Kiều Mị

Chương 14:

Đường Miên

10/07/2022

Lời này cũng không phải là lời mà Ngọc Đào có thể nói tiếp.   

Lại nói tiếp mặc dù Hàn Trọng Thời là nam chủ của cuốn sách này, nhưng mấy năm trước tất cả hào quang đều tập trung ở trên người Hàn Trọng Hoài, nhưng mà nam chủ thì trước sau vẫn là nam chủ, Hàn Trọng Hoài cũng bị tàn phế.   

"Khó có được lúc ngươi chú ý tới những thứ này, là một đứa nhỏ ngoan." Lão phu nhân sờ sờ đầu Ngọc Đào, không muốn nàng hầu hạ, để cho nàng gọi Tôn ma ma vào cửa.   

Thấy vẻ mặt ôn hòa của lão phu nhân, Ngọc Đào có loại dự cảm đây là lần cuối cùng bà ấy sờ đầu nàng, lúc này đây nàng sẽ thật sự rời đi lưu luyến không rời, mặc kệ chuyện này có thành hay không, chỉ sợ về sau ít khi nàng có thể nhìn thấy lão phu nhân nhìn mình như vậy.   

Tôn ma ma vừa vào cửa, lão phu nhân liền mở miệng: "Vốn tưởng rằng nàng ta có thể lấy đại cục làm trọng, lại không nghĩ tới bên nặng bên nhẹ lợi hại như vậy, đây là muốn để cho người bên ngoài chê cười phủ Quốc công chúng ta sao!"  

Lão phu nhân nói không đầu không đuôi, nhưng có thể khiến cho bà ấy nổi giận, Tôn ma ma không cần nghĩ nhiều cũng biết là do Hàn đại phu nhân, cũng chính là Quốc công phu nhân hiện tại.   

Nhìn lão phu nhân tức giận, Tôn ma ma có chút kinh ngạc, bà ấy đã nhận hiếu kính của Ngọc Đào, cũng đã đáp ứng sẽ giúp Ngọc Đào nói chuyện, vốn định tìm cơ hội đề cập đến chuyện của Kỳ Lân viện, không nghĩ tới Ngọc Đào tự mình khơi mào lửa giận của lão phu nhân, hơn nữa tức giận này lại hướng về phía Hàn đại phu nhân.   

Hiểu ngầm lão phu nhân đang tức giận cái gì, Tôn ma ma tiếp lời: "Tuổi tác của Tứ thiếu gia và Tam thiếu gia không sai biệt lắm, Tam thiếu gia là bởi vì cô nương Chu gia nên mới trì hoãn, nhưng chỗ Tứ thiếu gia lại vẫn chưa từng có động tĩnh gì."  

Làm bà bà hiếm khi hài lòng với đại tức phụ, trước kia Hàn lão phu nhân cũng có chút bất mãn đối với đại tức phụ của mình, nghe được chuyện này lại càng cảm thấy cái chức đại tức phụ này không hề xứng đáng chút nào.   

"Vốn dĩ lúc trước lão gia tử chọn hôn sự này cho đại nhi ta còn cảm thấy không xứng đáng..." Hàn lão phu nhân nhắc tới chuyện cũ thì không ngừng cảm thấy phiền lòng, đặc biệt khi nghĩ đến chuyện hiện giờ Hàn đại phu nhân đã là Quốc công phu nhân, chiếm mất vị trí ban đầu của bà ấy.   

Tôn ma ma hầu hạ lão phu nhân đã lâu, nhìn thần sắc của lão phu nhân lập tức biết bà ấy đang nghĩ cái gì, vội vàng thở dài nói: "Năm đó khi lão phu nhân người làm chủ mẫu, làm sao có thể xảy ra sơ hở như vậy."   

Càng nói lão phu nhân càng tức giận, vỗ giường: "Ngày mai gọi nàng ta đến Phúc Hoa viện, tâm nhãn của nàng ta như vậy, người bên ngoài không biết còn tưởng rằng thiếu gia của phủ Quốc công chúng ta kém cỏi đến nỗi ngay cả thê tử cũng không cưới được."   



"Lão phu nhân, lão nô nói một câu, chỉ sợ ngày mai khi lão phu nhân người đề cập đến chuyện này, đại phu nhân sẽ nói rằng Tam thiếu gia còn chưa cưới thê tử, nào có chuyện ca ca còn chưa thành thân, đệ đệ đã cưới thê tử trước, hơn nữa bây giờ còn đang trong lúc hiếu kỳ."

Tôn ma ma vừa nói, Hàn lão phu nhân ngẫm lại cũng đúng, nhưng ngày thường những chuyện nhỏ này không chú ý thì không sao cả, vừa chú ý lại không thể giải quyết được, trong lòng lão phu nhân giống như là mọc lên một cái gai.   

"Nếu lão phu nhân không thích đại phu nhân đối xử lạnh nhạt với Tứ thiếu gia, không bằng xử lý mọi chuyện công bằng một chút."   

Lão phu nhân nhìn Tôn ma ma, chờ lời nói tiếp theo của bà ấy.   

Dưới ánh mắt của lão phu nhân, Tôn ma ma cười cười, cũng không có lừa gạt chuyện Ngọc Đào nhờ bà ấy nói: "Lão nô nói chuyện này, vẫn là bị nha đầu Ngọc Đào kia nhắc nhở, nàng có lòng phân ưu cho lão phu nhân, nói muốn đi đến Kỳ Lân viện."   

"Ngọc Đào?"  

Đường nét trên môi lão phu nhân hạ xuống nửa tấc, nghĩ đến chuyện của Hoài ca nhi cũng là do Ngọc Đào đề cập tới trước mặt bà ấy.   

"Cũng không hẳn là như vậy, nàng ấy nhìn thấy Thanh Trúc đi đến chỗ Tam thiếu gia, chỗ Tứ thiếu gia lại vắng vẻ, nên lẩm bẩm với lão nô nói cái gì mà muốn xử lý sự việc công bằng, đau lòng cho Tứ thiếu gia."   

Những lời này không đến mức làm cho sắc mặt lão phu nhân đại biến, nhưng từ vẻ mặt của bà ấy, có thể nhìn ra lão phu nhân không thích.   

Không có chủ tử nào sẽ thích nha đầu quản mình làm việc.   

Hoài ca nhi là đáng thương, nhưng Ngọc Đào lại là người gì, thế nhưng còn muốn quyết định thay cho bà ấy.   

Vốn dĩ nói muốn tìm thông phòng cho Hàn Trọng Hoài, trong lúc nhất thời lão phu nhân còn không nỡ đem Ngọc Đào cho ra ngoài.   

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Kiều Mị

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook