Chương 3: Bôn Lôi Mã
Kiệt Thị
13/06/2014
Sau khi nói
chuyện với Tuyết công chúa xong thì trời cũng đã về đêm, Kinh Thiên cùng nàng ta đi dạo xung quanh trong doanh trại, thấy mọi người ai cũng bàn
tán xôn xao về việc gì đó.
-Haizz, ta nghe nói sáng sớm ngày mai phải vào rừng để bắt tứ phẩm thiên thú đó, không biết con thú này là loại gì đây.
- Hừ, người làm ra vẻ nhẹ nhàng nhỉ, bộ không biết đó là tứ phẩm thiên thú à, binh lính của chúng ta đa số là sơ kỳ nhị phẩm không thôi, chỉ có 3 bách phu trưởng là được đỉnh phong nhị phẩm, chưa kịp tới gần nhìn mặt nó thì nó xé xác ra hết rồi.
- Lo cái gì mấy tên này, không phải ở đây có 10 vị cao thủ hợp công hay sao, trong đó có tướng quân Thiết Hung cũng đạt tam phẩm đỉnh phong cấp 29, Lục vương gia thì đạt tới trung kỳ tứ phẩm cấp 36, những người còn lại ai nấy đều là tam phẩm trung kỳ từ cấp 24-26 hết, sợ gì con quái vừa tấn cấp tứ phẩm chứ.
- Ngươi nói thì hay lắm, thiên thú chứ có phải người đâu ngươi so sánh kiểu đó, cái lũ thiên thú này toàn loại da dày, thịt thô, hiếu chiến.
Kinh Thiên nghe đám binh lính nói thế liền cũng thấy hiếu kỳ, nên đi lại hỏi bọn chúng.
- Vị ca ca này cho tiểu để hỏi cái, con tứ phẩm thiên thú mà mọi người nói tới là con vật nào thế, hình dáng nó ra sao, sức mạnh thế nào, tiểu đệ của có đôi chút hứng thú với những con thiên thú này.
Mọi người quay đầu lại thì thấy Kinh Thiên đang đứng đó với Tuyết công chúa, thấy vậy mọi người cũng cung kính với hắn đôi phần, dù sao người ta cũng là bạn của công chúa.
- Ài, thật ra chúng ta cũng chả biết con thú này nó hình dạng ra sao, sức mạnh thế nào nữa, nhưng nghe tướng quân Thiết Hùng nói thì lúc con thú này tấn cấp tứ phẩm thì bầu trời bỗng nhiên tối đen, sấm chớp ầm ầm.
- Thì ra là vậy không biết vị ca ca đây khi nào mới xuất binh đi diệt con tứ phẩm thiên thú đó, tiểu đệ vốn hiếu kỳ cũng muốn đi theo xem cho biết.
- Cái này thì chúng ta cũng không nắm chắc thời gian xác định nữa, có thể vào khoảng sáng mai, nhưng giờ giấc ra sao thì phải do tam hoàng tử quyết định. Với lại ngươi muốn đi theo thì phải xin phép tam hoàng tử mới được.
Thấy tên quân lính này nói thế thì Kinh Thiên bỗng trầm tư hồi lâu, sau đó mới nhìn qua Tuyết công chúa với dáng vẻ cầu xin.
- Thôi được rồi, ngươi đi theo bổn công chúa, ta tới gặp tam hoàng huynh xin cho ngươi là được chứ gì, ta cũng muốn đi theo xem thế nào.
Sau khi nói xong hai người liền một mạch đi tới chỗ của tam hoàng tử, thấy trướng bồng vẫn phát ra những âm thanh bàn luận, Kinh Thiên cùng Tuyết công chúa liền đi vào.
- Tam hoang huynh, mọi người vẫn ngồi đây nghị luận việc làm sao giải quyết con tứ phẩm thiên thú đó hả
Thiên Văn thấy Tuyết công chúa đi vào liền hỏi như thế, hắn cũng gật đầu rồi thôi.
- Muội có việc gì cần ta thì ngồi sang một bên tí đi, ta nghị luận với mọi người xong sẽ cùng muội nói sau.
Sau khi nghe vậy thì Tuyết công chúa liền cùng Kinh Thiên đi vào một góc trong trướng bồng ngồi đợi, và tập trung nghe xem bọn họ nghị luận làm thế nào diệt con tứ phẩm thiên thú này.
- Tam hoang tử, theo ta suy đoán hiện tượng sáng nay thì con thú này vừa tấn cấp thành công, nó có thể là một thiên thú lôi hệ.
- Thiết hùng, cái đó cũng cần người nói sao, hiện tượng mây đen kéo lôi điện tới như thế thì nhìn vào tên nào chả biết. Lôi điện này còn có màu ngân và lam, ta dám cá con thú này thật không tệ đâu.
Người vừa phản bác Thiết Hùng là một trong sáu tên hắc y nhân đứng sau Thiên Văn và Thiên Tung Hoành
- Ngươi nói thì hay nhỉ, nếu thế thì ngươi nói xem nó là loại thú gì, và dùng cách nào để bắt nó, chỉ biết nó thuộc lôi hệ thì làm được gì.
Thấy bị người ta chen vào nói như thế thì Thiết Hùng tức lên mà nói ngược lại.
- Hai người có thôi đi không hả, suốt ngày cãi nhau hoài không chán hay sao, ta nghe hai người các ngươi cãi riết cũng muốn mệt đây này.
- Mong Lục vương gia thứ tội
Sau khi Lục vương gia ra mặt thì hai tên này không nói gì với nhau nữa, còn Thiên Văn và Thiên Tung Hoành thi đang suy nghĩ, làm cách nào để bắt con tứ phẩm thiên thú này đây, thiên thú lôi hệ cực kỳ hiếm thấy, đa số đều cường hãn hơn rất nhiều các loại khác. Muốn bắt được nó không phải cứ lấy thịt đè người là được, phải tìm ra biện pháp an toàn. Khi xưa chỉ vì bắt một con tam phẩm đỉnh phong thiên thú lôi hệ thôi đã hi sinh hơn cả trăm binh lính, làm tàn phế bốn tên tam phẩm trung kỳ, và trọng thương hai tên tam phẩm đỉnh phong để bắt được nó. Cho nên toàn đế quốc này chỉ có được bốn con tam phẩm đỉnh phong, và hai con tứ phẩm sơ kỳ lôi thú, nếu lần này bắt thêm được một con nữa, bồi dưỡng cho nó, thì là một chiến lực không tồi, có khi còn được phụ hoàng coi trọng, lợi cho việc tranh đoạt chức vị thái tử trong tương lai.
- Lục hoàng thúc, theo người thì nên làm thế nào để xử trí cái con lôi thú tứ phẩm này đây, việc này không thể làm sơ sài được, nếu không thương tổn thật sự khó gánh
Thiên Văn và Tung Hoành nghĩ mãi không ra nên bèn quay sang hỏi bị hoàng thúc kế bên.
- Theo ta thấy hai trong sáu tên đi theo các ngươi, có hai tên thuộc thổ hệ, bốn tên thuộc hỏa hệ, nếu như có thêm hai tên thổ hệ khác nữa thì tốt, chúng ta sẽ nhờ chúng dựng lên bốn vách tường đá để nhốt con thú đó vào bên trong, sau đó bốn tên hỏa hệ sẽ thay nhau đứng phía trên đốt con thú, đợi khi thể lực nó suy yếu thì ta và Thiết Hùng sẽ xông vào và bắt sống được nó. Giết thì dễ, chứ bắt sống thì phải khó hơn gấp ba lần, nếu không ta cũng muốn thử sức chơi con thú này một phen, đó giờ ta chưa từng một mình hạ một con tứ phẩm lôi thú nào.
Lục hoàng thúc cũng thấy tiếc cho một cơ hội có thể so tài với một con tứ phẩm thiên thú lôi hệ, tứ phẩm thiên thú sơ kỳ và trung kỳ chết trong tay ông nói nhiều thì không nhiều, ít thì không ít, nhưng lôi thú thì chưa bao giờ được tự tay chém giết nó.
- Nếu theo lời của Lục hoàng thúc nói vậy, thì vấn đề bây giờ là tìm thêm hai người thổ hệ, nhưng ở đây ngoài những cận về đằng sau cháu ra, thì chí có tứ hoàng đệ là thổ hệ mà thôi, việc này có phần khó khăn. Chắc phải cần bẩm tấu về triều đình xin tiếp viện.
Thấy Thiên Văn nói vậy thì Tung Hoàng liền mở lời ngăn cản.
- Đệ thấy như vậy không được, huynh nến biết con thú này mới tấn cấp tứ phẩm, nội trong ba ngày thì thể lực của nó chưa hồi phục lại tới đỉnh phong, đây là thời gian tốt nhất để bắt sống nó, giờ mà xin tiếp viện từ triều đình thì cũng phải cần ít nhất 3 ngày nữa tiếp viện mới tới được, như vậy sẽ không kịp.
Bỗng mọi người lâm vào trầm mặc, thật không nghĩ ra cách để bắt con thiên thú này.
Bỗng một tiếng nói vang lên, làm mọi người thấy lạ và quay lại nhìn, thì thấy đây là giọng nói của Kinh Thiên.
- Ta có một cách có thể bắt được con lôi thú này
Thấy hắn nói thế thì mọi người bán tín bán nghi, một tên ăn mày như thế này thì biết gì mà nói chứ. Thiết Hùng thấy thế liền giận quát
-Tên tiểu tử nhà ngươi thì biết gì về thiên thú mà chen ngang ở đây hả, đừng tưởng ngươi là bạn của công chúa thì muốn làm gì thì làm.
Tuyết công chúa thấy Kinh Thiên bỗng nhiên chen ngang cuộc nghị luận thì thoáng thấy lạ, tên này sao tự nhiên lại nổi hứng vô cớ thế này, nhưng công chúa ta đây cũng muốn xem náo nhiệt một phen.
- Không dấu gì mọi người, ta đây mặc dù sức mạnh không có gì, nhưng về các loại thú ở thế giới này cũng có hiểu biết đôi điều.
A! Tên này nói thật sao, nếu chỉ biết về thiên thú ở thiên thú sâm lâm thì không nói làm gì, mà hắn lại nói là các loại thú trên thế giới, hàng ngàn vạn năm nay rất ít ai có thể thông qua thông đạo bị phong ấn mà ra thế giới bên ngoài, nên chả ai biết được các loại thú bên ngoài ra sao, tên này có chém gió không đấy.
- Không dấu gì mọi người, trước đây ta vô tình học thuộc được một cuốn sách nói về các loại thú trên thế giới, nên đối với con lôi thú này cũng có chút hiểu biết.
Thấy hăn nói thế thì Lục hoàng thúc ngăn mọi người lại
- Nếu vậy thì ngươi nói cho ta nghe xem, con thú này thuộc loại gì, hình dáng ra sao, tính chất như thế nào, kỹ năng tấn công, phòng thủ và một số thứ khác nữa.
Kinh Thiên thấy vậy liền bước ra đi tới chỗ mọi người nghị luận
- Theo như dị tượng mà mọi người nói, mây đen đột nhiên kéo tới, sấm chớt có hai màu ngân lam khác thường ta dám khẳng định mười thành đây là Bôn Lôi Mã
Hả! Bôn Lôi Mã, loại thú này sao trước giờ chưa từng nghe nói đến thế nhỉ, chúng ta sống biết bao nhiêu năm ở đây rồi mà có thấy con nào tên Bôn Lôi Mã đâu.
-Theo ta biết thì Bôn Lôi Mã khi trưởng thành sẽ đạt tới thất phẩm đỉnh phong cấp 69.
Đệch!
Mọi người nghe nói thế liền không khỏi mà giật mình, thất phẩm đỉnh phong cấp 69, phải biết rằng cả đế quốc này chỉ có mình hoàng đế Thiên Đạo Nhất vào khoảng hai năm trước mới tấn cấp thành công thất phẩm, nhưng vẫn chưa đạt tới bước vào sơ kỳ cấp 61. Phải biết rằng từ ngũ phẩm trở lên muốn tăng cấp phải khó khăn tới nhường nào.
- Con Bôn Lôi Mã này mặc dù là chưa trưởng thành, nhưng theo ta được biết, các bộ tộc khi đạt tới ngũ phẩm có thể khai mở thiên phú thần thông của tộc mình, lấy được sức mạnh lớn lao, bước vào tầng thứ nhất trên con đường cường giả, nhưng cái loại Bôn Lôi Mã này thì khác, chúng nó chỉ cần tấn cấp tứ phẩm, sẽ sử dụng được thiên phú thần thông của chúng. Mà thiên phú thần thông của chúng cực bá đạo, nó dùng sấm sét tăng cường cho tốc độ và sức mạnh của bản thân, bất kỳ ai dưới tứ phẩm đỉnh phong đều sẽ không thể nhìn thấy chân thân của chúng, chỉ cảm nhận được kình phong của chúng lướt qua mà thôi.
Thấy hắn nói thế mọi người bỗng hít một hơi khí lạnh, thật sự không ngờ được, con thú chúng ta sắp bắt lại vừa khai mở được thiên phú thần thông của chúng, ở đây chưa một ai khai mở được thiên phú thần thông của nhân tộc vì vậy độ nguy hiểm rất là cao, thiên phú thần thông chứ đâu phải là mấy kỹ năng tạp nham bình thường mà có thể so sánh. Ai nấy đều lâm vào cảnh không biết phải làm sao đây.
Kinh Thiên thấy mọi người sắc mặt xám xịt, liền đưa ra một kế sách.
- Theo như ta đọc được trong quyển sách đó, chỉ có một cách có thể bắt được con Bôn Lôi Mã này mà thôi. Nếu các vị tin ta thì chúng ta có thể thử một phen xem sao, dù sao nếu bắt được con thú này mà bồi dưỡng được nó thì sau này là một trợ lực rất lớn đối với mọi người, vì con trưởng thành đã là thất phẩm đỉnh phong rồi, chưa nói một số con sống lâu đời vạn năm.
Mọi người thấy hắn nói thế liền anh mắt sáng lên, ai nấy cũng tỏ vẻ tham lam, nếu như có được con Bôn Lôi Mã này, đợi tới khi nó trưởng thành, người nào mà cưỡi được nó tiến ra sa trường thì có thể ra vào giữa trăm vạn quân như chốn không người.
- Được, tam hoàng tử ta liền cược một phen, ta sẽ giao toàn bộ kế hoạch bắt sống con thú này cho ngươi, nếu ngươi làm được khi về đế đô sẽ được hoàng thượng trọng thưởng hậu hĩnh
- Kinh Thiên ta không nắm chắc mười thành có thể bắt sống được nó, nhưng nếu hội tụ đủ những yếu tố sau đây thì việc này ta dám chắc bảy tới tám thành.
Mọi người nghe hắn nói tự tin có bảy tới tám thành bắt được Bôn Lôi Mã liền gật đầu đồng ý.
- Được rồi, hiện giờ bắt được bôn lôi mã phải có những yếu tố sau đây. Thứ nhất phải có người tinh thông một ma pháp tạo ra cái hộ tráo thổ hệ có thể phong tỏa con Bôn Lôi Mã bên trong, nếu dùng theo cách phong tỏa như lục hoàng thúc có phần không ổn, vì Bôn Lôi Mã có thể đạp lôi lướt đi trên không trung.
- Điều này thì tứ hoàng đệ của ta và hai tên thân cận của nó có thể làm được ngươi yên tâm. Ngươi nói tiếp những yếu tố phía sau đi
Kinh Thiên thấy hắn đáp ứng như vậy liền nói tiếp.
- Thứ hai, phải có người cực kỳ tinh thông hỏa hệ, dùng hỏa hệ thiêu đốt bên trong của hộ tráo thổ hệ này, việc này rất nguy hiểm, vì những người thổ hệ chỉ cần đứng ở ngoài thôi, còn những người hỏa hệ phải gia nhập vào hộ tráo mà chiến đấu với con Bôn Lôi Mã, nên việc này rất nguy hiểm.
Thấy hắn nói vậy bốn hắc y nhân đằng sau hoàng tử liền gật đầu ra vẻ đồng ý, chấp nhận dấn thân vào nguy hiểm.
- Yếu tố thứ ba thì có phần hơi phức tạp, phải cần một người biết sử dụng băng hệ, tỏa ra hàn khí ở bên trong hộ tráo làm chậm lại tốc độ khi Bôn Lôi Mã sử dụng thiên phú thần thông và để dùng nó phối hợp với sự thiêu đốt của hỏa hệ, nhưng việc này rất khó, người này phải sử dụng thuần thục băng hệ, làm cho hàn khí không bị hỏa hệ thiêu đốt bay mất, phải làm sao duy trì nhiệt độ nóng lạnh liên tục không dứt ở bên trong hộ tráo.
Mọi người liền bắt đầu ngơ ngác, băng hệ, trời ạ cái hệ này nó rất hiếm, hiện nay biết đi đâu mà tìm kiếm đấy.
- Về việc băng hệ thì Thiên Văn ta có biết một người ở trong hoàng cung có, là tứ phẩm sơ kỳ cấp 32, nhưng muốn mời người này có phần rất khó khăn, nàng ta tính tình băng lãnh, không hứng thú với bất kỳ thứ gì, riếng chỉ hứng thú với những loại thảo dược kỳ dị hiếm thấy mà thôi.
Mọi người khẻ a một tiếng, liền nghĩ ngay tới một người, đó là ngũ công chúa Thiên Lệ Băng, nàng công chúa này tính tình kỳ quái, hầu như rất ít khi thấy mặt, lúc nào cũng ở trong phòng mình nghiên cứu về các loại dị thảo, nhưng mọi người lại không ngờ tên xứng với thực, mà sức mạnh lại đạt tới tứ phẩm sơ kỳ rồi, nàng ta mới mười bảy tuổi thôi, kém tứ hoàng tử tới hai tuổi, ở đây ai cũng biết tứ hoàng tử cũng thuộc hàng giỏi giang, mười chín tuổi đã là tam phẩm cao cấp cấp 28, mà ngũ công chúa lại là tứ phẩm sơ kỳ, thật sự là thiên tài hiếm thấy. Muốn mời được cô công chúa này thật sự là khó hơn lên trời mà.
Thấy ai nấy đề tỏ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, Kinh Thiên cũng không biết làm sao.
- Nếu thế thì việc này ta chỉ nắm chắc không quá năm thành, nếu có băng hệ ma pháp thì việc thành công bắt con thú này sẽ tăng lên rất cao, nhưng cũng đành vậy, thử vận may thôi.
Mọi người thấy hắn nói thế cũng bắt đầu thở dài.
- Yếu tố thứ tư là cần người có phong hệ ma pháp, sử dụng phong hệ bao quanh Bôn Lôi Mã, để lực lượng tập trung lại xung quanh nó không tản mát ra ngoài.
- Việc phong hệ ngươi khỏi lo, Thiết Hùng ta đây là phong hệ ma pháp, cũng đạt tới tam phẩm đỉnh phong cấp 29 rồi.
Lúc nghe thấy Kinh Thiên cũng chỉ thở dài.
- Cái con Bôn Lôi Mã này rất trâu bò, thân thể được cường hóa bởi sấm sét, chưa nói nó vừa tấn cấp tứ phẩm, sấm sét sẽ tạo thành lớp mỏng bảo vệ toàn thân, bên trong cũng được sấm sét tôi luyện, nếu muốn tiêu hao thể lực của nó thì lúc đó mọi người cũng đã tiêu tao hết rồi, vì nó dù sao cũng là tứ phẩm lôi thú, còn mọi người hầu hết là tam phẩm.
Ai nấy đều trầm tư không biết nói lời nào, một vật báu đang ở trước mắt mình, lấy thì lại không nắm chắc lấy được, mà bỏ thì thấy rất là tiếc, lui không được, tiến không xong, chả biết làm thế nào.
- Nếu có băng hệ ma pháp thì tốt, phối hợp với phong hỏa, sẽ làm cho xung quanh của con thú này một luồng gió lốc, vừa nóng vừa lạnh và sắc bén, nó hít phải thì bị nóng lạnh toàn thân, thể lực sẽ giảm một cách rất nhanh chóng, lúc đó áp lực của mọi người sẽ giảm bớt một chút. Thật sự là không mời được cô nương mà các người nói sao?
Thiên Văn thấy thế cũng thở dài
- Thật sự rất khó mời được, nó là ngũ hoàng muội của ta, suốt ngày chỉ biết đâm đầu vào nghiên cứu mấy cái loại dị thảo mà thôi, nếu như có dị thảo hiếm thấy thì ta có thể mời được, nhưng đa số dị thảo đều được nó nghiên cứu hết rồi, nhất thời không biết đi đâu tìm.
- Về phần dị thảo thì ta chắc chắn là có thể đưa ra thứ mà ngũ công chúa thấy hứng thú, tại vì xung quanh nơi ở của Bôn Lôi Mã có một loại gọi là độc giác quả, quả này toàn thân màu đỏ chói, còn có một cái sừng nhỏ ở phía trên, to bằng bàn tay người.
Hả! có loại quả mà mọc sừng sao, chưa nghe thấy bao giờ, ta thân là tam hoàng huynh của Lệ Băng, thường xuyên tới chỗ của nó xin dược thảo, nên đa số dị thảo ta cũng từng thấy được, nhưng loại quả có sừng thì chưa nghe qua bao giờ cả.
- Nếu vậy thì ta có thể viết một phong thư mời nó lập tức đến đây coi sao, chắc chắn nó sẽ hứng thú, nhưng đoạn đường từ đế đô tới đây cũng mất ba ngày, sợ là không kịp rồi.
Thấy Thiên Văn nói thế, cô công chúa nãy giờ vẫn ngồi trong góc cũng lên tiếp góp vui.
- Hoàng Huynh yên tâm đi, có muội ở đây thì trưa ngày mai ngũ hoàng tỷ chắc chắn tới được đây nha! hắc hắc.
Vừa nói Tuyết công chúa vừa đưa tay lên, lấy ra một cái lệnh bài màu trắng, phía trên lên bài có khắc hình một con điểu màu đen tuyền, trong rất bắt mắt.
-Cái gì, muội lấy đâu ra hắc điểu lệnh thế hả, cả hoàng cung chỉ có ba cái mà thôi, phụ hoàng một cái, mẫu hậu một cái, còn một cái thì không biết cho ai, ai ngờ nằm trong tay muội hả. Trời ơi ức chế chết Tứ hoàng huynh ta rồi, ta lúc nào cũng mơ ước có được cái lệnh bài này.
Ai nấy thấy vậy cũng đồng cảm với tứ hoàng tử, phải biết rằng hắc điểu lệnh trong đế quốc là vật báu vô giá của hoàng gia, dùng để điều khiển tứ phẩm sơ kỳ lôi thú Hắc Lôi Điều, một trong hai con vật hàng đầu của hoàng gia. Hắc Lôi Điều không chú trọng tấn công, chỉ chú trọng tốc độ và phòng ngự, là thiên thú phi hành bậc nhất ở trong nhân tộc, nếu bình thường thì từ Thiên Thú Sâm Lâm tới đế đô cần ba ngày thời gian, nhưng Hắc Lôi Điểu nó chỉ cần bay nửa ngày là tới rồi, vậy thì tới trưa ngày mai là ngũ công chúa có thể có mặt ở nơi đây.
- Ha ha, mẫu hậu biết muội hay đi đây đi đó, sợ xảy ra chuyện gì, nên đã xin phụ hoàng cấp cho muội cái lệnh bài này đấy, ngồi trên lưng Hắc Lôi Điểu rất đã nha, vừa bay lên trời cao, nhìn xuống phong cảnh phía dưới thì không còn gì bằng, buồn buồn có thể kêu nó dùng sét hù dọa người ta nữa đó.
Mọi người liền trố mắt mà nhìn, thật hết biết cô công chúa này, Hắc Lôi Điểu là vật quý như thế mà lại để cho nàng đùa giỡn chơi bời, nhưng cũng thầm ghen tỵ a, ở đây chưa ai có được cảm giác ngồi trên lưng Hắc Lôi Điểu ra sao, ngay cả những vương gia có cống hiến rất lớn đều không có được.
-Vậy thôi được rồi, ta sẽ dùng truyền âm trận gữi lời tới ngũ sư muội, kêu nàng ta dùng Hắc Lôi Điểu tới đây, trưa ngày mai mọi người tập trung lại đi bắt con Bôn Lôi Mã này.
Thấy mọi chuyện đã đâu vào đấy, Thiên Văn liền truyền âm và kêu mọi người trở về nghỉ ngơi, trưa ngày mai xuất phát.
-Haizz, ta nghe nói sáng sớm ngày mai phải vào rừng để bắt tứ phẩm thiên thú đó, không biết con thú này là loại gì đây.
- Hừ, người làm ra vẻ nhẹ nhàng nhỉ, bộ không biết đó là tứ phẩm thiên thú à, binh lính của chúng ta đa số là sơ kỳ nhị phẩm không thôi, chỉ có 3 bách phu trưởng là được đỉnh phong nhị phẩm, chưa kịp tới gần nhìn mặt nó thì nó xé xác ra hết rồi.
- Lo cái gì mấy tên này, không phải ở đây có 10 vị cao thủ hợp công hay sao, trong đó có tướng quân Thiết Hung cũng đạt tam phẩm đỉnh phong cấp 29, Lục vương gia thì đạt tới trung kỳ tứ phẩm cấp 36, những người còn lại ai nấy đều là tam phẩm trung kỳ từ cấp 24-26 hết, sợ gì con quái vừa tấn cấp tứ phẩm chứ.
- Ngươi nói thì hay lắm, thiên thú chứ có phải người đâu ngươi so sánh kiểu đó, cái lũ thiên thú này toàn loại da dày, thịt thô, hiếu chiến.
Kinh Thiên nghe đám binh lính nói thế liền cũng thấy hiếu kỳ, nên đi lại hỏi bọn chúng.
- Vị ca ca này cho tiểu để hỏi cái, con tứ phẩm thiên thú mà mọi người nói tới là con vật nào thế, hình dáng nó ra sao, sức mạnh thế nào, tiểu đệ của có đôi chút hứng thú với những con thiên thú này.
Mọi người quay đầu lại thì thấy Kinh Thiên đang đứng đó với Tuyết công chúa, thấy vậy mọi người cũng cung kính với hắn đôi phần, dù sao người ta cũng là bạn của công chúa.
- Ài, thật ra chúng ta cũng chả biết con thú này nó hình dạng ra sao, sức mạnh thế nào nữa, nhưng nghe tướng quân Thiết Hùng nói thì lúc con thú này tấn cấp tứ phẩm thì bầu trời bỗng nhiên tối đen, sấm chớp ầm ầm.
- Thì ra là vậy không biết vị ca ca đây khi nào mới xuất binh đi diệt con tứ phẩm thiên thú đó, tiểu đệ vốn hiếu kỳ cũng muốn đi theo xem cho biết.
- Cái này thì chúng ta cũng không nắm chắc thời gian xác định nữa, có thể vào khoảng sáng mai, nhưng giờ giấc ra sao thì phải do tam hoàng tử quyết định. Với lại ngươi muốn đi theo thì phải xin phép tam hoàng tử mới được.
Thấy tên quân lính này nói thế thì Kinh Thiên bỗng trầm tư hồi lâu, sau đó mới nhìn qua Tuyết công chúa với dáng vẻ cầu xin.
- Thôi được rồi, ngươi đi theo bổn công chúa, ta tới gặp tam hoàng huynh xin cho ngươi là được chứ gì, ta cũng muốn đi theo xem thế nào.
Sau khi nói xong hai người liền một mạch đi tới chỗ của tam hoàng tử, thấy trướng bồng vẫn phát ra những âm thanh bàn luận, Kinh Thiên cùng Tuyết công chúa liền đi vào.
- Tam hoang huynh, mọi người vẫn ngồi đây nghị luận việc làm sao giải quyết con tứ phẩm thiên thú đó hả
Thiên Văn thấy Tuyết công chúa đi vào liền hỏi như thế, hắn cũng gật đầu rồi thôi.
- Muội có việc gì cần ta thì ngồi sang một bên tí đi, ta nghị luận với mọi người xong sẽ cùng muội nói sau.
Sau khi nghe vậy thì Tuyết công chúa liền cùng Kinh Thiên đi vào một góc trong trướng bồng ngồi đợi, và tập trung nghe xem bọn họ nghị luận làm thế nào diệt con tứ phẩm thiên thú này.
- Tam hoang tử, theo ta suy đoán hiện tượng sáng nay thì con thú này vừa tấn cấp thành công, nó có thể là một thiên thú lôi hệ.
- Thiết hùng, cái đó cũng cần người nói sao, hiện tượng mây đen kéo lôi điện tới như thế thì nhìn vào tên nào chả biết. Lôi điện này còn có màu ngân và lam, ta dám cá con thú này thật không tệ đâu.
Người vừa phản bác Thiết Hùng là một trong sáu tên hắc y nhân đứng sau Thiên Văn và Thiên Tung Hoành
- Ngươi nói thì hay nhỉ, nếu thế thì ngươi nói xem nó là loại thú gì, và dùng cách nào để bắt nó, chỉ biết nó thuộc lôi hệ thì làm được gì.
Thấy bị người ta chen vào nói như thế thì Thiết Hùng tức lên mà nói ngược lại.
- Hai người có thôi đi không hả, suốt ngày cãi nhau hoài không chán hay sao, ta nghe hai người các ngươi cãi riết cũng muốn mệt đây này.
- Mong Lục vương gia thứ tội
Sau khi Lục vương gia ra mặt thì hai tên này không nói gì với nhau nữa, còn Thiên Văn và Thiên Tung Hoành thi đang suy nghĩ, làm cách nào để bắt con tứ phẩm thiên thú này đây, thiên thú lôi hệ cực kỳ hiếm thấy, đa số đều cường hãn hơn rất nhiều các loại khác. Muốn bắt được nó không phải cứ lấy thịt đè người là được, phải tìm ra biện pháp an toàn. Khi xưa chỉ vì bắt một con tam phẩm đỉnh phong thiên thú lôi hệ thôi đã hi sinh hơn cả trăm binh lính, làm tàn phế bốn tên tam phẩm trung kỳ, và trọng thương hai tên tam phẩm đỉnh phong để bắt được nó. Cho nên toàn đế quốc này chỉ có được bốn con tam phẩm đỉnh phong, và hai con tứ phẩm sơ kỳ lôi thú, nếu lần này bắt thêm được một con nữa, bồi dưỡng cho nó, thì là một chiến lực không tồi, có khi còn được phụ hoàng coi trọng, lợi cho việc tranh đoạt chức vị thái tử trong tương lai.
- Lục hoàng thúc, theo người thì nên làm thế nào để xử trí cái con lôi thú tứ phẩm này đây, việc này không thể làm sơ sài được, nếu không thương tổn thật sự khó gánh
Thiên Văn và Tung Hoành nghĩ mãi không ra nên bèn quay sang hỏi bị hoàng thúc kế bên.
- Theo ta thấy hai trong sáu tên đi theo các ngươi, có hai tên thuộc thổ hệ, bốn tên thuộc hỏa hệ, nếu như có thêm hai tên thổ hệ khác nữa thì tốt, chúng ta sẽ nhờ chúng dựng lên bốn vách tường đá để nhốt con thú đó vào bên trong, sau đó bốn tên hỏa hệ sẽ thay nhau đứng phía trên đốt con thú, đợi khi thể lực nó suy yếu thì ta và Thiết Hùng sẽ xông vào và bắt sống được nó. Giết thì dễ, chứ bắt sống thì phải khó hơn gấp ba lần, nếu không ta cũng muốn thử sức chơi con thú này một phen, đó giờ ta chưa từng một mình hạ một con tứ phẩm lôi thú nào.
Lục hoàng thúc cũng thấy tiếc cho một cơ hội có thể so tài với một con tứ phẩm thiên thú lôi hệ, tứ phẩm thiên thú sơ kỳ và trung kỳ chết trong tay ông nói nhiều thì không nhiều, ít thì không ít, nhưng lôi thú thì chưa bao giờ được tự tay chém giết nó.
- Nếu theo lời của Lục hoàng thúc nói vậy, thì vấn đề bây giờ là tìm thêm hai người thổ hệ, nhưng ở đây ngoài những cận về đằng sau cháu ra, thì chí có tứ hoàng đệ là thổ hệ mà thôi, việc này có phần khó khăn. Chắc phải cần bẩm tấu về triều đình xin tiếp viện.
Thấy Thiên Văn nói vậy thì Tung Hoàng liền mở lời ngăn cản.
- Đệ thấy như vậy không được, huynh nến biết con thú này mới tấn cấp tứ phẩm, nội trong ba ngày thì thể lực của nó chưa hồi phục lại tới đỉnh phong, đây là thời gian tốt nhất để bắt sống nó, giờ mà xin tiếp viện từ triều đình thì cũng phải cần ít nhất 3 ngày nữa tiếp viện mới tới được, như vậy sẽ không kịp.
Bỗng mọi người lâm vào trầm mặc, thật không nghĩ ra cách để bắt con thiên thú này.
Bỗng một tiếng nói vang lên, làm mọi người thấy lạ và quay lại nhìn, thì thấy đây là giọng nói của Kinh Thiên.
- Ta có một cách có thể bắt được con lôi thú này
Thấy hắn nói thế thì mọi người bán tín bán nghi, một tên ăn mày như thế này thì biết gì mà nói chứ. Thiết Hùng thấy thế liền giận quát
-Tên tiểu tử nhà ngươi thì biết gì về thiên thú mà chen ngang ở đây hả, đừng tưởng ngươi là bạn của công chúa thì muốn làm gì thì làm.
Tuyết công chúa thấy Kinh Thiên bỗng nhiên chen ngang cuộc nghị luận thì thoáng thấy lạ, tên này sao tự nhiên lại nổi hứng vô cớ thế này, nhưng công chúa ta đây cũng muốn xem náo nhiệt một phen.
- Không dấu gì mọi người, ta đây mặc dù sức mạnh không có gì, nhưng về các loại thú ở thế giới này cũng có hiểu biết đôi điều.
A! Tên này nói thật sao, nếu chỉ biết về thiên thú ở thiên thú sâm lâm thì không nói làm gì, mà hắn lại nói là các loại thú trên thế giới, hàng ngàn vạn năm nay rất ít ai có thể thông qua thông đạo bị phong ấn mà ra thế giới bên ngoài, nên chả ai biết được các loại thú bên ngoài ra sao, tên này có chém gió không đấy.
- Không dấu gì mọi người, trước đây ta vô tình học thuộc được một cuốn sách nói về các loại thú trên thế giới, nên đối với con lôi thú này cũng có chút hiểu biết.
Thấy hăn nói thế thì Lục hoàng thúc ngăn mọi người lại
- Nếu vậy thì ngươi nói cho ta nghe xem, con thú này thuộc loại gì, hình dáng ra sao, tính chất như thế nào, kỹ năng tấn công, phòng thủ và một số thứ khác nữa.
Kinh Thiên thấy vậy liền bước ra đi tới chỗ mọi người nghị luận
- Theo như dị tượng mà mọi người nói, mây đen đột nhiên kéo tới, sấm chớt có hai màu ngân lam khác thường ta dám khẳng định mười thành đây là Bôn Lôi Mã
Hả! Bôn Lôi Mã, loại thú này sao trước giờ chưa từng nghe nói đến thế nhỉ, chúng ta sống biết bao nhiêu năm ở đây rồi mà có thấy con nào tên Bôn Lôi Mã đâu.
-Theo ta biết thì Bôn Lôi Mã khi trưởng thành sẽ đạt tới thất phẩm đỉnh phong cấp 69.
Đệch!
Mọi người nghe nói thế liền không khỏi mà giật mình, thất phẩm đỉnh phong cấp 69, phải biết rằng cả đế quốc này chỉ có mình hoàng đế Thiên Đạo Nhất vào khoảng hai năm trước mới tấn cấp thành công thất phẩm, nhưng vẫn chưa đạt tới bước vào sơ kỳ cấp 61. Phải biết rằng từ ngũ phẩm trở lên muốn tăng cấp phải khó khăn tới nhường nào.
- Con Bôn Lôi Mã này mặc dù là chưa trưởng thành, nhưng theo ta được biết, các bộ tộc khi đạt tới ngũ phẩm có thể khai mở thiên phú thần thông của tộc mình, lấy được sức mạnh lớn lao, bước vào tầng thứ nhất trên con đường cường giả, nhưng cái loại Bôn Lôi Mã này thì khác, chúng nó chỉ cần tấn cấp tứ phẩm, sẽ sử dụng được thiên phú thần thông của chúng. Mà thiên phú thần thông của chúng cực bá đạo, nó dùng sấm sét tăng cường cho tốc độ và sức mạnh của bản thân, bất kỳ ai dưới tứ phẩm đỉnh phong đều sẽ không thể nhìn thấy chân thân của chúng, chỉ cảm nhận được kình phong của chúng lướt qua mà thôi.
Thấy hắn nói thế mọi người bỗng hít một hơi khí lạnh, thật sự không ngờ được, con thú chúng ta sắp bắt lại vừa khai mở được thiên phú thần thông của chúng, ở đây chưa một ai khai mở được thiên phú thần thông của nhân tộc vì vậy độ nguy hiểm rất là cao, thiên phú thần thông chứ đâu phải là mấy kỹ năng tạp nham bình thường mà có thể so sánh. Ai nấy đều lâm vào cảnh không biết phải làm sao đây.
Kinh Thiên thấy mọi người sắc mặt xám xịt, liền đưa ra một kế sách.
- Theo như ta đọc được trong quyển sách đó, chỉ có một cách có thể bắt được con Bôn Lôi Mã này mà thôi. Nếu các vị tin ta thì chúng ta có thể thử một phen xem sao, dù sao nếu bắt được con thú này mà bồi dưỡng được nó thì sau này là một trợ lực rất lớn đối với mọi người, vì con trưởng thành đã là thất phẩm đỉnh phong rồi, chưa nói một số con sống lâu đời vạn năm.
Mọi người thấy hắn nói thế liền anh mắt sáng lên, ai nấy cũng tỏ vẻ tham lam, nếu như có được con Bôn Lôi Mã này, đợi tới khi nó trưởng thành, người nào mà cưỡi được nó tiến ra sa trường thì có thể ra vào giữa trăm vạn quân như chốn không người.
- Được, tam hoàng tử ta liền cược một phen, ta sẽ giao toàn bộ kế hoạch bắt sống con thú này cho ngươi, nếu ngươi làm được khi về đế đô sẽ được hoàng thượng trọng thưởng hậu hĩnh
- Kinh Thiên ta không nắm chắc mười thành có thể bắt sống được nó, nhưng nếu hội tụ đủ những yếu tố sau đây thì việc này ta dám chắc bảy tới tám thành.
Mọi người nghe hắn nói tự tin có bảy tới tám thành bắt được Bôn Lôi Mã liền gật đầu đồng ý.
- Được rồi, hiện giờ bắt được bôn lôi mã phải có những yếu tố sau đây. Thứ nhất phải có người tinh thông một ma pháp tạo ra cái hộ tráo thổ hệ có thể phong tỏa con Bôn Lôi Mã bên trong, nếu dùng theo cách phong tỏa như lục hoàng thúc có phần không ổn, vì Bôn Lôi Mã có thể đạp lôi lướt đi trên không trung.
- Điều này thì tứ hoàng đệ của ta và hai tên thân cận của nó có thể làm được ngươi yên tâm. Ngươi nói tiếp những yếu tố phía sau đi
Kinh Thiên thấy hắn đáp ứng như vậy liền nói tiếp.
- Thứ hai, phải có người cực kỳ tinh thông hỏa hệ, dùng hỏa hệ thiêu đốt bên trong của hộ tráo thổ hệ này, việc này rất nguy hiểm, vì những người thổ hệ chỉ cần đứng ở ngoài thôi, còn những người hỏa hệ phải gia nhập vào hộ tráo mà chiến đấu với con Bôn Lôi Mã, nên việc này rất nguy hiểm.
Thấy hắn nói vậy bốn hắc y nhân đằng sau hoàng tử liền gật đầu ra vẻ đồng ý, chấp nhận dấn thân vào nguy hiểm.
- Yếu tố thứ ba thì có phần hơi phức tạp, phải cần một người biết sử dụng băng hệ, tỏa ra hàn khí ở bên trong hộ tráo làm chậm lại tốc độ khi Bôn Lôi Mã sử dụng thiên phú thần thông và để dùng nó phối hợp với sự thiêu đốt của hỏa hệ, nhưng việc này rất khó, người này phải sử dụng thuần thục băng hệ, làm cho hàn khí không bị hỏa hệ thiêu đốt bay mất, phải làm sao duy trì nhiệt độ nóng lạnh liên tục không dứt ở bên trong hộ tráo.
Mọi người liền bắt đầu ngơ ngác, băng hệ, trời ạ cái hệ này nó rất hiếm, hiện nay biết đi đâu mà tìm kiếm đấy.
- Về việc băng hệ thì Thiên Văn ta có biết một người ở trong hoàng cung có, là tứ phẩm sơ kỳ cấp 32, nhưng muốn mời người này có phần rất khó khăn, nàng ta tính tình băng lãnh, không hứng thú với bất kỳ thứ gì, riếng chỉ hứng thú với những loại thảo dược kỳ dị hiếm thấy mà thôi.
Mọi người khẻ a một tiếng, liền nghĩ ngay tới một người, đó là ngũ công chúa Thiên Lệ Băng, nàng công chúa này tính tình kỳ quái, hầu như rất ít khi thấy mặt, lúc nào cũng ở trong phòng mình nghiên cứu về các loại dị thảo, nhưng mọi người lại không ngờ tên xứng với thực, mà sức mạnh lại đạt tới tứ phẩm sơ kỳ rồi, nàng ta mới mười bảy tuổi thôi, kém tứ hoàng tử tới hai tuổi, ở đây ai cũng biết tứ hoàng tử cũng thuộc hàng giỏi giang, mười chín tuổi đã là tam phẩm cao cấp cấp 28, mà ngũ công chúa lại là tứ phẩm sơ kỳ, thật sự là thiên tài hiếm thấy. Muốn mời được cô công chúa này thật sự là khó hơn lên trời mà.
Thấy ai nấy đề tỏ ra vẻ mặt bất đắc dĩ, Kinh Thiên cũng không biết làm sao.
- Nếu thế thì việc này ta chỉ nắm chắc không quá năm thành, nếu có băng hệ ma pháp thì việc thành công bắt con thú này sẽ tăng lên rất cao, nhưng cũng đành vậy, thử vận may thôi.
Mọi người thấy hắn nói thế cũng bắt đầu thở dài.
- Yếu tố thứ tư là cần người có phong hệ ma pháp, sử dụng phong hệ bao quanh Bôn Lôi Mã, để lực lượng tập trung lại xung quanh nó không tản mát ra ngoài.
- Việc phong hệ ngươi khỏi lo, Thiết Hùng ta đây là phong hệ ma pháp, cũng đạt tới tam phẩm đỉnh phong cấp 29 rồi.
Lúc nghe thấy Kinh Thiên cũng chỉ thở dài.
- Cái con Bôn Lôi Mã này rất trâu bò, thân thể được cường hóa bởi sấm sét, chưa nói nó vừa tấn cấp tứ phẩm, sấm sét sẽ tạo thành lớp mỏng bảo vệ toàn thân, bên trong cũng được sấm sét tôi luyện, nếu muốn tiêu hao thể lực của nó thì lúc đó mọi người cũng đã tiêu tao hết rồi, vì nó dù sao cũng là tứ phẩm lôi thú, còn mọi người hầu hết là tam phẩm.
Ai nấy đều trầm tư không biết nói lời nào, một vật báu đang ở trước mắt mình, lấy thì lại không nắm chắc lấy được, mà bỏ thì thấy rất là tiếc, lui không được, tiến không xong, chả biết làm thế nào.
- Nếu có băng hệ ma pháp thì tốt, phối hợp với phong hỏa, sẽ làm cho xung quanh của con thú này một luồng gió lốc, vừa nóng vừa lạnh và sắc bén, nó hít phải thì bị nóng lạnh toàn thân, thể lực sẽ giảm một cách rất nhanh chóng, lúc đó áp lực của mọi người sẽ giảm bớt một chút. Thật sự là không mời được cô nương mà các người nói sao?
Thiên Văn thấy thế cũng thở dài
- Thật sự rất khó mời được, nó là ngũ hoàng muội của ta, suốt ngày chỉ biết đâm đầu vào nghiên cứu mấy cái loại dị thảo mà thôi, nếu như có dị thảo hiếm thấy thì ta có thể mời được, nhưng đa số dị thảo đều được nó nghiên cứu hết rồi, nhất thời không biết đi đâu tìm.
- Về phần dị thảo thì ta chắc chắn là có thể đưa ra thứ mà ngũ công chúa thấy hứng thú, tại vì xung quanh nơi ở của Bôn Lôi Mã có một loại gọi là độc giác quả, quả này toàn thân màu đỏ chói, còn có một cái sừng nhỏ ở phía trên, to bằng bàn tay người.
Hả! có loại quả mà mọc sừng sao, chưa nghe thấy bao giờ, ta thân là tam hoàng huynh của Lệ Băng, thường xuyên tới chỗ của nó xin dược thảo, nên đa số dị thảo ta cũng từng thấy được, nhưng loại quả có sừng thì chưa nghe qua bao giờ cả.
- Nếu vậy thì ta có thể viết một phong thư mời nó lập tức đến đây coi sao, chắc chắn nó sẽ hứng thú, nhưng đoạn đường từ đế đô tới đây cũng mất ba ngày, sợ là không kịp rồi.
Thấy Thiên Văn nói thế, cô công chúa nãy giờ vẫn ngồi trong góc cũng lên tiếp góp vui.
- Hoàng Huynh yên tâm đi, có muội ở đây thì trưa ngày mai ngũ hoàng tỷ chắc chắn tới được đây nha! hắc hắc.
Vừa nói Tuyết công chúa vừa đưa tay lên, lấy ra một cái lệnh bài màu trắng, phía trên lên bài có khắc hình một con điểu màu đen tuyền, trong rất bắt mắt.
-Cái gì, muội lấy đâu ra hắc điểu lệnh thế hả, cả hoàng cung chỉ có ba cái mà thôi, phụ hoàng một cái, mẫu hậu một cái, còn một cái thì không biết cho ai, ai ngờ nằm trong tay muội hả. Trời ơi ức chế chết Tứ hoàng huynh ta rồi, ta lúc nào cũng mơ ước có được cái lệnh bài này.
Ai nấy thấy vậy cũng đồng cảm với tứ hoàng tử, phải biết rằng hắc điểu lệnh trong đế quốc là vật báu vô giá của hoàng gia, dùng để điều khiển tứ phẩm sơ kỳ lôi thú Hắc Lôi Điều, một trong hai con vật hàng đầu của hoàng gia. Hắc Lôi Điều không chú trọng tấn công, chỉ chú trọng tốc độ và phòng ngự, là thiên thú phi hành bậc nhất ở trong nhân tộc, nếu bình thường thì từ Thiên Thú Sâm Lâm tới đế đô cần ba ngày thời gian, nhưng Hắc Lôi Điểu nó chỉ cần bay nửa ngày là tới rồi, vậy thì tới trưa ngày mai là ngũ công chúa có thể có mặt ở nơi đây.
- Ha ha, mẫu hậu biết muội hay đi đây đi đó, sợ xảy ra chuyện gì, nên đã xin phụ hoàng cấp cho muội cái lệnh bài này đấy, ngồi trên lưng Hắc Lôi Điểu rất đã nha, vừa bay lên trời cao, nhìn xuống phong cảnh phía dưới thì không còn gì bằng, buồn buồn có thể kêu nó dùng sét hù dọa người ta nữa đó.
Mọi người liền trố mắt mà nhìn, thật hết biết cô công chúa này, Hắc Lôi Điểu là vật quý như thế mà lại để cho nàng đùa giỡn chơi bời, nhưng cũng thầm ghen tỵ a, ở đây chưa ai có được cảm giác ngồi trên lưng Hắc Lôi Điểu ra sao, ngay cả những vương gia có cống hiến rất lớn đều không có được.
-Vậy thôi được rồi, ta sẽ dùng truyền âm trận gữi lời tới ngũ sư muội, kêu nàng ta dùng Hắc Lôi Điểu tới đây, trưa ngày mai mọi người tập trung lại đi bắt con Bôn Lôi Mã này.
Thấy mọi chuyện đã đâu vào đấy, Thiên Văn liền truyền âm và kêu mọi người trở về nghỉ ngơi, trưa ngày mai xuất phát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.