Chương 702: Đánh hung bạo
Cô Đơn Địa Phi
30/07/2015
Ở Tiên giới, chiến lực chênh lệch một cảnh giới tuyệt đối là nghiền ép, trừ phi người cảnh giới thấp có thể yêu nghiệt giống như Chu Hằng!
Liên Nguyên Sướng cũng không phải yêu nghiệt như vậy, cho nên hắn chỉ có phần bị đòn.
Người của Chu gia đều thích dùng nắm tay, điểm này ngay cả nữ nhân đều không ngoại lệ! Chu Ninh Ninh chính là dùng một đôi nắm tay đánh hắn, cảnh giới áp chế tuyệt đối, đừng nói là hắn chạy trốn, dù muốn liều mạng đều không có tư cách!
Cũng giống như trước đó hắn dùng linh lực phong tỏa vây khốn Chu Hằng, hắn ở trong tay Chu Ninh Ninh cũng không có mảy may khả năng chạy trốn!
Tuy nhiên người ta còn bá đạo hơn, chỉ dùng tay đánh hắn, vừa trốn liền bắt trở lại. Dưới mấy nắm tay giáng xuống, ý thức của hắn đều hỗn loạn, đâu còn có sức chạy trốn?
Bá đạo!
Mọi người ở chung quanh xem thấy đều kinh ngạc trố mắt, chỉ cảm thấy chuyện này đúng là phát triển xoay chuyển tình thể.
Trước đó, Chu Hằng tuyệt đối là vai diễn phụ, dù là Nhật Diệu Vương ở trước mặt Thăng Hoa Vương thì tính là gì? Nhưng hắn chính là biểu hiện cường thế, mạnh mẽ chém hai vị Thăng Hoa Vương, khiến mọi người đều kinh sợ.
Mà khi Liên Nguyên Sướng đi tới nơi này, mọi người nghĩ rằng Thăng Hoa Hoàng đến đây, xác định vững chắc có thể trấn áp Chu Hằng rồi, không nghĩ tới người ta cũng không phải người cô đơn, gọi ra một người còn độc hơn!
Đánh nhỏ vẫn luôn gặp phải lớn đến, Liên gia có hậu duệ, Chu Hằng sao có thể không có!
Thăng Hoa Đế!
Dù là toàn thể cao thủ trong tộc họ Liên ra hết, cũng đâu thể là địch của Thăng Hoa Đế? Cái này, chẳng những Liên Nguyên Sướng xui xẻo, mà chính là người trong tộc họ Liên xa xa cũng khó tránh khỏi vận mệnh bị dính vào.
- Ai cho ngươi khi dễ cháu của ta!
- Ỷ lớn hiếp nhỏ rất thích thú đúng không?
- Lão nương để cho ngươi đủ sảng khoái!
- Kêu la đi, tại sao không kêu la? Không kêu la cô nãi nãi khó chịu, mau kêu la cho lão nương!
Chu Ninh Ninh vừa đánh vừa chửi, vị bà cô tổ này bưu hãn tuyệt đối, hoàn toàn không giống như một nữ nhân nói, ngược lại như là một tên sắc lang đang khi dễ tiểu cô nương. Chu Hằng, Chu Thống nghe được đều làm bộ như không biết vị này, lần lượt quay đầu đi.
Đó là một vị Thăng Hoa Đế phẫn nộ, ai dám chê cười?
Cuối cùng Liên Nguyên Sướng không thể kiên trì bao lâu, bị đánh chết! Hình thần câu diệt! Ngay cả Thần chích đều đồng thời bị hủy diệt!
Đến tận đây, chiến dịch Liên gia cuối cùng kết thúc mỹ mãn.
- Nhìn cái gì? Còn nhìn nữa lão nương móc tròng mắt các ngươi ra! Chu Ninh Ninh thấy mọi người còn ở chung quanh xem náo nhiệt, không khỏi trừng đôi mắt đẹp, quát to. Mọi người sợ tới mức vội vàng tẩu tán như chim muông động rừng.
Đây chính là Thăng Hoa Đế, hù chết người mà!
- Đi! Chúng ta về Đồng Tâm Cốc! Chu Ninh Ninh không nói nhiều lời, tay trái nắm lên Chu Thống, tay phải bắt lấy Chu Hằng, dưới chân bắn ra, thân hình mềm mại đã bay lên trời, trong nháy mắt liền biến mất trong tầm mắt mọi người.
Vị trí nơi trú ngụ của Chu gia vẫn là một bí mật, không thể để người khác biết.
Trọng lực của Bắc Ngọ Thành đối với một vị Thăng Hoa Đế mà nói dường như không tồn tại, tốc độ của Chu Ninh Ninh quá nhanh. Chu gia từng xuất hiện nhân vật yêu nghiệt như Vạn Cổ Đại Đế, thân pháp kế thừa tới nay cho dù không bằng Tấn Vân Lưu Quang Bộ cũng sẽ không kém bao nhiêu.
Chỉ khoảng gần mười phút sau, bọn họ liền đi tới một sơn cốc, cách Tam Kiếm Sơn cũng không xa lắm.
Đây là Đồng Tâm Cốc, nơi tị nạn của Vạn Cổ Đại Đế nhất mạch.
- Mọi người mau ra đi, Chu Hằng đến rồi! Chu Ninh Ninh buông ra hai tay, lập tức lớn tiếng nói.
"Vù vù..." trong sơn cốc lập tức nhảy ra mấy chục người, mỗi người đều có khí thế kinh khủng, kém nhất cũng là Nhật Diệu Cảnh, còn dư lại toàn bộ là Thăng Hoa Cảnh, từ Thăng Hoa Vương đến Thăng Hoa Đế cũng không ít.
"Két" mấy gian nhà gỗ trong cốc mở cửa, đi ra mấy vị còn cường đại hơn.
Sáng Thế Cảnh!
Chu Hằng đã không xa lạ gì với cao thủ Sáng Thế Cảnh, lập tức có thể từ trên thân các nhân vật vô cùng khủng bố này, cảm ứng được khí tức cấp bậc Sáng Thế Cảnh. Cường đại đến khiến cho lòng người run sợ.
- Để ta giới thiệu cho ngươi một chút, vị này chính là Văn Khiêm tổ gia, vị này chính là Sơn Nghị tổ gia, vị này chính là Đông Hải tổ gia, vị này chính là Lộ Dương tổ gia! Chu Ninh Ninh trước giới thiệu với Chu Hằng mấy vị Sáng Thế Cảnh kia.
- Chu Hằng ra mắt bốn vị tổ gia! Chu Hằng liền vội vàng thi lễ, hắn không sợ Sáng Thế Cảnh, nhưng bốn vị này chính là trưởng bối của Chu gia, đây là phần lễ nghĩa.
- Miễn lễ miễn lễ! Bốn vị cường giả Sáng Thế Cảnh đều mặt mày hớn hở. Vui tươi hớn hở đến không có mảy may làm giá, đây là di mạch Chu gia ở Phàm giới, hiện giờ đoàn tụ khiến bọn họ đều vô cùng vui mừng.
Nhân số của một chi Vạn Cổ Đại Đế huyết mạch ở Tiên giới này cũng không nhiều lắm, điều đó có liên quan tới tiên nhân sinh dục khó khăn, mà cũng vì Chu gia đang bị Tuyệt Tiên Thành đuổi giết, một bộ phận tộc nhân chết trận.
Mọi người ở đây đều là trưởng bối của Chu Hằng, về phần bối phận cao bao nhiêu đã không thể tính ra. Nếu Chu Hằng xưng huynh gọi đệ với Chu Thống, như vậy Chu Hằng cứ tính theo bối phận này là được, cùng thế hệ với Chu Hằng chỉ có hai người, trừ Chu Thống ra còn có Chu Yên Nhiên.
Đó là một nữ nhân thiên phú kiệt xuất, năm nay cũng chỉ mới 1000 tuổi, nhưng đã là Nhật Diệu Đế 10 luân, vốn đã có thể tấn công Thăng Hoa Vương, nhưng nàng cố ý áp chế tu vi, muốn xông phá 11 vầng mặt trời, tiến thêm một bước khai phá tiềm lực của bản thân.
Tuy nhiên, Chu Yên Nhiên cũng không có ra đón tiếp Chu Hằng, nàng đã bế quan ba tháng, đang ở thời khắc mấu chốt tấn công 11 vầng mặt trời.
Chu Hằng cho các nàng và con lừa đen trong Tiên Cư ra ngoài, trong sơn cốc lập tức oanh oanh yến yến một mảng lớn, nhiều mỹ nhân tuyệt sắc như vậy tập trung một chỗ, người của Chu gia nhìn thấy đều có chút hoa cả mắt.
- Hả! Khi thấy Lam Long nữ hoàng, bốn cường giả Sáng Thế Cảnh đồng thời kêu lên một tiếng kinh ngạc, lộ ra vẻ mặt kinh sợ.
Càng là người cường đại, thì càng có thể cảm ứng được lực lượng khủng bố ẩn giấu của Nữ Vương ngạo kiều này!
Chỉ sợ bọn họ không thể nhìn ra sâu cạn của Lam Long nữ hoàng, nhưng khí tức của siêu Sáng Thế Cảnh vẫn làm cho bản năng bọn họ cảm nhận được kinh hãi, đó là phản ứng theo bản năng của võ giả đối với cường giả.
Bọn họ đã từ miệng Chu Thống biết được lai lịch của Lam Long nữ hoàng, nhưng tận mắt nhìn thấy người lại là một chuyện khác, khó tránh khỏi chậc chậc lấy làm kỳ, không ngờ một nhân vật kinh khủng như vậy liền đi theo bên cạnh Chu Hằng.
Nhưng càng làm cho bọn họ cảm giác cao thâm khó lường lại là Hoặc Thiên!
Thiên nữ tuyệt thế này rõ ràng chỉ là Nguyệt Minh Vương, nhưng tạo cho bọn họ cảm giác lại còn nguy hiểm hơn, có một loại khí tức tối cao làm cho linh hồn bọn họ đều run rẩy.
Nghe Chu Hằng nói chuyện trải qua mấy ngày này, đặc biệt không ngờ Liên gia sử dụng Huyền Âm thân thể tu luyện, mỗi người của Chu gia đều phẫn nộ, Chu Ninh Ninh lại gào to một tiếng, nói: - Lão nương đi diệt Liên gia kia!
Nàng cứ như vậy bừng bừng lửa giận rời cốc mà đi, mà những người Chu gia khác cũng không có khuyên giải một câu gì, xem ra vị bà cô tổ này cũng không phải là lần đầu tiên làm loại chuyện giết người phóng hỏa.
Chu Hằng vốn muốn đưa những cô nương thân thể Huyền Âm trong Tiên Cư kia quay về, nhưng việc này lại bị những người Chu gia kia tiếp nhận, nói là hắn vừa mới về "nhà", sao có thể để hắn tiếp tục chạy đông chạy tây nữa? Cứ để Chu Thống đi là được rồi!
Ai bảo Chu Thống bối phận nhỏ mà chi, đâu có tư cách nói không, chỉ có thể nhắm mắt nhắm mũi chạy đi.
Trong cốc chỉ dựng mấy gian nhà tranh, nhưng gần như mỗi người đều có Tiên Cư, cũng không cần lo lắng không có chỗ ở. Chu Thống đã chuyển dời những cô nương thân thể Huyền Âm kia vào Tiên Cư của mình, cũng không cần mượn của Chu Hằng.
Ban đêm, sau khi Chu Hằng và các nàng được chiêu đãi long trọng, liền về lại trong Tiên Cư.
Nam nhân của nhà mình vì sao lại biến thành nhỏ?
Các nàng đều ai oán thở dài, cũng may tuy rằng hình thể biến thành nhỏ, nhưng vật mấu chốt gì đó lại không thay đổi thành nhỏ chút nào, thấy vậy các nàng đều thở phào nhẹ nhõm. Tiêu Họa Thủy là lưu manh nhất, hô một câu: "Phải thử một chút có phải trông được còn dùng được hay không?" Ngay sau đó, bắt đầu gió xuân mê say một đêm.
Sáng sớm, Chu Hằng từ trong tứ chi hương diễm của các nàng bò ra, nhìn từng bộ ngực bị đè ép biến hình, từng bờ mông hở ra trắng như tuyết ngọc... thiếu chút nữa hắn nằm xuống lại.
Hắn vội vàng cố thu liễm tâm thần, đi qua một bên luyện hóa tinh khí sinh mệnh trong hắc kiếm.
Lần này tuy rằng chỉ hút được tinh khí sinh mệnh của hai người, nhưng hai người đều là Thăng Hoa Vương, tinh khí sinh mệnh vô cùng dồi dào, giúp cho 21 mặt trời trắng của hắn đạt tới trạng thái cực hạn hoàn mỹ.
Kế tiếp hắn sẽ nén ép 21 vầng mặt trời này, đồng thời hình thành pháp tướng.
Nhưng đầu tiên, hắn cần phải tìm hiểu về pháp tướng.
Cái này thì dễ rồi, trong Đồng Tâm Cốc có một đám đông cường giả Thăng Hoa Cảnh, chính là cao thủ Sáng Thế Cảnh đã có 4 vị, mỗi người đều có thể dạy cho hắn, giải thích nghi hoặc cho hắn.
Hắn lập tức rời Tiên Cư đi tìm người thỉnh giáo, không hiểu liền hỏi, không ngượng ngùng gì.
"Ầm!"
Đúng lúc này, chợt nghe vang lên một tiếng nổ nặng nề, mặt đất rung chuyển dữ dội, một bóng người đúng là từ trong bụng núi phá đi ra, ngã quỵ trên đất, một thân váy trắng, nhưng trên đó dính đầy đốm máu.
- Yên Nhiên! Trong cốc có mấy người Thăng Hoa Vương của Chu gia đang nhắm mắt minh tưởng, vừa phát hiện động tĩnh này lập tức cả kinh kêu lên, nhao nhao chạy tới.
Cô gái này chính là Chu Yên Nhiên ư? Không phải nàng đang tấn công 11 vầng mặt trời trắng sao? Đúng rồi, là nàng bị tẩu hỏa nhập ma!
Chu Hằng cũng vội vàng chạy tới.
Chu gia nhân khẩu rất ít, mỗi một hậu bối đều vô cùng trân quý. Sáng Thế Vương Chu Sơn Nghị tự mình bắt mạch chẩn đoán bệnh cho Chu Yên Nhiên, sau một lúc lâu, lão chau mày, nói: - Đứa nhỏ này quá gấp, thương tổn tới cơ sở, thực phiền toái!
Ngay cả Sáng Thế Vương đều nói ra một tiếng phiền toái, có thể thấy được tình trạng của Chu Yên Nhiên khó khăn biết bao.
- Sơn Nghị tổ gia! Ngài nhất định có biện pháp, có phải không? Những người khác đều truy hỏi.
- Loại thương này, nhất thiết phải dùng đan dược Tử Tâm Đan thất phẩm mới có thể trị liệu! Chu Sơn Nghị nhíu mày: - Lão phu phải đi ra ngoài một chuyến, tổn thương của Yên Nhiên không thể kéo dài, nếu không nàng sẽ ngã xuống cảnh giới, cả đời đều vô duyên với Thăng Hoa Cảnh!
Mọi người đều lộ vẻ mặt ngưng trọng.
Đan dược thất phẩm ít nhất phải Dược sư thất tinh mới có thể luyện chế ra, hơn nữa Dược sư thất tinh còn chưa nhất định biết luyện chế, dù sao đan phương giống như công pháp tuyệt thế, từ trước đến nay cũng không tùy tiện truyền cho người ngoài.
Hơn nữa còn có vấn đề tỷ suất thành đan, tổn thương của Chu Yên Nhiên lại không thể kéo dài, vì lý do an toàn, phải tìm Dược sư bát tinh thậm chí Dược sư cửu tinh để luyện đan so ra chắc ăn hơn, nếu không tài liệu dùng hết lại không thể luyện ra đan dược, vậy thì hỏng bét!
Tuy nhiên, Chu gia đang bị Tuyệt Tiên Thành đuổi giết, đi lại ở Tiên Thành bậc thấp không có việc gì, nhưng nếu chạy đến Tiên Thành bậc cao... có thể sẽ tạo thành hậu quả rất nghiêm trọng. Dù sao, Chu Vũ Hà còn đang bế quan tấn công Sáng Thế Hoàng, không thể bị kinh động!
Có hơi khó giải quyết đây, nhưng nhất định phải làm, Chu gia chưa từng buông bỏ người của mình!
- Cái Tử Tâm Đan kia hãy giao cho ta luyện chế đi! Đột nhiên vang lên một thanh âm, tràn đầy tự tin mãnh liệt.
Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía Chu Hằng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.