta phải dạy cho ngươi biết cách làm người như thế nào.
Kim Thương Tán Nhân cũng không để Diệp Trần vào mắt. Nếu không phải trước đó Liệt Hỏa Tán Nhân đã có nhắc nhở phải cẩn thận có cao nhân bảo hộ đối phương thì hắn đâu cần nhiều lời như vậy, trực tiếp giết chết là được rồi.
- Giờ không phải như xưa nữa, Thiên Phong Quốc đã không phải các ngươi có thể làm chủ. Nếu là tới an phận, lui an phận thì ta cũng không so đo với các ngươi rồi. Nhưng đáng tiếc các ngươi lại quá đề cao mình, nơi có Diệp Trần ta đâu đến lượt các ngươi giương oai chứ.
Trong kế hoạch Diệp Trần thì Tử Dương Tông là nơi tất phải đi. Cuộc ám sát lần trước tuy không khiến hắn tổn hao gì nhưng cũng không có nghĩa là hắn không để trong lòng.
Nhàn Vân Tử thấy cục diện như vậy liền nuốt lời định nói xuống. Tính cách của Diệp Trần hắn rất rõ ràng, nếu đã đứng ra thì tất không quay lại, hơn nữa hai người này quả thực quá mức hung hăng càn quấy. Duy khiến hắn lo lắng chính là chiến lực của Diệp Trần bây giờ đến cùng đã đạt tới trình độ nào rồi. Hai đại cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả cũng không phải giỡn chơi, nhất là Kim Thương Tán Nhân đột nhiên xuất hiện này.
Nhàn Vân Tử lui về sau mấy bước theo ý La Hành Liệt, định giao cục diện trước mắt cho Diệp Trần, những người khác không được quấy nhiễu
- Ha ha, Kim Thương Tán Nhân ta tung hoành ở ngoài nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên gặp phải một người trẻ tuổi dám nói chuyện với ta như thế. Tiểu tử, ngươi là người thứ nhất.
Kim Thương Tán Nhân cười lớn một tiếng, toàn thân phóng xuất ra quang mang màu vàng, quang mang kim sắc cực kì thuần túy, mang theo khí thế vô kiên bất tồi .
- Nhàn Vân Tử tiền bối, người này, ta giết.
Mặt Diệp Trần không chút biểu lộ. Chuyện ở trong đại điện hắn đã hiểu rõ, nếu đoán không nhầm thì trong đó tất có âm mưu. Cách làm của hắn khi đối mặt với âm mưu khác với người thường, chính là giải quyết dứt khoát, giết một người ít đi một người. Dù sao mấy người của Tử Dương Tông hắn đã sớm muốn giết toàn bộ, còn về phần hành động vây quét Thi Quỷ Đạo Nhân, ít đi một người cũng không sao.
- Diệp Trần, ngươi quá cuồng vọng rồi.
Sắc mặt của Liệt Hỏa Tán Nhân đột nhiên trở nên âm trầm. Hắn tự mình chạy đến Lưu Vân tông đương nhiên sẽ không suy nghĩ cho Lưu Vân tông rồi. Hắn cho rằng dù Nhàn Vân Tử có đoán được có âm mưu, nhưng cũng sẽ không cự tuyệt lần hành động lần này, nếu đã không cự tuyệt vậy thì kế hoạch của hắn đã thành công được một nửa rồi. Cho nên hắn căn bản không quan tâm đến thái độ của Nhàn Vân Tử như thế nào, mang theo Kim Thương Tán Nhân đến đây hoàn toàn là vì áp đi uy phong của Lưu Vân tông, khiến cho bọn hắn biết được luận về chiến lực đỉnh cao thì Lưu Vân tông không thể sánh với Tử Dương Tông được. Hung hăng càn quấy trên địa bàn của đối phương thì thế nào chứ, ai có thể làm gì được hắn. Nhưng hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được Diệp Trần sẽ đến, lại mở miệng muốn lưu bọn hắn lại, quá đáng hơn là còn định giết chết Kim Thương Tán Nhân, quả thật gan to bằng trời. Chẳng lẽ hắn cho rằng vị cao nhân ở sau lưng kia sẽ bảo vệ hắn mỗi thời khắc sao. Thiên tài sở dĩ được gọi là thiên tài, bởi vì thiên tài cần phải trưởng thành từ trong nghịch cảnh. Nếu vị cao nhân ở sau lưng hắn muốn bồi dưỡng một thiên tài vậy thì tuyệt đối sẽ không chuyện gì cũng bảo hộ hắn, nếu không làm gì có nghịch cảnh nào cơ chứ. Hắn nắm chắc nếu giờ có đánh chết Diệp Trần thì chẳng có chuyện gì xảy ra cả, chỉ là một thiên tài không xứng gọi là thiên tài chết đi thôi.
- Liệt Hỏa, không cần nhiều lời, nếu tiểu tử này đã muốn chết vậy thì đừng trách ta hạ thủ vô tình. Hôm nay ta phải giết chết tiểu tử này, sau đó mang nữ nhân kia đi, Lưu Vân tông, ai dám ngăn ta, ai dám ngăn cản ta!
Sát ý của Kim Thương Tán Nhân bắt đầu khởi động, vẻ mặt miệt thị.
Mọi người trong Lưu Vân tông hít sâu một hơi, nhìn tình hình thì Diệp Trần và Kim Thương Tán Nhân đã rời vào cục diện không chết không thôi rồi. Bọn hắn mong mỏi Diệp Trần có thể đánh bại Kim Thương Tán Nhân, nếu không hoặc Diệp Trần thất bại, hoặc tử vong, đều mang lại cho Lưu Vân tông một hồi tai nạn.
- Chết đi!
Trong tay đột ngột xuất hiện một bả Kim Thương, chân nguyên của Kim Thương Tán Nhân bộc phát, một thương đâm về hướng Diệp Trần cách đó mười bước, mũi thương khai mở từ hư không một khe rách chân không nhỏ hẹp.
- Trong vòng ba chiêu, liền đoạt cái mạng chó của ngươi.
BOANG...!
Theo thanh âm của Diệp Trần vang lên, Tinh Ngân Kiếm xuất vỏ, lập tức đỡ lại mũi thương.
Ầm ầm!
Tại chỗ tựa như xuất hiện một cơn địa chấn vâth, toàn bộ đại điện chủ phong, toàn bộ quảng trường bắt đầu lay động kịch liệt. Sóng xung kích hung mãnh bộc phát ra, bắn ra tứ phía.
Nhàn Vân Tử đứng trước mặt mọi người, toàn lực ngăn trở sóng xung kích.
Bá!
Một kiếm phong bế công kích của Kim Thương Tán Nhân lại, Diệp Trần chợt đột ngột từ mặt đất bay vọt lên không trung. Đại điện chủ phong của Lưu Vân Tông Chủ Phong không thể chịu nổi sự oanh kích của hai người, đây không phải là nơi lý tưởng để chiến đấu.
- Chạy đi đâu!
Kim Thương Tán Nhân theo sát phía sau, Kim Thương trong tay liền dùng một tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được bắn ra mấy trăm đạo thương mang. Mỗi đạo thương mang đều tựa như một kích sáu thành thực lực của hắn, mấy trăm đạo cùng nhau đâm ra, muốn trốn cũng không thể trốn, lui không thể lui.
- Chiêu thứ nhất!
Đến trên không trung, Diệp Trần dừng thân hình lại. Tám phần kiếm ý dung nhập vào trong Tinh Ngân Kiếm, dùng chiêu Thiên Toái Vân bổ về phía Kim Thương Tán Nhân.
Một kiếm xuất, phong vân khởi dũng, dùng thế lôi đình đỡ lại mấy trăm đạo thương mang. Sau đó trong ánh mắt kinh hãi của Kim Thương Tán Nhân hung mãnh đánh úp tới.
- Rõ ràng lại bổ được mấy trăm đạo thương mang của ta!
Kim Thương Tán Nhân có chút trở tay không kịp, vội vàng giơ mũi thương lên ngăn cản
Oanh một tiếng!
Trong tầm mắt mọi người, Kim Thương Tán Nhân bị kiếm thứ nhất của Diệp Trần đánh cho bay ra ngoài, chật vật không chịu nổi.
- Không có khả năng, hắn rõ ràng còn chưa bước vào Tinh Cực Cảnh, chiến lực sao lại cường hãn như thế được.
Liệt Hỏa Tán Nhân ở phía dưới mục trừng mắt ngốc. Thực lực của Kim Thương Tán Nhân hắn rất rõ, tuyệt đối không hề dưới hắn. Tuy rằng trước mắt là ở trạng thái bình thường, không có thiêu đốt chân nguyên, nhưng trạng thái bình thường của Kim Thương Tán Nhân cũng có thể chống lại được cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đang trong tình trạng thiêu đốt chân nguyên chứ đừng nói đến Diệp Trần vẫn còn chưa bước vào Tinh Cực Cảnh. Hắn vốn cho là thực lực của Diệp Trần Tinh cũng không khác lắm với cường giả Cực Cảnh sơ kỳ. Về chuyện Diệp Trần đánh chết Thiên Ma Mãng hơn nửa năm trước, hắn không phải không rõ nhưng người nhận thức Thiên Ma Mãng quá ít. Đại đa số mọi người đều cho rằng Thiên Ma Mãng chỉ là một thất cấp yêu thú hơi lợi hại chút thôi chứ đừng nói chi đến Liệt Hỏa Tán Nhân.
Vài trăm mét phía trên bầu trời, con mắt của Kim Thương Tán Nhân đỏ bừng, hắn, một cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ rõ ràng lại bị Diệp Trần còn chưa có bước vào Tinh Cực Cảnh đánh lui, đây là sự thật khiến hắn không thể nào tiếp nhận được. Chân nguyên trong cơ thể bắt đầu ma sát lẫn nhau, thiêu đốt ra một đoàn kim sắc hỏa diễm, Kim Thương Tán Nhân toàn thân được bao phủ bơi dục hỏa giận dữ quát một tiếng:
- Hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Kim Xà, PHÁ...!
Một thương đâm ra, thương mang kim sắc xà hình từ mũi thương cấp tốc vọt ra ngoài. Thương mang xà hình mang theo kim chi ý cảnh nên có đặc tính vô kiên bất tồi, không khí bị đục khoét, trạng thái chân không uốn lượn không ngừng sinh ra khiến nó gia tốc ngày một nhanh hơn.
Hùng!
Trên người Diệp Trần bộc phát ra ngụy chân nguyên đỏ như máu, ngụy chân nguyên và chân nguyên chính thức đã không chênh lệch nhiều lắm, khác biệt duy nhất chính là không thiếu đốt, tăng gấp đôi chiến lực được. Nhưng Tiểu Huyết Ma Giải Thể cũng đã khiến cho chiến lực của Diệp Trần tăng lên ngoài năm thành rồi, phối hợp với tám phần kiếm ý cũng không kém Kim Thương Tán Nhân đang ở trong trạng thái thiêu đốt chân nguyên. Trừ những thứ đó ra, hắn tu luyện chính là Địa cấp đỉnh giai Thanh Liên Kiếm Quyết, cũng đã tu luyện đến cảnh giới đệ thập tam trọng, Kim Thương Tán Nhân dù so thế nào cũng còn kém vài phần.
- Thanh Liên Mạn Không!
Quanh thân Tinh Ngân Kiếm quanh xuất hiện thật nhiều đóa Thanh Liên phiếm hồng được tạo thành từ khí lưu, Thanh Liên liên tiếp nhau, theo cú chém xuống Diệp Trần trốn vào trong hư không.
Không khí bị cô đặc lại, thương mang xà hình ngày càng chậm lại, phảng phất như một đầu độc xà bơi ngược dòng nước vậy, tốc độ không thể nào tăng lên được. Mà Kim Thương Tán Nhân ở sau lưng nó cũng bị bao phủ trong phiếm không gian này, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
Xuy xuy!
Trong không khí bình tĩnh như nước, rất nhiều đóa Thanh Liên hóa thành kiếm khí như cuồng phong bạo vũ bắn lên thương mang xà hình khiến nó bị nghiền nát trong phút chốc, những kiếm khí còn lại như ong vỡ tổ hướng về phía Kim Thương Tán Nhân chém tới.
Đinh đinh đang đang!
Kim Thương Tán Nhân tu luyện chính là kim hệ chân nguyên, nếu chỉ luận về phòng ngự đơn thuần thì còn ở trên thổ hệ chân nguyên, kiếm khí mặc dù mãnh liệt nhưng cũng không thể phá vỡ hộ thể chân nguyên của hắn được.
- Chiêu thứ ba, chết!
Thanh Liên Mạn Không là thức sát chiêu thứ nhất của Thanh Liên Kiếm Pháp, nhưng lúc dùng lại được phân thành hai chiêu, một chiêu chính là Thanh Liên Mạn Không lấy trói buộc làm chủ, còn chiêu khác là Thanh Liên Tụ, lấy kích sát làm chủ.
Một Thanh Liên ước chừng như nắm đấm được bắn ra, lập tức đụng vào phía trên hộ thể chân nguyên của Kim Thương Tán Nhân.
PHỐC!
Hộ thể chân nguyên bị phá vỡ, Thanh Liên xuyên qua từ ngực Kim Thương Tán Nhân, mội dải máu tươi thẳng tắp kéo dài cả mấy chục thước theo đó bắn ra.
- Không có khả năng, sao ta lại chết được.
Thẳng đến lúc chết Kim Thương Tán Nhân cũng không biết được đã xảy ra chuyện gì, vì sao Diệp Trần lại có thực lực đánh chết mình được, hơn nữa chỉ cần dùng ba chiêu. Hắn lưu lạc ở Nam Trác Vực nhiều năm như vậy cũng chưa lần nào gặp qua chuyện này, nếu không cũng không coi thường Diệp Trần như vậy.
Cho Tinh Ngân Kiếm vào vỏ, Diệp Trần thản nhiên nói:
- Ta nói rồi, ba chiêu giết người liền ba chiêu giết ngươi, mấy cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ có đến cũng như vậy thôi.
Hắn dám giết Kim Thương Tán Nhân, dám mặc kệ Liệt Hỏa Tán Nhân hoặc Ngũ Tán Nhân đương nhiên rất tự tin về lực lượng của mình rồi. Hơn nữa lực lượng của hắn cũng phải chỉ như vẻ ngoài, thực lực chân thật của hắn còn chưa được công bố, hơn nữa cũng không cần phải công bố trước mặt mọi người.
Mọi người ở phía dưới sớm đã ngây dại.
Thực lực mạnh mẽ của Diệp Trần đã không phải là chuyện bí mật ở Lưu Vân tông, nhưng không phải là mạnh bình thường mà còn ở trên cả Nhàn Vân Tử và Thiên Lôi Tán Nhân nữa, việc này trong lòng mọi người đều rõ. Nhưng đến cùng vẫn chưa thấy Diệp Trần giết qua bất kì một cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ nào cả. Bản thân bọn hắn cũng không biết cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ mạnh bao nhiêu nhưng mà uy thế do Kim Thương Tán Nhân bạo phát ra không thể nghi ngờ chính là của cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ không thể nào so sánh được. Nhưng lại không chịu nổi quá ba chiêu của Diệp Trần, ba chiêu đã bị đánh chết.
- Vượt qua hai cảnh giới một lớn một nhỏ giết chết địch nhân, Diệp Trần ngày càng khủng bố rồi.
La Hàn Sơn và Chu Mai hít sâu một hơi, hai mặt nhìn nhau.
Thân thể vốn đang căng thẳng của Từ Tịnh liền được buông lỏng. Lúc trước nàng đã chuẩn bị khi nào Diệp Trần không thể chống đỡ nữa sẽ liên thủ với hắn để đối kháng Kim Thương Tán Nhân, bất quá giờ xem ra không cần nữa. Huống chi dù nàng có lên thì làm được gì chứ, dược lực của Thiên Ma Hoa mặc dù đã làm cho thương thế của nàng triệt để khỏi hẳn, thể chất cũng tăng lên rất nhiều nhưng đối phương là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, nháy mắt đã có thể khiến nàng trọng thương rồi.
Trên mặt Nhàn Vân Tử lộ ra nét vui vẻ, chợt cười khổ một tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía Liệt Hỏa Tán Nhân.
Khuôn mặt của Liệt Hỏa Tán Nhân giống như bị vặn vẹo, rít gào nói:
- Diệp Trần, ngươi dám giết Kim Thương Tán Nhân, thật to gan.
Thân hình lóe lên, Diệp Trần liền đáp xuống quảng trường của đại điện chủ phong.
- Giờ cút về mau cho ta, bằng không ngay cả ngươi ta cũng giết.
Liệt Hỏa Tán Nhân liếc mắt đánh giá Diệp Trần, để ý thấy hắn hiện giờ vẫn còn trong giai đoạn tinh luyện chân nguyên nên nội tâm nổi lên sát ý nồng đậm, mặt cười nói:
- Đúng vậy, tuổi còn nhỏ đã đạt đến giai đoạn tinh luyện chân nguyên, khoảng cách Tinh Cực Cảnh đã không còn xa nữa. Chỉ có điều tố chất lại không tốt lắm, thiên tài trước khi phát triển hoàn toàn thì nên ẩn nhẫn một chút mới phải, chớ để đánh mất tính mạng của mình.
- Ngươi chính là Diệp Trần, cũng không có gì đặc biệt cả. Thế nào, bằng vào ngươi cũng muốn lưu chúng ta lại sao. Ta cho ngươi một cơ hội, tự tát vào miệng mình bốn cái đi, nếu không hôm nay ta phải dạy cho ngươi biết cách làm người như thế nào.
Kim Thương Tán Nhân cũng không để Diệp Trần vào mắt. Nếu không phải trước đó Liệt Hỏa Tán Nhân đã có nhắc nhở phải cẩn thận có cao nhân bảo hộ đối phương thì hắn đâu cần nhiều lời như vậy, trực tiếp giết chết là được rồi.
- Giờ không phải như xưa nữa, Thiên Phong Quốc đã không phải các ngươi có thể làm chủ. Nếu là tới an phận, lui an phận thì ta cũng không so đo với các ngươi rồi. Nhưng đáng tiếc các ngươi lại quá đề cao mình, nơi có Diệp Trần ta đâu đến lượt các ngươi giương oai chứ.
Trong kế hoạch Diệp Trần thì Tử Dương Tông là nơi tất phải đi. Cuộc ám sát lần trước tuy không khiến hắn tổn hao gì nhưng cũng không có nghĩa là hắn không để trong lòng.
Nhàn Vân Tử thấy cục diện như vậy liền nuốt lời định nói xuống. Tính cách của Diệp Trần hắn rất rõ ràng, nếu đã đứng ra thì tất không quay lại, hơn nữa hai người này quả thực quá mức hung hăng càn quấy. Duy khiến hắn lo lắng chính là chiến lực của Diệp Trần bây giờ đến cùng đã đạt tới trình độ nào rồi. Hai đại cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ cường giả cũng không phải giỡn chơi, nhất là Kim Thương Tán Nhân đột nhiên xuất hiện này.
Nhàn Vân Tử lui về sau mấy bước theo ý La Hành Liệt, định giao cục diện trước mắt cho Diệp Trần, những người khác không được quấy nhiễu
- Ha ha, Kim Thương Tán Nhân ta tung hoành ở ngoài nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên gặp phải một người trẻ tuổi dám nói chuyện với ta như thế. Tiểu tử, ngươi là người thứ nhất.
Kim Thương Tán Nhân cười lớn một tiếng, toàn thân phóng xuất ra quang mang màu vàng, quang mang kim sắc cực kì thuần túy, mang theo khí thế vô kiên bất tồi .
- Nhàn Vân Tử tiền bối, người này, ta giết.
Mặt Diệp Trần không chút biểu lộ. Chuyện ở trong đại điện hắn đã hiểu rõ, nếu đoán không nhầm thì trong đó tất có âm mưu. Cách làm của hắn khi đối mặt với âm mưu khác với người thường, chính là giải quyết dứt khoát, giết một người ít đi một người. Dù sao mấy người của Tử Dương Tông hắn đã sớm muốn giết toàn bộ, còn về phần hành động vây quét Thi Quỷ Đạo Nhân, ít đi một người cũng không sao.
- Diệp Trần, ngươi quá cuồng vọng rồi.
Sắc mặt của Liệt Hỏa Tán Nhân đột nhiên trở nên âm trầm. Hắn tự mình chạy đến Lưu Vân tông đương nhiên sẽ không suy nghĩ cho Lưu Vân tông rồi. Hắn cho rằng dù Nhàn Vân Tử có đoán được có âm mưu, nhưng cũng sẽ không cự tuyệt lần hành động lần này, nếu đã không cự tuyệt vậy thì kế hoạch của hắn đã thành công được một nửa rồi. Cho nên hắn căn bản không quan tâm đến thái độ của Nhàn Vân Tử như thế nào, mang theo Kim Thương Tán Nhân đến đây hoàn toàn là vì áp đi uy phong của Lưu Vân tông, khiến cho bọn hắn biết được luận về chiến lực đỉnh cao thì Lưu Vân tông không thể sánh với Tử Dương Tông được. Hung hăng càn quấy trên địa bàn của đối phương thì thế nào chứ, ai có thể làm gì được hắn. Nhưng hắn tuyệt đối không thể tưởng tượng được Diệp Trần sẽ đến, lại mở miệng muốn lưu bọn hắn lại, quá đáng hơn là còn định giết chết Kim Thương Tán Nhân, quả thật gan to bằng trời. Chẳng lẽ hắn cho rằng vị cao nhân ở sau lưng kia sẽ bảo vệ hắn mỗi thời khắc sao. Thiên tài sở dĩ được gọi là thiên tài, bởi vì thiên tài cần phải trưởng thành từ trong nghịch cảnh. Nếu vị cao nhân ở sau lưng hắn muốn bồi dưỡng một thiên tài vậy thì tuyệt đối sẽ không chuyện gì cũng bảo hộ hắn, nếu không làm gì có nghịch cảnh nào cơ chứ. Hắn nắm chắc nếu giờ có đánh chết Diệp Trần thì chẳng có chuyện gì xảy ra cả, chỉ là một thiên tài không xứng gọi là thiên tài chết đi thôi.
- Liệt Hỏa, không cần nhiều lời, nếu tiểu tử này đã muốn chết vậy thì đừng trách ta hạ thủ vô tình. Hôm nay ta phải giết chết tiểu tử này, sau đó mang nữ nhân kia đi, Lưu Vân tông, ai dám ngăn ta, ai dám ngăn cản ta!
Sát ý của Kim Thương Tán Nhân bắt đầu khởi động, vẻ mặt miệt thị.
Mọi người trong Lưu Vân tông hít sâu một hơi, nhìn tình hình thì Diệp Trần và Kim Thương Tán Nhân đã rời vào cục diện không chết không thôi rồi. Bọn hắn mong mỏi Diệp Trần có thể đánh bại Kim Thương Tán Nhân, nếu không hoặc Diệp Trần thất bại, hoặc tử vong, đều mang lại cho Lưu Vân tông một hồi tai nạn.
- Chết đi!
Trong tay đột ngột xuất hiện một bả Kim Thương, chân nguyên của Kim Thương Tán Nhân bộc phát, một thương đâm về hướng Diệp Trần cách đó mười bước, mũi thương khai mở từ hư không một khe rách chân không nhỏ hẹp.
- Trong vòng ba chiêu, liền đoạt cái mạng chó của ngươi.
BOANG...!
Theo thanh âm của Diệp Trần vang lên, Tinh Ngân Kiếm xuất vỏ, lập tức đỡ lại mũi thương.
Ầm ầm!
Tại chỗ tựa như xuất hiện một cơn địa chấn vâth, toàn bộ đại điện chủ phong, toàn bộ quảng trường bắt đầu lay động kịch liệt. Sóng xung kích hung mãnh bộc phát ra, bắn ra tứ phía.
Nhàn Vân Tử đứng trước mặt mọi người, toàn lực ngăn trở sóng xung kích.
Bá!
Một kiếm phong bế công kích của Kim Thương Tán Nhân lại, Diệp Trần chợt đột ngột từ mặt đất bay vọt lên không trung. Đại điện chủ phong của Lưu Vân Tông Chủ Phong không thể chịu nổi sự oanh kích của hai người, đây không phải là nơi lý tưởng để chiến đấu.
- Chạy đi đâu!
Kim Thương Tán Nhân theo sát phía sau, Kim Thương trong tay liền dùng một tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy được bắn ra mấy trăm đạo thương mang. Mỗi đạo thương mang đều tựa như một kích sáu thành thực lực của hắn, mấy trăm đạo cùng nhau đâm ra, muốn trốn cũng không thể trốn, lui không thể lui.
- Chiêu thứ nhất!
Đến trên không trung, Diệp Trần dừng thân hình lại. Tám phần kiếm ý dung nhập vào trong Tinh Ngân Kiếm, dùng chiêu Thiên Toái Vân bổ về phía Kim Thương Tán Nhân.
Một kiếm xuất, phong vân khởi dũng, dùng thế lôi đình đỡ lại mấy trăm đạo thương mang. Sau đó trong ánh mắt kinh hãi của Kim Thương Tán Nhân hung mãnh đánh úp tới.
- Rõ ràng lại bổ được mấy trăm đạo thương mang của ta!
Kim Thương Tán Nhân có chút trở tay không kịp, vội vàng giơ mũi thương lên ngăn cản
Oanh một tiếng!
Trong tầm mắt mọi người, Kim Thương Tán Nhân bị kiếm thứ nhất của Diệp Trần đánh cho bay ra ngoài, chật vật không chịu nổi.
- Không có khả năng, hắn rõ ràng còn chưa bước vào Tinh Cực Cảnh, chiến lực sao lại cường hãn như thế được.
Liệt Hỏa Tán Nhân ở phía dưới mục trừng mắt ngốc. Thực lực của Kim Thương Tán Nhân hắn rất rõ, tuyệt đối không hề dưới hắn. Tuy rằng trước mắt là ở trạng thái bình thường, không có thiêu đốt chân nguyên, nhưng trạng thái bình thường của Kim Thương Tán Nhân cũng có thể chống lại được cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ đang trong tình trạng thiêu đốt chân nguyên chứ đừng nói đến Diệp Trần vẫn còn chưa bước vào Tinh Cực Cảnh. Hắn vốn cho là thực lực của Diệp Trần Tinh cũng không khác lắm với cường giả Cực Cảnh sơ kỳ. Về chuyện Diệp Trần đánh chết Thiên Ma Mãng hơn nửa năm trước, hắn không phải không rõ nhưng người nhận thức Thiên Ma Mãng quá ít. Đại đa số mọi người đều cho rằng Thiên Ma Mãng chỉ là một thất cấp yêu thú hơi lợi hại chút thôi chứ đừng nói chi đến Liệt Hỏa Tán Nhân.
Vài trăm mét phía trên bầu trời, con mắt của Kim Thương Tán Nhân đỏ bừng, hắn, một cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ rõ ràng lại bị Diệp Trần còn chưa có bước vào Tinh Cực Cảnh đánh lui, đây là sự thật khiến hắn không thể nào tiếp nhận được. Chân nguyên trong cơ thể bắt đầu ma sát lẫn nhau, thiêu đốt ra một đoàn kim sắc hỏa diễm, Kim Thương Tán Nhân toàn thân được bao phủ bơi dục hỏa giận dữ quát một tiếng:
- Hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ, Kim Xà, PHÁ...!
Một thương đâm ra, thương mang kim sắc xà hình từ mũi thương cấp tốc vọt ra ngoài. Thương mang xà hình mang theo kim chi ý cảnh nên có đặc tính vô kiên bất tồi, không khí bị đục khoét, trạng thái chân không uốn lượn không ngừng sinh ra khiến nó gia tốc ngày một nhanh hơn.
Hùng!
Trên người Diệp Trần bộc phát ra ngụy chân nguyên đỏ như máu, ngụy chân nguyên và chân nguyên chính thức đã không chênh lệch nhiều lắm, khác biệt duy nhất chính là không thiếu đốt, tăng gấp đôi chiến lực được. Nhưng Tiểu Huyết Ma Giải Thể cũng đã khiến cho chiến lực của Diệp Trần tăng lên ngoài năm thành rồi, phối hợp với tám phần kiếm ý cũng không kém Kim Thương Tán Nhân đang ở trong trạng thái thiêu đốt chân nguyên. Trừ những thứ đó ra, hắn tu luyện chính là Địa cấp đỉnh giai Thanh Liên Kiếm Quyết, cũng đã tu luyện đến cảnh giới đệ thập tam trọng, Kim Thương Tán Nhân dù so thế nào cũng còn kém vài phần.
- Thanh Liên Mạn Không!
Quanh thân Tinh Ngân Kiếm quanh xuất hiện thật nhiều đóa Thanh Liên phiếm hồng được tạo thành từ khí lưu, Thanh Liên liên tiếp nhau, theo cú chém xuống Diệp Trần trốn vào trong hư không.
Không khí bị cô đặc lại, thương mang xà hình ngày càng chậm lại, phảng phất như một đầu độc xà bơi ngược dòng nước vậy, tốc độ không thể nào tăng lên được. Mà Kim Thương Tán Nhân ở sau lưng nó cũng bị bao phủ trong phiếm không gian này, vẻ mặt tràn đầy kinh ngạc.
Xuy xuy!
Trong không khí bình tĩnh như nước, rất nhiều đóa Thanh Liên hóa thành kiếm khí như cuồng phong bạo vũ bắn lên thương mang xà hình khiến nó bị nghiền nát trong phút chốc, những kiếm khí còn lại như ong vỡ tổ hướng về phía Kim Thương Tán Nhân chém tới.
Đinh đinh đang đang!
Kim Thương Tán Nhân tu luyện chính là kim hệ chân nguyên, nếu chỉ luận về phòng ngự đơn thuần thì còn ở trên thổ hệ chân nguyên, kiếm khí mặc dù mãnh liệt nhưng cũng không thể phá vỡ hộ thể chân nguyên của hắn được.
- Chiêu thứ ba, chết!
Thanh Liên Mạn Không là thức sát chiêu thứ nhất của Thanh Liên Kiếm Pháp, nhưng lúc dùng lại được phân thành hai chiêu, một chiêu chính là Thanh Liên Mạn Không lấy trói buộc làm chủ, còn chiêu khác là Thanh Liên Tụ, lấy kích sát làm chủ.
Một Thanh Liên ước chừng như nắm đấm được bắn ra, lập tức đụng vào phía trên hộ thể chân nguyên của Kim Thương Tán Nhân.
PHỐC!
Hộ thể chân nguyên bị phá vỡ, Thanh Liên xuyên qua từ ngực Kim Thương Tán Nhân, mội dải máu tươi thẳng tắp kéo dài cả mấy chục thước theo đó bắn ra.
- Không có khả năng, sao ta lại chết được.
Thẳng đến lúc chết Kim Thương Tán Nhân cũng không biết được đã xảy ra chuyện gì, vì sao Diệp Trần lại có thực lực đánh chết mình được, hơn nữa chỉ cần dùng ba chiêu. Hắn lưu lạc ở Nam Trác Vực nhiều năm như vậy cũng chưa lần nào gặp qua chuyện này, nếu không cũng không coi thường Diệp Trần như vậy.
Cho Tinh Ngân Kiếm vào vỏ, Diệp Trần thản nhiên nói:
- Ta nói rồi, ba chiêu giết người liền ba chiêu giết ngươi, mấy cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ có đến cũng như vậy thôi.
Hắn dám giết Kim Thương Tán Nhân, dám mặc kệ Liệt Hỏa Tán Nhân hoặc Ngũ Tán Nhân đương nhiên rất tự tin về lực lượng của mình rồi. Hơn nữa lực lượng của hắn cũng phải chỉ như vẻ ngoài, thực lực chân thật của hắn còn chưa được công bố, hơn nữa cũng không cần phải công bố trước mặt mọi người.
Mọi người ở phía dưới sớm đã ngây dại.
Thực lực mạnh mẽ của Diệp Trần đã không phải là chuyện bí mật ở Lưu Vân tông, nhưng không phải là mạnh bình thường mà còn ở trên cả Nhàn Vân Tử và Thiên Lôi Tán Nhân nữa, việc này trong lòng mọi người đều rõ. Nhưng đến cùng vẫn chưa thấy Diệp Trần giết qua bất kì một cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ nào cả. Bản thân bọn hắn cũng không biết cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ mạnh bao nhiêu nhưng mà uy thế do Kim Thương Tán Nhân bạo phát ra không thể nghi ngờ chính là của cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, cường giả Tinh Cực Cảnh sơ kỳ không thể nào so sánh được. Nhưng lại không chịu nổi quá ba chiêu của Diệp Trần, ba chiêu đã bị đánh chết.
- Vượt qua hai cảnh giới một lớn một nhỏ giết chết địch nhân, Diệp Trần ngày càng khủng bố rồi.
La Hàn Sơn và Chu Mai hít sâu một hơi, hai mặt nhìn nhau.
Thân thể vốn đang căng thẳng của Từ Tịnh liền được buông lỏng. Lúc trước nàng đã chuẩn bị khi nào Diệp Trần không thể chống đỡ nữa sẽ liên thủ với hắn để đối kháng Kim Thương Tán Nhân, bất quá giờ xem ra không cần nữa. Huống chi dù nàng có lên thì làm được gì chứ, dược lực của Thiên Ma Hoa mặc dù đã làm cho thương thế của nàng triệt để khỏi hẳn, thể chất cũng tăng lên rất nhiều nhưng đối phương là cường giả Tinh Cực Cảnh trung kỳ, nháy mắt đã có thể khiến nàng trọng thương rồi.
Trên mặt Nhàn Vân Tử lộ ra nét vui vẻ, chợt cười khổ một tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía Liệt Hỏa Tán Nhân.
Khuôn mặt của Liệt Hỏa Tán Nhân giống như bị vặn vẹo, rít gào nói:
- Diệp Trần, ngươi dám giết Kim Thương Tán Nhân, thật to gan.
Thân hình lóe lên, Diệp Trần liền đáp xuống quảng trường của đại điện chủ phong.
- Giờ cút về mau cho ta, bằng không ngay cả ngươi ta cũng giết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.