Chương 94: Ám Sát
Selina Đỗ
01/04/2023
Thời Khiêm một lát sau mới trở về, lo lắng không yên đi đi lại lại ở trước cửa phòng sinh. Ông ngoài việc lo cho thê tử còn lo cho con gái sợ thân thể nàng chịu không nổi, khuyên nàng trở về nghỉ ngơi nhưng nàng không nghe. La thần y tới nơi Hứa Quân Dao đã ngay lập tức kêu lão vào kiểm tra, La thần y ngập ngừng. Lão là ngoại nam vào như thế….
Nhìn ra sự ngập ngừng của La thần y, Thời Khiêm nắm lấy tay ông: “ La thần y, đại phu chữa bệnh bất phân nam nữ. Xin ngài cứu lấy thê nhi ta, Thời phủ ta nguyện làm trâu làm ngựa đền đáp!” Đối diện với sống chết, quan trọng là thê tử chứ quan tâm mấy thứ lễ nghi vớ vẩn kia làm gì.
“ Thời đại nhân quá lời!” Có lời của Thời Khiêm, La thần y cũng không ngần ngại nữa. Hứa Quân Dao để Thường ma ma báo với người trong phòng một tiếng để tránh hỗn loạn.
Qua hai khắc La thần y ra bên ngoài nói Từ thị mang thai là thai đôi, nên sinh con sẽ nguy hiểm hơn, Từ thị còn bị động thai nên càng khó chắc chắn. Thời Khiêm nghe xong liền rối loạn, liên tục hỏi còn cách nào nữa không.
“ Thời đại nhân ở đây ta có đan dược có thể thúc sinh nhưng nó có rủi ro, quý công tử hay tiểu thư có thể không giữ được…” La thần y thở dài, nếu lão có thể tới sớm hơn có lẽ sẽ khác.
Thời Khiêm không chần chừ nói: “ Giữ lại thê tử ta. Nàng nhất định phải bình an, còn con…”
La thân y nhìn Hứa Quân Dao, nàng cũng rất khó chịu nhưng nàng phải đưa ra lựa chọn… Hứa Quân Dao nhìn ra bên ngoài trời rất đẹp nhưng lại tàn nhẫn tới vậy. “ La thần y cứu lấy mẫu thân ta, còn đệ đệ muội muội ta ông cố hết sức là được!”
La thần y gật đầu đi vào bên trong, Hứa Quân Dao và Thời Khiêm điều im lặng. Vũ Nương đỡ nàng ngồi xuống kháng an ủi: “ Vương phi thời gian sinh con còn rất dài, người ăn một chút bánh nếu không lại chịu không nổi!”
Sợ các nàng lo lắng Hứa Quân Dao mặc dù không có khẩu vị vẫn cố gắng ăn một chút, nàng có kêu người chuẩn bị cho Thời Khiêm nhưng ông lại không đụng vào. Hứa Quân Dao nhìn lên trời xanh tâm lặng như nước, nàng hiện tại mệt tới mức sức để lo láng cũng không có nữa rồi, nàng không tin thần Phật nhưng hôm nay lại chỉ có thể bám víu vào niềm tin mong manh cuối cùng, hy vọng trời xanh sẽ không tàn nhẫn với nàng một lần nữa.
………
Vật lộn tới tối Từ thị mới sinh con, tiếng khóc của trẻ con vang lên Hứa Quân Dao bật dậy từ trên ghế lao vào phòng sinh khiến đám Vũ Nương hoảng sợ. Thời Khiêm còn nhanh chân hơn, hai người vào trong làm phòng sinh bỗng chốc chật chội.
“ Phu nhân!”
“ Mẫu thân!”
Thời Khiêm cùng Hứa Quân Dao gần như là kêu lên cùng một lúc, nhìn Từ thị yếu ớt nằm trên giường hai người lòng đau như cắt. La thần y từ hoảng hốt tỉnh táo lại, ngay lập tức ngăn hành động của hai người lại: “ Thời đại nhân, Vương phi hiện tại Đại nương tử đang trong tình trạng nguy hiểm hai người ở đây chỉ khiến mọi chuyện khó kiểm soát hơn thôi….” Nếu không phải đối diện là Hứa Quân Dao và phụ thân nàng La thần y nhất định đã hét lên và mắng người rồi, thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này là để họ tùy tiện muốn lao vào là lao sao?
“ Không phải nói là cứu nàng sao?” Thời Khiêm chỉ nghĩ tới giữ mẫu hay giữ tử, bây giờ đứa nhỏ ăn toàn không phải là thê tử ông… Hứa Quân Dao cũng nghĩ vậy đó!
“ Thời đại nhân bây giờ không có thời gian để giải thích, ta lấy danh dự một đời ra đảm bảo sẽ bảo vệ tính mạng của Đại nương tử!”
Mãi tới khi Thời Khiêm và Hứa Quân Dao bị đuổi ở bên ngoài tới hết kiên nhẫn rồi bên trong phòng mới có động tĩnh….
“ Chúc mừng đại nhân, mẫu tử bình an! Là hai vị công tử!”
Thời Khiêm còn chẳng thèm liếc hai đứa nhỏ trong tay nhũ mẫu, lập tức chạy vào xem Từ thị. La thần y ra tới cửa trước cúi đầu với Hứa Quân Dao sau đó như trút được gánh nặng ngồi xuống ghế Thời Khiêm vừa ngồi. Hứa Quân Dao không để ý mấy vấn đề này, nàng rất biết điều để người chuẩn bị trà bánh cho lão, đợi lão bớt mệt mỏi hơn nàng mới hỏi chuyện.
Lúc này La thần y kể ra mới biết, là Từ thị không chấp nhận bỏ con, Từ thị đồng ý mạo hiểm tính mạng. La thần y không còn cách nào chỉ có thể dùng cánh châm cứu để giữ mạng cho Từ thị. Cũng may không có gì sai sót, lúc nãy họ xông vào suýt chút nữa thì……
“ Ơn này Quân Dao cả đời không quên!”
La thần y sao dám nhận lễ của nàng, Lão nhanh chóng đứng dậy nói: “ Vương phi quá lời, chữa bệnh cứu người là trách nhiệm của đại phu! Có một chuyện lão phu vẫn phải nói một chút, vì lần châm cứu này sức khỏe của Đại nương tử sau này sẽ không được tốt như trước, nhưng cũng sẽ không quá nghiêm trọng!”
“ Ta hiểu rồi, La thần y vất vả rồi!” Hứa Quân Dao biết không có cái gì là vẹn toàn cả, ở thời đại thiếu thốn đủ thứ này La thần y làm được như thế cũng đã là rất giỏi rồi.
“ Vương phi lo lắng cho Đại nương tử cũng nên chú ý thân thể chính mình, quay về ta sẽ kê thuốc dưỡng thai cho người!” La thần y thấy sắc khí nàng không tốt liền phải nhắc nhở ngay, đối với La thần y trời có sập thì huyết mạch của Tiêu gia vẫn là trên hết.
Hứa Quân Dao gật đầu ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng thở ra, một ngày căng thẳng khiến nàng chẳng còn tâm trí nào nữa. Sau khi xác nhận Từ thị an toàn, Hứa Quân Dao ngồi lại một lát trước khi trở về còn không quên qua thăm hai tiểu đệ đệ mới ra đời.
Nhìn hai đứa trẻ mặt mày nhăn nheo trong nôi, Hứa Quân Dao nở nụ cười dịu dàng tay vô thức đặt nên bụng mình, không lâu nữa đâu nàng và Mạc Ảnh Quân cũng sẽ có một đứa trẻ dễ thương như vậy, Diên ma ma nói với nàng rồi đứa trẻ nào mới sinh cũng sẽ trông như vậy, một thời gian nữa mới trắng trẻo xinh đẹp được. Thời Khiêm cũng giữ nàng lại nhưng Hứa Quân Dao không đồng ý, Mạc Ảnh Quân vừa đi chưa tới một ngày nàng đã trở về nhà mẹ đẻ, như vậy không hay chút nào.
“ Vương phi chuyện đó, Lão phu nhân bên kia phải làm thế nào? Lão nô không giám tự mình làm chủ, Đại nhân và Đại nương tử hiện giờ chắc cũng không còn tâm trí nào nữa!” Thường ma ma khó xử nói.
“ Thả họ về đi, để người Vương phủ tới đích thân đưa bà ta về, nói với bà ta nếu giám làm loạn cẩn thận chức quan của Thời Tốn!” Hứa Quân Dao lạnh nhạt nói.
Thấy thân ảnh Thường ma ma đã đi xa, Hứa Quân Dao không cảm xúc nhìn về phía Thọ an đường. “ Nếu đã không muốn an ổn thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi, Miên Miên trở về đích thân ngươi tới tìm Thời Tịnh Nam nói với nàng giúp đỡ Tào Hạnh với Thời Cảnh một tay, không phải Lão phu nhân rất thích Tào Hạnh sao? Vậy thì để nàng thành cháu dâu của bà ta đi!” Gần đây Hứa Quân Dao có nghe nói, Tào Hạnh hết hy vọng gả vào Vương phủ nên quay ra nghĩ cách gả vào nhà quyền quý, vừa hay Thời Cảnh đệ đệ của Thời Tịnh Kỳ rất vừa ý nàng ta. Bây giờ chỉ cần một mồi lửa…. Hứa Quân Dao nàng không phải là người bị người khác đánh mà chỉ biết âm thầm tủi thân, ngươi động người nhà nàng một phân nàng sẽ chả ngươi một vạn.
Trên đường trở về Thần Vương phủ gió đêm vào thét lạnh lẽo đến đáng sợ, xe ngựa bỗng dừng lại ở một hẻm nhỏ, hẻm này vốn dĩ là đường tắt, lúc nãy Hứa Quân Dao đi đường lớn bị chặn nên phải đi đường này. Hẻm nhỏ vắng tanh ánh sáng duy nhất từ bốn chiếc đèn xung quanh xe ngựa mờ ảo hiện ra vài bóng người ở xung quanh. Hộ vệ vương phủ nhanh chóng vào trạng thái cảnh giác….
“ Mạc Xuyên có chuyện gì vậy?” Tiếng nàng ở trong xe ngựa vọng ra.
Như thể đã xác định được mục tiêu có mặt, đám người kia không nói một lời liền xông tới….
“ Bảo hộ Vương phi!” Mạc Xuyên cùng Hàn Anh chỉ kịp hô lên một tiếng lập tức bị bên kia đánh tới.
Bóng đêm vô tận chỉ còn nghe thấy tiếng vũ khí chạm nhau, máu văng khắp nơi, cùng với tiếng la hét dần dần càng có nhiều người ngã xuống….
“ Nơi đây hôm nay chỉ có người chết không giữ người sống!”
Nhìn ra sự ngập ngừng của La thần y, Thời Khiêm nắm lấy tay ông: “ La thần y, đại phu chữa bệnh bất phân nam nữ. Xin ngài cứu lấy thê nhi ta, Thời phủ ta nguyện làm trâu làm ngựa đền đáp!” Đối diện với sống chết, quan trọng là thê tử chứ quan tâm mấy thứ lễ nghi vớ vẩn kia làm gì.
“ Thời đại nhân quá lời!” Có lời của Thời Khiêm, La thần y cũng không ngần ngại nữa. Hứa Quân Dao để Thường ma ma báo với người trong phòng một tiếng để tránh hỗn loạn.
Qua hai khắc La thần y ra bên ngoài nói Từ thị mang thai là thai đôi, nên sinh con sẽ nguy hiểm hơn, Từ thị còn bị động thai nên càng khó chắc chắn. Thời Khiêm nghe xong liền rối loạn, liên tục hỏi còn cách nào nữa không.
“ Thời đại nhân ở đây ta có đan dược có thể thúc sinh nhưng nó có rủi ro, quý công tử hay tiểu thư có thể không giữ được…” La thần y thở dài, nếu lão có thể tới sớm hơn có lẽ sẽ khác.
Thời Khiêm không chần chừ nói: “ Giữ lại thê tử ta. Nàng nhất định phải bình an, còn con…”
La thân y nhìn Hứa Quân Dao, nàng cũng rất khó chịu nhưng nàng phải đưa ra lựa chọn… Hứa Quân Dao nhìn ra bên ngoài trời rất đẹp nhưng lại tàn nhẫn tới vậy. “ La thần y cứu lấy mẫu thân ta, còn đệ đệ muội muội ta ông cố hết sức là được!”
La thần y gật đầu đi vào bên trong, Hứa Quân Dao và Thời Khiêm điều im lặng. Vũ Nương đỡ nàng ngồi xuống kháng an ủi: “ Vương phi thời gian sinh con còn rất dài, người ăn một chút bánh nếu không lại chịu không nổi!”
Sợ các nàng lo lắng Hứa Quân Dao mặc dù không có khẩu vị vẫn cố gắng ăn một chút, nàng có kêu người chuẩn bị cho Thời Khiêm nhưng ông lại không đụng vào. Hứa Quân Dao nhìn lên trời xanh tâm lặng như nước, nàng hiện tại mệt tới mức sức để lo láng cũng không có nữa rồi, nàng không tin thần Phật nhưng hôm nay lại chỉ có thể bám víu vào niềm tin mong manh cuối cùng, hy vọng trời xanh sẽ không tàn nhẫn với nàng một lần nữa.
………
Vật lộn tới tối Từ thị mới sinh con, tiếng khóc của trẻ con vang lên Hứa Quân Dao bật dậy từ trên ghế lao vào phòng sinh khiến đám Vũ Nương hoảng sợ. Thời Khiêm còn nhanh chân hơn, hai người vào trong làm phòng sinh bỗng chốc chật chội.
“ Phu nhân!”
“ Mẫu thân!”
Thời Khiêm cùng Hứa Quân Dao gần như là kêu lên cùng một lúc, nhìn Từ thị yếu ớt nằm trên giường hai người lòng đau như cắt. La thần y từ hoảng hốt tỉnh táo lại, ngay lập tức ngăn hành động của hai người lại: “ Thời đại nhân, Vương phi hiện tại Đại nương tử đang trong tình trạng nguy hiểm hai người ở đây chỉ khiến mọi chuyện khó kiểm soát hơn thôi….” Nếu không phải đối diện là Hứa Quân Dao và phụ thân nàng La thần y nhất định đã hét lên và mắng người rồi, thời điểm ngàn cân treo sợi tóc này là để họ tùy tiện muốn lao vào là lao sao?
“ Không phải nói là cứu nàng sao?” Thời Khiêm chỉ nghĩ tới giữ mẫu hay giữ tử, bây giờ đứa nhỏ ăn toàn không phải là thê tử ông… Hứa Quân Dao cũng nghĩ vậy đó!
“ Thời đại nhân bây giờ không có thời gian để giải thích, ta lấy danh dự một đời ra đảm bảo sẽ bảo vệ tính mạng của Đại nương tử!”
Mãi tới khi Thời Khiêm và Hứa Quân Dao bị đuổi ở bên ngoài tới hết kiên nhẫn rồi bên trong phòng mới có động tĩnh….
“ Chúc mừng đại nhân, mẫu tử bình an! Là hai vị công tử!”
Thời Khiêm còn chẳng thèm liếc hai đứa nhỏ trong tay nhũ mẫu, lập tức chạy vào xem Từ thị. La thần y ra tới cửa trước cúi đầu với Hứa Quân Dao sau đó như trút được gánh nặng ngồi xuống ghế Thời Khiêm vừa ngồi. Hứa Quân Dao không để ý mấy vấn đề này, nàng rất biết điều để người chuẩn bị trà bánh cho lão, đợi lão bớt mệt mỏi hơn nàng mới hỏi chuyện.
Lúc này La thần y kể ra mới biết, là Từ thị không chấp nhận bỏ con, Từ thị đồng ý mạo hiểm tính mạng. La thần y không còn cách nào chỉ có thể dùng cánh châm cứu để giữ mạng cho Từ thị. Cũng may không có gì sai sót, lúc nãy họ xông vào suýt chút nữa thì……
“ Ơn này Quân Dao cả đời không quên!”
La thần y sao dám nhận lễ của nàng, Lão nhanh chóng đứng dậy nói: “ Vương phi quá lời, chữa bệnh cứu người là trách nhiệm của đại phu! Có một chuyện lão phu vẫn phải nói một chút, vì lần châm cứu này sức khỏe của Đại nương tử sau này sẽ không được tốt như trước, nhưng cũng sẽ không quá nghiêm trọng!”
“ Ta hiểu rồi, La thần y vất vả rồi!” Hứa Quân Dao biết không có cái gì là vẹn toàn cả, ở thời đại thiếu thốn đủ thứ này La thần y làm được như thế cũng đã là rất giỏi rồi.
“ Vương phi lo lắng cho Đại nương tử cũng nên chú ý thân thể chính mình, quay về ta sẽ kê thuốc dưỡng thai cho người!” La thần y thấy sắc khí nàng không tốt liền phải nhắc nhở ngay, đối với La thần y trời có sập thì huyết mạch của Tiêu gia vẫn là trên hết.
Hứa Quân Dao gật đầu ngồi xuống ghế, nhẹ nhàng thở ra, một ngày căng thẳng khiến nàng chẳng còn tâm trí nào nữa. Sau khi xác nhận Từ thị an toàn, Hứa Quân Dao ngồi lại một lát trước khi trở về còn không quên qua thăm hai tiểu đệ đệ mới ra đời.
Nhìn hai đứa trẻ mặt mày nhăn nheo trong nôi, Hứa Quân Dao nở nụ cười dịu dàng tay vô thức đặt nên bụng mình, không lâu nữa đâu nàng và Mạc Ảnh Quân cũng sẽ có một đứa trẻ dễ thương như vậy, Diên ma ma nói với nàng rồi đứa trẻ nào mới sinh cũng sẽ trông như vậy, một thời gian nữa mới trắng trẻo xinh đẹp được. Thời Khiêm cũng giữ nàng lại nhưng Hứa Quân Dao không đồng ý, Mạc Ảnh Quân vừa đi chưa tới một ngày nàng đã trở về nhà mẹ đẻ, như vậy không hay chút nào.
“ Vương phi chuyện đó, Lão phu nhân bên kia phải làm thế nào? Lão nô không giám tự mình làm chủ, Đại nhân và Đại nương tử hiện giờ chắc cũng không còn tâm trí nào nữa!” Thường ma ma khó xử nói.
“ Thả họ về đi, để người Vương phủ tới đích thân đưa bà ta về, nói với bà ta nếu giám làm loạn cẩn thận chức quan của Thời Tốn!” Hứa Quân Dao lạnh nhạt nói.
Thấy thân ảnh Thường ma ma đã đi xa, Hứa Quân Dao không cảm xúc nhìn về phía Thọ an đường. “ Nếu đã không muốn an ổn thì ta sẽ thành toàn cho các ngươi, Miên Miên trở về đích thân ngươi tới tìm Thời Tịnh Nam nói với nàng giúp đỡ Tào Hạnh với Thời Cảnh một tay, không phải Lão phu nhân rất thích Tào Hạnh sao? Vậy thì để nàng thành cháu dâu của bà ta đi!” Gần đây Hứa Quân Dao có nghe nói, Tào Hạnh hết hy vọng gả vào Vương phủ nên quay ra nghĩ cách gả vào nhà quyền quý, vừa hay Thời Cảnh đệ đệ của Thời Tịnh Kỳ rất vừa ý nàng ta. Bây giờ chỉ cần một mồi lửa…. Hứa Quân Dao nàng không phải là người bị người khác đánh mà chỉ biết âm thầm tủi thân, ngươi động người nhà nàng một phân nàng sẽ chả ngươi một vạn.
Trên đường trở về Thần Vương phủ gió đêm vào thét lạnh lẽo đến đáng sợ, xe ngựa bỗng dừng lại ở một hẻm nhỏ, hẻm này vốn dĩ là đường tắt, lúc nãy Hứa Quân Dao đi đường lớn bị chặn nên phải đi đường này. Hẻm nhỏ vắng tanh ánh sáng duy nhất từ bốn chiếc đèn xung quanh xe ngựa mờ ảo hiện ra vài bóng người ở xung quanh. Hộ vệ vương phủ nhanh chóng vào trạng thái cảnh giác….
“ Mạc Xuyên có chuyện gì vậy?” Tiếng nàng ở trong xe ngựa vọng ra.
Như thể đã xác định được mục tiêu có mặt, đám người kia không nói một lời liền xông tới….
“ Bảo hộ Vương phi!” Mạc Xuyên cùng Hàn Anh chỉ kịp hô lên một tiếng lập tức bị bên kia đánh tới.
Bóng đêm vô tận chỉ còn nghe thấy tiếng vũ khí chạm nhau, máu văng khắp nơi, cùng với tiếng la hét dần dần càng có nhiều người ngã xuống….
“ Nơi đây hôm nay chỉ có người chết không giữ người sống!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.